“Đây rùi, đúng địa chỉ này rùi” Trúc nhìn căn nhà với cánh cổng xanh trước mặt mình đối chiếu với tờ giấy ghi địa chỉ. Trúc bấm chuông, vài phút sau có 1 người phụ nữ bước ra, trông bà khoảng ngoài 40, người hơi đậm, bà có khuôn mặt rất đẹp, và quí phái. -Cháu là… - Dạ, cháu chào cô, cháu là Trúc, con bố Khánh, hôm qua cháu gọi điện thoại cho cô đó, hôm nay cháu muốn đến xem nhà. Trúc lễ phép nói - Ah, cháu là con bố Khánh hả, lớn quá. Người phụ nữ cười để lộ chiếc răng khểnh . - Cháu vào nhà đi. Người phụ nữ nhẹ nhàng nói Trúc theo người phụ nữ vào nhà, bây giờ cô mới có dịp nhìn kĩ ngôi nhà, trước khi vào nhà cô đi qua 1 khoảng sân rộng, xung quanh sân trồng những khóm cây nho nhỏ, ở 1 góc của sân có trồng 1 cây khế khá to.Vào rồi Trúc mới thấy ngôi nhà này là ghép lại bởi 2 ngôi nhà. Trúc ngồi xuống ghế, người phụ nữ mỉm cười rót nước - Cô là Hòa, chủ ngôi nhà này, thực ra ngôi nhà này là của gia đình cô từ lâu , nhưng bây giờ cô đã chuyển nhà, cô lại ko muốn bán cái nhà này vì nó…
Chương 20: Chương 20
Lão Hàng Xóm Đáng GhétTác giả: xuxu_xinhTruyện Ngôn Tình“Đây rùi, đúng địa chỉ này rùi” Trúc nhìn căn nhà với cánh cổng xanh trước mặt mình đối chiếu với tờ giấy ghi địa chỉ. Trúc bấm chuông, vài phút sau có 1 người phụ nữ bước ra, trông bà khoảng ngoài 40, người hơi đậm, bà có khuôn mặt rất đẹp, và quí phái. -Cháu là… - Dạ, cháu chào cô, cháu là Trúc, con bố Khánh, hôm qua cháu gọi điện thoại cho cô đó, hôm nay cháu muốn đến xem nhà. Trúc lễ phép nói - Ah, cháu là con bố Khánh hả, lớn quá. Người phụ nữ cười để lộ chiếc răng khểnh . - Cháu vào nhà đi. Người phụ nữ nhẹ nhàng nói Trúc theo người phụ nữ vào nhà, bây giờ cô mới có dịp nhìn kĩ ngôi nhà, trước khi vào nhà cô đi qua 1 khoảng sân rộng, xung quanh sân trồng những khóm cây nho nhỏ, ở 1 góc của sân có trồng 1 cây khế khá to.Vào rồi Trúc mới thấy ngôi nhà này là ghép lại bởi 2 ngôi nhà. Trúc ngồi xuống ghế, người phụ nữ mỉm cười rót nước - Cô là Hòa, chủ ngôi nhà này, thực ra ngôi nhà này là của gia đình cô từ lâu , nhưng bây giờ cô đã chuyển nhà, cô lại ko muốn bán cái nhà này vì nó… 1 tuần sauLong đã hồi phục lại, nó đã đi lại bình thường, ăn uống bình thường, ngày nào Trúc cũng vào thăm nó, mang rất nhiều đồ ăn tẩm bổ cho thằng bé- Trúc tính vỗ béo Long thành heo sao mà ngày nào cũng mang bao nhiêu là thức ăn cho Long thế này – Long nhăn nhó- Long phải ăn cho mau khỏe chứ, tự Trúc nấu đó – Trúc mỉm cười dịu dàngNhìn nụ cười của con nhóc thì chỗ thức ăn này hay gấp 5 lần thế thằng nhóc cũng cố mà nuốt í chứ- Nào há miệng ra – Trúc giơ thìa cháo trước mặt Long- Để Long tự ăn đc mà- Ko đc, Long còn yếu lắm, để Trúc đút cho, nào, ngoan nào, nói “A” đi Long- A!!!!!!!!!!!!!!!!!- Ầm, ngoan lắm, miếng nữa nhé – Trúc cười toe- Ừh, A!!!!!!!!!!!!!!!!Sau khi đánh chén hết chỗ thức ăn Trúc mang vào, Long ngồi xoa xoa bụng- Ôi no quá đi thôi Trúc ơi, kiểu này Long bội thực mất thôi- Còn hoa quả nữa này, ăn đi cho mát, cái này tốt cho sức khỏe lắm – Trúc đưa Long 1 miếng cam- Ưh, Long phải mau khỏe để còn cưới Trúc về làm vợ nữa chứ- Trêu người ta, ăn đi – Trúc đỏ măt nhét miếng cam vào mồm LongLong cười khoái chí nhai cam nhồm nhoàm, trông cậu nhọc rất là phởn phơ………………………………………… …………………2 tháng sau- Long nói sao cơ, tuần sau Long bay sang Mĩ hả - Trúc ré lên- Ừ, bố mẹ ở bên đó công tác nên muốn Long sang đó học luôn – Long nói mà mặt như sắp khóc- Bao giờ Long về Việt Nam – mắt con bé đã long lanh ngấn lệ rồi- Long cũng chưa biết, nhưng mà Long sẽ về mà, Long hứa với Trúc đó- Thật…thật chứ ? Long ko gạt Trúc chứ ?- Trúc lúc này đã tèm lem nước mắt rùi- Thật mà, đã bao giờ Long gạt Trúc chưa? Long mỉm cười dịu dàng ôm Trúc vào lòngTrúc thoáng bối rối, mặt con bé đỏ lựng trông thật đáng yêu biết bao. Long nhìn khuôn mặt này mà ko nỡ rời xa con bé.Cái ngày Long phải đi cũng đến, Trúc khóc nức nở- Ko chịu đâu, Long đừng đi, ở lại với Trúc đi, huh u hưc hức,- con bé ôm chặt lấy Long- Kìa con, để Long đi ko lỡ chuyến bay bây giờ- ông Khánh kéo Trúc vào lòng- Long đi nha, Long sẽ về với Trúc mà – nước mắt lăn dài trên khuôn mặt thằng béLong ôm nhẹ Trúc vào lòng và thơm nhẹ lên trán con bé, mùi hương ngọt ngào trên tóc con bé khiến nó ngất ngây, mùi ngọt như hoa quả vậy, nó sẽ ko bao giờ quên khuôn mặt này, mùi hương này, nó ước gì thời gian quay trở lại, nó ước gì nó có sự lựa chọn, nó sẽ ở bên con bé mãi mãi.
1 tuần sau
Long đã hồi phục lại, nó đã đi lại bình thường, ăn uống bình thường, ngày nào Trúc cũng vào thăm nó, mang rất nhiều đồ ăn tẩm bổ cho thằng bé
- Trúc tính vỗ béo Long thành heo sao mà ngày nào cũng mang bao nhiêu là thức ăn cho Long thế này – Long nhăn nhó
- Long phải ăn cho mau khỏe chứ, tự Trúc nấu đó – Trúc mỉm cười dịu dàng
Nhìn nụ cười của con nhóc thì chỗ thức ăn này hay gấp 5 lần thế thằng nhóc cũng cố mà nuốt í chứ
- Nào há miệng ra – Trúc giơ thìa cháo trước mặt Long
- Để Long tự ăn đc mà
- Ko đc, Long còn yếu lắm, để Trúc đút cho, nào, ngoan nào, nói “A” đi Long
- A!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Ầm, ngoan lắm, miếng nữa nhé – Trúc cười toe
- Ừh, A!!!!!!!!!!!!!!!!
Sau khi đánh chén hết chỗ thức ăn Trúc mang vào, Long ngồi xoa xoa bụng
- Ôi no quá đi thôi Trúc ơi, kiểu này Long bội thực mất thôi
- Còn hoa quả nữa này, ăn đi cho mát, cái này tốt cho sức khỏe lắm – Trúc đưa Long 1 miếng cam
- Ưh, Long phải mau khỏe để còn cưới Trúc về làm vợ nữa chứ
- Trêu người ta, ăn đi – Trúc đỏ măt nhét miếng cam vào mồm Long
Long cười khoái chí nhai cam nhồm nhoàm, trông cậu nhọc rất là phởn phơ
………………………………………… …………………
2 tháng sau
- Long nói sao cơ, tuần sau Long bay sang Mĩ hả - Trúc ré lên
- Ừ, bố mẹ ở bên đó công tác nên muốn Long sang đó học luôn – Long nói mà mặt như sắp khóc
- Bao giờ Long về Việt Nam – mắt con bé đã long lanh ngấn lệ rồi
- Long cũng chưa biết, nhưng mà Long sẽ về mà, Long hứa với Trúc đó
- Thật…thật chứ ? Long ko gạt Trúc chứ ?- Trúc lúc này đã tèm lem nước mắt rùi
- Thật mà, đã bao giờ Long gạt Trúc chưa? Long mỉm cười dịu dàng ôm Trúc vào lòng
Trúc thoáng bối rối, mặt con bé đỏ lựng trông thật đáng yêu biết bao. Long nhìn khuôn mặt này mà ko nỡ rời xa con bé.
Cái ngày Long phải đi cũng đến, Trúc khóc nức nở
- Ko chịu đâu, Long đừng đi, ở lại với Trúc đi, huh u hưc hức,- con bé ôm chặt lấy Long
- Kìa con, để Long đi ko lỡ chuyến bay bây giờ- ông Khánh kéo Trúc vào lòng
- Long đi nha, Long sẽ về với Trúc mà – nước mắt lăn dài trên khuôn mặt thằng bé
Long ôm nhẹ Trúc vào lòng và thơm nhẹ lên trán con bé, mùi hương ngọt ngào trên tóc con bé khiến nó ngất ngây, mùi ngọt như hoa quả vậy, nó sẽ ko bao giờ quên khuôn mặt này, mùi hương này, nó ước gì thời gian quay trở lại, nó ước gì nó có sự lựa chọn, nó sẽ ở bên con bé mãi mãi.
Lão Hàng Xóm Đáng GhétTác giả: xuxu_xinhTruyện Ngôn Tình“Đây rùi, đúng địa chỉ này rùi” Trúc nhìn căn nhà với cánh cổng xanh trước mặt mình đối chiếu với tờ giấy ghi địa chỉ. Trúc bấm chuông, vài phút sau có 1 người phụ nữ bước ra, trông bà khoảng ngoài 40, người hơi đậm, bà có khuôn mặt rất đẹp, và quí phái. -Cháu là… - Dạ, cháu chào cô, cháu là Trúc, con bố Khánh, hôm qua cháu gọi điện thoại cho cô đó, hôm nay cháu muốn đến xem nhà. Trúc lễ phép nói - Ah, cháu là con bố Khánh hả, lớn quá. Người phụ nữ cười để lộ chiếc răng khểnh . - Cháu vào nhà đi. Người phụ nữ nhẹ nhàng nói Trúc theo người phụ nữ vào nhà, bây giờ cô mới có dịp nhìn kĩ ngôi nhà, trước khi vào nhà cô đi qua 1 khoảng sân rộng, xung quanh sân trồng những khóm cây nho nhỏ, ở 1 góc của sân có trồng 1 cây khế khá to.Vào rồi Trúc mới thấy ngôi nhà này là ghép lại bởi 2 ngôi nhà. Trúc ngồi xuống ghế, người phụ nữ mỉm cười rót nước - Cô là Hòa, chủ ngôi nhà này, thực ra ngôi nhà này là của gia đình cô từ lâu , nhưng bây giờ cô đã chuyển nhà, cô lại ko muốn bán cái nhà này vì nó… 1 tuần sauLong đã hồi phục lại, nó đã đi lại bình thường, ăn uống bình thường, ngày nào Trúc cũng vào thăm nó, mang rất nhiều đồ ăn tẩm bổ cho thằng bé- Trúc tính vỗ béo Long thành heo sao mà ngày nào cũng mang bao nhiêu là thức ăn cho Long thế này – Long nhăn nhó- Long phải ăn cho mau khỏe chứ, tự Trúc nấu đó – Trúc mỉm cười dịu dàngNhìn nụ cười của con nhóc thì chỗ thức ăn này hay gấp 5 lần thế thằng nhóc cũng cố mà nuốt í chứ- Nào há miệng ra – Trúc giơ thìa cháo trước mặt Long- Để Long tự ăn đc mà- Ko đc, Long còn yếu lắm, để Trúc đút cho, nào, ngoan nào, nói “A” đi Long- A!!!!!!!!!!!!!!!!!- Ầm, ngoan lắm, miếng nữa nhé – Trúc cười toe- Ừh, A!!!!!!!!!!!!!!!!Sau khi đánh chén hết chỗ thức ăn Trúc mang vào, Long ngồi xoa xoa bụng- Ôi no quá đi thôi Trúc ơi, kiểu này Long bội thực mất thôi- Còn hoa quả nữa này, ăn đi cho mát, cái này tốt cho sức khỏe lắm – Trúc đưa Long 1 miếng cam- Ưh, Long phải mau khỏe để còn cưới Trúc về làm vợ nữa chứ- Trêu người ta, ăn đi – Trúc đỏ măt nhét miếng cam vào mồm LongLong cười khoái chí nhai cam nhồm nhoàm, trông cậu nhọc rất là phởn phơ………………………………………… …………………2 tháng sau- Long nói sao cơ, tuần sau Long bay sang Mĩ hả - Trúc ré lên- Ừ, bố mẹ ở bên đó công tác nên muốn Long sang đó học luôn – Long nói mà mặt như sắp khóc- Bao giờ Long về Việt Nam – mắt con bé đã long lanh ngấn lệ rồi- Long cũng chưa biết, nhưng mà Long sẽ về mà, Long hứa với Trúc đó- Thật…thật chứ ? Long ko gạt Trúc chứ ?- Trúc lúc này đã tèm lem nước mắt rùi- Thật mà, đã bao giờ Long gạt Trúc chưa? Long mỉm cười dịu dàng ôm Trúc vào lòngTrúc thoáng bối rối, mặt con bé đỏ lựng trông thật đáng yêu biết bao. Long nhìn khuôn mặt này mà ko nỡ rời xa con bé.Cái ngày Long phải đi cũng đến, Trúc khóc nức nở- Ko chịu đâu, Long đừng đi, ở lại với Trúc đi, huh u hưc hức,- con bé ôm chặt lấy Long- Kìa con, để Long đi ko lỡ chuyến bay bây giờ- ông Khánh kéo Trúc vào lòng- Long đi nha, Long sẽ về với Trúc mà – nước mắt lăn dài trên khuôn mặt thằng béLong ôm nhẹ Trúc vào lòng và thơm nhẹ lên trán con bé, mùi hương ngọt ngào trên tóc con bé khiến nó ngất ngây, mùi ngọt như hoa quả vậy, nó sẽ ko bao giờ quên khuôn mặt này, mùi hương này, nó ước gì thời gian quay trở lại, nó ước gì nó có sự lựa chọn, nó sẽ ở bên con bé mãi mãi.