Ngày hoàng đạo, mười dặm hồng trang, kèn trống rung trời. Xe ngựa đón dâu trang trí long trọng xa hoa, giấy đỏ tiền mừng trải dọc khắp phố, che cả đi sắc xám gạch của mặt đường, sợi tơ hồng se duyên một môn hộ nhỏ chốn kinh kỳ với nơi quyền quý. Tân nương Diệp Thê ngồi trong xe hỉ, cúi đầu nhìn hai tay mình đặt trên gối, dưới bàn tay thô ráp là sợi gấm mềm mượt tinh xảo, không biết đã khiến bao tú nương Giang Nam phải hao tâm tổn sức. Tay nàng miết lên hình thêu nổi. Thạch lựu khổng tước đính đá mã não đỏ viền chỉ vàng, là như hình vẽ hàm ý chúc nhiều phúc nhiều lộc. Dù là cô nương nhà ai, nếu được mặc tấm hỉ bào lộng lẫy như vậy, chắc hẳn đều cảm thấy rất hạnh phúc. Huống chi nam tử đeo hoa đỏ trước ngực, cưỡi tuấn mã uy phong, ngoài kiệu thân thế hiển hách, dòng dõi cao quý, người bình thường khó mà với tới được. Sủng thần của đương kim thánh thượng, Trấn Quốc tướng quân, thất thiếu gia Thẩm phủ, Thẩm Tương Uyên. Tại sao lại vậy nhỉ...? Diệp Thê không khỏi tò mò, đang yên đang lành…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...