Tác giả:

Cháp 1 -----------Sân bay Tân Sơn Nhất------------------ Chuyến bay từ Seoul tới Hà Nội đã đáp xuống mời quý khách xuống máy bay. Tiếng cô tiếp viên lanh lảnh từ trong đi ra 1 cô gái vs sự kết hợp đen trắng hoàn hảo và khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo bước ra đó chính là Nguyễn Hoài Bảo Nhi. Tui kéo nhanh chiếc va li nặng đi về chiếc xe miu trần trắng. Tài xế mở cửa cho tui bước vào:"cho cháu về thẳng nhà lun nhé chú" tui nói vs gjọg mệt mỏi sau mấy tiếng ngồi trên máy bay. Chjếc xe đỗ ngay trc cổg 1 ngôi nhà đan xen Hàn-Việt tui vào nhà rồi chạy thẳg lên fòg ngủ 1 gjấc đến tậu chiều thì bị 1 tiếng gọi:"Bảo Nhi dậy thôi chiều rồi" tui đáp lại vs gjọg ngái ngủ"cô à cho cháu ngủ tý nữa đi mà". Cụ ông vs mái tóc trắng nhìu hơn đen cùg vs bộ râu dài mặt mũi đag chuyển sag màu đen:"dậy! Ai là cô hử dám gọi ôg mày là cô à?" Giọng khàn khàn lành lạnh trùi đất ui ÔNG NỘI tuj thầm than vì gọi người ông kính iu là...cô:"ông nội con dậy roài nè con xin lỗi nội nha~" Dùng đôi mắt so ciu tui nịnh nọt…

Chương 36: Chương 35

Tiểu Quỷ Trường Harvest MoonTác giả: AngelCháp 1 -----------Sân bay Tân Sơn Nhất------------------ Chuyến bay từ Seoul tới Hà Nội đã đáp xuống mời quý khách xuống máy bay. Tiếng cô tiếp viên lanh lảnh từ trong đi ra 1 cô gái vs sự kết hợp đen trắng hoàn hảo và khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo bước ra đó chính là Nguyễn Hoài Bảo Nhi. Tui kéo nhanh chiếc va li nặng đi về chiếc xe miu trần trắng. Tài xế mở cửa cho tui bước vào:"cho cháu về thẳng nhà lun nhé chú" tui nói vs gjọg mệt mỏi sau mấy tiếng ngồi trên máy bay. Chjếc xe đỗ ngay trc cổg 1 ngôi nhà đan xen Hàn-Việt tui vào nhà rồi chạy thẳg lên fòg ngủ 1 gjấc đến tậu chiều thì bị 1 tiếng gọi:"Bảo Nhi dậy thôi chiều rồi" tui đáp lại vs gjọg ngái ngủ"cô à cho cháu ngủ tý nữa đi mà". Cụ ông vs mái tóc trắng nhìu hơn đen cùg vs bộ râu dài mặt mũi đag chuyển sag màu đen:"dậy! Ai là cô hử dám gọi ôg mày là cô à?" Giọng khàn khàn lành lạnh trùi đất ui ÔNG NỘI tuj thầm than vì gọi người ông kính iu là...cô:"ông nội con dậy roài nè con xin lỗi nội nha~" Dùng đôi mắt so ciu tui nịnh nọt… Trời xanh xanh mây trắng long lanh cành lá lung linh nhưng 1 góc ở phía tầng 2 khối 11-13 lại âm u não nề.-Haizzz..._Tiếng thở dài lần thứ n của Thành Dũng phát ra. Thu Huyền lườm Thành Dũng 1 cái lại cũng "haiz..." thở dài. Nghĩ lại Huyền thấy thương Hoàng Linh con nhỏ khóc sướt mướt nhưng cũng không trách Minh Hiếu được trông thằng bạn cũng khó khăn phải quyết định như thế chứ...khổ, khổ quá... Minh Hiếu đứng nhìn bầu trời xanh nhớ lại chuyện hôm qua.............-Cậu nói gì vậy? Hihi đừng đùa chứ_Hoàng Linh nhíu mày rồi mỉm cười. Minh Hiếu nhìn Hoàng Linh đang bỏ ngoài tai câu nói của mình dù k muốn nhưng vẫn phải nói lại.-Chia tay! Mình k đùa và k muốn nhắc lại lần thứ 3_ giọng trở lên lạnh lùng hơn. Hoàng Linh tắt ngấm nụ cười hoảng hốt nhìn Minh Hiếu.-Cậu nói gì? Tại sao chúng ta lại chia tay? Chẳng phải chúng ta đang rất êm đẹp sao?-Thời gian qua mình mệt mỏi lắm rồi. Mình k hợp vs cậu. Tình cảm trc kia chỉ là 1 thứ tình cảm tuổi hs khờ dại. Mình cx~ k mún như vậy nhưng nếu cứ như thế này sẽ k tốt cho cả 2.-Cậu... Chẳng lẽ cậu k nghĩ đến cảm giác của mình ư?_ nói trong nước mắt.-Mình giải thích hết rồi. Cậu hãy quên 1 người như tớ đi_ Hiếu lạnh lùng trả lời cất bước ra đi để Hoàng Linh ở đấy khóc như mưa như gió ==...........Mai Huyền nhìn Thành Dũng, Thành Dũng nhìn Minh Hiếu, Minh Hiếu nhìn bầu trời. 5 phút trôi qua k ai nói gì cả im lặng 1 cách đáng sợ.-Bọn tao cũng k trách mày đâu Hiếu à. K có tình cảm thì cũng chẳng làm đc gì. Tình yêu là của mày và mày có quyền trao nó cho người khác nhưg phải là người tốt nhé._Thu Huyền phá tan bầu k khí âm u này.-Đúng đấy! Mày yêu con bé thì hãy dành hết cho nó nhé. Cố lên thằng pạn._ Thành Dũng động viên thằng bạn đang ngơ ngơ như thằng ba ngơ đứng ở ngã tư đường tình cảm phố tình yêu. :))). Hiếu quay sang nhìn 2 đứa pạn trí cốt mỉm cười tự tin. Yolooo anh đã lấy lại tinh thần..... Hết chapter 35....

Trời xanh xanh mây trắng long lanh cành lá lung linh nhưng 1 góc ở phía tầng 2 khối 11-13 lại âm u não nề.

-Haizzz..._Tiếng thở dài lần thứ n của Thành Dũng phát ra. Thu Huyền lườm Thành Dũng 1 cái lại cũng "haiz..." thở dài. Nghĩ lại Huyền thấy thương Hoàng Linh con nhỏ khóc sướt mướt nhưng cũng không trách Minh Hiếu được trông thằng bạn cũng khó khăn phải quyết định như thế chứ...khổ, khổ quá... Minh Hiếu đứng nhìn bầu trời xanh nhớ lại chuyện hôm qua...

..........

-Cậu nói gì vậy? Hihi đừng đùa chứ_Hoàng Linh nhíu mày rồi mỉm cười. Minh Hiếu nhìn Hoàng Linh đang bỏ ngoài tai câu nói của mình dù k muốn nhưng vẫn phải nói lại.

-Chia tay! Mình k đùa và k muốn nhắc lại lần thứ 3_ giọng trở lên lạnh lùng hơn. Hoàng Linh tắt ngấm nụ cười hoảng hốt nhìn Minh Hiếu.

-Cậu nói gì? Tại sao chúng ta lại chia tay? Chẳng phải chúng ta đang rất êm đẹp sao?

-Thời gian qua mình mệt mỏi lắm rồi. Mình k hợp vs cậu. Tình cảm trc kia chỉ là 1 thứ tình cảm tuổi hs khờ dại. Mình cx~ k mún như vậy nhưng nếu cứ như thế này sẽ k tốt cho cả 2.

-Cậu... Chẳng lẽ cậu k nghĩ đến cảm giác của mình ư?_ nói trong nước mắt.

-Mình giải thích hết rồi. Cậu hãy quên 1 người như tớ đi_ Hiếu lạnh lùng trả lời cất bước ra đi để Hoàng Linh ở đấy khóc như mưa như gió ==.

..........

Mai Huyền nhìn Thành Dũng, Thành Dũng nhìn Minh Hiếu, Minh Hiếu nhìn bầu trời. 5 phút trôi qua k ai nói gì cả im lặng 1 cách đáng sợ.

-Bọn tao cũng k trách mày đâu Hiếu à. K có tình cảm thì cũng chẳng làm đc gì. Tình yêu là của mày và mày có quyền trao nó cho người khác nhưg phải là người tốt nhé._Thu Huyền phá tan bầu k khí âm u này.

-Đúng đấy! Mày yêu con bé thì hãy dành hết cho nó nhé. Cố lên thằng pạn._ Thành Dũng động viên thằng bạn đang ngơ ngơ như thằng ba ngơ đứng ở ngã tư đường tình cảm phố tình yêu. :))). Hiếu quay sang nhìn 2 đứa pạn trí cốt mỉm cười tự tin. Yolooo anh đã lấy lại tinh thần.

.... Hết chapter 35....

Tiểu Quỷ Trường Harvest MoonTác giả: AngelCháp 1 -----------Sân bay Tân Sơn Nhất------------------ Chuyến bay từ Seoul tới Hà Nội đã đáp xuống mời quý khách xuống máy bay. Tiếng cô tiếp viên lanh lảnh từ trong đi ra 1 cô gái vs sự kết hợp đen trắng hoàn hảo và khuôn mặt xinh xắn trắng trẻo bước ra đó chính là Nguyễn Hoài Bảo Nhi. Tui kéo nhanh chiếc va li nặng đi về chiếc xe miu trần trắng. Tài xế mở cửa cho tui bước vào:"cho cháu về thẳng nhà lun nhé chú" tui nói vs gjọg mệt mỏi sau mấy tiếng ngồi trên máy bay. Chjếc xe đỗ ngay trc cổg 1 ngôi nhà đan xen Hàn-Việt tui vào nhà rồi chạy thẳg lên fòg ngủ 1 gjấc đến tậu chiều thì bị 1 tiếng gọi:"Bảo Nhi dậy thôi chiều rồi" tui đáp lại vs gjọg ngái ngủ"cô à cho cháu ngủ tý nữa đi mà". Cụ ông vs mái tóc trắng nhìu hơn đen cùg vs bộ râu dài mặt mũi đag chuyển sag màu đen:"dậy! Ai là cô hử dám gọi ôg mày là cô à?" Giọng khàn khàn lành lạnh trùi đất ui ÔNG NỘI tuj thầm than vì gọi người ông kính iu là...cô:"ông nội con dậy roài nè con xin lỗi nội nha~" Dùng đôi mắt so ciu tui nịnh nọt… Trời xanh xanh mây trắng long lanh cành lá lung linh nhưng 1 góc ở phía tầng 2 khối 11-13 lại âm u não nề.-Haizzz..._Tiếng thở dài lần thứ n của Thành Dũng phát ra. Thu Huyền lườm Thành Dũng 1 cái lại cũng "haiz..." thở dài. Nghĩ lại Huyền thấy thương Hoàng Linh con nhỏ khóc sướt mướt nhưng cũng không trách Minh Hiếu được trông thằng bạn cũng khó khăn phải quyết định như thế chứ...khổ, khổ quá... Minh Hiếu đứng nhìn bầu trời xanh nhớ lại chuyện hôm qua.............-Cậu nói gì vậy? Hihi đừng đùa chứ_Hoàng Linh nhíu mày rồi mỉm cười. Minh Hiếu nhìn Hoàng Linh đang bỏ ngoài tai câu nói của mình dù k muốn nhưng vẫn phải nói lại.-Chia tay! Mình k đùa và k muốn nhắc lại lần thứ 3_ giọng trở lên lạnh lùng hơn. Hoàng Linh tắt ngấm nụ cười hoảng hốt nhìn Minh Hiếu.-Cậu nói gì? Tại sao chúng ta lại chia tay? Chẳng phải chúng ta đang rất êm đẹp sao?-Thời gian qua mình mệt mỏi lắm rồi. Mình k hợp vs cậu. Tình cảm trc kia chỉ là 1 thứ tình cảm tuổi hs khờ dại. Mình cx~ k mún như vậy nhưng nếu cứ như thế này sẽ k tốt cho cả 2.-Cậu... Chẳng lẽ cậu k nghĩ đến cảm giác của mình ư?_ nói trong nước mắt.-Mình giải thích hết rồi. Cậu hãy quên 1 người như tớ đi_ Hiếu lạnh lùng trả lời cất bước ra đi để Hoàng Linh ở đấy khóc như mưa như gió ==...........Mai Huyền nhìn Thành Dũng, Thành Dũng nhìn Minh Hiếu, Minh Hiếu nhìn bầu trời. 5 phút trôi qua k ai nói gì cả im lặng 1 cách đáng sợ.-Bọn tao cũng k trách mày đâu Hiếu à. K có tình cảm thì cũng chẳng làm đc gì. Tình yêu là của mày và mày có quyền trao nó cho người khác nhưg phải là người tốt nhé._Thu Huyền phá tan bầu k khí âm u này.-Đúng đấy! Mày yêu con bé thì hãy dành hết cho nó nhé. Cố lên thằng pạn._ Thành Dũng động viên thằng bạn đang ngơ ngơ như thằng ba ngơ đứng ở ngã tư đường tình cảm phố tình yêu. :))). Hiếu quay sang nhìn 2 đứa pạn trí cốt mỉm cười tự tin. Yolooo anh đã lấy lại tinh thần..... Hết chapter 35....

Chương 36: Chương 35