Tác giả:

Cháp 1 -----------Sân bay Tân Sơn Nhất------------------ Chuyến bay từ Seoul tới Hà Nội đã đáp xuống mời quý khách xuống máy bay. Tiếng cô tiếp viên lanh lảnh từ trong đi ra 1 cô gái vs sự kết hợp đen trắng hoàn hảo và khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo bước ra đó chính là Nguyễn Hoài Bảo Nhi. Tui kéo nhanh chiếc va li nặng đi về chiếc xe miu trần trắng. Tài xế mở cửa cho tui bước vào:"cho cháu về thẳng nhà lun nhé chú" tui nói vs gjọg mệt mỏi sau mấy tiếng ngồi trên máy bay. Chjếc xe đỗ ngay trc cổg 1 ngôi nhà đan xen Hàn-Việt tui vào nhà rồi chạy thẳg lên fòg ngủ 1 gjấc đến tậu chiều thì bị 1 tiếng gọi:"Bảo Nhi dậy thôi chiều rồi" tui đáp lại vs gjọg ngái ngủ"cô à cho cháu ngủ tý nữa đi mà". Cụ ông vs mái tóc trắng nhìu hơn đen cùg vs bộ râu dài mặt mũi đag chuyển sag màu đen:"dậy! Ai là cô hử dám gọi ôg mày là cô à?" Giọng khàn khàn lành lạnh trùi đất ui ÔNG NỘI tuj thầm than vì gọi người ông kính iu là...cô:"ông nội con dậy roài nè con xin lỗi nội nha~" Dùng đôi mắt so ciu tui nịnh nọt…

Chương 25: Chương 24

Tiểu Quỷ Trường Harvest MoonTác giả: AngelCháp 1 -----------Sân bay Tân Sơn Nhất------------------ Chuyến bay từ Seoul tới Hà Nội đã đáp xuống mời quý khách xuống máy bay. Tiếng cô tiếp viên lanh lảnh từ trong đi ra 1 cô gái vs sự kết hợp đen trắng hoàn hảo và khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo bước ra đó chính là Nguyễn Hoài Bảo Nhi. Tui kéo nhanh chiếc va li nặng đi về chiếc xe miu trần trắng. Tài xế mở cửa cho tui bước vào:"cho cháu về thẳng nhà lun nhé chú" tui nói vs gjọg mệt mỏi sau mấy tiếng ngồi trên máy bay. Chjếc xe đỗ ngay trc cổg 1 ngôi nhà đan xen Hàn-Việt tui vào nhà rồi chạy thẳg lên fòg ngủ 1 gjấc đến tậu chiều thì bị 1 tiếng gọi:"Bảo Nhi dậy thôi chiều rồi" tui đáp lại vs gjọg ngái ngủ"cô à cho cháu ngủ tý nữa đi mà". Cụ ông vs mái tóc trắng nhìu hơn đen cùg vs bộ râu dài mặt mũi đag chuyển sag màu đen:"dậy! Ai là cô hử dám gọi ôg mày là cô à?" Giọng khàn khàn lành lạnh trùi đất ui ÔNG NỘI tuj thầm than vì gọi người ông kính iu là...cô:"ông nội con dậy roài nè con xin lỗi nội nha~" Dùng đôi mắt so ciu tui nịnh nọt… -Èo...bẩn hết cả rồi thay ở đâu đây???_Oanh nhìn từ đầu đến chân mình than thở. Sự thật là rất khó chịu.-Ê ra thác tắm đi_ Dũng nảy ra ý tưởng khiến tất cả đỏ mặt lườm Dũng.-A! Chúng ta vào cái nhà hàng phía đằng kia xin thay quần áo nhờ đi._Huyền trầm ngâm 1 hồi rồi đưa ra ý kiến. 2 lớp gật gù rồi đi về lấy đồ......Nhà hàng Cúc Phương......Hơn 50 mạng người vs bộ dạng lếch thếc nhếch nhác đi vào trong nhà hàng. Quản lý vội chạy.-Các cháu vào đây làm gì?-Dạ chúng cháu định xin thay quần áo nhờ ạ._Huyền thay mặt 2 lớp nói vs quản lý.-Không...._ Quản lý chưa kịp nói xong đã có 1 giọng nữ chen vào.-Cháu sẽ trả tiền cho việc sử dụng nhờ nhà hàng ngoài ra buổi tối và ngày mai chúng cháu sẽ đến đây ăn_ mọi người đều nhìn về phía nó đang ung dung lôi ra cái thẻ.-Chị thanh toán cho em!_nó đưa chiếc thẻ cho chị kế toán rồi quay sang nói vs mọi người:-Đằng nào cũng phải ăn ở đây mà. Sao mọi người nhìn em ghê vậy?-Ờ...cậu bảo sẽ...trả hết cách khoản vừa nãy?_ Vân e dè hỏi lại.-Ừ...-Bọn anh có phải trả cho em k?_Dũng hỏi tiếp. Nó lắc đầu ý nói không.-Anh chị đi tắm gội đi sắp đến giờ ăn tối rồi._nói xong nhận thẻ đi thẳng vào nhà vệ sinh. 2 lớp lục đục đi vào phía thay đồ giành cho nam nữ riêng. Tắm rửa thay quần áo xong đã hơn 6h tối. Tất cả đi về phía trại lớp mình lấy đồ rồi đi ăn. Quay lại nhà hàng thấy các thầy cô ngồi ăn rồi. Từng món đc mang lên như thịt bò xào nà khoai tây chiên nà, tôm nà gà nà bla bla... Mọi người ăn uống vui vẻ còn chụp hình nữa. 2 lớp tuy khác tuổi nhau nhưng nói chuyện và chơi đùa rất zui. Nó sau khi chụp ảnh vs mấy anh chị và bọn bạn lẻn ra ngoài vườn. Bước chân lên thảm cỏ đi qua những khóm hoa hít thở bầu k khí rừng núi. Tiến về phía ghế đá ngồi đc 1 lúc có tiếng bước chân. Nó quay lại xem ai đang đi đến. Hiếu tiến đến chiếc ghế đá nơi có người con gái đang ngồi đó. Tay đút vào túi quần ngố dài đến đầu gối màu đen. Nó nhìn cậu, khẽ nhích người sang 1 bên ý bảo ngồi xuống. Hiếu ngồi xuống ghế khoảng cách giữa 2 người 1 gang tay (sặc!). Im lặng... Một cách đáng sợ... Không ai nói gì nhìn lên khoảng không bầu trời buổi tối và những vì sao sáng.-Nghe nhạc k?_ Hiếu phá tan sự im lặng này. Dù muốn nói 1 câu gì đó nghe nhẹ nhàng mà ra trò 1 tý nhưng cái miệng lại bật ra 3 từ lạnh nhạt.-Ừm..._nó trả lời nhỏ xíu không khí ngượng ngạo bao trùm xung quanh. Hiếu vén tóc nó lên ấn tai nghe vào tai khiến nó khẽ đỏ mặt cúi mặt xuống đất. Bài hát "My love" vang lên nhẹ nhàng. Gió thổi mát rượi làm mái tóc nó tung bay trong gió. Mùi hương từ tóc nó thoang thoảng trong làn gió tháng 5 khiến Hiếu ngẩn người ra... Hai người chìm vào trong suy nghĩ riêng... Vẫn im lặng...

-Èo...bẩn hết cả rồi thay ở đâu đây???_Oanh nhìn từ đầu đến chân mình than thở. Sự thật là rất khó chịu.

-Ê ra thác tắm đi_ Dũng nảy ra ý tưởng khiến tất cả đỏ mặt lườm Dũng.

-A! Chúng ta vào cái nhà hàng phía đằng kia xin thay quần áo nhờ đi._Huyền trầm ngâm 1 hồi rồi đưa ra ý kiến. 2 lớp gật gù rồi đi về lấy đồ.

.....Nhà hàng Cúc Phương......

Hơn 50 mạng người vs bộ dạng lếch thếc nhếch nhác đi vào trong nhà hàng. Quản lý vội chạy.

-Các cháu vào đây làm gì?

-Dạ chúng cháu định xin thay quần áo nhờ ạ._Huyền thay mặt 2 lớp nói vs quản lý.

-Không...._ Quản lý chưa kịp nói xong đã có 1 giọng nữ chen vào.

-Cháu sẽ trả tiền cho việc sử dụng nhờ nhà hàng ngoài ra buổi tối và ngày mai chúng cháu sẽ đến đây ăn_ mọi người đều nhìn về phía nó đang ung dung lôi ra cái thẻ.

-Chị thanh toán cho em!_nó đưa chiếc thẻ cho chị kế toán rồi quay sang nói vs mọi người:

-Đằng nào cũng phải ăn ở đây mà. Sao mọi người nhìn em ghê vậy?

-Ờ...cậu bảo sẽ...trả hết cách khoản vừa nãy?_ Vân e dè hỏi lại.

-Ừ...

-Bọn anh có phải trả cho em k?_Dũng hỏi tiếp. Nó lắc đầu ý nói không.

-Anh chị đi tắm gội đi sắp đến giờ ăn tối rồi._nói xong nhận thẻ đi thẳng vào nhà vệ sinh. 2 lớp lục đục đi vào phía thay đồ giành cho nam nữ riêng. Tắm rửa thay quần áo xong đã hơn 6h tối. Tất cả đi về phía trại lớp mình lấy đồ rồi đi ăn. Quay lại nhà hàng thấy các thầy cô ngồi ăn rồi. Từng món đc mang lên như thịt bò xào nà khoai tây chiên nà, tôm nà gà nà bla bla... Mọi người ăn uống vui vẻ còn chụp hình nữa. 2 lớp tuy khác tuổi nhau nhưng nói chuyện và chơi đùa rất zui. Nó sau khi chụp ảnh vs mấy anh chị và bọn bạn lẻn ra ngoài vườn. Bước chân lên thảm cỏ đi qua những khóm hoa hít thở bầu k khí rừng núi. Tiến về phía ghế đá ngồi đc 1 lúc có tiếng bước chân. Nó quay lại xem ai đang đi đến. Hiếu tiến đến chiếc ghế đá nơi có người con gái đang ngồi đó. Tay đút vào túi quần ngố dài đến đầu gối màu đen. Nó nhìn cậu, khẽ nhích người sang 1 bên ý bảo ngồi xuống. Hiếu ngồi xuống ghế khoảng cách giữa 2 người 1 gang tay (sặc!). Im lặng... Một cách đáng sợ... Không ai nói gì nhìn lên khoảng không bầu trời buổi tối và những vì sao sáng.

-Nghe nhạc k?_ Hiếu phá tan sự im lặng này. Dù muốn nói 1 câu gì đó nghe nhẹ nhàng mà ra trò 1 tý nhưng cái miệng lại bật ra 3 từ lạnh nhạt.

-Ừm..._nó trả lời nhỏ xíu không khí ngượng ngạo bao trùm xung quanh. Hiếu vén tóc nó lên ấn tai nghe vào tai khiến nó khẽ đỏ mặt cúi mặt xuống đất. Bài hát "My love" vang lên nhẹ nhàng. Gió thổi mát rượi làm mái tóc nó tung bay trong gió. Mùi hương từ tóc nó thoang thoảng trong làn gió tháng 5 khiến Hiếu ngẩn người ra... Hai người chìm vào trong suy nghĩ riêng... Vẫn im lặng...

Tiểu Quỷ Trường Harvest MoonTác giả: AngelCháp 1 -----------Sân bay Tân Sơn Nhất------------------ Chuyến bay từ Seoul tới Hà Nội đã đáp xuống mời quý khách xuống máy bay. Tiếng cô tiếp viên lanh lảnh từ trong đi ra 1 cô gái vs sự kết hợp đen trắng hoàn hảo và khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo bước ra đó chính là Nguyễn Hoài Bảo Nhi. Tui kéo nhanh chiếc va li nặng đi về chiếc xe miu trần trắng. Tài xế mở cửa cho tui bước vào:"cho cháu về thẳng nhà lun nhé chú" tui nói vs gjọg mệt mỏi sau mấy tiếng ngồi trên máy bay. Chjếc xe đỗ ngay trc cổg 1 ngôi nhà đan xen Hàn-Việt tui vào nhà rồi chạy thẳg lên fòg ngủ 1 gjấc đến tậu chiều thì bị 1 tiếng gọi:"Bảo Nhi dậy thôi chiều rồi" tui đáp lại vs gjọg ngái ngủ"cô à cho cháu ngủ tý nữa đi mà". Cụ ông vs mái tóc trắng nhìu hơn đen cùg vs bộ râu dài mặt mũi đag chuyển sag màu đen:"dậy! Ai là cô hử dám gọi ôg mày là cô à?" Giọng khàn khàn lành lạnh trùi đất ui ÔNG NỘI tuj thầm than vì gọi người ông kính iu là...cô:"ông nội con dậy roài nè con xin lỗi nội nha~" Dùng đôi mắt so ciu tui nịnh nọt… -Èo...bẩn hết cả rồi thay ở đâu đây???_Oanh nhìn từ đầu đến chân mình than thở. Sự thật là rất khó chịu.-Ê ra thác tắm đi_ Dũng nảy ra ý tưởng khiến tất cả đỏ mặt lườm Dũng.-A! Chúng ta vào cái nhà hàng phía đằng kia xin thay quần áo nhờ đi._Huyền trầm ngâm 1 hồi rồi đưa ra ý kiến. 2 lớp gật gù rồi đi về lấy đồ......Nhà hàng Cúc Phương......Hơn 50 mạng người vs bộ dạng lếch thếc nhếch nhác đi vào trong nhà hàng. Quản lý vội chạy.-Các cháu vào đây làm gì?-Dạ chúng cháu định xin thay quần áo nhờ ạ._Huyền thay mặt 2 lớp nói vs quản lý.-Không...._ Quản lý chưa kịp nói xong đã có 1 giọng nữ chen vào.-Cháu sẽ trả tiền cho việc sử dụng nhờ nhà hàng ngoài ra buổi tối và ngày mai chúng cháu sẽ đến đây ăn_ mọi người đều nhìn về phía nó đang ung dung lôi ra cái thẻ.-Chị thanh toán cho em!_nó đưa chiếc thẻ cho chị kế toán rồi quay sang nói vs mọi người:-Đằng nào cũng phải ăn ở đây mà. Sao mọi người nhìn em ghê vậy?-Ờ...cậu bảo sẽ...trả hết cách khoản vừa nãy?_ Vân e dè hỏi lại.-Ừ...-Bọn anh có phải trả cho em k?_Dũng hỏi tiếp. Nó lắc đầu ý nói không.-Anh chị đi tắm gội đi sắp đến giờ ăn tối rồi._nói xong nhận thẻ đi thẳng vào nhà vệ sinh. 2 lớp lục đục đi vào phía thay đồ giành cho nam nữ riêng. Tắm rửa thay quần áo xong đã hơn 6h tối. Tất cả đi về phía trại lớp mình lấy đồ rồi đi ăn. Quay lại nhà hàng thấy các thầy cô ngồi ăn rồi. Từng món đc mang lên như thịt bò xào nà khoai tây chiên nà, tôm nà gà nà bla bla... Mọi người ăn uống vui vẻ còn chụp hình nữa. 2 lớp tuy khác tuổi nhau nhưng nói chuyện và chơi đùa rất zui. Nó sau khi chụp ảnh vs mấy anh chị và bọn bạn lẻn ra ngoài vườn. Bước chân lên thảm cỏ đi qua những khóm hoa hít thở bầu k khí rừng núi. Tiến về phía ghế đá ngồi đc 1 lúc có tiếng bước chân. Nó quay lại xem ai đang đi đến. Hiếu tiến đến chiếc ghế đá nơi có người con gái đang ngồi đó. Tay đút vào túi quần ngố dài đến đầu gối màu đen. Nó nhìn cậu, khẽ nhích người sang 1 bên ý bảo ngồi xuống. Hiếu ngồi xuống ghế khoảng cách giữa 2 người 1 gang tay (sặc!). Im lặng... Một cách đáng sợ... Không ai nói gì nhìn lên khoảng không bầu trời buổi tối và những vì sao sáng.-Nghe nhạc k?_ Hiếu phá tan sự im lặng này. Dù muốn nói 1 câu gì đó nghe nhẹ nhàng mà ra trò 1 tý nhưng cái miệng lại bật ra 3 từ lạnh nhạt.-Ừm..._nó trả lời nhỏ xíu không khí ngượng ngạo bao trùm xung quanh. Hiếu vén tóc nó lên ấn tai nghe vào tai khiến nó khẽ đỏ mặt cúi mặt xuống đất. Bài hát "My love" vang lên nhẹ nhàng. Gió thổi mát rượi làm mái tóc nó tung bay trong gió. Mùi hương từ tóc nó thoang thoảng trong làn gió tháng 5 khiến Hiếu ngẩn người ra... Hai người chìm vào trong suy nghĩ riêng... Vẫn im lặng...

Chương 25: Chương 24