Tác giả:

A A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi…

Chương 25: Chương 25: Mập mờ

Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Lễ hội diễn ra 3 ngày 2 đêm, bọn nó bọn hắn cùng bọn hắn được giao công tác trang trí hội trường và sân khấu." Tôi muốn trang trí hội trường thành màu hồng " Nastia mơ màng nói." Dở hơi, thành màu hồng hết thì khác gì bọn trẻ con mẫu giáo !" Kin liếc cô." Lấy đề tài năm nay là quyến rũ mà tao nhã thì nên lấy màu tím và trắng." Nó nêu ý kiến." Cho màu đen cho đẹp !" Hắn nói luôn.Nó khinh thường nhìn hắn:" Bộ anh tính biến hội trường thi thành đám tang hay sao? Nông cạn !"Hắn cáu:" Cô nói ai nông cạn?" Nó không buồn liếc hắn, đáp:" Là ai tự hiểu !" Hắn uất nghẹn họng. Dania đạm lướt qua bản kế hoạch, nói:" Cứ dùng màu tím đi, rất hợp !" Mia cũng cười nói:" Trang trí thêm hoa hồng tím và trắng, hoa violet nữa nhé ! Tớ tính cài thêm bóng bay cơ nhưng như vậy có lẽ trẻ con quá !" Nó gật đầu, quay sang hỏi Ken:" Cậu thấy thế nào ?" Ken cười nhẹ:" Ý của mình cũng giống Mia !" Cả đám ồ lên, ra vẻ hiểu rồi gật gật đầu. Mia đỏ mặt:" Này, đừng suy nghĩ linh tinh !" Nó nhún vai, vẻ vô tội nhìn Mia:" Bọn ta có suy nghĩ gì đâu nào! Có người có tật giật mình kìa!" Mia không nói gì, bọn nó càng lấn tới:" Khai mau, tiến triển đến đâu rồi?" Mia mặt càng lúc càng đỏ, lắp bắp:" Làm... làm gì có..." 3 đứa nhìn nhau cười xấu xa, càng ép sát hơn nữa:" Khai mau!" Mia cứ giật lùi về phía sau, ấp úng:" Đã bảo... không... không có mà... !" Đột nhiên cô nàng vướng phải túi đồ trên đất, ngã bổ nhào về phía sau, mắt thấy sẽ ôm hôn đất thì một cánh tay giơ ra đỡ lấy cô, nhưng do lực ngã quá mạnh nên ôi thôi, cả cô và người kia đều ngã sấp xuống, nằm chồng lên nhau...

Lễ hội diễn ra 3 ngày 2 đêm, bọn nó bọn hắn cùng bọn hắn được giao công tác trang trí hội trường và sân khấu.

" Tôi muốn trang trí hội trường thành màu hồng " Nastia mơ màng nói.

" Dở hơi, thành màu hồng hết thì khác gì bọn trẻ con mẫu giáo !" Kin liếc cô.

" Lấy đề tài năm nay là quyến rũ mà tao nhã thì nên lấy màu tím và trắng." Nó nêu ý kiến.

" Cho màu đen cho đẹp !" Hắn nói luôn.

Nó khinh thường nhìn hắn:" Bộ anh tính biến hội trường thi thành đám tang hay sao? Nông cạn !"

Hắn cáu:" Cô nói ai nông cạn?" Nó không buồn liếc hắn, đáp:" Là ai tự hiểu !" Hắn uất nghẹn họng. Dania đạm lướt qua bản kế hoạch, nói:" Cứ dùng màu tím đi, rất hợp !" Mia cũng cười nói:" Trang trí thêm hoa hồng tím và trắng, hoa violet nữa nhé ! Tớ tính cài thêm bóng bay cơ nhưng như vậy có lẽ trẻ con quá !" Nó gật đầu, quay sang hỏi Ken:" Cậu thấy thế nào ?" Ken cười nhẹ:" Ý của mình cũng giống Mia !" Cả đám ồ lên, ra vẻ hiểu rồi gật gật đầu. Mia đỏ mặt:" Này, đừng suy nghĩ linh tinh !" Nó nhún vai, vẻ vô tội nhìn Mia:" Bọn ta có suy nghĩ gì đâu nào! Có người có tật giật mình kìa!" Mia không nói gì, bọn nó càng lấn tới:" Khai mau, tiến triển đến đâu rồi?" Mia mặt càng lúc càng đỏ, lắp bắp:" Làm... làm gì có..." 3 đứa nhìn nhau cười xấu xa, càng ép sát hơn nữa:" Khai mau!" Mia cứ giật lùi về phía sau, ấp úng:" Đã bảo... không... không có mà... !" Đột nhiên cô nàng vướng phải túi đồ trên đất, ngã bổ nhào về phía sau, mắt thấy sẽ ôm hôn đất thì một cánh tay giơ ra đỡ lấy cô, nhưng do lực ngã quá mạnh nên ôi thôi, cả cô và người kia đều ngã sấp xuống, nằm chồng lên nhau...

Học Viện Của Các Thiên ThầnTác giả: SophariaA A A A A... Tiếng hét của một cô gái vọng ra từ một ngôi biệt thư sang trọng ở gần ngoại ô thành phố Luân Đôn (Anh), dọa chim chóc gần đó bay tán loạn. - Stop! - Hờ, và giờ là một chàng trai lên tiếng - Chị hai, bà chị định nướng đến bao giờ? Bốp! Cậu ta ăn ngay một cái gối vào mặt! Đơ 2 giây, cậu gỡ cái gối xuống, quát lên:" Chị hai, bà chị làm cái..." Bốp, lại ăn thêm cái gối nữa! Cô gái nằm trên giường hậm hực phủi đống bụi xuống, bất mãn:" Nhóc không gọi chị dậy bằng cách khác được à?" Cậu bĩu môi:" Gọi dăm ba câu thì bà chị làm ngơ, em chưa tạt cho chị xô nước là may đấy!" Nó liếc cậu một cái, úp mặt xuống gối, lầm bầm:" Đồ dã man!" Chợt, từ dưới nhà vọng lên tiếng "hét": - Nguyễn Hoàng Thiên Băng, Nguyễn Hoàng Thiên Nam, hai đứa xuống đây ẹ. Thiên Băng (thường gọi là Sophia) giật mình, lồm cồm bò xuống khỏi giường, liếc xéo thằng em đang đứng một bên nhe răng cười, nghiến răng:" Chị sẽ xử lí nhóc sau!" Nó mở cửa, uể oải lê xác xuống nhà. Nó nhìn một lượt hai người đang ngồi… Lễ hội diễn ra 3 ngày 2 đêm, bọn nó bọn hắn cùng bọn hắn được giao công tác trang trí hội trường và sân khấu." Tôi muốn trang trí hội trường thành màu hồng " Nastia mơ màng nói." Dở hơi, thành màu hồng hết thì khác gì bọn trẻ con mẫu giáo !" Kin liếc cô." Lấy đề tài năm nay là quyến rũ mà tao nhã thì nên lấy màu tím và trắng." Nó nêu ý kiến." Cho màu đen cho đẹp !" Hắn nói luôn.Nó khinh thường nhìn hắn:" Bộ anh tính biến hội trường thi thành đám tang hay sao? Nông cạn !"Hắn cáu:" Cô nói ai nông cạn?" Nó không buồn liếc hắn, đáp:" Là ai tự hiểu !" Hắn uất nghẹn họng. Dania đạm lướt qua bản kế hoạch, nói:" Cứ dùng màu tím đi, rất hợp !" Mia cũng cười nói:" Trang trí thêm hoa hồng tím và trắng, hoa violet nữa nhé ! Tớ tính cài thêm bóng bay cơ nhưng như vậy có lẽ trẻ con quá !" Nó gật đầu, quay sang hỏi Ken:" Cậu thấy thế nào ?" Ken cười nhẹ:" Ý của mình cũng giống Mia !" Cả đám ồ lên, ra vẻ hiểu rồi gật gật đầu. Mia đỏ mặt:" Này, đừng suy nghĩ linh tinh !" Nó nhún vai, vẻ vô tội nhìn Mia:" Bọn ta có suy nghĩ gì đâu nào! Có người có tật giật mình kìa!" Mia không nói gì, bọn nó càng lấn tới:" Khai mau, tiến triển đến đâu rồi?" Mia mặt càng lúc càng đỏ, lắp bắp:" Làm... làm gì có..." 3 đứa nhìn nhau cười xấu xa, càng ép sát hơn nữa:" Khai mau!" Mia cứ giật lùi về phía sau, ấp úng:" Đã bảo... không... không có mà... !" Đột nhiên cô nàng vướng phải túi đồ trên đất, ngã bổ nhào về phía sau, mắt thấy sẽ ôm hôn đất thì một cánh tay giơ ra đỡ lấy cô, nhưng do lực ngã quá mạnh nên ôi thôi, cả cô và người kia đều ngã sấp xuống, nằm chồng lên nhau...

Chương 25: Chương 25: Mập mờ