Tác giả:

Tiếng chuông đồng hồ báo thức reo inh ỏi cả một bầu trời vậy mà vẫn có con người nằm ngủ quên trời trăng, quên tổ quốc. – YAH! TRẦN DƯƠNG!!! DẬY!!! Tiếng gọi rất nhẹ nhàng êm ái vang lên muốn xé tan màng nhĩ của người nghe. Nó cau có mặt mày ngồi dậy làu bàu: – Được rồi. Chị có thể gọi nhẹ nhàng hơn được không. Nó còn ngái ngủ, nói xong liền đổ ầm xuống giường ôm con pikachu ngủ tiếp. Cô gái nhẹ nhàng thùy mị kia thấy vậy thì đưa những ngón tay mảnh khảng yếu ớt lên tai nó “vuốt ve”. Ngay lập tức nó bật dậy la oai oái. Nó hét: – Yah! Chị muốn gϊếŧ người sao? Tai nó tiếp tục bị véo mạnh hơn nữa cùng giọng nói đầy nội lực: – Dậy! 6h rồi. Chuẩn bị đồ đi khai giảng, 7h30 bắt đầu rồi. Ngủ nghê gì nữa. Nó vùng vằng đứng dậy vệ sinh cá nhân lúc trở ra thì đã thấy bộ đồng phục được gấp phẳng phiu ở trên giường. Nó lẩm bẩm: – Bà chị biết điều đó. Nói rồi nó bắt đầu thay đồ, chải chuốt. Nó vuốt ít keo lên tóc rồi đứng trước gương tự kỷ: – Gương kia ngự ở trên tường thế gian ai đẹp được dường…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...