A A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi…
Chương 22: Chương 22: Lộn xộn tại căng tin (1)
Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Reng... reng... reng...Chuông báo hết tiết vang lên, nó uể oải duỗi người rồi kéo mấy đứa bạn xuống căng tin. Đang ăn vui vẻ thì có mấy kẻ đến phá đám..." Chị có thể ngồi cùng không ?" Minh Thư nhìn nó cười lấy lòng. Đằng sau cô ta là Thanh Tâm( bạn gái Kin) và Lâm Lâm( bạn gái hắn). Hai người nhìn nó và Nastia bằng ánh mắt không mấy thiện cảm. Nhìn Thanh Tâm, Nastia có cảm giác gai người, ánh mắt cô ta, nểu cô không lầm, đó là ngoan độc. Nó không nói gì, chỉ cắm cúi ăn. Minh Thư vẫn không bỏ cuộc:" Chị có thể ngồi đây không ?" Đột nhiên nó ngẩng lên, hỏi một câu không ăn nhập gì cả:" Cô bao tuổi?" Minh Thư ngớ ra:" Ơ, 16 !" Nó gật đầu:" Vậy đó, cô bằng tuổi tôi, chúng ta lại không họ không hàng gì, cô lấy tư cách gì mà xưng chị với tôi?" Minh Thư ngẩn ra, nói:" Thì... chị là bạn gái của anh em !" Nó cười khẩy:" Hừ, cô là bạn gái của anh tôi thì quan hệ gì với tôi? Bộ không lẽ cô nghĩ mình sẽ được làm đại thiếu phu nhân nhà Nguyễn Hoàng sao? Tôi khuyên cô nên từ bỏ mơ ước viển vông đó đi !Cô không xứng đâu, hiểu chưa? Hiểu rồi thì làm ơn biến đi chỗ khác để tôi còn ăn cơm." Nó lại tiếp tục ăn, không thèm để ý một bên mặt Minh Thư đã hóa màu gan heo. Bỗng nhiên, Minh Thư làm đổ đồ ăn lên người, giả vờ như bị đẩy ngã, cô ta hướng Dania chảy nước mắt, ủy khuất nói:" Dania, sao cô lại làm vậy với tôi?" Dania hơi ngẩn ra, khó hiểu nhìn Minh Thư. " Minh Thư, em sao vậy?" Nicko không biết từ đâu xông vào, lo lắng đỡ Minh Thư lên. Nó cười lạnh. Muốn diễn trò trước mặt mọi người sao?
Reng... reng... reng...
Chuông báo hết tiết vang lên, nó uể oải duỗi người rồi kéo mấy đứa bạn xuống căng tin. Đang ăn vui vẻ thì có mấy kẻ đến phá đám...
" Chị có thể ngồi cùng không ?" Minh Thư nhìn nó cười lấy lòng. Đằng sau cô ta là Thanh Tâm( bạn gái Kin) và Lâm Lâm( bạn gái hắn). Hai người nhìn nó và Nastia bằng ánh mắt không mấy thiện cảm. Nhìn Thanh Tâm, Nastia có cảm giác gai người, ánh mắt cô ta, nểu cô không lầm, đó là ngoan độc. Nó không nói gì, chỉ cắm cúi ăn. Minh Thư vẫn không bỏ cuộc:" Chị có thể ngồi đây không ?" Đột nhiên nó ngẩng lên, hỏi một câu không ăn nhập gì cả:" Cô bao tuổi?" Minh Thư ngớ ra:" Ơ, 16 !" Nó gật đầu:" Vậy đó, cô bằng tuổi tôi, chúng ta lại không họ không hàng gì, cô lấy tư cách gì mà xưng chị với tôi?" Minh Thư ngẩn ra, nói:" Thì... chị là bạn gái của anh em !" Nó cười khẩy:" Hừ, cô là bạn gái của anh tôi thì quan hệ gì với tôi? Bộ không lẽ cô nghĩ mình sẽ được làm đại thiếu phu nhân nhà Nguyễn Hoàng sao? Tôi khuyên cô nên từ bỏ mơ ước viển vông đó đi !Cô không xứng đâu, hiểu chưa? Hiểu rồi thì làm ơn biến đi chỗ khác để tôi còn ăn cơm." Nó lại tiếp tục ăn, không thèm để ý một bên mặt Minh Thư đã hóa màu gan heo. Bỗng nhiên, Minh Thư làm đổ đồ ăn lên người, giả vờ như bị đẩy ngã, cô ta hướng Dania chảy nước mắt, ủy khuất nói:" Dania, sao cô lại làm vậy với tôi?" Dania hơi ngẩn ra, khó hiểu nhìn Minh Thư. " Minh Thư, em sao vậy?" Nicko không biết từ đâu xông vào, lo lắng đỡ Minh Thư lên. Nó cười lạnh. Muốn diễn trò trước mặt mọi người sao?
Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Reng... reng... reng...Chuông báo hết tiết vang lên, nó uể oải duỗi người rồi kéo mấy đứa bạn xuống căng tin. Đang ăn vui vẻ thì có mấy kẻ đến phá đám..." Chị có thể ngồi cùng không ?" Minh Thư nhìn nó cười lấy lòng. Đằng sau cô ta là Thanh Tâm( bạn gái Kin) và Lâm Lâm( bạn gái hắn). Hai người nhìn nó và Nastia bằng ánh mắt không mấy thiện cảm. Nhìn Thanh Tâm, Nastia có cảm giác gai người, ánh mắt cô ta, nểu cô không lầm, đó là ngoan độc. Nó không nói gì, chỉ cắm cúi ăn. Minh Thư vẫn không bỏ cuộc:" Chị có thể ngồi đây không ?" Đột nhiên nó ngẩng lên, hỏi một câu không ăn nhập gì cả:" Cô bao tuổi?" Minh Thư ngớ ra:" Ơ, 16 !" Nó gật đầu:" Vậy đó, cô bằng tuổi tôi, chúng ta lại không họ không hàng gì, cô lấy tư cách gì mà xưng chị với tôi?" Minh Thư ngẩn ra, nói:" Thì... chị là bạn gái của anh em !" Nó cười khẩy:" Hừ, cô là bạn gái của anh tôi thì quan hệ gì với tôi? Bộ không lẽ cô nghĩ mình sẽ được làm đại thiếu phu nhân nhà Nguyễn Hoàng sao? Tôi khuyên cô nên từ bỏ mơ ước viển vông đó đi !Cô không xứng đâu, hiểu chưa? Hiểu rồi thì làm ơn biến đi chỗ khác để tôi còn ăn cơm." Nó lại tiếp tục ăn, không thèm để ý một bên mặt Minh Thư đã hóa màu gan heo. Bỗng nhiên, Minh Thư làm đổ đồ ăn lên người, giả vờ như bị đẩy ngã, cô ta hướng Dania chảy nước mắt, ủy khuất nói:" Dania, sao cô lại làm vậy với tôi?" Dania hơi ngẩn ra, khó hiểu nhìn Minh Thư. " Minh Thư, em sao vậy?" Nicko không biết từ đâu xông vào, lo lắng đỡ Minh Thư lên. Nó cười lạnh. Muốn diễn trò trước mặt mọi người sao?