Cháp 1 -----------Sân bay Tân Sơn Nhất------------------ Chuyến bay từ Seoul tới Hà Nội đã đáp xuống mời quý khách xuống máy bay. Tiếng cô tiếp viên lanh lảnh từ trong đi ra 1 cô gái vs sự kết hợp đen trắng hoàn hảo và khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo bước ra đó chính là Nguyễn Hoài Bảo Nhi. Tui kéo nhanh chiếc va li nặng đi về chiếc xe miu trần trắng. Tài xế mở cửa cho tui bước vào:"cho cháu về thẳng nhà lun nhé chú" tui nói vs gjọg mệt mỏi sau mấy tiếng ngồi trên máy bay. Chjếc xe đỗ ngay trc cổg 1 ngôi nhà đan xen Hàn-Việt tui vào nhà rồi chạy thẳg lên fòg ngủ 1 gjấc đến tậu chiều thì bị 1 tiếng gọi:"Bảo Nhi dậy thôi chiều rồi" tui đáp lại vs gjọg ngái ngủ"cô à cho cháu ngủ tý nữa đi mà". Cụ ông vs mái tóc trắng nhìu hơn đen cùg vs bộ râu dài mặt mũi đag chuyển sag màu đen:"dậy! Ai là cô hử dám gọi ôg mày là cô à?" Giọng khàn khàn lành lạnh trùi đất ui ÔNG NỘI tuj thầm than vì gọi người ông kính iu là...cô:"ông nội con dậy roài nè con xin lỗi nội nha~" Dùng đôi mắt so ciu tui nịnh nọt…
Chương 32: Chương 31
Tiểu Quỷ Trường Harvest MoonTác giả: AngelCháp 1 -----------Sân bay Tân Sơn Nhất------------------ Chuyến bay từ Seoul tới Hà Nội đã đáp xuống mời quý khách xuống máy bay. Tiếng cô tiếp viên lanh lảnh từ trong đi ra 1 cô gái vs sự kết hợp đen trắng hoàn hảo và khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo bước ra đó chính là Nguyễn Hoài Bảo Nhi. Tui kéo nhanh chiếc va li nặng đi về chiếc xe miu trần trắng. Tài xế mở cửa cho tui bước vào:"cho cháu về thẳng nhà lun nhé chú" tui nói vs gjọg mệt mỏi sau mấy tiếng ngồi trên máy bay. Chjếc xe đỗ ngay trc cổg 1 ngôi nhà đan xen Hàn-Việt tui vào nhà rồi chạy thẳg lên fòg ngủ 1 gjấc đến tậu chiều thì bị 1 tiếng gọi:"Bảo Nhi dậy thôi chiều rồi" tui đáp lại vs gjọg ngái ngủ"cô à cho cháu ngủ tý nữa đi mà". Cụ ông vs mái tóc trắng nhìu hơn đen cùg vs bộ râu dài mặt mũi đag chuyển sag màu đen:"dậy! Ai là cô hử dám gọi ôg mày là cô à?" Giọng khàn khàn lành lạnh trùi đất ui ÔNG NỘI tuj thầm than vì gọi người ông kính iu là...cô:"ông nội con dậy roài nè con xin lỗi nội nha~" Dùng đôi mắt so ciu tui nịnh nọt… Nam và Thiên thôi nhảy loạn xạ, đứng nhìn nó rồi nhìn nhau. Ối mẹ ơi....chị ý định trêu mọi người à? vừa ms tỉnh dậy đã đùa tồi:-Chị Nhi chị hông nhớ ra em ư??? Em Thiên đẹp trai handsome mà chị hay khen đây mà_ Thiên vs đôi mắt rưng rưng sắp khóc...Nó ngơ ngác nhìn Thiên " ủa...ở đâu có loại con trai tự tin thấy mồ...ơ mà mình hay khen tên đó đẹp trai sao taaaa???-Nhìn cái mặt con nhóc đó trông ngu ngu chắc nó bị mất trí nhớ thật_Nam nói với Thiên rồi quay sang nó:-Em k nhận ra mọi người hả Nhi???-Ơ....tôi tên là Nhi à??? Mấy người là ai??? Tại sao tôi lại ở đây????_ nó ngơ ngác nhìn mọi người xung quanh/ Bây giờ đâu óc nó trống rỗng nó chẳng nhớ ra đc gì cả. Nó là ai? tại sao nó lại ở đây? bố mẹ nó đâu? Tất cả đều trống rỗng..nó cố nhớ nhớ lại nhưng mỗi lần như vậy cơn đau đầu lại ập đến...Nó đc bác sĩ đưa vào 1 căn phòng nào đó và 1 lúc sau đc đưa về phòng vữa nãy.-Do có va chạm nhẹ trong khi tiến hành phẫu thuật..Gia đình nên đưa bệnh nhân về những nơi quen thuộc thì kí ức sẽ quay trở lại....1 tuần sau nó đc xuất viện...Đứng trc ngôi nhà nào đó rất to và đẹp nó cảm thấy nơi đây rất quen thuộc...xẹt...vù....có cái gì đó đi ngang qua não nó...."Đau đầu quá..." Những ngày về sau nó đc đưa đi rất nhiều nơi đồi hoa sim, cánh đồng hoa oải hương...v...v...v...-----------1 năm sau------------Sau 1 năm tất cả các mảng kí ức đã đc nó nhớ lại...Nhưng nó cảm thấy nó vẫn quên 1 thứ gì đó...Hiện giờ nó đang học tập tại Hàn Quốc ngoài giờ học nó còn làm thêm 1 số việc ở công ti của nhà nó-Anh Nam có nên đưa chị í quay trở lại Việt Nam không????_Thiên đang nhấm nháp chiếc banh kem chocolate trên tay hỏi Nam-Hỏi ông í anh biết đâu???_Nam cắm mặt vào ăn ăn ăn và ăn. Nó từ trên tầng đi xuống:-Chuyện là sao ạ?_ Nó kéo chiếc ghế ngồi xuống tò mò hỏi Nam và Thiên-Để tìm hiểu rõ mọi việc và để Nhi nhớ lại nốt kí ức còn lại thì tuần sau chúng ta sẽ bay về Việt Nam. Tiện luôn đó ta sẽ xử lí 1 số công việc ở đó vs tập đoàn Sky_ông kim từ tốn nói. "Việt Nam??? mình còn có kí ức ở đó ư???"-----------Hết chapter 31--------Mong mọi người ủng hộ ta nhìu hơn nữa để ta cóa động lực viết típpppppppp
Nam và Thiên thôi nhảy loạn xạ, đứng nhìn nó rồi nhìn nhau. Ối mẹ ơi....chị ý định trêu mọi người à? vừa ms tỉnh dậy đã đùa tồi:
-Chị Nhi chị hông nhớ ra em ư??? Em Thiên đẹp trai handsome mà chị hay khen đây mà_ Thiên vs đôi mắt rưng rưng sắp khóc...Nó ngơ ngác nhìn Thiên " ủa...ở đâu có loại con trai tự tin thấy mồ...ơ mà mình hay khen tên đó đẹp trai sao taaaa???
-Nhìn cái mặt con nhóc đó trông ngu ngu chắc nó bị mất trí nhớ thật_Nam nói với Thiên rồi quay sang nó:
-Em k nhận ra mọi người hả Nhi???
-Ơ....tôi tên là Nhi à??? Mấy người là ai??? Tại sao tôi lại ở đây????_ nó ngơ ngác nhìn mọi người xung quanh/ Bây giờ đâu óc nó trống rỗng nó chẳng nhớ ra đc gì cả. Nó là ai? tại sao nó lại ở đây? bố mẹ nó đâu? Tất cả đều trống rỗng..nó cố nhớ nhớ lại nhưng mỗi lần như vậy cơn đau đầu lại ập đến...Nó đc bác sĩ đưa vào 1 căn phòng nào đó và 1 lúc sau đc đưa về phòng vữa nãy.
-Do có va chạm nhẹ trong khi tiến hành phẫu thuật..Gia đình nên đưa bệnh nhân về những nơi quen thuộc thì kí ức sẽ quay trở lại....
1 tuần sau nó đc xuất viện...Đứng trc ngôi nhà nào đó rất to và đẹp nó cảm thấy nơi đây rất quen thuộc...xẹt...vù....có cái gì đó đi ngang qua não nó...."Đau đầu quá..." Những ngày về sau nó đc đưa đi rất nhiều nơi đồi hoa sim, cánh đồng hoa oải hương...v...v...v...
-----------1 năm sau------------
Sau 1 năm tất cả các mảng kí ức đã đc nó nhớ lại...Nhưng nó cảm thấy nó vẫn quên 1 thứ gì đó...Hiện giờ nó đang học tập tại Hàn Quốc ngoài giờ học nó còn làm thêm 1 số việc ở công ti của nhà nó
-Anh Nam có nên đưa chị í quay trở lại Việt Nam không????_Thiên đang nhấm nháp chiếc banh kem chocolate trên tay hỏi Nam
-Hỏi ông í anh biết đâu???_Nam cắm mặt vào ăn ăn ăn và ăn. Nó từ trên tầng đi xuống:
-Chuyện là sao ạ?_ Nó kéo chiếc ghế ngồi xuống tò mò hỏi Nam và Thiên
-Để tìm hiểu rõ mọi việc và để Nhi nhớ lại nốt kí ức còn lại thì tuần sau chúng ta sẽ bay về Việt Nam. Tiện luôn đó ta sẽ xử lí 1 số công việc ở đó vs tập đoàn Sky_ông kim từ tốn nói. "Việt Nam??? mình còn có kí ức ở đó ư???"
-----------Hết chapter 31--------
Mong mọi người ủng hộ ta nhìu hơn nữa để ta cóa động lực viết típpppppppp
Tiểu Quỷ Trường Harvest MoonTác giả: AngelCháp 1 -----------Sân bay Tân Sơn Nhất------------------ Chuyến bay từ Seoul tới Hà Nội đã đáp xuống mời quý khách xuống máy bay. Tiếng cô tiếp viên lanh lảnh từ trong đi ra 1 cô gái vs sự kết hợp đen trắng hoàn hảo và khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo bước ra đó chính là Nguyễn Hoài Bảo Nhi. Tui kéo nhanh chiếc va li nặng đi về chiếc xe miu trần trắng. Tài xế mở cửa cho tui bước vào:"cho cháu về thẳng nhà lun nhé chú" tui nói vs gjọg mệt mỏi sau mấy tiếng ngồi trên máy bay. Chjếc xe đỗ ngay trc cổg 1 ngôi nhà đan xen Hàn-Việt tui vào nhà rồi chạy thẳg lên fòg ngủ 1 gjấc đến tậu chiều thì bị 1 tiếng gọi:"Bảo Nhi dậy thôi chiều rồi" tui đáp lại vs gjọg ngái ngủ"cô à cho cháu ngủ tý nữa đi mà". Cụ ông vs mái tóc trắng nhìu hơn đen cùg vs bộ râu dài mặt mũi đag chuyển sag màu đen:"dậy! Ai là cô hử dám gọi ôg mày là cô à?" Giọng khàn khàn lành lạnh trùi đất ui ÔNG NỘI tuj thầm than vì gọi người ông kính iu là...cô:"ông nội con dậy roài nè con xin lỗi nội nha~" Dùng đôi mắt so ciu tui nịnh nọt… Nam và Thiên thôi nhảy loạn xạ, đứng nhìn nó rồi nhìn nhau. Ối mẹ ơi....chị ý định trêu mọi người à? vừa ms tỉnh dậy đã đùa tồi:-Chị Nhi chị hông nhớ ra em ư??? Em Thiên đẹp trai handsome mà chị hay khen đây mà_ Thiên vs đôi mắt rưng rưng sắp khóc...Nó ngơ ngác nhìn Thiên " ủa...ở đâu có loại con trai tự tin thấy mồ...ơ mà mình hay khen tên đó đẹp trai sao taaaa???-Nhìn cái mặt con nhóc đó trông ngu ngu chắc nó bị mất trí nhớ thật_Nam nói với Thiên rồi quay sang nó:-Em k nhận ra mọi người hả Nhi???-Ơ....tôi tên là Nhi à??? Mấy người là ai??? Tại sao tôi lại ở đây????_ nó ngơ ngác nhìn mọi người xung quanh/ Bây giờ đâu óc nó trống rỗng nó chẳng nhớ ra đc gì cả. Nó là ai? tại sao nó lại ở đây? bố mẹ nó đâu? Tất cả đều trống rỗng..nó cố nhớ nhớ lại nhưng mỗi lần như vậy cơn đau đầu lại ập đến...Nó đc bác sĩ đưa vào 1 căn phòng nào đó và 1 lúc sau đc đưa về phòng vữa nãy.-Do có va chạm nhẹ trong khi tiến hành phẫu thuật..Gia đình nên đưa bệnh nhân về những nơi quen thuộc thì kí ức sẽ quay trở lại....1 tuần sau nó đc xuất viện...Đứng trc ngôi nhà nào đó rất to và đẹp nó cảm thấy nơi đây rất quen thuộc...xẹt...vù....có cái gì đó đi ngang qua não nó...."Đau đầu quá..." Những ngày về sau nó đc đưa đi rất nhiều nơi đồi hoa sim, cánh đồng hoa oải hương...v...v...v...-----------1 năm sau------------Sau 1 năm tất cả các mảng kí ức đã đc nó nhớ lại...Nhưng nó cảm thấy nó vẫn quên 1 thứ gì đó...Hiện giờ nó đang học tập tại Hàn Quốc ngoài giờ học nó còn làm thêm 1 số việc ở công ti của nhà nó-Anh Nam có nên đưa chị í quay trở lại Việt Nam không????_Thiên đang nhấm nháp chiếc banh kem chocolate trên tay hỏi Nam-Hỏi ông í anh biết đâu???_Nam cắm mặt vào ăn ăn ăn và ăn. Nó từ trên tầng đi xuống:-Chuyện là sao ạ?_ Nó kéo chiếc ghế ngồi xuống tò mò hỏi Nam và Thiên-Để tìm hiểu rõ mọi việc và để Nhi nhớ lại nốt kí ức còn lại thì tuần sau chúng ta sẽ bay về Việt Nam. Tiện luôn đó ta sẽ xử lí 1 số công việc ở đó vs tập đoàn Sky_ông kim từ tốn nói. "Việt Nam??? mình còn có kí ức ở đó ư???"-----------Hết chapter 31--------Mong mọi người ủng hộ ta nhìu hơn nữa để ta cóa động lực viết típpppppppp