A A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi…
Chương 12: Chương 12: Đi bar(3)
Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Nó liếc mắt nhìn Mia, cô hiểu ý, rút trong túi ra một xấp tiền ném lên mặt bàn, nói với mấy cô gái kia:" Đây là tiền boa, cầm lấy và đi xuống trước đi!" 7 cô gái lần lượt rời khỏi phòng. Nó liếc nhìn ông anh trai Nicko đang cười tươi rói ở một bên, lạnh lùng nói:" Anh Nick, này là sao?" Nicko vẫn cười nhìn nó, tự nhiên đáp:" Sao là sao? Nhóc không thấy à? Anh là đang hưởng thụ cuộc sống!" Trong đôi mắt lạnh lẽo của Dania thoáng bi ai, rất nhanh lại biến mất. Nó thở dài nói:" Hai à, đừng nói với em là hai quên mất cái hôn ước rồi đấy nhá?" Đôi mắt xám tro của Nicko thoáng âm u, anh nhấp rượu, cười đạm nói:" Không phải quên, mà là không muốn nhớ tới!" Nó tức giận quát lên:" Hai..." Lúc này, Dania khẽ kéo áo nó, ý bảo không nên nổi giận. Thấy vậy, nó hậm hực ngồi xuống một bên ghế sopha cùng ba đứa bạn. Nó liếc mắt một vòng nhìn bốn tên con trai lạ hoắc một lượt, mở miệng hỏi:" Mấy tên này là ai vậy?" Robert cười hì hì nói:" A, đây là mấy người bạn của em và Nick, cũng là thành viên tối quan trọng của D!" Nó à một tiếng, chợt ngẫm nghĩ rồi hỏi:" D? Tổ chức trực thuộc thế giới đêm phải không? Nghe nói lãnh đạo là những chàng trai tuổi trẻ tài cao, lại rất có bản lĩnh cùng thực lực, đúng không? Là mấy tên này hả?" Hắn nhìn nó rồi quay sang hỏi Robert:" Ê, Kyo, mấy nhỏ này là ai vậy?" Nó thắc mắc:" Ủa, Kyo là đứa nào?" Robert nhìn nó:" À, ở Việt thì tên của em là Kyo." Nó cau mày:" Nhóc đổi tên từ bao giờ thế?" Kyo xấu hổ gãi gãi tai:" Hì hì, thông cảm !"
Nó liếc mắt nhìn Mia, cô hiểu ý, rút trong túi ra một xấp tiền ném lên mặt bàn, nói với mấy cô gái kia:" Đây là tiền boa, cầm lấy và đi xuống trước đi!" 7 cô gái lần lượt rời khỏi phòng. Nó liếc nhìn ông anh trai Nicko đang cười tươi rói ở một bên, lạnh lùng nói:" Anh Nick, này là sao?" Nicko vẫn cười nhìn nó, tự nhiên đáp:" Sao là sao? Nhóc không thấy à? Anh là đang hưởng thụ cuộc sống!" Trong đôi mắt lạnh lẽo của Dania thoáng bi ai, rất nhanh lại biến mất. Nó thở dài nói:" Hai à, đừng nói với em là hai quên mất cái hôn ước rồi đấy nhá?" Đôi mắt xám tro của Nicko thoáng âm u, anh nhấp rượu, cười đạm nói:" Không phải quên, mà là không muốn nhớ tới!" Nó tức giận quát lên:" Hai..." Lúc này, Dania khẽ kéo áo nó, ý bảo không nên nổi giận. Thấy vậy, nó hậm hực ngồi xuống một bên ghế sopha cùng ba đứa bạn. Nó liếc mắt một vòng nhìn bốn tên con trai lạ hoắc một lượt, mở miệng hỏi:" Mấy tên này là ai vậy?" Robert cười hì hì nói:" A, đây là mấy người bạn của em và Nick, cũng là thành viên tối quan trọng của D!" Nó à một tiếng, chợt ngẫm nghĩ rồi hỏi:" D? Tổ chức trực thuộc thế giới đêm phải không? Nghe nói lãnh đạo là những chàng trai tuổi trẻ tài cao, lại rất có bản lĩnh cùng thực lực, đúng không? Là mấy tên này hả?" Hắn nhìn nó rồi quay sang hỏi Robert:" Ê, Kyo, mấy nhỏ này là ai vậy?" Nó thắc mắc:" Ủa, Kyo là đứa nào?" Robert nhìn nó:" À, ở Việt thì tên của em là Kyo." Nó cau mày:" Nhóc đổi tên từ bao giờ thế?" Kyo xấu hổ gãi gãi tai:" Hì hì, thông cảm !"
Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Nó liếc mắt nhìn Mia, cô hiểu ý, rút trong túi ra một xấp tiền ném lên mặt bàn, nói với mấy cô gái kia:" Đây là tiền boa, cầm lấy và đi xuống trước đi!" 7 cô gái lần lượt rời khỏi phòng. Nó liếc nhìn ông anh trai Nicko đang cười tươi rói ở một bên, lạnh lùng nói:" Anh Nick, này là sao?" Nicko vẫn cười nhìn nó, tự nhiên đáp:" Sao là sao? Nhóc không thấy à? Anh là đang hưởng thụ cuộc sống!" Trong đôi mắt lạnh lẽo của Dania thoáng bi ai, rất nhanh lại biến mất. Nó thở dài nói:" Hai à, đừng nói với em là hai quên mất cái hôn ước rồi đấy nhá?" Đôi mắt xám tro của Nicko thoáng âm u, anh nhấp rượu, cười đạm nói:" Không phải quên, mà là không muốn nhớ tới!" Nó tức giận quát lên:" Hai..." Lúc này, Dania khẽ kéo áo nó, ý bảo không nên nổi giận. Thấy vậy, nó hậm hực ngồi xuống một bên ghế sopha cùng ba đứa bạn. Nó liếc mắt một vòng nhìn bốn tên con trai lạ hoắc một lượt, mở miệng hỏi:" Mấy tên này là ai vậy?" Robert cười hì hì nói:" A, đây là mấy người bạn của em và Nick, cũng là thành viên tối quan trọng của D!" Nó à một tiếng, chợt ngẫm nghĩ rồi hỏi:" D? Tổ chức trực thuộc thế giới đêm phải không? Nghe nói lãnh đạo là những chàng trai tuổi trẻ tài cao, lại rất có bản lĩnh cùng thực lực, đúng không? Là mấy tên này hả?" Hắn nhìn nó rồi quay sang hỏi Robert:" Ê, Kyo, mấy nhỏ này là ai vậy?" Nó thắc mắc:" Ủa, Kyo là đứa nào?" Robert nhìn nó:" À, ở Việt thì tên của em là Kyo." Nó cau mày:" Nhóc đổi tên từ bao giờ thế?" Kyo xấu hổ gãi gãi tai:" Hì hì, thông cảm !"