Vùng biển quốc tế. Một chiếc du thuyền đang chậm rãi lướt trên mặt biển, bên trên tầng cao nhất của du thuyền, một buổi đấu giá đang được tổ chức. Buổi đấu giá này khác biệt với những buổi đấu giá khác, vật phẩm được đưa ra đấu giá ở đây không phải châu báu, thư họa hay bất cứ đồ vật công nghiệp nào khác mà lại là người - những phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp. “Đây là vật phẩm cuối cùng được đưa ra đấu giá đêm nay, vì muốn tặng cho mọi người một bất ngờ, tôi đã vì các vị mà chuẩn bị một phần quà, được gọi là ‘ thiên sứ ngủ say !” Theo âm thanh êm tai của người chủ trì, một cái rương bọc trong lụa đỏ từ từ được thả từ trên trần nhà xuống dưới, “Giá khởi điểm của vật phẩm này là 5 triệu đô, mỗi một lần giá tăng thêm 1 triệu, chúng tôi sẽ nâng rương lên 5cm, hiện tại mời các vị ra giá!”5 triệu đô?Vào thời điểm nghe thấy con số này, nhóm khách quý đến từ khắp nơi trên thế giới đều có chút kinh ngạc, bọn họ cũng không phải là người thiếu tiền, người có thể đến nơi này tài sản ít nhất cũng phải…

Chương 31: 31: Nữ Nhân Bá Đạo

Chinh Phục Kiều Thê Khó Thuần PhụcTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. Một chiếc du thuyền đang chậm rãi lướt trên mặt biển, bên trên tầng cao nhất của du thuyền, một buổi đấu giá đang được tổ chức. Buổi đấu giá này khác biệt với những buổi đấu giá khác, vật phẩm được đưa ra đấu giá ở đây không phải châu báu, thư họa hay bất cứ đồ vật công nghiệp nào khác mà lại là người - những phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp. “Đây là vật phẩm cuối cùng được đưa ra đấu giá đêm nay, vì muốn tặng cho mọi người một bất ngờ, tôi đã vì các vị mà chuẩn bị một phần quà, được gọi là ‘ thiên sứ ngủ say !” Theo âm thanh êm tai của người chủ trì, một cái rương bọc trong lụa đỏ từ từ được thả từ trên trần nhà xuống dưới, “Giá khởi điểm của vật phẩm này là 5 triệu đô, mỗi một lần giá tăng thêm 1 triệu, chúng tôi sẽ nâng rương lên 5cm, hiện tại mời các vị ra giá!”5 triệu đô?Vào thời điểm nghe thấy con số này, nhóm khách quý đến từ khắp nơi trên thế giới đều có chút kinh ngạc, bọn họ cũng không phải là người thiếu tiền, người có thể đến nơi này tài sản ít nhất cũng phải… Mọi ánh mắt đều dồn lên người Hoàng Phủ Diệu Dương, sợ sệt chờ đợi cơn thịnh nộ của hắn.Đột nhiêu trong boong tàu lại vang lên tiếng cười quỷ dị của Hoàng Phủ Diệu Dương.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênNhưng mà, vẻ mặt của mọi người cũng không hề thả lỏng.Trợ lý đứng bên hai chân mềm nhũn, đám người bảo tiêu cúi gằm mặt, lão quản gia khẩn trương giơ tay lau từng giọt mồ hôi hột trên trán.Đi theo Hoàng Phủ Diệu Dương nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên được chính mắt nhìn thấy hắn bị người khác mắng mà còn cười thành tiếng!Lão quản gia cũng có chút lo lắng, ông âm thầm thắp cho Lãnh Tiểu Dã một nén nhang.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênNgười duy nhất trên boong tàu lúc này vẫn giữ được tình tĩnh là Lãnh Tiểu Dã.Vươn tay trái đến đĩa trứng chiên, cô tuỳ tiện chấm một chút nước sốt, sau đó ung dung cắn một miếng.Ý cười chợt tắt trên môi Hoàng Phủ Diệu Dương, hắn nhìn cô đem trứng chiên đến bên miệng, bàn tay đặt trên bàn đột ngột đẩy về phía trước.Lãnh Tiểu Dã vốn đang tì khuỷu tay trái trên mặt bàn thì bị hắn đẩy một cái làm cho miếng trứng chiên có chấm tương cà dính lên trên má cô, màu sắc tương cà đỏ tươi nổi bật trên nền da trắng nõn .“Ha!” Trò đùa thành công hắn lại lần nữa cười to ra tiếng.Lãnh Tiểu Dã liếc cho hắn một cái trừng mắt.“Nhạt nhẽo!”Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênSau đó thu hồi ánh mắt, thản nhiên tiếp tục ăn bữa sáng của cô.Cô vừa mới đưa miếng trứng chiên lên trên miệng, đã thấy bàn tay hắn lại duỗi về phía cô, cô nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ thấy Hoàng Phủ Diệu Dương duỗi tay ra nhẹ nhàng chạm vào gò má của cô.Lãnh Tiểu Dã còn đang kinh ngạc vì động tác của hắn thì Hoàng Phủ Diệu Dương đã thu tay lại đặt miếng khăn bẩn lên bàn rồi tiếp tục ăn sáng.Lãnh Tiểu Dã nhìn hắn một lúc rồi tự rút ra kết luận.Tên đàn ông này..có bệnh! Hơn nữa, còn là bệnh không hề nhẹ.Cô đã gặp không ít đàn ông từ lãnh khốc, yêu nghiệt, đến ôn nhu, dịu dàng...!đủ loại cả.Nhưng người hỉ nộ vô thường như hắn, tính tình nóng lạnh thất thường, lúc lại ôn nhu dịu dàng như gió xuân...!thì vẫn là người đầu tiên.Hoàng Phủ Diệu Dương đương nhiên không biết rằng bản thân hắn đã bị Lãnh Tiểu Dã liệt vào danh sách những kẻ “ bệnh hoạn.”Hắn vẫn thong thả ung dung ăn bữa sáng, ngước mắt nhìn Lãnh Tiểu Dã ăn uống vô cùng thoả mãn, cô tuỳ ý động đũa nhưng vẫn không che dấu được vẻ xinh đẹp ưu nhã, bữa sáng trước mặt anh cũng bất giác trở lên ngon miệng.Lần đầu tiên trong đời anh bỗng nhiên cảm thấy ăn cơm cũng là một chuyện rất thú vị.Trợ lý đứng bên cạnh vẫn không dám động, an tĩnh làm tròn trách nhiệm của một tượng đá, thậm chí mồ hôi nhỏ giọt trên trán cũng không dám đưa tay lau đi.Anh ta nhìn boss nhà mình hình như không có đâu hiệu tức giận liền đưa ánh mắt qua lão quản gia dò hỏi.Lão quản gia nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương ít khi ăn sáng, giờ lại ăn ngon miệng như thế liền quay qua nhìn Lãnh Tiểu Dã, chợt hiểu ra, phất phất tay với trợ lý.Trợ lý lúc này mới dám hành động, cẩn thận từng chút mà lau đi vết nước sốt trên mặtLãnh Tiểu Dã đã ăn xong bữa sáng, nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương gọi người hầu bưng lên một ly sữa, khi hắn vừa uống được một ngụm, cô lập tức vươn tay đoạt ly sữa của anh.Hoàng Phủ Diệu Dương ra vẻ ngạc nhiên, đưa tay nâng cằm cô, chỉ thấy cô gái nhỏ đang thích chí uống sữa, "Đây là của tôi."Nhận lại chỉ là một ánh mắt khinh thường của Lãnh Tiểu Dã: “ Tôi thích uống ly này, không được sao?”.

Mọi ánh mắt đều dồn lên người Hoàng Phủ Diệu Dương, sợ sệt chờ đợi cơn thịnh nộ của hắn.Đột nhiêu trong boong tàu lại vang lên tiếng cười quỷ dị của Hoàng Phủ Diệu Dương.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.

Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênNhưng mà, vẻ mặt của mọi người cũng không hề thả lỏng.Trợ lý đứng bên hai chân mềm nhũn, đám người bảo tiêu cúi gằm mặt, lão quản gia khẩn trương giơ tay lau từng giọt mồ hôi hột trên trán.Đi theo Hoàng Phủ Diệu Dương nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên được chính mắt nhìn thấy hắn bị người khác mắng mà còn cười thành tiếng!Lão quản gia cũng có chút lo lắng, ông âm thầm thắp cho Lãnh Tiểu Dã một nén nhang.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.

Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênNgười duy nhất trên boong tàu lúc này vẫn giữ được tình tĩnh là Lãnh Tiểu Dã.Vươn tay trái đến đĩa trứng chiên, cô tuỳ tiện chấm một chút nước sốt, sau đó ung dung cắn một miếng.Ý cười chợt tắt trên môi Hoàng Phủ Diệu Dương, hắn nhìn cô đem trứng chiên đến bên miệng, bàn tay đặt trên bàn đột ngột đẩy về phía trước.

Lãnh Tiểu Dã vốn đang tì khuỷu tay trái trên mặt bàn thì bị hắn đẩy một cái làm cho miếng trứng chiên có chấm tương cà dính lên trên má cô, màu sắc tương cà đỏ tươi nổi bật trên nền da trắng nõn .“Ha!” Trò đùa thành công hắn lại lần nữa cười to ra tiếng.Lãnh Tiểu Dã liếc cho hắn một cái trừng mắt.“Nhạt nhẽo!”Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.

Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênSau đó thu hồi ánh mắt, thản nhiên tiếp tục ăn bữa sáng của cô.Cô vừa mới đưa miếng trứng chiên lên trên miệng, đã thấy bàn tay hắn lại duỗi về phía cô, cô nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ thấy Hoàng Phủ Diệu Dương duỗi tay ra nhẹ nhàng chạm vào gò má của cô.Lãnh Tiểu Dã còn đang kinh ngạc vì động tác của hắn thì Hoàng Phủ Diệu Dương đã thu tay lại đặt miếng khăn bẩn lên bàn rồi tiếp tục ăn sáng.Lãnh Tiểu Dã nhìn hắn một lúc rồi tự rút ra kết luận.Tên đàn ông này..

có bệnh! Hơn nữa, còn là bệnh không hề nhẹ.Cô đã gặp không ít đàn ông từ lãnh khốc, yêu nghiệt, đến ôn nhu, dịu dàng...!đủ loại cả.Nhưng người hỉ nộ vô thường như hắn, tính tình nóng lạnh thất thường, lúc lại ôn nhu dịu dàng như gió xuân...!thì vẫn là người đầu tiên.Hoàng Phủ Diệu Dương đương nhiên không biết rằng bản thân hắn đã bị Lãnh Tiểu Dã liệt vào danh sách những kẻ “ bệnh hoạn.”Hắn vẫn thong thả ung dung ăn bữa sáng, ngước mắt nhìn Lãnh Tiểu Dã ăn uống vô cùng thoả mãn, cô tuỳ ý động đũa nhưng vẫn không che dấu được vẻ xinh đẹp ưu nhã, bữa sáng trước mặt anh cũng bất giác trở lên ngon miệng.Lần đầu tiên trong đời anh bỗng nhiên cảm thấy ăn cơm cũng là một chuyện rất thú vị.Trợ lý đứng bên cạnh vẫn không dám động, an tĩnh làm tròn trách nhiệm của một tượng đá, thậm chí mồ hôi nhỏ giọt trên trán cũng không dám đưa tay lau đi.Anh ta nhìn boss nhà mình hình như không có đâu hiệu tức giận liền đưa ánh mắt qua lão quản gia dò hỏi.Lão quản gia nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương ít khi ăn sáng, giờ lại ăn ngon miệng như thế liền quay qua nhìn Lãnh Tiểu Dã, chợt hiểu ra, phất phất tay với trợ lý.Trợ lý lúc này mới dám hành động, cẩn thận từng chút mà lau đi vết nước sốt trên mặtLãnh Tiểu Dã đã ăn xong bữa sáng, nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương gọi người hầu bưng lên một ly sữa, khi hắn vừa uống được một ngụm, cô lập tức vươn tay đoạt ly sữa của anh.Hoàng Phủ Diệu Dương ra vẻ ngạc nhiên, đưa tay nâng cằm cô, chỉ thấy cô gái nhỏ đang thích chí uống sữa, "Đây là của tôi."Nhận lại chỉ là một ánh mắt khinh thường của Lãnh Tiểu Dã: “ Tôi thích uống ly này, không được sao?”.

Chinh Phục Kiều Thê Khó Thuần PhụcTác giả: Công Tử Như TuyếtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngVùng biển quốc tế. Một chiếc du thuyền đang chậm rãi lướt trên mặt biển, bên trên tầng cao nhất của du thuyền, một buổi đấu giá đang được tổ chức. Buổi đấu giá này khác biệt với những buổi đấu giá khác, vật phẩm được đưa ra đấu giá ở đây không phải châu báu, thư họa hay bất cứ đồ vật công nghiệp nào khác mà lại là người - những phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp. “Đây là vật phẩm cuối cùng được đưa ra đấu giá đêm nay, vì muốn tặng cho mọi người một bất ngờ, tôi đã vì các vị mà chuẩn bị một phần quà, được gọi là ‘ thiên sứ ngủ say !” Theo âm thanh êm tai của người chủ trì, một cái rương bọc trong lụa đỏ từ từ được thả từ trên trần nhà xuống dưới, “Giá khởi điểm của vật phẩm này là 5 triệu đô, mỗi một lần giá tăng thêm 1 triệu, chúng tôi sẽ nâng rương lên 5cm, hiện tại mời các vị ra giá!”5 triệu đô?Vào thời điểm nghe thấy con số này, nhóm khách quý đến từ khắp nơi trên thế giới đều có chút kinh ngạc, bọn họ cũng không phải là người thiếu tiền, người có thể đến nơi này tài sản ít nhất cũng phải… Mọi ánh mắt đều dồn lên người Hoàng Phủ Diệu Dương, sợ sệt chờ đợi cơn thịnh nộ của hắn.Đột nhiêu trong boong tàu lại vang lên tiếng cười quỷ dị của Hoàng Phủ Diệu Dương.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênNhưng mà, vẻ mặt của mọi người cũng không hề thả lỏng.Trợ lý đứng bên hai chân mềm nhũn, đám người bảo tiêu cúi gằm mặt, lão quản gia khẩn trương giơ tay lau từng giọt mồ hôi hột trên trán.Đi theo Hoàng Phủ Diệu Dương nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên được chính mắt nhìn thấy hắn bị người khác mắng mà còn cười thành tiếng!Lão quản gia cũng có chút lo lắng, ông âm thầm thắp cho Lãnh Tiểu Dã một nén nhang.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênNgười duy nhất trên boong tàu lúc này vẫn giữ được tình tĩnh là Lãnh Tiểu Dã.Vươn tay trái đến đĩa trứng chiên, cô tuỳ tiện chấm một chút nước sốt, sau đó ung dung cắn một miếng.Ý cười chợt tắt trên môi Hoàng Phủ Diệu Dương, hắn nhìn cô đem trứng chiên đến bên miệng, bàn tay đặt trên bàn đột ngột đẩy về phía trước.Lãnh Tiểu Dã vốn đang tì khuỷu tay trái trên mặt bàn thì bị hắn đẩy một cái làm cho miếng trứng chiên có chấm tương cà dính lên trên má cô, màu sắc tương cà đỏ tươi nổi bật trên nền da trắng nõn .“Ha!” Trò đùa thành công hắn lại lần nữa cười to ra tiếng.Lãnh Tiểu Dã liếc cho hắn một cái trừng mắt.“Nhạt nhẽo!”Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênSau đó thu hồi ánh mắt, thản nhiên tiếp tục ăn bữa sáng của cô.Cô vừa mới đưa miếng trứng chiên lên trên miệng, đã thấy bàn tay hắn lại duỗi về phía cô, cô nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ thấy Hoàng Phủ Diệu Dương duỗi tay ra nhẹ nhàng chạm vào gò má của cô.Lãnh Tiểu Dã còn đang kinh ngạc vì động tác của hắn thì Hoàng Phủ Diệu Dương đã thu tay lại đặt miếng khăn bẩn lên bàn rồi tiếp tục ăn sáng.Lãnh Tiểu Dã nhìn hắn một lúc rồi tự rút ra kết luận.Tên đàn ông này..có bệnh! Hơn nữa, còn là bệnh không hề nhẹ.Cô đã gặp không ít đàn ông từ lãnh khốc, yêu nghiệt, đến ôn nhu, dịu dàng...!đủ loại cả.Nhưng người hỉ nộ vô thường như hắn, tính tình nóng lạnh thất thường, lúc lại ôn nhu dịu dàng như gió xuân...!thì vẫn là người đầu tiên.Hoàng Phủ Diệu Dương đương nhiên không biết rằng bản thân hắn đã bị Lãnh Tiểu Dã liệt vào danh sách những kẻ “ bệnh hoạn.”Hắn vẫn thong thả ung dung ăn bữa sáng, ngước mắt nhìn Lãnh Tiểu Dã ăn uống vô cùng thoả mãn, cô tuỳ ý động đũa nhưng vẫn không che dấu được vẻ xinh đẹp ưu nhã, bữa sáng trước mặt anh cũng bất giác trở lên ngon miệng.Lần đầu tiên trong đời anh bỗng nhiên cảm thấy ăn cơm cũng là một chuyện rất thú vị.Trợ lý đứng bên cạnh vẫn không dám động, an tĩnh làm tròn trách nhiệm của một tượng đá, thậm chí mồ hôi nhỏ giọt trên trán cũng không dám đưa tay lau đi.Anh ta nhìn boss nhà mình hình như không có đâu hiệu tức giận liền đưa ánh mắt qua lão quản gia dò hỏi.Lão quản gia nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương ít khi ăn sáng, giờ lại ăn ngon miệng như thế liền quay qua nhìn Lãnh Tiểu Dã, chợt hiểu ra, phất phất tay với trợ lý.Trợ lý lúc này mới dám hành động, cẩn thận từng chút mà lau đi vết nước sốt trên mặtLãnh Tiểu Dã đã ăn xong bữa sáng, nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương gọi người hầu bưng lên một ly sữa, khi hắn vừa uống được một ngụm, cô lập tức vươn tay đoạt ly sữa của anh.Hoàng Phủ Diệu Dương ra vẻ ngạc nhiên, đưa tay nâng cằm cô, chỉ thấy cô gái nhỏ đang thích chí uống sữa, "Đây là của tôi."Nhận lại chỉ là một ánh mắt khinh thường của Lãnh Tiểu Dã: “ Tôi thích uống ly này, không được sao?”.

Chương 31: 31: Nữ Nhân Bá Đạo