Tác giả:

Trước giờ học 10’: - Sao mà ta ghét học Anh văn quá mi ơi ! - Híc, ta lại chúa ghét Thể dục, ghét cái xà, ghét luôn ông thầy !!!!! - Lam, mi ghét môn nào nhất, sao im khô vậy? - Ta ghét… Giải phẫu sinh lý. Ghét, ghét khủng khiếp. - Hả ??????????????????????? 3,4 cái mồm tụi con gái hét lên. Có lẽ không nghĩ rằng Lam lại ghét môn này. - Gì, sao lại ghét. Học môn này thú vị mà. - Tụi mi không ghét, nhưng ta ghét. Học cả quyển sách dày cộp, tối nào phải ngồi tụng. Hết não tới miệng, hết miệng xuống tim, phổi. Ta loạn lên luôn. Mình học xét nghiệm, đâu nhất thiết phải học kĩ vậy chứ. Hứ…. - Xì, nói như mi chắc chết quá. Mai mốt mi đi làm, ai hỏi cái gì về giải phẩu cũng không biết không quê hả? – Con My nghiêm nghị hỏi. Nó bướng bỉnh đáp lại: - Trời, mình làm xét nghiệm, ai thèm hỏi, mình có phải Bác sĩ hay điều dưỡng đâu chứ. - Cứ phải là Bác sĩ, điều dưỡng mới biết, còn lại không biết hả. Làm ngành Y mà vậy à? Lam, mi làm ơn bỏ suy nghĩ đó đi. Ta cũng ghét học bài, nhưng đã chọn ngành…

Chương 16: Chương 16

Thầy, Em Yêu ThầyTác giả: NakitiTrước giờ học 10’: - Sao mà ta ghét học Anh văn quá mi ơi ! - Híc, ta lại chúa ghét Thể dục, ghét cái xà, ghét luôn ông thầy !!!!! - Lam, mi ghét môn nào nhất, sao im khô vậy? - Ta ghét… Giải phẫu sinh lý. Ghét, ghét khủng khiếp. - Hả ??????????????????????? 3,4 cái mồm tụi con gái hét lên. Có lẽ không nghĩ rằng Lam lại ghét môn này. - Gì, sao lại ghét. Học môn này thú vị mà. - Tụi mi không ghét, nhưng ta ghét. Học cả quyển sách dày cộp, tối nào phải ngồi tụng. Hết não tới miệng, hết miệng xuống tim, phổi. Ta loạn lên luôn. Mình học xét nghiệm, đâu nhất thiết phải học kĩ vậy chứ. Hứ…. - Xì, nói như mi chắc chết quá. Mai mốt mi đi làm, ai hỏi cái gì về giải phẩu cũng không biết không quê hả? – Con My nghiêm nghị hỏi. Nó bướng bỉnh đáp lại: - Trời, mình làm xét nghiệm, ai thèm hỏi, mình có phải Bác sĩ hay điều dưỡng đâu chứ. - Cứ phải là Bác sĩ, điều dưỡng mới biết, còn lại không biết hả. Làm ngành Y mà vậy à? Lam, mi làm ơn bỏ suy nghĩ đó đi. Ta cũng ghét học bài, nhưng đã chọn ngành… Lam đang say sưa ngủ, chợt nó cảm giác nhột nhột ở chân. Tưởng thằng em lại giở trò quậy phá, nó(còn nhắm mắt) ré um lên:- Hiển! Làm trò gì đó? Dừng lại chưa, chị Hai mà dậy là liệu hồn đó, im cho chị Hai ngủ xíu.- Động đất 9 độ rich-te rồi kài, không lo dậy đi. 4h rồi mà còn ngủ nữa hả chị, khách quý tới nhà mà không tiếp.Lúc này Lam mới mở he hé mắt ra:- Ủa, Ti hả? Chị tưởng thằng Hiển trêu chị chứ. Tới hồi nào vậy, hôm nay em không đi học thêm à?- Tới hồi 2h kìa, nhìn chị ngủ say quá em không nỡ đánh thức, ráng đợi chị đó, chịu không nổi nữa mới gọi chị dậy đó. Thằng Hiển giờ này đi học rồi còn đâu mà chọc phá.- Xì, em nói láo vừa thôi. 2h chị mới ngủ mà bày đặt.- Hì, giỡn thôi, em mới tới. Lát nữa mới đi học, tranh thủ qua đây nói chuyện với chị tí.- Chà, thương chị dữ nhỉ? Mà em đi xe gì qua đây?- Em quá giang con bạn, chốc nữa gọi anh Hai qua chở. Dạo này chị có gì vui không? Anh Hai em ở trường có được hâm mộ không chị?- Vui vẻ nỗi gì. Chị đang chán chết nè.Đúng là “nỗi đau chạm vào tim”, nhắc đến Nam, Lam ngồi kể một lèo cho Ti. Nào chuyện kiểm tra, chuyện bị Nam “nói móc” lúc nó nói chuyện, chuyện tụi con gái “mê” Nam như điếu đổ…- Ha ha, em nói chị rồi mà. Anh Hai em bình thường không gì đáng nói, nhưng đụng vào chuyện học nghiêm không chịu nổi luôn. Được ảnh dạy vừa khổ vừa sướng. Ảnh dạy dễ hiểu, cặn kẽ, nhiệt tình. Nhưng “hắc ám” thôi rồi.- Uh, mấy đứa trong lớp cũng nói y em vậy đó. Nhưng chị chưa nghe cặn kẽ anh em giảng nên không biết.- Trời, chị học hành vậy à? Em tưởng cấp III chị mới lười thế, ai dè…- Bộ em chưa nghe “giang sơn khó đổi, bản tính khó dời” sao? Hi hi.- Chán chị quá, híc, lo học vô nghe chị, coi chừng anh em méc mẹ chị là tiêu.- Hì, chị cũng sợ anh em méc, nhưng chị My với Diệu bảo anh em lớn rồi, không chơi trò trẻ con vậy đâu.- Ở, có thể. Omo, 4h25 rồi, em phải gọi anh Hai qua chở đã.

Lam đang say sưa ngủ, chợt nó cảm giác nhột nhột ở chân. Tưởng thằng em lại giở trò quậy phá, nó(còn nhắm mắt) ré um lên:

- Hiển! Làm trò gì đó? Dừng lại chưa, chị Hai mà dậy là liệu hồn đó, im cho chị Hai ngủ xíu.

- Động đất 9 độ rich-te rồi kài, không lo dậy đi. 4h rồi mà còn ngủ nữa hả chị, khách quý tới nhà mà không tiếp.

Lúc này Lam mới mở he hé mắt ra:

- Ủa, Ti hả? Chị tưởng thằng Hiển trêu chị chứ. Tới hồi nào vậy, hôm nay em không đi học thêm à?

- Tới hồi 2h kìa, nhìn chị ngủ say quá em không nỡ đánh thức, ráng đợi chị đó, chịu không nổi nữa mới gọi chị dậy đó. Thằng Hiển giờ này đi học rồi còn đâu mà chọc phá.

- Xì, em nói láo vừa thôi. 2h chị mới ngủ mà bày đặt.

- Hì, giỡn thôi, em mới tới. Lát nữa mới đi học, tranh thủ qua đây nói chuyện với chị tí.

- Chà, thương chị dữ nhỉ? Mà em đi xe gì qua đây?

- Em quá giang con bạn, chốc nữa gọi anh Hai qua chở. Dạo này chị có gì vui không? Anh Hai em ở trường có được hâm mộ không chị?

- Vui vẻ nỗi gì. Chị đang chán chết nè.

Đúng là “nỗi đau chạm vào tim”, nhắc đến Nam, Lam ngồi kể một lèo cho Ti. Nào chuyện kiểm tra, chuyện bị Nam “nói móc” lúc nó nói chuyện, chuyện tụi con gái “mê” Nam như điếu đổ…

- Ha ha, em nói chị rồi mà. Anh Hai em bình thường không gì đáng nói, nhưng đụng vào chuyện học nghiêm không chịu nổi luôn. Được ảnh dạy vừa khổ vừa sướng. Ảnh dạy dễ hiểu, cặn kẽ, nhiệt tình. Nhưng “hắc ám” thôi rồi.

- Uh, mấy đứa trong lớp cũng nói y em vậy đó. Nhưng chị chưa nghe cặn kẽ anh em giảng nên không biết.

- Trời, chị học hành vậy à? Em tưởng cấp III chị mới lười thế, ai dè…

- Bộ em chưa nghe “giang sơn khó đổi, bản tính khó dời” sao? Hi hi.

- Chán chị quá, híc, lo học vô nghe chị, coi chừng anh em méc mẹ chị là tiêu.

- Hì, chị cũng sợ anh em méc, nhưng chị My với Diệu bảo anh em lớn rồi, không chơi trò trẻ con vậy đâu.

- Ở, có thể. Omo, 4h25 rồi, em phải gọi anh Hai qua chở đã.

Thầy, Em Yêu ThầyTác giả: NakitiTrước giờ học 10’: - Sao mà ta ghét học Anh văn quá mi ơi ! - Híc, ta lại chúa ghét Thể dục, ghét cái xà, ghét luôn ông thầy !!!!! - Lam, mi ghét môn nào nhất, sao im khô vậy? - Ta ghét… Giải phẫu sinh lý. Ghét, ghét khủng khiếp. - Hả ??????????????????????? 3,4 cái mồm tụi con gái hét lên. Có lẽ không nghĩ rằng Lam lại ghét môn này. - Gì, sao lại ghét. Học môn này thú vị mà. - Tụi mi không ghét, nhưng ta ghét. Học cả quyển sách dày cộp, tối nào phải ngồi tụng. Hết não tới miệng, hết miệng xuống tim, phổi. Ta loạn lên luôn. Mình học xét nghiệm, đâu nhất thiết phải học kĩ vậy chứ. Hứ…. - Xì, nói như mi chắc chết quá. Mai mốt mi đi làm, ai hỏi cái gì về giải phẩu cũng không biết không quê hả? – Con My nghiêm nghị hỏi. Nó bướng bỉnh đáp lại: - Trời, mình làm xét nghiệm, ai thèm hỏi, mình có phải Bác sĩ hay điều dưỡng đâu chứ. - Cứ phải là Bác sĩ, điều dưỡng mới biết, còn lại không biết hả. Làm ngành Y mà vậy à? Lam, mi làm ơn bỏ suy nghĩ đó đi. Ta cũng ghét học bài, nhưng đã chọn ngành… Lam đang say sưa ngủ, chợt nó cảm giác nhột nhột ở chân. Tưởng thằng em lại giở trò quậy phá, nó(còn nhắm mắt) ré um lên:- Hiển! Làm trò gì đó? Dừng lại chưa, chị Hai mà dậy là liệu hồn đó, im cho chị Hai ngủ xíu.- Động đất 9 độ rich-te rồi kài, không lo dậy đi. 4h rồi mà còn ngủ nữa hả chị, khách quý tới nhà mà không tiếp.Lúc này Lam mới mở he hé mắt ra:- Ủa, Ti hả? Chị tưởng thằng Hiển trêu chị chứ. Tới hồi nào vậy, hôm nay em không đi học thêm à?- Tới hồi 2h kìa, nhìn chị ngủ say quá em không nỡ đánh thức, ráng đợi chị đó, chịu không nổi nữa mới gọi chị dậy đó. Thằng Hiển giờ này đi học rồi còn đâu mà chọc phá.- Xì, em nói láo vừa thôi. 2h chị mới ngủ mà bày đặt.- Hì, giỡn thôi, em mới tới. Lát nữa mới đi học, tranh thủ qua đây nói chuyện với chị tí.- Chà, thương chị dữ nhỉ? Mà em đi xe gì qua đây?- Em quá giang con bạn, chốc nữa gọi anh Hai qua chở. Dạo này chị có gì vui không? Anh Hai em ở trường có được hâm mộ không chị?- Vui vẻ nỗi gì. Chị đang chán chết nè.Đúng là “nỗi đau chạm vào tim”, nhắc đến Nam, Lam ngồi kể một lèo cho Ti. Nào chuyện kiểm tra, chuyện bị Nam “nói móc” lúc nó nói chuyện, chuyện tụi con gái “mê” Nam như điếu đổ…- Ha ha, em nói chị rồi mà. Anh Hai em bình thường không gì đáng nói, nhưng đụng vào chuyện học nghiêm không chịu nổi luôn. Được ảnh dạy vừa khổ vừa sướng. Ảnh dạy dễ hiểu, cặn kẽ, nhiệt tình. Nhưng “hắc ám” thôi rồi.- Uh, mấy đứa trong lớp cũng nói y em vậy đó. Nhưng chị chưa nghe cặn kẽ anh em giảng nên không biết.- Trời, chị học hành vậy à? Em tưởng cấp III chị mới lười thế, ai dè…- Bộ em chưa nghe “giang sơn khó đổi, bản tính khó dời” sao? Hi hi.- Chán chị quá, híc, lo học vô nghe chị, coi chừng anh em méc mẹ chị là tiêu.- Hì, chị cũng sợ anh em méc, nhưng chị My với Diệu bảo anh em lớn rồi, không chơi trò trẻ con vậy đâu.- Ở, có thể. Omo, 4h25 rồi, em phải gọi anh Hai qua chở đã.

Chương 16: Chương 16