Tác giả:

- Bé ơi! Chờ tớ với! Một giọng nói vô cùng nhí nhảnh vang lên khiến ai cũng chú ý. Họ hướng ánh mắt tò mò của mình đến chỗ có một dáng người mảnh, mang mái tóc màu xanh của nước biển được buộc hai bên rất dễ thương. Đôi mắt trong veo tựa như nền trời mùa thu. Cô đang lon ton chạy đến chỗ một “bé gái” tóc đỏ rực, đôi mắt to tròn đang tóe lửa. Mái tóc đỏ được buộc cao hơi lệnh sang một bên. Bé tóc đỏ lên tiếng trách móc: - Đây là nơi công cộng sao cậu lại nên tiếng gọi tớ là BÉ hả Song Ngư? Tớ 1m70 mà bị 1m58 như cậu gọi là BÉ sao? Hóa ra cô bé có mái tóc buộc hai bên dễ thương kia là Song Ngư. Song Ngư cười rồi dõng dạc tuyên hệ: - Tớ là Song Ngư đáng yêu ngay từ cái tên rồi đến từng cen-ti-mét. Còn hơn Sư Tử 1m7 mà gán mác “Hà Đông”. Mà đã thế Sư Tử còn thích chơi với mèo con! - Grrrr! Cậu muốn chết hả Song Ngư? Sư Tử gào ầm lên *thật đáng sợ*, cô rượt đuổi theo cái bóng của Song Ngư. Lúc này, tại một quán Café gần đó có một ánh mắt đang chăm chú theo dõi bóng hình đáng yêu của Song…

Chương 29: Chương 29

Cuộc Sống 12 Chòm SaoTác giả: Bút Chì- Bé ơi! Chờ tớ với! Một giọng nói vô cùng nhí nhảnh vang lên khiến ai cũng chú ý. Họ hướng ánh mắt tò mò của mình đến chỗ có một dáng người mảnh, mang mái tóc màu xanh của nước biển được buộc hai bên rất dễ thương. Đôi mắt trong veo tựa như nền trời mùa thu. Cô đang lon ton chạy đến chỗ một “bé gái” tóc đỏ rực, đôi mắt to tròn đang tóe lửa. Mái tóc đỏ được buộc cao hơi lệnh sang một bên. Bé tóc đỏ lên tiếng trách móc: - Đây là nơi công cộng sao cậu lại nên tiếng gọi tớ là BÉ hả Song Ngư? Tớ 1m70 mà bị 1m58 như cậu gọi là BÉ sao? Hóa ra cô bé có mái tóc buộc hai bên dễ thương kia là Song Ngư. Song Ngư cười rồi dõng dạc tuyên hệ: - Tớ là Song Ngư đáng yêu ngay từ cái tên rồi đến từng cen-ti-mét. Còn hơn Sư Tử 1m7 mà gán mác “Hà Đông”. Mà đã thế Sư Tử còn thích chơi với mèo con! - Grrrr! Cậu muốn chết hả Song Ngư? Sư Tử gào ầm lên *thật đáng sợ*, cô rượt đuổi theo cái bóng của Song Ngư. Lúc này, tại một quán Café gần đó có một ánh mắt đang chăm chú theo dõi bóng hình đáng yêu của Song… Thiên Bình gọi to:- Song Tử ơi! Đến chơi với mình nhanh lên.Song Tử rất vui nhưng cũng rất lo lắng:- Cậu nên nghỉ ngơi.- Nhìn thấy cậu là tớ vui với khỏe lắm rồi. Chỉ cần thấy cậu thôi!Thiên Bình cười còn Song Tử thì hiểu rằng anh đang rất mệt mỏi. Anh luôn bên cạnh cô nhưng thật sự cô sợ anh quá sức. Cô chạy lại, nắm lấy bàn tay kia:- Mình đi!Cả hai người dắt tay nhau đi dạo trên từng con phố vắng. Đi qua một cửa hàng Song Tử hét lên:- Nhìn hai con gấu song sinh cute chưa?- Tớ mua cho cậu nhé!Song Tử cười gật đầu. Cô giữ một con và Thiên Bình giữ một con.Song Tử và Thiên Bình cứ dạo bước trên bố, họ ôn lại những kỉ niệm. Họ dừng lại trên một bãi cỏ có độc một gốc cây khá to. Gió buổi sáng cứ thổi nhè nhẹ. Thiên Bình cười:- Nếu một ngày tớ chết… cậu sẽ có hạnh phúc riêng chứ?- Cậu hâm à? Tớ chỉ yêu mình cậu thôi!Song Tử véo mũi Thiên Vình. Đây là gốc cây gần nhà Thiên Bình. Nơi mang hai người đến với nhau. Nhìn kỉ niệm nửa khóc nửa cười đang tràn về trong họ.Thiên Bình nhẹ nhàng vuốt tóc cô”- Tớ sợ… tớ không đủ mạnh để bảo vệ cậu!Thiên Bình nằm xuống bãi cỏ. Anh nằm ngược với chiều Song Tử. Hai con người khẽ quay mặt vào nhau rồi chợt ửng lên. Song Tử dờ lên khuôn mặt thanh tú của Thiên Bình. Cô lắc đầu:- Tớ sẽ bảo vệ cậu…Vừa nói đến đó cô tiến lại gần môi Thiên Bình. Cô trao anh một nụ hôn vô cung đặc biệt. Một nụ hôn vô cùng ngọt ngào với tư thế ngược. Cả bầu trời đang hửng sáng với tánh bình minh.Cơn gió màu đông mang cái lạnh đã về đến đây. Nhưng với anh và cô thì có gì lành đi chăng nữa thì hai người họ cũng có hai trái tim đang rực cháy sửa ấm họ.Nhắm mắt lại với những tâm tư ngọt ngào riêng mà cả hai đang mang lại cho nhau.Miễn ta có nhau thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn phải không?

Thiên Bình gọi to:

- Song Tử ơi! Đến chơi với mình nhanh lên.

Song Tử rất vui nhưng cũng rất lo lắng:

- Cậu nên nghỉ ngơi.

- Nhìn thấy cậu là tớ vui với khỏe lắm rồi. Chỉ cần thấy cậu thôi!

Thiên Bình cười còn Song Tử thì hiểu rằng anh đang rất mệt mỏi. Anh luôn bên cạnh cô nhưng thật sự cô sợ anh quá sức. Cô chạy lại, nắm lấy bàn tay kia:

- Mình đi!

Cả hai người dắt tay nhau đi dạo trên từng con phố vắng. Đi qua một cửa hàng Song Tử hét lên:

- Nhìn hai con gấu song sinh cute chưa?

- Tớ mua cho cậu nhé!

Song Tử cười gật đầu. Cô giữ một con và Thiên Bình giữ một con.

Song Tử và Thiên Bình cứ dạo bước trên bố, họ ôn lại những kỉ niệm. Họ dừng lại trên một bãi cỏ có độc một gốc cây khá to. Gió buổi sáng cứ thổi nhè nhẹ. Thiên Bình cười:

- Nếu một ngày tớ chết… cậu sẽ có hạnh phúc riêng chứ?

- Cậu hâm à? Tớ chỉ yêu mình cậu thôi!

Song Tử véo mũi Thiên Vình. Đây là gốc cây gần nhà Thiên Bình. Nơi mang hai người đến với nhau. Nhìn kỉ niệm nửa khóc nửa cười đang tràn về trong họ.

Thiên Bình nhẹ nhàng vuốt tóc cô”

- Tớ sợ… tớ không đủ mạnh để bảo vệ cậu!

Thiên Bình nằm xuống bãi cỏ. Anh nằm ngược với chiều Song Tử. Hai con người khẽ quay mặt vào nhau rồi chợt ửng lên. Song Tử dờ lên khuôn mặt thanh tú của Thiên Bình. Cô lắc đầu:

- Tớ sẽ bảo vệ cậu…

Vừa nói đến đó cô tiến lại gần môi Thiên Bình. Cô trao anh một nụ hôn vô cung đặc biệt. Một nụ hôn vô cùng ngọt ngào với tư thế ngược. Cả bầu trời đang hửng sáng với tánh bình minh.

Cơn gió màu đông mang cái lạnh đã về đến đây. Nhưng với anh và cô thì có gì lành đi chăng nữa thì hai người họ cũng có hai trái tim đang rực cháy sửa ấm họ.

Nhắm mắt lại với những tâm tư ngọt ngào riêng mà cả hai đang mang lại cho nhau.

Miễn ta có nhau thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn phải không?

Cuộc Sống 12 Chòm SaoTác giả: Bút Chì- Bé ơi! Chờ tớ với! Một giọng nói vô cùng nhí nhảnh vang lên khiến ai cũng chú ý. Họ hướng ánh mắt tò mò của mình đến chỗ có một dáng người mảnh, mang mái tóc màu xanh của nước biển được buộc hai bên rất dễ thương. Đôi mắt trong veo tựa như nền trời mùa thu. Cô đang lon ton chạy đến chỗ một “bé gái” tóc đỏ rực, đôi mắt to tròn đang tóe lửa. Mái tóc đỏ được buộc cao hơi lệnh sang một bên. Bé tóc đỏ lên tiếng trách móc: - Đây là nơi công cộng sao cậu lại nên tiếng gọi tớ là BÉ hả Song Ngư? Tớ 1m70 mà bị 1m58 như cậu gọi là BÉ sao? Hóa ra cô bé có mái tóc buộc hai bên dễ thương kia là Song Ngư. Song Ngư cười rồi dõng dạc tuyên hệ: - Tớ là Song Ngư đáng yêu ngay từ cái tên rồi đến từng cen-ti-mét. Còn hơn Sư Tử 1m7 mà gán mác “Hà Đông”. Mà đã thế Sư Tử còn thích chơi với mèo con! - Grrrr! Cậu muốn chết hả Song Ngư? Sư Tử gào ầm lên *thật đáng sợ*, cô rượt đuổi theo cái bóng của Song Ngư. Lúc này, tại một quán Café gần đó có một ánh mắt đang chăm chú theo dõi bóng hình đáng yêu của Song… Thiên Bình gọi to:- Song Tử ơi! Đến chơi với mình nhanh lên.Song Tử rất vui nhưng cũng rất lo lắng:- Cậu nên nghỉ ngơi.- Nhìn thấy cậu là tớ vui với khỏe lắm rồi. Chỉ cần thấy cậu thôi!Thiên Bình cười còn Song Tử thì hiểu rằng anh đang rất mệt mỏi. Anh luôn bên cạnh cô nhưng thật sự cô sợ anh quá sức. Cô chạy lại, nắm lấy bàn tay kia:- Mình đi!Cả hai người dắt tay nhau đi dạo trên từng con phố vắng. Đi qua một cửa hàng Song Tử hét lên:- Nhìn hai con gấu song sinh cute chưa?- Tớ mua cho cậu nhé!Song Tử cười gật đầu. Cô giữ một con và Thiên Bình giữ một con.Song Tử và Thiên Bình cứ dạo bước trên bố, họ ôn lại những kỉ niệm. Họ dừng lại trên một bãi cỏ có độc một gốc cây khá to. Gió buổi sáng cứ thổi nhè nhẹ. Thiên Bình cười:- Nếu một ngày tớ chết… cậu sẽ có hạnh phúc riêng chứ?- Cậu hâm à? Tớ chỉ yêu mình cậu thôi!Song Tử véo mũi Thiên Vình. Đây là gốc cây gần nhà Thiên Bình. Nơi mang hai người đến với nhau. Nhìn kỉ niệm nửa khóc nửa cười đang tràn về trong họ.Thiên Bình nhẹ nhàng vuốt tóc cô”- Tớ sợ… tớ không đủ mạnh để bảo vệ cậu!Thiên Bình nằm xuống bãi cỏ. Anh nằm ngược với chiều Song Tử. Hai con người khẽ quay mặt vào nhau rồi chợt ửng lên. Song Tử dờ lên khuôn mặt thanh tú của Thiên Bình. Cô lắc đầu:- Tớ sẽ bảo vệ cậu…Vừa nói đến đó cô tiến lại gần môi Thiên Bình. Cô trao anh một nụ hôn vô cung đặc biệt. Một nụ hôn vô cùng ngọt ngào với tư thế ngược. Cả bầu trời đang hửng sáng với tánh bình minh.Cơn gió màu đông mang cái lạnh đã về đến đây. Nhưng với anh và cô thì có gì lành đi chăng nữa thì hai người họ cũng có hai trái tim đang rực cháy sửa ấm họ.Nhắm mắt lại với những tâm tư ngọt ngào riêng mà cả hai đang mang lại cho nhau.Miễn ta có nhau thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn phải không?

Chương 29: Chương 29