“Cho cậu.” Bạch Niệm từ phía sau thân cây vụt ra chạy đến trên khán đài. Hai chân khép lại, ngồi thẳng. Quay đầu hướng về phía Trịnh Thư Ý đang nói. Hôm nay trời nóng bức không phải chuyện đùa, người đi trên đường cũng có thể bốc hơi nước, đám ve trốn ở trên cây xì xì kêu loạn. Trường cấp ba Nhất Ban cứ bốn tuần sẽ tổ chức một buổi thể chất, học sinh tụm năm tụm ba, đi bộ trên sân thể dục. Trịnh Thư Ý đi xuống kéo mũ che nắng, nhận lấy kem, vừa xé giấy gói vừa nói: “Thích à?” Bạch Niệm gật đầu: “Ừ” Trịnh Thư Ý liếm kem trên miệng, đầy hứng thú: “Ai vậy?” Bạch Niệm: “Không biết nữa” Trịnh Thư Ý giơ ngón cái lên: “Dũng sĩ”. Không biết là ai mà đã thích người ta. Bạch Niệm: “Bây giờ cũng có quen biết”. Trịnh Thư ý: “Sao?” Bạch Niệm: “Tớ muốn nói là có ảnh chụp của cậu ta” Trịnh Thư Ý chau mày: “Cái đó cũng được gọi là quen biết?”. Bạch Niệm vỗ vỗ bả vai Trịnh Thư Ý, như đã biết trước: “Yên tâm, sớm muộn gì cũng sẽ biết”. Trịnh Thư Ý: “Ngược lại là cậu thật biết nắm bắt tin tức,…
Tác giả: