Bầu trời tràn ngập ánh vàng, phản chiếu lên toàn bộ vườn trường một màu vàng rực, La Bình lôi kéo Tạ Tư Dĩnh ra khỏi thư viện, chỉ lên trời: “Cậu xem, mình đã nói đi ra ngoài sẽ có bất ngờ mà. Chúng ta đều đã “ngâm mình” trong thư viện nhiều ngày như vậy, vẫn chưa có ý tưởng gì cho đề tài luận văn. Điều này chứng tỏ, chúng ta nên thư giãn một chút, nói không chừng ý tưởng liền tới.” Tạ Tư Dĩnh nhìn bầu trời tráng lệ, nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, vài giây sau mới mở to mắt ra. Cô nàng nhìn La Bình cười cười, trêu chọc: “Cậu chỉ có ngụy biện là giỏi. Nhưng lần này thì mình đồng ý. Giờ chúng ta đi ăn cơm trước, sau đó thì đi tản bộ ở sân thể dục. Hôm nay chúng ta tạm gác việc chọn đề tài qua một bên đi.”  La Bình lúc này mới nở nụ cười, kéo tay Tạ Tư Dĩnh đi về phía nhà ăn. Kỳ thực, hai người mấy ngày nay đều ở thư viện tìm đọc rất nhiều tài liệu. Cũng lựa được vài cái, nhưng mấy cái được chọn đều bị giảng viên bác bỏ. Vì để chọn được đề tài nhà nhà đều vui, cả hai trong khoảng…

Truyện chữ