Thời tiết hôm nay thật sự rất đẹp, không khí yên ắng tới lạ thường, mặt nước không gợn sóng nào. Một mùa thu nữa lại về bao phủ khắp không gian rộng lớn của thành phố T. Làn gió nhẹ nhàng khẽ bay tới những tán cây khô vốn đã sắp lìa cành. Nhìn từ sân bay TKN lên bầu trời cao vun vút chỉ là những dải mây dài trắng xóa bất tận, một chiếc máy bay đang bay tới nơi nhìn vào là một điểm chấm nhỏ màu đen trên khung trời. Trên máy bay mọi người phụ trách việc lái trên người ai cũng mặc đồ phi công màu đen, trên đầu đội mũ. Một nam cơ phó-Hạ Thành Vũ đứng gần buồng lái máy bay nói với người lái máy bay kia chất giọng khàn khàn. - "Thưa cơ trưởng, vị trí hiện tại của máy bay đã được xác định. Chuẩn bị hạ cánh tại sân bay TKN thành phố T" Cô khẽ gật đầu trong chiếc mũ phi công của mình. Tuy chiếc mũ đã che đi vài phần khuôn mặt cô nhưng khi mới nhìn liếc qua cũng biết khuôn mặt ấy khá xinh đẹp. Sống mũi thanh cao cùng hàng lông mày sắc sảo, đôi mắt to tròn thêm hàng lông mi dài cong vút đen…

Chương 122: 122: Giải Rượu

Đưa Cơ Trưởng Về Làm Vị Hôn ThêTác giả: Nguyễn TThùy TrangTruyện Ngôn TìnhThời tiết hôm nay thật sự rất đẹp, không khí yên ắng tới lạ thường, mặt nước không gợn sóng nào. Một mùa thu nữa lại về bao phủ khắp không gian rộng lớn của thành phố T. Làn gió nhẹ nhàng khẽ bay tới những tán cây khô vốn đã sắp lìa cành. Nhìn từ sân bay TKN lên bầu trời cao vun vút chỉ là những dải mây dài trắng xóa bất tận, một chiếc máy bay đang bay tới nơi nhìn vào là một điểm chấm nhỏ màu đen trên khung trời. Trên máy bay mọi người phụ trách việc lái trên người ai cũng mặc đồ phi công màu đen, trên đầu đội mũ. Một nam cơ phó-Hạ Thành Vũ đứng gần buồng lái máy bay nói với người lái máy bay kia chất giọng khàn khàn. - "Thưa cơ trưởng, vị trí hiện tại của máy bay đã được xác định. Chuẩn bị hạ cánh tại sân bay TKN thành phố T" Cô khẽ gật đầu trong chiếc mũ phi công của mình. Tuy chiếc mũ đã che đi vài phần khuôn mặt cô nhưng khi mới nhìn liếc qua cũng biết khuôn mặt ấy khá xinh đẹp. Sống mũi thanh cao cùng hàng lông mày sắc sảo, đôi mắt to tròn thêm hàng lông mi dài cong vút đen… Anh bế cô lên phòng.Càng ngày khắp thân thể cô càng nóng lên.Có vẻ như bây giờ rượu mới bắt đầu phát tác mạnh.Anh đặt nhẹ vợ mình xuống giường rồi kéo chăn đắp cho cô, trong lúc anh đang định rời đi thì.- "Đừng đi...đừng đi mà"Cô kéo tay anh lại, cơ thế cô phút chốc bỗng ngứa ngáy khó chịu.Anh thấy cô như vậy thì vội nằm lại bên cạnh cô.- "Anh không bỏ em đâu.Để anh đi pha nước chanh giải rượu cho em"Cơ tay còn nhanh hơn câm miệng, anh vừa nói xong thì bàn tay hư hỏng nhỏ bé của cô đã luồng vào trong áo anh liên tục xoa múi bụng của anh.Cô bắt đầu sờ mặt rồi sờ xuống cổ nơi yết hầu đang trượt lên trượt xuống của anh.- "Vợ, đừng nghịch"Những cúc áo của anh dần dần được mở ra khiến anh cũng ngỡ ngàng Không biết vợ mình là say thật hay giả, đến hành động cũng điêu luyện như vậy.Phần bụng và các cơ múi rắn chắc của anh đã bị phơi bày trước mắt.Hai bên má ửng hồng, khuôn miệng căng mọng bóng nước của cô cọ vào vùng ngực rắn chắc của anh.Tay cô còn liên tục bóp ngực anh nữa.Anh cũng thật không hiểu cái tình huống này là nó như thế nào, từ khi nào mà vợ của anh lại có thể chủ động mạnh bạo như vậy chứ.Lục Kiều Hân càng đụng chạm đến cơ thể anh thì anh lại càng không thể kiềm chế nổi.Anh không muốn lợi dụng lúc say mà có thể ăn cô nhưng tình huống như thế này anh cũng không biết phải làm thế nào.Bàn tay hư hỏng của cô đang sờ mó lung tung thì anh bắt lấy.- "Vợ, em nghịch quá.Để anh giải rượu cho em.Nếu bây giờ anh mà làm thì đến lúc em tỉnh sẽ trách phạt anh mất"- "Ưm, mềm mịn và rắn chắc quá"Cô lúc này không thèm để ý đến những lời của anh nói, tay cô liên tục bóp ngực của anh, môi thì cọ xát vào những múi bụng kia coi anh như một con tôm khổng lồ trơn tru mềm mại.- "Nóng quá, cởi ra...cởi ra"Nói xong tay cô liên tục bị kéo quần áo của mình.Cô cào cấu thân thể mình tới nỗi chiếc váy bó sát bị rách vài đường chỉ lộ ra những vùng không nên thấy.Anh lúc này nhìn cô mà yết hầu của anh chỉ biết trượt lên trượt xuống, vùng trán cũng xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng, đôi mắt thâm sâu anh nhìn cô cô hát vọng.- "Em hư quá rồi, tôi phải đánh mông em thôi"Hành động hồi nãy của cô đột nhiên đã thức tỉnh con ác ma trong anh.Anh lật cô nằm dưới thân mình, bắt đầu vào công cuộc, một tay của anh khẽ giật bay chiếc váy trên người cô vứt xuống sàn.Bộ nội y nóng bỏng bên trong lộ ra khiến anh lại càng không thể kiềm chế nổi.Trong cơn say cô cười ngây ngốc, bàn tay nhỏ vẫn còn dính chặt vào bầu ngực của anh mà bóp.Cô không hề biết tình thế bây giờ mình là con mồi sắp rơi vào miệng sói.Hơi thở nóng rát cùng mùi rượu phả vào mang tai của anh.Nhìn bờ môi mọng đỏ đang thiếu thốn của cô thì nhanh chóng bờ môi lạnh lẽo đã khóa chặn nó lại.Anh điên cuồng gặm nhấm Không cho cô cử động một lần nào nữa.Không nhanh không chậm vị ngọt ở môi cô đã bị anh hưởng thụ.Vừa hôn bàn tay của anh khẽ luồn lại sau lưng cô gỡ dây áo ngực.Cảnh xuân nhanh chóng đã hiện ra trước mắt anh, bàn tay to lớn bắt đầu xoa bóp cặp đào tiên không ngừng nghỉ.bỗng chốc Dương Tư Thần lại trở thành một con người linh hoạt hơn bao giờ hết, chốc lát ở trên thân thế hai người đã không còn một chút mảnh vải nào.- "Ưm~"Anh hôn cô mà quét sạch những sự ngọt ngào trong khoang miệng của cô cho đến khi cô cảm thấy như đuối sức thì mới chịu buông thả.- "Vợ ơi! Anh muốn sinh con rồi"Trong sự say mê mông lung của cô anh nói xong liền bắt đầu tiến chuyển vào công việc.Anh hôn môi, hôn má, hôn cổ, khắp nơi anh đi qua đều để lại dấu vết đẹp mắt.Dần dần anh lại hôn xuống phần phía dưới nữa.- "Ưm~ a"Tiếng rên ái muội của cô vang lên khiến anh lại càng kích tình hơn.Sau màn dạo đầu nhẹ nhàng anh bắt đầu mãnh liệt hơn bao giờ, anh cho cậu em của mình vào sâu tới nỗi không còn thấy cổ ở đâu nữa mới chịu ra ngoài.- "Uhh...um...hic hic"Tay cô ôm lấy cổ anh rồi xuống lưng anh mà cào cấu không ngừng.Khuôn miệng nhỏ cô rên rỉ ra những tiếng động nhẹ nhàng, tiếng rên cao thấp theo nhịp điệu.- "Vợ ơi~anh yêu em"- "A~ Dương Tư Thần..."Nghe cô đọc tên mình anh lại càng thêm khoái chí.Chụt~Bàn tay to lớn của anh bắt đầu bóp lấy vòng eo nhỏ có cô mà thúc mạnh.Ở nơi quấn quýt ấy đã có một chút nước chảy xuống.Chỗ ấy của cô quá khít khiến anh phải đào mãi mới xong.Sau một hồi mây mưa cuồng nhiệt thì anh bị cô lật ngược tình thế, bây giờ cô đã ngồi trên thân anh mà cưỡi ngựa.Càng làm càng mạnh bạo.Và thế là hai người đánh nhau cả đêm không ai chịu nhường ai..

Anh bế cô lên phòng.

Càng ngày khắp thân thể cô càng nóng lên.

Có vẻ như bây giờ rượu mới bắt đầu phát tác mạnh.

Anh đặt nhẹ vợ mình xuống giường rồi kéo chăn đắp cho cô, trong lúc anh đang định rời đi thì.

- "Đừng đi...đừng đi mà"

Cô kéo tay anh lại, cơ thế cô phút chốc bỗng ngứa ngáy khó chịu.

Anh thấy cô như vậy thì vội nằm lại bên cạnh cô.

- "Anh không bỏ em đâu.

Để anh đi pha nước chanh giải rượu cho em"

Cơ tay còn nhanh hơn câm miệng, anh vừa nói xong thì bàn tay hư hỏng nhỏ bé của cô đã luồng vào trong áo anh liên tục xoa múi bụng của anh.

Cô bắt đầu sờ mặt rồi sờ xuống cổ nơi yết hầu đang trượt lên trượt xuống của anh.

- "Vợ, đừng nghịch"

Những cúc áo của anh dần dần được mở ra khiến anh cũng ngỡ ngàng Không biết vợ mình là say thật hay giả, đến hành động cũng điêu luyện như vậy.

Phần bụng và các cơ múi rắn chắc của anh đã bị phơi bày trước mắt.

Hai bên má ửng hồng, khuôn miệng căng mọng bóng nước của cô cọ vào vùng ngực rắn chắc của anh.

Tay cô còn liên tục bóp ngực anh nữa.

Anh cũng thật không hiểu cái tình huống này là nó như thế nào, từ khi nào mà vợ của anh lại có thể chủ động mạnh bạo như vậy chứ.

Lục Kiều Hân càng đụng chạm đến cơ thể anh thì anh lại càng không thể kiềm chế nổi.

Anh không muốn lợi dụng lúc say mà có thể ăn cô nhưng tình huống như thế này anh cũng không biết phải làm thế nào.

Bàn tay hư hỏng của cô đang sờ mó lung tung thì anh bắt lấy.

- "Vợ, em nghịch quá.

Để anh giải rượu cho em.

Nếu bây giờ anh mà làm thì đến lúc em tỉnh sẽ trách phạt anh mất"

- "Ưm, mềm mịn và rắn chắc quá"

Cô lúc này không thèm để ý đến những lời của anh nói, tay cô liên tục bóp ngực của anh, môi thì cọ xát vào những múi bụng kia coi anh như một con tôm khổng lồ trơn tru mềm mại.

- "Nóng quá, cởi ra...cởi ra"

Nói xong tay cô liên tục bị kéo quần áo của mình.

Cô cào cấu thân thể mình tới nỗi chiếc váy bó sát bị rách vài đường chỉ lộ ra những vùng không nên thấy.

Anh lúc này nhìn cô mà yết hầu của anh chỉ biết trượt lên trượt xuống, vùng trán cũng xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng, đôi mắt thâm sâu anh nhìn cô cô hát vọng.

- "Em hư quá rồi, tôi phải đánh mông em thôi"

Hành động hồi nãy của cô đột nhiên đã thức tỉnh con ác ma trong anh.

Anh lật cô nằm dưới thân mình, bắt đầu vào công cuộc, một tay của anh khẽ giật bay chiếc váy trên người cô vứt xuống sàn.

Bộ nội y nóng bỏng bên trong lộ ra khiến anh lại càng không thể kiềm chế nổi.

Trong cơn say cô cười ngây ngốc, bàn tay nhỏ vẫn còn dính chặt vào bầu ngực của anh mà bóp.

Cô không hề biết tình thế bây giờ mình là con mồi sắp rơi vào miệng sói.

Hơi thở nóng rát cùng mùi rượu phả vào mang tai của anh.

Nhìn bờ môi mọng đỏ đang thiếu thốn của cô thì nhanh chóng bờ môi lạnh lẽo đã khóa chặn nó lại.

Anh điên cuồng gặm nhấm Không cho cô cử động một lần nào nữa.

Không nhanh không chậm vị ngọt ở môi cô đã bị anh hưởng thụ.

Vừa hôn bàn tay của anh khẽ luồn lại sau lưng cô gỡ dây áo ngực.

Cảnh xuân nhanh chóng đã hiện ra trước mắt anh, bàn tay to lớn bắt đầu xoa bóp cặp đào tiên không ngừng nghỉ.

bỗng chốc Dương Tư Thần lại trở thành một con người linh hoạt hơn bao giờ hết, chốc lát ở trên thân thế hai người đã không còn một chút mảnh vải nào.

- "Ưm~"

Anh hôn cô mà quét sạch những sự ngọt ngào trong khoang miệng của cô cho đến khi cô cảm thấy như đuối sức thì mới chịu buông thả.

- "Vợ ơi! Anh muốn sinh con rồi"

Trong sự say mê mông lung của cô anh nói xong liền bắt đầu tiến chuyển vào công việc.

Anh hôn môi, hôn má, hôn cổ, khắp nơi anh đi qua đều để lại dấu vết đẹp mắt.

Dần dần anh lại hôn xuống phần phía dưới nữa.

- "Ưm~ a"

Tiếng rên ái muội của cô vang lên khiến anh lại càng kích tình hơn.

Sau màn dạo đầu nhẹ nhàng anh bắt đầu mãnh liệt hơn bao giờ, anh cho cậu em của mình vào sâu tới nỗi không còn thấy cổ ở đâu nữa mới chịu ra ngoài.

- "Uhh...um...hic hic"

Tay cô ôm lấy cổ anh rồi xuống lưng anh mà cào cấu không ngừng.

Khuôn miệng nhỏ cô rên rỉ ra những tiếng động nhẹ nhàng, tiếng rên cao thấp theo nhịp điệu.

- "Vợ ơi~anh yêu em"

- "A~ Dương Tư Thần..."

Nghe cô đọc tên mình anh lại càng thêm khoái chí.

Chụt~

Bàn tay to lớn của anh bắt đầu bóp lấy vòng eo nhỏ có cô mà thúc mạnh.

Ở nơi quấn quýt ấy đã có một chút nước chảy xuống.

Chỗ ấy của cô quá khít khiến anh phải đào mãi mới xong.

Sau một hồi mây mưa cuồng nhiệt thì anh bị cô lật ngược tình thế, bây giờ cô đã ngồi trên thân anh mà cưỡi ngựa.

Càng làm càng mạnh bạo.

Và thế là hai người đánh nhau cả đêm không ai chịu nhường ai..

Đưa Cơ Trưởng Về Làm Vị Hôn ThêTác giả: Nguyễn TThùy TrangTruyện Ngôn TìnhThời tiết hôm nay thật sự rất đẹp, không khí yên ắng tới lạ thường, mặt nước không gợn sóng nào. Một mùa thu nữa lại về bao phủ khắp không gian rộng lớn của thành phố T. Làn gió nhẹ nhàng khẽ bay tới những tán cây khô vốn đã sắp lìa cành. Nhìn từ sân bay TKN lên bầu trời cao vun vút chỉ là những dải mây dài trắng xóa bất tận, một chiếc máy bay đang bay tới nơi nhìn vào là một điểm chấm nhỏ màu đen trên khung trời. Trên máy bay mọi người phụ trách việc lái trên người ai cũng mặc đồ phi công màu đen, trên đầu đội mũ. Một nam cơ phó-Hạ Thành Vũ đứng gần buồng lái máy bay nói với người lái máy bay kia chất giọng khàn khàn. - "Thưa cơ trưởng, vị trí hiện tại của máy bay đã được xác định. Chuẩn bị hạ cánh tại sân bay TKN thành phố T" Cô khẽ gật đầu trong chiếc mũ phi công của mình. Tuy chiếc mũ đã che đi vài phần khuôn mặt cô nhưng khi mới nhìn liếc qua cũng biết khuôn mặt ấy khá xinh đẹp. Sống mũi thanh cao cùng hàng lông mày sắc sảo, đôi mắt to tròn thêm hàng lông mi dài cong vút đen… Anh bế cô lên phòng.Càng ngày khắp thân thể cô càng nóng lên.Có vẻ như bây giờ rượu mới bắt đầu phát tác mạnh.Anh đặt nhẹ vợ mình xuống giường rồi kéo chăn đắp cho cô, trong lúc anh đang định rời đi thì.- "Đừng đi...đừng đi mà"Cô kéo tay anh lại, cơ thế cô phút chốc bỗng ngứa ngáy khó chịu.Anh thấy cô như vậy thì vội nằm lại bên cạnh cô.- "Anh không bỏ em đâu.Để anh đi pha nước chanh giải rượu cho em"Cơ tay còn nhanh hơn câm miệng, anh vừa nói xong thì bàn tay hư hỏng nhỏ bé của cô đã luồng vào trong áo anh liên tục xoa múi bụng của anh.Cô bắt đầu sờ mặt rồi sờ xuống cổ nơi yết hầu đang trượt lên trượt xuống của anh.- "Vợ, đừng nghịch"Những cúc áo của anh dần dần được mở ra khiến anh cũng ngỡ ngàng Không biết vợ mình là say thật hay giả, đến hành động cũng điêu luyện như vậy.Phần bụng và các cơ múi rắn chắc của anh đã bị phơi bày trước mắt.Hai bên má ửng hồng, khuôn miệng căng mọng bóng nước của cô cọ vào vùng ngực rắn chắc của anh.Tay cô còn liên tục bóp ngực anh nữa.Anh cũng thật không hiểu cái tình huống này là nó như thế nào, từ khi nào mà vợ của anh lại có thể chủ động mạnh bạo như vậy chứ.Lục Kiều Hân càng đụng chạm đến cơ thể anh thì anh lại càng không thể kiềm chế nổi.Anh không muốn lợi dụng lúc say mà có thể ăn cô nhưng tình huống như thế này anh cũng không biết phải làm thế nào.Bàn tay hư hỏng của cô đang sờ mó lung tung thì anh bắt lấy.- "Vợ, em nghịch quá.Để anh giải rượu cho em.Nếu bây giờ anh mà làm thì đến lúc em tỉnh sẽ trách phạt anh mất"- "Ưm, mềm mịn và rắn chắc quá"Cô lúc này không thèm để ý đến những lời của anh nói, tay cô liên tục bóp ngực của anh, môi thì cọ xát vào những múi bụng kia coi anh như một con tôm khổng lồ trơn tru mềm mại.- "Nóng quá, cởi ra...cởi ra"Nói xong tay cô liên tục bị kéo quần áo của mình.Cô cào cấu thân thể mình tới nỗi chiếc váy bó sát bị rách vài đường chỉ lộ ra những vùng không nên thấy.Anh lúc này nhìn cô mà yết hầu của anh chỉ biết trượt lên trượt xuống, vùng trán cũng xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng, đôi mắt thâm sâu anh nhìn cô cô hát vọng.- "Em hư quá rồi, tôi phải đánh mông em thôi"Hành động hồi nãy của cô đột nhiên đã thức tỉnh con ác ma trong anh.Anh lật cô nằm dưới thân mình, bắt đầu vào công cuộc, một tay của anh khẽ giật bay chiếc váy trên người cô vứt xuống sàn.Bộ nội y nóng bỏng bên trong lộ ra khiến anh lại càng không thể kiềm chế nổi.Trong cơn say cô cười ngây ngốc, bàn tay nhỏ vẫn còn dính chặt vào bầu ngực của anh mà bóp.Cô không hề biết tình thế bây giờ mình là con mồi sắp rơi vào miệng sói.Hơi thở nóng rát cùng mùi rượu phả vào mang tai của anh.Nhìn bờ môi mọng đỏ đang thiếu thốn của cô thì nhanh chóng bờ môi lạnh lẽo đã khóa chặn nó lại.Anh điên cuồng gặm nhấm Không cho cô cử động một lần nào nữa.Không nhanh không chậm vị ngọt ở môi cô đã bị anh hưởng thụ.Vừa hôn bàn tay của anh khẽ luồn lại sau lưng cô gỡ dây áo ngực.Cảnh xuân nhanh chóng đã hiện ra trước mắt anh, bàn tay to lớn bắt đầu xoa bóp cặp đào tiên không ngừng nghỉ.bỗng chốc Dương Tư Thần lại trở thành một con người linh hoạt hơn bao giờ hết, chốc lát ở trên thân thế hai người đã không còn một chút mảnh vải nào.- "Ưm~"Anh hôn cô mà quét sạch những sự ngọt ngào trong khoang miệng của cô cho đến khi cô cảm thấy như đuối sức thì mới chịu buông thả.- "Vợ ơi! Anh muốn sinh con rồi"Trong sự say mê mông lung của cô anh nói xong liền bắt đầu tiến chuyển vào công việc.Anh hôn môi, hôn má, hôn cổ, khắp nơi anh đi qua đều để lại dấu vết đẹp mắt.Dần dần anh lại hôn xuống phần phía dưới nữa.- "Ưm~ a"Tiếng rên ái muội của cô vang lên khiến anh lại càng kích tình hơn.Sau màn dạo đầu nhẹ nhàng anh bắt đầu mãnh liệt hơn bao giờ, anh cho cậu em của mình vào sâu tới nỗi không còn thấy cổ ở đâu nữa mới chịu ra ngoài.- "Uhh...um...hic hic"Tay cô ôm lấy cổ anh rồi xuống lưng anh mà cào cấu không ngừng.Khuôn miệng nhỏ cô rên rỉ ra những tiếng động nhẹ nhàng, tiếng rên cao thấp theo nhịp điệu.- "Vợ ơi~anh yêu em"- "A~ Dương Tư Thần..."Nghe cô đọc tên mình anh lại càng thêm khoái chí.Chụt~Bàn tay to lớn của anh bắt đầu bóp lấy vòng eo nhỏ có cô mà thúc mạnh.Ở nơi quấn quýt ấy đã có một chút nước chảy xuống.Chỗ ấy của cô quá khít khiến anh phải đào mãi mới xong.Sau một hồi mây mưa cuồng nhiệt thì anh bị cô lật ngược tình thế, bây giờ cô đã ngồi trên thân anh mà cưỡi ngựa.Càng làm càng mạnh bạo.Và thế là hai người đánh nhau cả đêm không ai chịu nhường ai..

Chương 122: 122: Giải Rượu