Tác giả:

“Đây rùi, đúng địa chỉ này rùi” Trúc nhìn căn nhà với cánh cổng xanh trước mặt mình đối chiếu với tờ giấy ghi địa chỉ. Trúc bấm chuông, vài phút sau có 1 người phụ nữ bước ra, trông bà khoảng ngoài 40, người hơi đậm, bà có khuôn mặt rất đẹp, và quí phái. -Cháu là… - Dạ, cháu chào cô, cháu là Trúc, con bố Khánh, hôm qua cháu gọi điện thoại cho cô đó, hôm nay cháu muốn đến xem nhà. Trúc lễ phép nói - Ah, cháu là con bố Khánh hả, lớn quá. Người phụ nữ cười để lộ chiếc răng khểnh . - Cháu vào nhà đi. Người phụ nữ nhẹ nhàng nói Trúc theo người phụ nữ vào nhà, bây giờ cô mới có dịp nhìn kĩ ngôi nhà, trước khi vào nhà cô đi qua 1 khoảng sân rộng, xung quanh sân trồng những khóm cây nho nhỏ, ở 1 góc của sân có trồng 1 cây khế khá to.Vào rồi Trúc mới thấy ngôi nhà này là ghép lại bởi 2 ngôi nhà. Trúc ngồi xuống ghế, người phụ nữ mỉm cười rót nước - Cô là Hòa, chủ ngôi nhà này, thực ra ngôi nhà này là của gia đình cô từ lâu , nhưng bây giờ cô đã chuyển nhà, cô lại ko muốn bán cái nhà này vì nó…

Chương 35: Chương 35

Lão Hàng Xóm Đáng GhétTác giả: xuxu_xinhTruyện Ngôn Tình“Đây rùi, đúng địa chỉ này rùi” Trúc nhìn căn nhà với cánh cổng xanh trước mặt mình đối chiếu với tờ giấy ghi địa chỉ. Trúc bấm chuông, vài phút sau có 1 người phụ nữ bước ra, trông bà khoảng ngoài 40, người hơi đậm, bà có khuôn mặt rất đẹp, và quí phái. -Cháu là… - Dạ, cháu chào cô, cháu là Trúc, con bố Khánh, hôm qua cháu gọi điện thoại cho cô đó, hôm nay cháu muốn đến xem nhà. Trúc lễ phép nói - Ah, cháu là con bố Khánh hả, lớn quá. Người phụ nữ cười để lộ chiếc răng khểnh . - Cháu vào nhà đi. Người phụ nữ nhẹ nhàng nói Trúc theo người phụ nữ vào nhà, bây giờ cô mới có dịp nhìn kĩ ngôi nhà, trước khi vào nhà cô đi qua 1 khoảng sân rộng, xung quanh sân trồng những khóm cây nho nhỏ, ở 1 góc của sân có trồng 1 cây khế khá to.Vào rồi Trúc mới thấy ngôi nhà này là ghép lại bởi 2 ngôi nhà. Trúc ngồi xuống ghế, người phụ nữ mỉm cười rót nước - Cô là Hòa, chủ ngôi nhà này, thực ra ngôi nhà này là của gia đình cô từ lâu , nhưng bây giờ cô đã chuyển nhà, cô lại ko muốn bán cái nhà này vì nó… Tan học, Hùng chạy ra ngày lớp Trúc, thấy Trúc và Dung đang ra nó đón đầu và nói- Trúc nè, tuần sau sinh nhật chị tôi, cô đi dự cho vui nhé, tôi mời đó – Hùng cười ngọt ngào- Ơ…tôi…tôi ko biết nữa – Trúc ngập ngừng- Cô đi đi nhé, tôi mời Dung rồi đó – Hùng quay ra nháy mắt với Dung- Ừh, bồ đi đi, mình đi 1 mình chán lắm – Dung quay ra nài nỉ Trúc- Để mình nghĩ đã – Trúc phân vân- Nghĩ gì nữa, tuần sau tôi sẽ sang đón cô và Dung luôn, bye nhé – Hùng chạy đi luôn chẳng để Trúc kịp phản đối- Đó là ai vậy Trúc ? – Tiếng Long nói đằng sau- Ah….đó là…- Trúc đang định nói là 1 người bạn thì- Đó là bạn của Dung đó – Dung xen ngang vào, có lẽ nó ko muốn Trúc phải khó xử- Ừh, người mà Dung…thầm thương trộm nhớ đó – Trúc cười lém lỉnh- Thật sao? – Long cười toe toét- Đừng nghe Trúc…Trúc trêu Dung đó – Mặt Dung đỏ gay- Đỏ mặt rồi kìa, vậy là Trúc nói đúng chứ trêu gì nữa – Long cười lém lỉnh- 2 người đó nha…toàn hùa với nhau trêu tôi àh nha – Dung giẩu mỏ- Ha ha ha ha – cả 3 đứa cùng cười- Thôi Dung phải về trước đây ko bác tài đợi, bye – Dung chạy tót đi- Bye………………………………………… ……………………….- Hôm nay tính rủ Trúc về nhà sau đó đi chơi rồi đi ăn tối, nhưng ba Long vừa gọi điện thoại kêu về có việc phải đi gấp, chán quá – Long phụng phịu- Không sao mà, thiếu gì thời gian chúng mình gặp nhau, Trúc cũng chưa có dịp gặp và hỏi thăm 2 bác nữa mà, nhất định Trúc sẽ qua nhà Long chơi mà – Trúc an ủi- Ưh, chắc để hôm khác, tại hôm nay thấy Trúc gặp chuyện ko vui hồi sáng, Long muốn rủ Trúc đi đâu đó cho vui thôi mà hì hì- Ôi, Long, Long đúng là tuyệt nhất, chỉ cần câu nói này của Long là cũng khiến Trúc vui lắm rồi – con nhóc cười ngoác cả miệng, nụ cười hồn nhiên đáng yêu thế- Để Long đưa Trúc về vậy- Thôi, ko cần mà, Trúc thích đi xe bus hơn, Long còn phải về có công chuyện với ba nữa. Trúc lên xe đây – Trúc đi lên xe bus vẫy vẫy Long………………………………………… ………………………………………… ……Tại biệt thự nhà Long….- Không!!!!!!!!!!!!! Ngàn lần không – Tiếng hét giận dữ của Long vang lên- Long! Sao con lại có thái độ như thế với ba con – Mẹ Long lên tiếng- Ba! Sao ba lại ép con làm chuyện này, thời buổi này còn cái chuyện này sao, con phản đối – Long vấn hét lên- Đó là chuyện bình thường trong tầng lớp chúng ta, hơn nữa đó là 1 tiểu thư danh giá, xinh đẹp rất xứng với con và gia đình ta- Cô ta sao? Không bao giờ, con thà chết chứ ko bao giờ lấy cô ta, chỉ đi cạnh cô ta con đã thấy đó là địa ngục rồi– Long cầm tấm ảnh lên ném đi, đó là khuôn mặt rất quen thuộc …Minh Hồng, người mà Long ghét cay ghét đắng- Sao lại thế? – Mẹ Long ngạc nhiên- Con có bạn gái rồi, người đó hơn gấp trăm ngàn lần con nhỏ này- Là ai? Sao mẹ ko biết gì hết- Là con Trúc phải ko, Trúc con ông Khánh đúng ko? – Ba Long lạnh lùng- Đúng ah – Long chắc nịch- Ta ko đồng ý, vì chơi với con nhỏ đó mà suýt nữa con mất mạng, ta ko muốn con ở gần con bé đó chút nào. Chiều nay Minh Hồng và gia đình sẽ từ Mĩ về, con phải đi với ta ra sân bay- Không, con ko đi- Nêu con còn trái lời ta thì đừng mong gặp lại con nhỏ kia nữa – giọng ông Trần đanh lại – Ba sẽ cho con sang Mĩ ngay tuần sau, con chọn đi- Ba!!!!!! – Long uất ức, nó nhìn ba nó bằng ánh mắt đầy phẫn nộ và nó lao như tên lên phòng

Tan học, Hùng chạy ra ngày lớp Trúc, thấy Trúc và Dung đang ra nó đón đầu và nói

- Trúc nè, tuần sau sinh nhật chị tôi, cô đi dự cho vui nhé, tôi mời đó – Hùng cười ngọt ngào

- Ơ…tôi…tôi ko biết nữa – Trúc ngập ngừng

- Cô đi đi nhé, tôi mời Dung rồi đó – Hùng quay ra nháy mắt với Dung

- Ừh, bồ đi đi, mình đi 1 mình chán lắm – Dung quay ra nài nỉ Trúc

- Để mình nghĩ đã – Trúc phân vân

- Nghĩ gì nữa, tuần sau tôi sẽ sang đón cô và Dung luôn, bye nhé – Hùng chạy đi luôn chẳng để Trúc kịp phản đối

- Đó là ai vậy Trúc ? – Tiếng Long nói đằng sau

- Ah….đó là…- Trúc đang định nói là 1 người bạn thì

- Đó là bạn của Dung đó – Dung xen ngang vào, có lẽ nó ko muốn Trúc phải khó xử

- Ừh, người mà Dung…thầm thương trộm nhớ đó – Trúc cười lém lỉnh

- Thật sao? – Long cười toe toét

- Đừng nghe Trúc…Trúc trêu Dung đó – Mặt Dung đỏ gay

- Đỏ mặt rồi kìa, vậy là Trúc nói đúng chứ trêu gì nữa – Long cười lém lỉnh

- 2 người đó nha…toàn hùa với nhau trêu tôi àh nha – Dung giẩu mỏ

- Ha ha ha ha – cả 3 đứa cùng cười

- Thôi Dung phải về trước đây ko bác tài đợi, bye – Dung chạy tót đi

- Bye

………………………………………… ……………………….

- Hôm nay tính rủ Trúc về nhà sau đó đi chơi rồi đi ăn tối, nhưng ba Long vừa gọi điện thoại kêu về có việc phải đi gấp, chán quá – Long phụng phịu

- Không sao mà, thiếu gì thời gian chúng mình gặp nhau, Trúc cũng chưa có dịp gặp và hỏi thăm 2 bác nữa mà, nhất định Trúc sẽ qua nhà Long chơi mà – Trúc an ủi

- Ưh, chắc để hôm khác, tại hôm nay thấy Trúc gặp chuyện ko vui hồi sáng, Long muốn rủ Trúc đi đâu đó cho vui thôi mà hì hì

- Ôi, Long, Long đúng là tuyệt nhất, chỉ cần câu nói này của Long là cũng khiến Trúc vui lắm rồi – con nhóc cười ngoác cả miệng, nụ cười hồn nhiên đáng yêu thế

- Để Long đưa Trúc về vậy

- Thôi, ko cần mà, Trúc thích đi xe bus hơn, Long còn phải về có công chuyện với ba nữa. Trúc lên xe đây – Trúc đi lên xe bus vẫy vẫy Long

………………………………………… ………………………………………… ……

Tại biệt thự nhà Long….

- Không!!!!!!!!!!!!! Ngàn lần không – Tiếng hét giận dữ của Long vang lên

- Long! Sao con lại có thái độ như thế với ba con – Mẹ Long lên tiếng

- Ba! Sao ba lại ép con làm chuyện này, thời buổi này còn cái chuyện này sao, con phản đối – Long vấn hét lên

- Đó là chuyện bình thường trong tầng lớp chúng ta, hơn nữa đó là 1 tiểu thư danh giá, xinh đẹp rất xứng với con và gia đình ta

- Cô ta sao? Không bao giờ, con thà chết chứ ko bao giờ lấy cô ta, chỉ đi cạnh cô ta con đã thấy đó là địa ngục rồi– Long cầm tấm ảnh lên ném đi, đó là khuôn mặt rất quen thuộc …Minh Hồng, người mà Long ghét cay ghét đắng

- Sao lại thế? – Mẹ Long ngạc nhiên

- Con có bạn gái rồi, người đó hơn gấp trăm ngàn lần con nhỏ này

- Là ai? Sao mẹ ko biết gì hết

- Là con Trúc phải ko, Trúc con ông Khánh đúng ko? – Ba Long lạnh lùng

- Đúng ah – Long chắc nịch

- Ta ko đồng ý, vì chơi với con nhỏ đó mà suýt nữa con mất mạng, ta ko muốn con ở gần con bé đó chút nào. Chiều nay Minh Hồng và gia đình sẽ từ Mĩ về, con phải đi với ta ra sân bay

- Không, con ko đi

- Nêu con còn trái lời ta thì đừng mong gặp lại con nhỏ kia nữa – giọng ông Trần đanh lại – Ba sẽ cho con sang Mĩ ngay tuần sau, con chọn đi

- Ba!!!!!! – Long uất ức, nó nhìn ba nó bằng ánh mắt đầy phẫn nộ và nó lao như tên lên phòng

Lão Hàng Xóm Đáng GhétTác giả: xuxu_xinhTruyện Ngôn Tình“Đây rùi, đúng địa chỉ này rùi” Trúc nhìn căn nhà với cánh cổng xanh trước mặt mình đối chiếu với tờ giấy ghi địa chỉ. Trúc bấm chuông, vài phút sau có 1 người phụ nữ bước ra, trông bà khoảng ngoài 40, người hơi đậm, bà có khuôn mặt rất đẹp, và quí phái. -Cháu là… - Dạ, cháu chào cô, cháu là Trúc, con bố Khánh, hôm qua cháu gọi điện thoại cho cô đó, hôm nay cháu muốn đến xem nhà. Trúc lễ phép nói - Ah, cháu là con bố Khánh hả, lớn quá. Người phụ nữ cười để lộ chiếc răng khểnh . - Cháu vào nhà đi. Người phụ nữ nhẹ nhàng nói Trúc theo người phụ nữ vào nhà, bây giờ cô mới có dịp nhìn kĩ ngôi nhà, trước khi vào nhà cô đi qua 1 khoảng sân rộng, xung quanh sân trồng những khóm cây nho nhỏ, ở 1 góc của sân có trồng 1 cây khế khá to.Vào rồi Trúc mới thấy ngôi nhà này là ghép lại bởi 2 ngôi nhà. Trúc ngồi xuống ghế, người phụ nữ mỉm cười rót nước - Cô là Hòa, chủ ngôi nhà này, thực ra ngôi nhà này là của gia đình cô từ lâu , nhưng bây giờ cô đã chuyển nhà, cô lại ko muốn bán cái nhà này vì nó… Tan học, Hùng chạy ra ngày lớp Trúc, thấy Trúc và Dung đang ra nó đón đầu và nói- Trúc nè, tuần sau sinh nhật chị tôi, cô đi dự cho vui nhé, tôi mời đó – Hùng cười ngọt ngào- Ơ…tôi…tôi ko biết nữa – Trúc ngập ngừng- Cô đi đi nhé, tôi mời Dung rồi đó – Hùng quay ra nháy mắt với Dung- Ừh, bồ đi đi, mình đi 1 mình chán lắm – Dung quay ra nài nỉ Trúc- Để mình nghĩ đã – Trúc phân vân- Nghĩ gì nữa, tuần sau tôi sẽ sang đón cô và Dung luôn, bye nhé – Hùng chạy đi luôn chẳng để Trúc kịp phản đối- Đó là ai vậy Trúc ? – Tiếng Long nói đằng sau- Ah….đó là…- Trúc đang định nói là 1 người bạn thì- Đó là bạn của Dung đó – Dung xen ngang vào, có lẽ nó ko muốn Trúc phải khó xử- Ừh, người mà Dung…thầm thương trộm nhớ đó – Trúc cười lém lỉnh- Thật sao? – Long cười toe toét- Đừng nghe Trúc…Trúc trêu Dung đó – Mặt Dung đỏ gay- Đỏ mặt rồi kìa, vậy là Trúc nói đúng chứ trêu gì nữa – Long cười lém lỉnh- 2 người đó nha…toàn hùa với nhau trêu tôi àh nha – Dung giẩu mỏ- Ha ha ha ha – cả 3 đứa cùng cười- Thôi Dung phải về trước đây ko bác tài đợi, bye – Dung chạy tót đi- Bye………………………………………… ……………………….- Hôm nay tính rủ Trúc về nhà sau đó đi chơi rồi đi ăn tối, nhưng ba Long vừa gọi điện thoại kêu về có việc phải đi gấp, chán quá – Long phụng phịu- Không sao mà, thiếu gì thời gian chúng mình gặp nhau, Trúc cũng chưa có dịp gặp và hỏi thăm 2 bác nữa mà, nhất định Trúc sẽ qua nhà Long chơi mà – Trúc an ủi- Ưh, chắc để hôm khác, tại hôm nay thấy Trúc gặp chuyện ko vui hồi sáng, Long muốn rủ Trúc đi đâu đó cho vui thôi mà hì hì- Ôi, Long, Long đúng là tuyệt nhất, chỉ cần câu nói này của Long là cũng khiến Trúc vui lắm rồi – con nhóc cười ngoác cả miệng, nụ cười hồn nhiên đáng yêu thế- Để Long đưa Trúc về vậy- Thôi, ko cần mà, Trúc thích đi xe bus hơn, Long còn phải về có công chuyện với ba nữa. Trúc lên xe đây – Trúc đi lên xe bus vẫy vẫy Long………………………………………… ………………………………………… ……Tại biệt thự nhà Long….- Không!!!!!!!!!!!!! Ngàn lần không – Tiếng hét giận dữ của Long vang lên- Long! Sao con lại có thái độ như thế với ba con – Mẹ Long lên tiếng- Ba! Sao ba lại ép con làm chuyện này, thời buổi này còn cái chuyện này sao, con phản đối – Long vấn hét lên- Đó là chuyện bình thường trong tầng lớp chúng ta, hơn nữa đó là 1 tiểu thư danh giá, xinh đẹp rất xứng với con và gia đình ta- Cô ta sao? Không bao giờ, con thà chết chứ ko bao giờ lấy cô ta, chỉ đi cạnh cô ta con đã thấy đó là địa ngục rồi– Long cầm tấm ảnh lên ném đi, đó là khuôn mặt rất quen thuộc …Minh Hồng, người mà Long ghét cay ghét đắng- Sao lại thế? – Mẹ Long ngạc nhiên- Con có bạn gái rồi, người đó hơn gấp trăm ngàn lần con nhỏ này- Là ai? Sao mẹ ko biết gì hết- Là con Trúc phải ko, Trúc con ông Khánh đúng ko? – Ba Long lạnh lùng- Đúng ah – Long chắc nịch- Ta ko đồng ý, vì chơi với con nhỏ đó mà suýt nữa con mất mạng, ta ko muốn con ở gần con bé đó chút nào. Chiều nay Minh Hồng và gia đình sẽ từ Mĩ về, con phải đi với ta ra sân bay- Không, con ko đi- Nêu con còn trái lời ta thì đừng mong gặp lại con nhỏ kia nữa – giọng ông Trần đanh lại – Ba sẽ cho con sang Mĩ ngay tuần sau, con chọn đi- Ba!!!!!! – Long uất ức, nó nhìn ba nó bằng ánh mắt đầy phẫn nộ và nó lao như tên lên phòng

Chương 35: Chương 35