Tại phòng 909 khách sạn Henlen sang trọng, một cô gái xinh đẹp quyến rũ đang ngà ngà say sau khi dự buổi tiệc sinh nhật của người bạn. Cô đến khách sạn Henlen thuê phòng để nghỉ ngơi trước khi quay về thành phố Thiểu Lam. Mở khoá cửa bằng thẻ dễ dàng, cô kéo vali vào trong phòng. Không gian phòng khá tối vì chỉ bật đèn ngủ màu vàng nhạt, ánh đèn mờ mờ ảo ảo, nhưng thôi cô cũng chẳng bận tâm. Thảnh thơi cởi bỏ áo khoác ngoài, chợt một giọng nói nam tính cất lên: - Ai đó? Cô quay người lại nhìn, vóc dáng cao lớn chuẩn chỉnh, ôi trời, chiếc áo sơ mi khoác trên người anh ta đã cởi bỏ hết các cúc áo, để lộ cơ bụng sáu múi săn chắc, vừa nhìn chỉ muốn thử chạm vào mà tận hưởng cực phẩm trời ban. Tiếc thay trong bóng tối mập mờ, cô không thể nhìn rõ đường nét trên gương mặt của người đàn ông này. Người đó tiến lại gần, trông thấy vóc dáng mảnh mai đang khoác trên mình chiếc đầm ngắn trên gối liền cau mày, đôi mắt sắc lạnh: - Cô là ai? Sao lại vào được đây? Cô đang say nên nào hay biết gì,…
Chương 15: 15: Có Điều Che Giấu
Cạm Bẫy Hoa Hồng Bước Vào Tim AnhTác giả: Yên Đan (Amber)Truyện Ngôn TìnhTại phòng 909 khách sạn Henlen sang trọng, một cô gái xinh đẹp quyến rũ đang ngà ngà say sau khi dự buổi tiệc sinh nhật của người bạn. Cô đến khách sạn Henlen thuê phòng để nghỉ ngơi trước khi quay về thành phố Thiểu Lam. Mở khoá cửa bằng thẻ dễ dàng, cô kéo vali vào trong phòng. Không gian phòng khá tối vì chỉ bật đèn ngủ màu vàng nhạt, ánh đèn mờ mờ ảo ảo, nhưng thôi cô cũng chẳng bận tâm. Thảnh thơi cởi bỏ áo khoác ngoài, chợt một giọng nói nam tính cất lên: - Ai đó? Cô quay người lại nhìn, vóc dáng cao lớn chuẩn chỉnh, ôi trời, chiếc áo sơ mi khoác trên người anh ta đã cởi bỏ hết các cúc áo, để lộ cơ bụng sáu múi săn chắc, vừa nhìn chỉ muốn thử chạm vào mà tận hưởng cực phẩm trời ban. Tiếc thay trong bóng tối mập mờ, cô không thể nhìn rõ đường nét trên gương mặt của người đàn ông này. Người đó tiến lại gần, trông thấy vóc dáng mảnh mai đang khoác trên mình chiếc đầm ngắn trên gối liền cau mày, đôi mắt sắc lạnh: - Cô là ai? Sao lại vào được đây? Cô đang say nên nào hay biết gì,… Ngồi tựa lưng vào ghế sofa đọc sách, chiếc đầm ngủ nhã nhặn khoác trên mình để lộ đôi chân thon dài trắng nõn nà.Anh đang ngồi trên giường, bất giác nhìn sang cô, đôi chân nuột nà đặt trên ghế sofa dài khiến tầm mắt của anh bị thu hút đến mê mẩn.Dường như Mộc Đoan cảm nhận được anh đang dán chặt mắt lên người cô.Cô hạ quyển sách, con ngươi tinh tế di chuyển nhẹ nhàng nhìn về phía anh.Y Phong nhận thấy cô đang nhìn mình vội đưa mắt sang hướng khác.Chẳng rõ ánh nhìn vừa rồi của anh mang ý nghĩa gì, cô hơi ngại ngùng nhưng cũng không muốn nghĩ nhiều để tự mình đa tình mộng tưởng.Mộc Đoan khép quyển sách đặt lên bàn.Cô rời khỏi ghế đi về phía anh.Cúi người cầm lấy chiếc gối nằm rồi quay lưng đi đến tủ quần áo lấy ra chiếc chăn khác.Anh không nhịn được nên cất lời:- Cô làm gì vậy?Cô bước trở lại ghế:- Em sẽ ngủ ở sofa, không phiền đến anh đâu.Lần này không cần đợi đến anh phũ phàng, cô đã tự khắc biết trước sự lạnh lùng nhạt nhẽo của anh để chủ động "tránh xa".Vừa lúc bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, người giúp việc mang cho cô ly sữa hạnh nhân, loại thức uống cô yêu thích nhất.Trước đây còn ở Thẩm gia, tối nào cô cũng phải uống một ly mới ngủ được.Đặc biệt đây là sữa hạnh nhân do đầu bếp ở Thẩm gia nấu riêng cho cô, không phải mua hộp bán sẵn nên hương vị thơm nhẹ lại rất tốt cho sức khỏe.Cô cầm lấy ly sữa, nói lời cảm ơn rồi đóng cửa lại.Ngồi xuống ghế, đưa ly sữa ấm nóng lên miệng, chợt mùi hương của sữa hạnh nhân vốn thơm ngon mọi lần sao hôm nay lại có chút tanh tanh và nồng đến buồn nôn như vậy.Mộc Đoan vội đặt ly sữa xuống bàn, cô đưa tay bụm miệng rồi chạy vào phòng tắm.Đây là lần thứ hai từ sau khi kết hôn anh thấy biểu hiện khác thường này từ cô.Lần đầu có thể đơn thuần nghĩ rằng do sức khỏe tiêu hóa của cô không tốt, nhưng lúc này anh lại cảm nhận rõ sự lấn cấn và một linh cảm về điều gì đó quan trọng mà khó lòng làm lơ được.Đến khi cô bước ra ngoài, anh vội cất lời:- Cô có sao không? Tôi thấy cô cứ hay bị nôn?Người hờ hững nhưng anh hôm nay cũng đến lúc không nhịn được mà phải hỏi thẳng.Tâm trạng cô bối rối, chỉ có thể lấy lý do sức khỏe để làm lá chắn hợp lý nhất:- Em không sao.Chỉ là bị bao tử nên khó tiêu thôi.Mộc Đoan bước đến bàn, cầm lấy ly sữa hạnh nhân rồi đưa đến trước mắt anh:- Anh uống hộ em đi.Y Phong nhìn cô, nhẹ nhàng kéo tay cô để Mộc Đoan ngồi xuống giường.Cô hơi ngại ngùng nhìn anh, lại thêm lần nữa anh hành động khó hiểu khiến cô chẳng thể lý giải được.- Cô đi khám chưa?Mộc Đoan thoáng nghĩ giây lát, cô đặt ly sữa vào tay anh:- Em khám rồi, bác sĩ nói không sao, uống thuốc và ăn uống điều độ sẽ ổn.Lo cho em sao?Lời lẽ quan tâm vừa rồi của anh phút chốc biến mất:- Không có.Cô nở nụ cười, trở lại ghế sofa, nằm xuống kéo chăn nhắm mắt ngủ ngon lành.Dù cô đã đưa ra lý do rõ ràng, nhưng anh vẫn chắc chắn rằng cô đang có điều giấu giếm.——————————————-Đã hơn chín giờ tối, Y Phong vẫn chưa về nhà, từ khi nhậm chức chủ tịch tập đoàn Xenia, anh bận rộn hơn trước đây rất nhiều, phần lớn phải đi gặp gỡ đối tác.Vừa bước vào phòng khách, anh thấy tivi đang được bật, bước thêm vài bước liền thấy dì Ánh đi đến:- Mộc Đoan chờ con nên ngủ quên ở ghế sofa rồi.Mau bế vợ lên phòng đi con.Y Phong cảm thấy dạo gần đây nhà anh như có thêm một "em bé" vậy, ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, đôi khi cô lại nũng nịu dù anh phũ phàng.Anh bước đến, khụy chân ngồi xuống cạnh ghế sofa rồi nhẹ nhàng bế cô lên phòng.Anh vừa bước lên đến lầu cô đã khẽ mở mắt, nhìn thấy mình đang được anh bế trong vòng tay thì thủ thỉ cất lời:- Em về phòng anh được không?Mặt anh không biến sắc:- Đang làm nũng với tôi sao?Tuy miệng nói lời lạnh lùng nhưng anh lại rẽ hướng sang phòng anh và đưa tay mở cửa phòng.Anh đặt cô xuống giường, cẩn trọng kéo chăn để cô không bị lạnh.- Ngủ đi.Cô ngạc nhiên nhìn anh, lúc này dường như bản thân tỉnh cả ngủ.- Anh sẽ ngủ ở đâu?.Truyện Thám HiểmAnh hiểu ý cô, Mộc Đoan bất ngờ vì anh để cô ngủ trên giường của anh.Trong khi lần trước cô xin ngủ nhờ và cả lần hai người chung phòng ở Thẩm gia, cô đều ngủ sofa.- Trên giường.Cô bối rối nhìn anh, là anh vừa nói muốn ngủ trên giường cùng với cô sao?Anh bước vào phòng tắm, tiếng xả nước vang lên.Khi nghe thấy tiếng mơt cửa toilet, cô nhắm mắt lại vờ như đã ngủ.Đến khi anh ngã lưng xuống giường, hương thơm từ mùi sữa tắm nam tính khiến cô cảm thấy say mê lẫn dễ chịu vô cùng.Cô quay lưng về phía anh, tim đập mạnh, cảm giác hạnh phúc khó tả khi hôm nay được nằm ngủ cùng giường với người mình thầm yêu đã lâu..
Ngồi tựa lưng vào ghế sofa đọc sách, chiếc đầm ngủ nhã nhặn khoác trên mình để lộ đôi chân thon dài trắng nõn nà.
Anh đang ngồi trên giường, bất giác nhìn sang cô, đôi chân nuột nà đặt trên ghế sofa dài khiến tầm mắt của anh bị thu hút đến mê mẩn.
Dường như Mộc Đoan cảm nhận được anh đang dán chặt mắt lên người cô.
Cô hạ quyển sách, con ngươi tinh tế di chuyển nhẹ nhàng nhìn về phía anh.
Y Phong nhận thấy cô đang nhìn mình vội đưa mắt sang hướng khác.
Chẳng rõ ánh nhìn vừa rồi của anh mang ý nghĩa gì, cô hơi ngại ngùng nhưng cũng không muốn nghĩ nhiều để tự mình đa tình mộng tưởng.
Mộc Đoan khép quyển sách đặt lên bàn.
Cô rời khỏi ghế đi về phía anh.
Cúi người cầm lấy chiếc gối nằm rồi quay lưng đi đến tủ quần áo lấy ra chiếc chăn khác.
Anh không nhịn được nên cất lời:
- Cô làm gì vậy?
Cô bước trở lại ghế:
- Em sẽ ngủ ở sofa, không phiền đến anh đâu.
Lần này không cần đợi đến anh phũ phàng, cô đã tự khắc biết trước sự lạnh lùng nhạt nhẽo của anh để chủ động "tránh xa".
Vừa lúc bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, người giúp việc mang cho cô ly sữa hạnh nhân, loại thức uống cô yêu thích nhất.
Trước đây còn ở Thẩm gia, tối nào cô cũng phải uống một ly mới ngủ được.
Đặc biệt đây là sữa hạnh nhân do đầu bếp ở Thẩm gia nấu riêng cho cô, không phải mua hộp bán sẵn nên hương vị thơm nhẹ lại rất tốt cho sức khỏe.
Cô cầm lấy ly sữa, nói lời cảm ơn rồi đóng cửa lại.
Ngồi xuống ghế, đưa ly sữa ấm nóng lên miệng, chợt mùi hương của sữa hạnh nhân vốn thơm ngon mọi lần sao hôm nay lại có chút tanh tanh và nồng đến buồn nôn như vậy.
Mộc Đoan vội đặt ly sữa xuống bàn, cô đưa tay bụm miệng rồi chạy vào phòng tắm.
Đây là lần thứ hai từ sau khi kết hôn anh thấy biểu hiện khác thường này từ cô.
Lần đầu có thể đơn thuần nghĩ rằng do sức khỏe tiêu hóa của cô không tốt, nhưng lúc này anh lại cảm nhận rõ sự lấn cấn và một linh cảm về điều gì đó quan trọng mà khó lòng làm lơ được.
Đến khi cô bước ra ngoài, anh vội cất lời:
- Cô có sao không? Tôi thấy cô cứ hay bị nôn?
Người hờ hững nhưng anh hôm nay cũng đến lúc không nhịn được mà phải hỏi thẳng.
Tâm trạng cô bối rối, chỉ có thể lấy lý do sức khỏe để làm lá chắn hợp lý nhất:
- Em không sao.
Chỉ là bị bao tử nên khó tiêu thôi.
Mộc Đoan bước đến bàn, cầm lấy ly sữa hạnh nhân rồi đưa đến trước mắt anh:
- Anh uống hộ em đi.
Y Phong nhìn cô, nhẹ nhàng kéo tay cô để Mộc Đoan ngồi xuống giường.
Cô hơi ngại ngùng nhìn anh, lại thêm lần nữa anh hành động khó hiểu khiến cô chẳng thể lý giải được.
- Cô đi khám chưa?
Mộc Đoan thoáng nghĩ giây lát, cô đặt ly sữa vào tay anh:
- Em khám rồi, bác sĩ nói không sao, uống thuốc và ăn uống điều độ sẽ ổn.
Lo cho em sao?
Lời lẽ quan tâm vừa rồi của anh phút chốc biến mất:
- Không có.
Cô nở nụ cười, trở lại ghế sofa, nằm xuống kéo chăn nhắm mắt ngủ ngon lành.
Dù cô đã đưa ra lý do rõ ràng, nhưng anh vẫn chắc chắn rằng cô đang có điều giấu giếm.
——————————————-
Đã hơn chín giờ tối, Y Phong vẫn chưa về nhà, từ khi nhậm chức chủ tịch tập đoàn Xenia, anh bận rộn hơn trước đây rất nhiều, phần lớn phải đi gặp gỡ đối tác.
Vừa bước vào phòng khách, anh thấy tivi đang được bật, bước thêm vài bước liền thấy dì Ánh đi đến:
- Mộc Đoan chờ con nên ngủ quên ở ghế sofa rồi.
Mau bế vợ lên phòng đi con.
Y Phong cảm thấy dạo gần đây nhà anh như có thêm một "em bé" vậy, ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, đôi khi cô lại nũng nịu dù anh phũ phàng.
Anh bước đến, khụy chân ngồi xuống cạnh ghế sofa rồi nhẹ nhàng bế cô lên phòng.
Anh vừa bước lên đến lầu cô đã khẽ mở mắt, nhìn thấy mình đang được anh bế trong vòng tay thì thủ thỉ cất lời:
- Em về phòng anh được không?
Mặt anh không biến sắc:
- Đang làm nũng với tôi sao?
Tuy miệng nói lời lạnh lùng nhưng anh lại rẽ hướng sang phòng anh và đưa tay mở cửa phòng.
Anh đặt cô xuống giường, cẩn trọng kéo chăn để cô không bị lạnh.
- Ngủ đi.
Cô ngạc nhiên nhìn anh, lúc này dường như bản thân tỉnh cả ngủ.
- Anh sẽ ngủ ở đâu?.
Truyện Thám Hiểm
Anh hiểu ý cô, Mộc Đoan bất ngờ vì anh để cô ngủ trên giường của anh.
Trong khi lần trước cô xin ngủ nhờ và cả lần hai người chung phòng ở Thẩm gia, cô đều ngủ sofa.
- Trên giường.
Cô bối rối nhìn anh, là anh vừa nói muốn ngủ trên giường cùng với cô sao?
Anh bước vào phòng tắm, tiếng xả nước vang lên.
Khi nghe thấy tiếng mơt cửa toilet, cô nhắm mắt lại vờ như đã ngủ.
Đến khi anh ngã lưng xuống giường, hương thơm từ mùi sữa tắm nam tính khiến cô cảm thấy say mê lẫn dễ chịu vô cùng.
Cô quay lưng về phía anh, tim đập mạnh, cảm giác hạnh phúc khó tả khi hôm nay được nằm ngủ cùng giường với người mình thầm yêu đã lâu..
Cạm Bẫy Hoa Hồng Bước Vào Tim AnhTác giả: Yên Đan (Amber)Truyện Ngôn TìnhTại phòng 909 khách sạn Henlen sang trọng, một cô gái xinh đẹp quyến rũ đang ngà ngà say sau khi dự buổi tiệc sinh nhật của người bạn. Cô đến khách sạn Henlen thuê phòng để nghỉ ngơi trước khi quay về thành phố Thiểu Lam. Mở khoá cửa bằng thẻ dễ dàng, cô kéo vali vào trong phòng. Không gian phòng khá tối vì chỉ bật đèn ngủ màu vàng nhạt, ánh đèn mờ mờ ảo ảo, nhưng thôi cô cũng chẳng bận tâm. Thảnh thơi cởi bỏ áo khoác ngoài, chợt một giọng nói nam tính cất lên: - Ai đó? Cô quay người lại nhìn, vóc dáng cao lớn chuẩn chỉnh, ôi trời, chiếc áo sơ mi khoác trên người anh ta đã cởi bỏ hết các cúc áo, để lộ cơ bụng sáu múi săn chắc, vừa nhìn chỉ muốn thử chạm vào mà tận hưởng cực phẩm trời ban. Tiếc thay trong bóng tối mập mờ, cô không thể nhìn rõ đường nét trên gương mặt của người đàn ông này. Người đó tiến lại gần, trông thấy vóc dáng mảnh mai đang khoác trên mình chiếc đầm ngắn trên gối liền cau mày, đôi mắt sắc lạnh: - Cô là ai? Sao lại vào được đây? Cô đang say nên nào hay biết gì,… Ngồi tựa lưng vào ghế sofa đọc sách, chiếc đầm ngủ nhã nhặn khoác trên mình để lộ đôi chân thon dài trắng nõn nà.Anh đang ngồi trên giường, bất giác nhìn sang cô, đôi chân nuột nà đặt trên ghế sofa dài khiến tầm mắt của anh bị thu hút đến mê mẩn.Dường như Mộc Đoan cảm nhận được anh đang dán chặt mắt lên người cô.Cô hạ quyển sách, con ngươi tinh tế di chuyển nhẹ nhàng nhìn về phía anh.Y Phong nhận thấy cô đang nhìn mình vội đưa mắt sang hướng khác.Chẳng rõ ánh nhìn vừa rồi của anh mang ý nghĩa gì, cô hơi ngại ngùng nhưng cũng không muốn nghĩ nhiều để tự mình đa tình mộng tưởng.Mộc Đoan khép quyển sách đặt lên bàn.Cô rời khỏi ghế đi về phía anh.Cúi người cầm lấy chiếc gối nằm rồi quay lưng đi đến tủ quần áo lấy ra chiếc chăn khác.Anh không nhịn được nên cất lời:- Cô làm gì vậy?Cô bước trở lại ghế:- Em sẽ ngủ ở sofa, không phiền đến anh đâu.Lần này không cần đợi đến anh phũ phàng, cô đã tự khắc biết trước sự lạnh lùng nhạt nhẽo của anh để chủ động "tránh xa".Vừa lúc bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, người giúp việc mang cho cô ly sữa hạnh nhân, loại thức uống cô yêu thích nhất.Trước đây còn ở Thẩm gia, tối nào cô cũng phải uống một ly mới ngủ được.Đặc biệt đây là sữa hạnh nhân do đầu bếp ở Thẩm gia nấu riêng cho cô, không phải mua hộp bán sẵn nên hương vị thơm nhẹ lại rất tốt cho sức khỏe.Cô cầm lấy ly sữa, nói lời cảm ơn rồi đóng cửa lại.Ngồi xuống ghế, đưa ly sữa ấm nóng lên miệng, chợt mùi hương của sữa hạnh nhân vốn thơm ngon mọi lần sao hôm nay lại có chút tanh tanh và nồng đến buồn nôn như vậy.Mộc Đoan vội đặt ly sữa xuống bàn, cô đưa tay bụm miệng rồi chạy vào phòng tắm.Đây là lần thứ hai từ sau khi kết hôn anh thấy biểu hiện khác thường này từ cô.Lần đầu có thể đơn thuần nghĩ rằng do sức khỏe tiêu hóa của cô không tốt, nhưng lúc này anh lại cảm nhận rõ sự lấn cấn và một linh cảm về điều gì đó quan trọng mà khó lòng làm lơ được.Đến khi cô bước ra ngoài, anh vội cất lời:- Cô có sao không? Tôi thấy cô cứ hay bị nôn?Người hờ hững nhưng anh hôm nay cũng đến lúc không nhịn được mà phải hỏi thẳng.Tâm trạng cô bối rối, chỉ có thể lấy lý do sức khỏe để làm lá chắn hợp lý nhất:- Em không sao.Chỉ là bị bao tử nên khó tiêu thôi.Mộc Đoan bước đến bàn, cầm lấy ly sữa hạnh nhân rồi đưa đến trước mắt anh:- Anh uống hộ em đi.Y Phong nhìn cô, nhẹ nhàng kéo tay cô để Mộc Đoan ngồi xuống giường.Cô hơi ngại ngùng nhìn anh, lại thêm lần nữa anh hành động khó hiểu khiến cô chẳng thể lý giải được.- Cô đi khám chưa?Mộc Đoan thoáng nghĩ giây lát, cô đặt ly sữa vào tay anh:- Em khám rồi, bác sĩ nói không sao, uống thuốc và ăn uống điều độ sẽ ổn.Lo cho em sao?Lời lẽ quan tâm vừa rồi của anh phút chốc biến mất:- Không có.Cô nở nụ cười, trở lại ghế sofa, nằm xuống kéo chăn nhắm mắt ngủ ngon lành.Dù cô đã đưa ra lý do rõ ràng, nhưng anh vẫn chắc chắn rằng cô đang có điều giấu giếm.——————————————-Đã hơn chín giờ tối, Y Phong vẫn chưa về nhà, từ khi nhậm chức chủ tịch tập đoàn Xenia, anh bận rộn hơn trước đây rất nhiều, phần lớn phải đi gặp gỡ đối tác.Vừa bước vào phòng khách, anh thấy tivi đang được bật, bước thêm vài bước liền thấy dì Ánh đi đến:- Mộc Đoan chờ con nên ngủ quên ở ghế sofa rồi.Mau bế vợ lên phòng đi con.Y Phong cảm thấy dạo gần đây nhà anh như có thêm một "em bé" vậy, ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về, đôi khi cô lại nũng nịu dù anh phũ phàng.Anh bước đến, khụy chân ngồi xuống cạnh ghế sofa rồi nhẹ nhàng bế cô lên phòng.Anh vừa bước lên đến lầu cô đã khẽ mở mắt, nhìn thấy mình đang được anh bế trong vòng tay thì thủ thỉ cất lời:- Em về phòng anh được không?Mặt anh không biến sắc:- Đang làm nũng với tôi sao?Tuy miệng nói lời lạnh lùng nhưng anh lại rẽ hướng sang phòng anh và đưa tay mở cửa phòng.Anh đặt cô xuống giường, cẩn trọng kéo chăn để cô không bị lạnh.- Ngủ đi.Cô ngạc nhiên nhìn anh, lúc này dường như bản thân tỉnh cả ngủ.- Anh sẽ ngủ ở đâu?.Truyện Thám HiểmAnh hiểu ý cô, Mộc Đoan bất ngờ vì anh để cô ngủ trên giường của anh.Trong khi lần trước cô xin ngủ nhờ và cả lần hai người chung phòng ở Thẩm gia, cô đều ngủ sofa.- Trên giường.Cô bối rối nhìn anh, là anh vừa nói muốn ngủ trên giường cùng với cô sao?Anh bước vào phòng tắm, tiếng xả nước vang lên.Khi nghe thấy tiếng mơt cửa toilet, cô nhắm mắt lại vờ như đã ngủ.Đến khi anh ngã lưng xuống giường, hương thơm từ mùi sữa tắm nam tính khiến cô cảm thấy say mê lẫn dễ chịu vô cùng.Cô quay lưng về phía anh, tim đập mạnh, cảm giác hạnh phúc khó tả khi hôm nay được nằm ngủ cùng giường với người mình thầm yêu đã lâu..