Tác giả:

“Đây rùi, đúng địa chỉ này rùi” Trúc nhìn căn nhà với cánh cổng xanh trước mặt mình đối chiếu với tờ giấy ghi địa chỉ. Trúc bấm chuông, vài phút sau có 1 người phụ nữ bước ra, trông bà khoảng ngoài 40, người hơi đậm, bà có khuôn mặt rất đẹp, và quí phái. -Cháu là… - Dạ, cháu chào cô, cháu là Trúc, con bố Khánh, hôm qua cháu gọi điện thoại cho cô đó, hôm nay cháu muốn đến xem nhà. Trúc lễ phép nói - Ah, cháu là con bố Khánh hả, lớn quá. Người phụ nữ cười để lộ chiếc răng khểnh . - Cháu vào nhà đi. Người phụ nữ nhẹ nhàng nói Trúc theo người phụ nữ vào nhà, bây giờ cô mới có dịp nhìn kĩ ngôi nhà, trước khi vào nhà cô đi qua 1 khoảng sân rộng, xung quanh sân trồng những khóm cây nho nhỏ, ở 1 góc của sân có trồng 1 cây khế khá to.Vào rồi Trúc mới thấy ngôi nhà này là ghép lại bởi 2 ngôi nhà. Trúc ngồi xuống ghế, người phụ nữ mỉm cười rót nước - Cô là Hòa, chủ ngôi nhà này, thực ra ngôi nhà này là của gia đình cô từ lâu , nhưng bây giờ cô đã chuyển nhà, cô lại ko muốn bán cái nhà này vì nó…

Chương 44: Chương 44

Lão Hàng Xóm Đáng GhétTác giả: xuxu_xinhTruyện Ngôn Tình“Đây rùi, đúng địa chỉ này rùi” Trúc nhìn căn nhà với cánh cổng xanh trước mặt mình đối chiếu với tờ giấy ghi địa chỉ. Trúc bấm chuông, vài phút sau có 1 người phụ nữ bước ra, trông bà khoảng ngoài 40, người hơi đậm, bà có khuôn mặt rất đẹp, và quí phái. -Cháu là… - Dạ, cháu chào cô, cháu là Trúc, con bố Khánh, hôm qua cháu gọi điện thoại cho cô đó, hôm nay cháu muốn đến xem nhà. Trúc lễ phép nói - Ah, cháu là con bố Khánh hả, lớn quá. Người phụ nữ cười để lộ chiếc răng khểnh . - Cháu vào nhà đi. Người phụ nữ nhẹ nhàng nói Trúc theo người phụ nữ vào nhà, bây giờ cô mới có dịp nhìn kĩ ngôi nhà, trước khi vào nhà cô đi qua 1 khoảng sân rộng, xung quanh sân trồng những khóm cây nho nhỏ, ở 1 góc của sân có trồng 1 cây khế khá to.Vào rồi Trúc mới thấy ngôi nhà này là ghép lại bởi 2 ngôi nhà. Trúc ngồi xuống ghế, người phụ nữ mỉm cười rót nước - Cô là Hòa, chủ ngôi nhà này, thực ra ngôi nhà này là của gia đình cô từ lâu , nhưng bây giờ cô đã chuyển nhà, cô lại ko muốn bán cái nhà này vì nó… 2 tuần tiếp theo…..Sắp sửa thi học kì, Trúc bù đầu với bài vở, đôi lúc nó nhớ Long đến cồn cào mà ko cách nào găp đc. Con Long, nó vẫn đứng nhìn trộm con nhỏ từ xa, lúc nào cũng thấy Hoàng đi cùng con nhỏ. Nó đau lòng lắm. Nó như người mất hồn.- Anh làm sao vậy, lúc nào anh cũng hư người trên mây vậy, ở bên cạnh e mà anh toàn nghĩ đi đâu thế - Minh Hồng bực bội- ….im lặng….- Thằng nhóc đã chán ngây khi phải nhìn, phải nghe giọng nói đáng ghét của con nhỏ- Có phải anh đang nghĩ đến con Trúc ko? – Minh Hồng nói- …..im lặng…..- Vì con nhỏ đó mà anh đối xử với tôi thế sao? Nó có gì hơn tôi chứ? Tôi sẽ ko để yên cho con nhỏ đó đâu – Minh Hồng gào lên- Cô im đi…Tôi chán ngấy cô đến tận cổ rồi… Toi chán phải nhìn cái bộ mặt của cô…chán khi phải nghe cái giọng nói của cô… - Long gào lên- Anh….Anh quá quắt lắm…Tôi sẽ ko để con nhỏ đó yên thân đâu…Anh coi thường Minh Hồng này quá!- Cô dám làm gì Trúc…tôi sẽ giết cô đó – Long nắm chặt lấy vai của Minh Hồng bóp mạnh- Anh…Đau quá!! Minh Hồng la lên,Long bỏ vai Minh Hồng ra, nó bỏ đi, nó ko muốn nhìn thấy cái bộ mặt của Minh Hồng. Còn Minh Hồng, vửa đau vừa tức, mắt nó long lên sòng sọc, nó nghiến răng.- Đc rồi, Trúc ah, mày tưởng tao sẽ để yên cho mày thế sao, mày ko thể có tất cả mọi thứ đc. – Nó cười nham hiểm và rút điện thoại ra

2 tuần tiếp theo…..

Sắp sửa thi học kì, Trúc bù đầu với bài vở, đôi lúc nó nhớ Long đến cồn cào mà ko cách nào găp đc. Con Long, nó vẫn đứng nhìn trộm con nhỏ từ xa, lúc nào cũng thấy Hoàng đi cùng con nhỏ. Nó đau lòng lắm. Nó như người mất hồn.

- Anh làm sao vậy, lúc nào anh cũng hư người trên mây vậy, ở bên cạnh e mà anh toàn nghĩ đi đâu thế - Minh Hồng bực bội

- ….im lặng….- Thằng nhóc đã chán ngây khi phải nhìn, phải nghe giọng nói đáng ghét của con nhỏ

- Có phải anh đang nghĩ đến con Trúc ko? – Minh Hồng nói

- …..im lặng…..

- Vì con nhỏ đó mà anh đối xử với tôi thế sao? Nó có gì hơn tôi chứ? Tôi sẽ ko để yên cho con nhỏ đó đâu – Minh Hồng gào lên

- Cô im đi…Tôi chán ngấy cô đến tận cổ rồi… Toi chán phải nhìn cái bộ mặt của cô…chán khi phải nghe cái giọng nói của cô… - Long gào lên

- Anh….Anh quá quắt lắm…Tôi sẽ ko để con nhỏ đó yên thân đâu…Anh coi thường Minh Hồng này quá!

- Cô dám làm gì Trúc…tôi sẽ giết cô đó – Long nắm chặt lấy vai của Minh Hồng bóp mạnh

- Anh…Đau quá!! Minh Hồng la lên,

Long bỏ vai Minh Hồng ra, nó bỏ đi, nó ko muốn nhìn thấy cái bộ mặt của Minh Hồng. Còn Minh Hồng, vửa đau vừa tức, mắt nó long lên sòng sọc, nó nghiến răng.

- Đc rồi, Trúc ah, mày tưởng tao sẽ để yên cho mày thế sao, mày ko thể có tất cả mọi thứ đc. – Nó cười nham hiểm và rút điện thoại ra

Lão Hàng Xóm Đáng GhétTác giả: xuxu_xinhTruyện Ngôn Tình“Đây rùi, đúng địa chỉ này rùi” Trúc nhìn căn nhà với cánh cổng xanh trước mặt mình đối chiếu với tờ giấy ghi địa chỉ. Trúc bấm chuông, vài phút sau có 1 người phụ nữ bước ra, trông bà khoảng ngoài 40, người hơi đậm, bà có khuôn mặt rất đẹp, và quí phái. -Cháu là… - Dạ, cháu chào cô, cháu là Trúc, con bố Khánh, hôm qua cháu gọi điện thoại cho cô đó, hôm nay cháu muốn đến xem nhà. Trúc lễ phép nói - Ah, cháu là con bố Khánh hả, lớn quá. Người phụ nữ cười để lộ chiếc răng khểnh . - Cháu vào nhà đi. Người phụ nữ nhẹ nhàng nói Trúc theo người phụ nữ vào nhà, bây giờ cô mới có dịp nhìn kĩ ngôi nhà, trước khi vào nhà cô đi qua 1 khoảng sân rộng, xung quanh sân trồng những khóm cây nho nhỏ, ở 1 góc của sân có trồng 1 cây khế khá to.Vào rồi Trúc mới thấy ngôi nhà này là ghép lại bởi 2 ngôi nhà. Trúc ngồi xuống ghế, người phụ nữ mỉm cười rót nước - Cô là Hòa, chủ ngôi nhà này, thực ra ngôi nhà này là của gia đình cô từ lâu , nhưng bây giờ cô đã chuyển nhà, cô lại ko muốn bán cái nhà này vì nó… 2 tuần tiếp theo…..Sắp sửa thi học kì, Trúc bù đầu với bài vở, đôi lúc nó nhớ Long đến cồn cào mà ko cách nào găp đc. Con Long, nó vẫn đứng nhìn trộm con nhỏ từ xa, lúc nào cũng thấy Hoàng đi cùng con nhỏ. Nó đau lòng lắm. Nó như người mất hồn.- Anh làm sao vậy, lúc nào anh cũng hư người trên mây vậy, ở bên cạnh e mà anh toàn nghĩ đi đâu thế - Minh Hồng bực bội- ….im lặng….- Thằng nhóc đã chán ngây khi phải nhìn, phải nghe giọng nói đáng ghét của con nhỏ- Có phải anh đang nghĩ đến con Trúc ko? – Minh Hồng nói- …..im lặng…..- Vì con nhỏ đó mà anh đối xử với tôi thế sao? Nó có gì hơn tôi chứ? Tôi sẽ ko để yên cho con nhỏ đó đâu – Minh Hồng gào lên- Cô im đi…Tôi chán ngấy cô đến tận cổ rồi… Toi chán phải nhìn cái bộ mặt của cô…chán khi phải nghe cái giọng nói của cô… - Long gào lên- Anh….Anh quá quắt lắm…Tôi sẽ ko để con nhỏ đó yên thân đâu…Anh coi thường Minh Hồng này quá!- Cô dám làm gì Trúc…tôi sẽ giết cô đó – Long nắm chặt lấy vai của Minh Hồng bóp mạnh- Anh…Đau quá!! Minh Hồng la lên,Long bỏ vai Minh Hồng ra, nó bỏ đi, nó ko muốn nhìn thấy cái bộ mặt của Minh Hồng. Còn Minh Hồng, vửa đau vừa tức, mắt nó long lên sòng sọc, nó nghiến răng.- Đc rồi, Trúc ah, mày tưởng tao sẽ để yên cho mày thế sao, mày ko thể có tất cả mọi thứ đc. – Nó cười nham hiểm và rút điện thoại ra

Chương 44: Chương 44