Tác giả:

CHƯƠNG 0: TIẾT TỬ. Bình minh. Một vài tia nắng nhẹ luồn qua khe cửa chiếu vào phòng. Một căn phòng tối tăm, tồi tàn. Từng thanh gỗ mục được dựng bên góc tường. Đỗ cũ phủ một lớp vải mỏng bị vứt la liệt khắp nơi. Rơm rạ phủ khắp nơi, một vài con chuột chạy nhanh qua sàn nhà. Không khí nặng nề, ngột ngạt, ẩm thấp. Phiá trên nóc nhà đã có một vài lỗ hổng nhỏ, đủ để những tia nắng mai yếu ớt có thể chiếu vào, xuyên qua lớp không khí bụi bặm, dừng lại trên góc bộ y phục đỏ rực bị vứt sõng soài. Hoa văn trên y phục tinh tế và tao nhã, lại còn là chất vải thượng hạng. Chắc hẳn chủ nhân của hắn không phải là người tầm thường. Bên cạnh đó là một đôi hài đỏ rực cùng hoa văn cũng không được xếp ngay ngắn. Trên một đống rơm rạ được xếp tạm bợ ngổn ngang, một người nam tử tuyệt mỹ đang nằm trên đó. Người đó mang khuôn mặt tuyệt mỹ nhưng hiện tại thì đã vặn vẹo không còn nhìn ra hình dáng. Da đã trở nên trắng bệch, trán ướt đẫm. Từng giọt mồ hôi chảy dọc theo tóc mai từ từ nhỏ xuống đống rơm rạ.…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...