Tác giả:

Bữa tiệc bắt đầu được gần 15, khách cũng đã đông hơn lúc nãy. Hôm nay là tiệc ra mắt sản phẩm mới của công ty Sun&Moon. Công Thành vẫn đứng đó, tay nhẹ nâng ly rượu vang, thỉnh thoảng đung đưa làm thứ chất lỏng sóng sánh. Anh đã đứng đó rất lâu. Trong bóng tối, người ta khó nhận ra anh, nếu không thì thiếu gì cơ hội để mấy ông bạn già đến bắt tay làm ăn. Có ai mà lại không muốn kết giao với giám đốc công ty thương mại đứng đầu nước cơ chứ, thậm chí họ còn kêu cả con cháu đến kết thân. Chính vì chán ghét kiểu nói chuyện giả tạo của họ nên bản thân anh thích đứng đây hơn là ra ngoài kia. Mục đích của anh đến đây chỉ để gặp mặt đối thủ của mình: Nguyễn Gia Kiệt - người vừa giật lấy hợp đồng sản phẩm từ công ty anh và để tổ chức buổi tiệc ngày hôm nay. Tuy mang tiếng là công ty đứng đầu nước nhưng nhiều người bàn tán rằng hắn có hơn anh và cơ hội cướp mất vị trí của anh rất cao. Ánh mắt anh nguy hiểm, lạnh lẽo quét qua sân khấu, nơi vị giám đốc "tài giỏi" đang chuẩn bị cất lời: - "…

Chương 50: Chương 50

Nhật Ký Trên TườngTác giả: Phúc PhễuBữa tiệc bắt đầu được gần 15, khách cũng đã đông hơn lúc nãy. Hôm nay là tiệc ra mắt sản phẩm mới của công ty Sun&Moon. Công Thành vẫn đứng đó, tay nhẹ nâng ly rượu vang, thỉnh thoảng đung đưa làm thứ chất lỏng sóng sánh. Anh đã đứng đó rất lâu. Trong bóng tối, người ta khó nhận ra anh, nếu không thì thiếu gì cơ hội để mấy ông bạn già đến bắt tay làm ăn. Có ai mà lại không muốn kết giao với giám đốc công ty thương mại đứng đầu nước cơ chứ, thậm chí họ còn kêu cả con cháu đến kết thân. Chính vì chán ghét kiểu nói chuyện giả tạo của họ nên bản thân anh thích đứng đây hơn là ra ngoài kia. Mục đích của anh đến đây chỉ để gặp mặt đối thủ của mình: Nguyễn Gia Kiệt - người vừa giật lấy hợp đồng sản phẩm từ công ty anh và để tổ chức buổi tiệc ngày hôm nay. Tuy mang tiếng là công ty đứng đầu nước nhưng nhiều người bàn tán rằng hắn có hơn anh và cơ hội cướp mất vị trí của anh rất cao. Ánh mắt anh nguy hiểm, lạnh lẽo quét qua sân khấu, nơi vị giám đốc "tài giỏi" đang chuẩn bị cất lời: - "… - Ai cũng biết. Hôm nay...em gái của anh đẹp thật- Cuối cùng anh cũng gọi tôi 1 tiếng em gái... - có lẽ hắn hơi sốc khi tôi nói vậy – nhưng mà...dù sao cũng cảm ơn anh...anh hai...Hắn mỉm cười trao tay tôi cho anh, anh siết chặt tay tôi. Cả phòng lặng thinh, chờ cha xứ đọc- Anh chẳng nói gì với em? Còn đánh thuốc mê nữa – tôi nghiêm mặt- Rồi sao? Em định bỏ hôn lễ đấy à?- Ờ - có lẽ anh tin lời tôi nói thật, bằng chứng là mặt anh cứng lại, nụ cười dập tắt lập tức- Nhưng...theo kịch bản, em cũng phải đồng ý chứ? – thì ra là anh xem kịch bản của tôi, khúc cuối phim cũng có cảnh này, chắc là Emma đã nó"Tôi...đồng ý"Cuối cùng cả phòng vỡ òa trong tiếng reo hò. Minh Nguyệt liếc nhìn tôi không thoải mái lắm- Cô cũng đến à? Cảm ơn- Khỏi, chỉ là Thiên Phước hứa chia chút cổ phần thôi- Vậy...cô không trách tôi cướp anh ấy chứ?- Hắn á? Người đâu mà suốt đời chỉ biết bám riết người ta thôi, nhàm chán – tôi bật cười, dù sao hôm nay cũng là ngày vui, đâu thể nổi giận đượcAnh xoay người tôi lại đối diện với anh. Đứng trước anh bây giờ nhìn tôi thật nhỏ bé- Em nói dối anh? – anh nheo mắt tỏ ý cười- Anh làm cả cái phòng màu tím – tôi đánh trống lảng, anh im 1 chút rồi cũng nói- Em ghét à?- Chỉ là thấy không còn thích như lúc trước thôi- Chứ bây giờ em thích gì?- Em thích anh hơnTôi mỉm cười vòng tay qua cổ anh, nhón chân cho anh 1 nụ hôn. Hôm nay... cuối cùng...tôi cũng lại trở về Gia Hân của ngày xưa rồi. Không sao rồi Gia Hân à! Bây giờ...mày hạnh phúc rồi!Ps: Mình cố viết cho hết truyện trước khi thi luôn. Cảm ơn các bạn đã đón đọc truyện của mình. Mong các bạn sẽ ủng hộ truyện tiếp theo của mình!!!

- Ai cũng biết. Hôm nay...em gái của anh đẹp thật

- Cuối cùng anh cũng gọi tôi 1 tiếng em gái... - có lẽ hắn hơi sốc khi tôi nói vậy – nhưng mà...dù sao cũng cảm ơn anh...anh hai...

Hắn mỉm cười trao tay tôi cho anh, anh siết chặt tay tôi. Cả phòng lặng thinh, chờ cha xứ đọc

- Anh chẳng nói gì với em? Còn đánh thuốc mê nữa – tôi nghiêm mặt

- Rồi sao? Em định bỏ hôn lễ đấy à?

- Ờ - có lẽ anh tin lời tôi nói thật, bằng chứng là mặt anh cứng lại, nụ cười dập tắt lập tức

- Nhưng...theo kịch bản, em cũng phải đồng ý chứ? – thì ra là anh xem kịch bản của tôi, khúc cuối phim cũng có cảnh này, chắc là Emma đã nó

"Tôi...đồng ý"

Cuối cùng cả phòng vỡ òa trong tiếng reo hò. Minh Nguyệt liếc nhìn tôi không thoải mái lắm

- Cô cũng đến à? Cảm ơn

- Khỏi, chỉ là Thiên Phước hứa chia chút cổ phần thôi

- Vậy...cô không trách tôi cướp anh ấy chứ?

- Hắn á? Người đâu mà suốt đời chỉ biết bám riết người ta thôi, nhàm chán – tôi bật cười, dù sao hôm nay cũng là ngày vui, đâu thể nổi giận được

Anh xoay người tôi lại đối diện với anh. Đứng trước anh bây giờ nhìn tôi thật nhỏ bé

- Em nói dối anh? – anh nheo mắt tỏ ý cười

- Anh làm cả cái phòng màu tím – tôi đánh trống lảng, anh im 1 chút rồi cũng nói

- Em ghét à?

- Chỉ là thấy không còn thích như lúc trước thôi

- Chứ bây giờ em thích gì?

- Em thích anh hơn

Tôi mỉm cười vòng tay qua cổ anh, nhón chân cho anh 1 nụ hôn. Hôm nay... cuối cùng...tôi cũng lại trở về Gia Hân của ngày xưa rồi. Không sao rồi Gia Hân à! Bây giờ...mày hạnh phúc rồi!

Ps: Mình cố viết cho hết truyện trước khi thi luôn. Cảm ơn các bạn đã đón đọc truyện của mình. Mong các bạn sẽ ủng hộ truyện tiếp theo của mình!!!

Nhật Ký Trên TườngTác giả: Phúc PhễuBữa tiệc bắt đầu được gần 15, khách cũng đã đông hơn lúc nãy. Hôm nay là tiệc ra mắt sản phẩm mới của công ty Sun&Moon. Công Thành vẫn đứng đó, tay nhẹ nâng ly rượu vang, thỉnh thoảng đung đưa làm thứ chất lỏng sóng sánh. Anh đã đứng đó rất lâu. Trong bóng tối, người ta khó nhận ra anh, nếu không thì thiếu gì cơ hội để mấy ông bạn già đến bắt tay làm ăn. Có ai mà lại không muốn kết giao với giám đốc công ty thương mại đứng đầu nước cơ chứ, thậm chí họ còn kêu cả con cháu đến kết thân. Chính vì chán ghét kiểu nói chuyện giả tạo của họ nên bản thân anh thích đứng đây hơn là ra ngoài kia. Mục đích của anh đến đây chỉ để gặp mặt đối thủ của mình: Nguyễn Gia Kiệt - người vừa giật lấy hợp đồng sản phẩm từ công ty anh và để tổ chức buổi tiệc ngày hôm nay. Tuy mang tiếng là công ty đứng đầu nước nhưng nhiều người bàn tán rằng hắn có hơn anh và cơ hội cướp mất vị trí của anh rất cao. Ánh mắt anh nguy hiểm, lạnh lẽo quét qua sân khấu, nơi vị giám đốc "tài giỏi" đang chuẩn bị cất lời: - "… - Ai cũng biết. Hôm nay...em gái của anh đẹp thật- Cuối cùng anh cũng gọi tôi 1 tiếng em gái... - có lẽ hắn hơi sốc khi tôi nói vậy – nhưng mà...dù sao cũng cảm ơn anh...anh hai...Hắn mỉm cười trao tay tôi cho anh, anh siết chặt tay tôi. Cả phòng lặng thinh, chờ cha xứ đọc- Anh chẳng nói gì với em? Còn đánh thuốc mê nữa – tôi nghiêm mặt- Rồi sao? Em định bỏ hôn lễ đấy à?- Ờ - có lẽ anh tin lời tôi nói thật, bằng chứng là mặt anh cứng lại, nụ cười dập tắt lập tức- Nhưng...theo kịch bản, em cũng phải đồng ý chứ? – thì ra là anh xem kịch bản của tôi, khúc cuối phim cũng có cảnh này, chắc là Emma đã nó"Tôi...đồng ý"Cuối cùng cả phòng vỡ òa trong tiếng reo hò. Minh Nguyệt liếc nhìn tôi không thoải mái lắm- Cô cũng đến à? Cảm ơn- Khỏi, chỉ là Thiên Phước hứa chia chút cổ phần thôi- Vậy...cô không trách tôi cướp anh ấy chứ?- Hắn á? Người đâu mà suốt đời chỉ biết bám riết người ta thôi, nhàm chán – tôi bật cười, dù sao hôm nay cũng là ngày vui, đâu thể nổi giận đượcAnh xoay người tôi lại đối diện với anh. Đứng trước anh bây giờ nhìn tôi thật nhỏ bé- Em nói dối anh? – anh nheo mắt tỏ ý cười- Anh làm cả cái phòng màu tím – tôi đánh trống lảng, anh im 1 chút rồi cũng nói- Em ghét à?- Chỉ là thấy không còn thích như lúc trước thôi- Chứ bây giờ em thích gì?- Em thích anh hơnTôi mỉm cười vòng tay qua cổ anh, nhón chân cho anh 1 nụ hôn. Hôm nay... cuối cùng...tôi cũng lại trở về Gia Hân của ngày xưa rồi. Không sao rồi Gia Hân à! Bây giờ...mày hạnh phúc rồi!Ps: Mình cố viết cho hết truyện trước khi thi luôn. Cảm ơn các bạn đã đón đọc truyện của mình. Mong các bạn sẽ ủng hộ truyện tiếp theo của mình!!!

Chương 50: Chương 50