Tác giả:

nó : Nguyễn Lê Bảo Anh, tên thường gọi Mun ngoại hình : đôi mắt màu xanh dương sau thẳm, mái tóc bạch kim bóng loáng thường buộc cao trông rất chi thức,làn da trắng sữa nõn nà ko tì vết,khi cười lại lộ ra hai cái má núm đồng tiền xinh xinh tính cách : vui vẻ,hòa đồng,tốt bụng,luôn giúp đỡ bn bè,(có lúc lạnh lùng lắm đóa). là một học sinh đứng hạng hai toàn trường. chiều cao : 1m 70 IQ:200/200 hắn : Vương Bảo Nam Phong, tên thường gọi Jun ngoại hình: đối mặt màu hổ phách toát lên khí chất phi phàm, mái tóc đen óng , làn da mịn màng như da em bé, có cái răng khểnh trong cực kỳ cute tính cách : ôn hòa, thích chơi thể thao nhất là bóng rổ, tốt bụng,( cx giống chị nhưng chỉ lạnh vs người lạ thui chứ bn bè thân hay n~ người thân anh ý ôn hoà lắm), là một học sinh giỏi đứng hạng nhất toàn trường. chiều cao : 1m80 IQ: 210/200

Chương 43: Chương Bưu Phẩm

Anh À! Hứa Với Em Rằng Anh Sẽ Mãi Yêu Em NhéTác giả: Saotomo Hotarunó : Nguyễn Lê Bảo Anh, tên thường gọi Mun ngoại hình : đôi mắt màu xanh dương sau thẳm, mái tóc bạch kim bóng loáng thường buộc cao trông rất chi thức,làn da trắng sữa nõn nà ko tì vết,khi cười lại lộ ra hai cái má núm đồng tiền xinh xinh tính cách : vui vẻ,hòa đồng,tốt bụng,luôn giúp đỡ bn bè,(có lúc lạnh lùng lắm đóa). là một học sinh đứng hạng hai toàn trường. chiều cao : 1m 70 IQ:200/200 hắn : Vương Bảo Nam Phong, tên thường gọi Jun ngoại hình: đối mặt màu hổ phách toát lên khí chất phi phàm, mái tóc đen óng , làn da mịn màng như da em bé, có cái răng khểnh trong cực kỳ cute tính cách : ôn hòa, thích chơi thể thao nhất là bóng rổ, tốt bụng,( cx giống chị nhưng chỉ lạnh vs người lạ thui chứ bn bè thân hay n~ người thân anh ý ôn hoà lắm), là một học sinh giỏi đứng hạng nhất toàn trường. chiều cao : 1m80 IQ: 210/200 8h sáng tại nhà của hắn ở singapro ( anh Jun mới mua đc nhà là biệt thự đó nha )- Sao dạo này trông vui thế - hắn hỏi Rin- À làm lành với vợ yêu rồi - Rin vừa nói vừa nhắn tin cho Ren- Thế à - hắn nhìn xa xăm nói- Thế cậu và Mun thế nào rồi - Rin hỏi- Chưa có gì cả, vẫn vậy - Hắn nói trong lòng có chút buồn- Sao cậu ko xin lỗi - Rin hỏi tiếp- Hỏi thừa - hắn nói- Hazz cậu và mun cứ như 2 tẳng băng ngàn năm như thế ko chụi nói cảm xúc thật cho đối phương bik thig làm sao mà hiểu nhau đc a - Rin thở dài nói- ..... - hắn ko nói chỉ im lặng, đúng thật hắn chưa bao giờ nói cảm xúc thật cho Mun biết và cô ấy cũng vậyKing..Kong..King...Kong tiếng chuông cửa nhà vang lên- Tớ ra xem là ai - hắn nói- ừ tớ lên phòng đây - Rin nói rồi chạy tót lên phòngKhi hắn ra thì thấy có bưu phẩm đc gửi và người nhận chính là hắn, hắn mở bưu phẩm ra, bên trong có bao nhiêu là ảnh của nó và Han, hắn nhìn mà tim quặn đau, cười chua xót, kèm theo bưu phẩm có một bức thư, hắn mở ra xemAnh này, em Huyền đây, chắc anh còn nhớ em chứ, chúng ta đã cùng nhau làm mà, em nghĩ người anh yêu chắc chắn sẽ chung thủy với anh nên em ko nghĩ mình sẽ điều tra như thế này, nhưng một lần em đi lễ hội hoa anh đào với gia đình thì em lại bắt gặp hai người này đang ân ân ái ái với nhau, vì tò mò em mới đi theo, rồi em mới chụp đc những bức ảnh này, em ko ngờ vợ nah là người như vậy đó!Và em báo với anh một tin vui nhé, EM CÓ THAI RỒI ! YÊU ANH NHIỀU !!!Đó là nội dung bức thư, hắn vừa trách bản thân vừa cười chua sót cho bản thân mình. Hắn lấy đt ra và gọi cho nó, hẹn nó đến quán cafe gần khách sạn lần trướcTại địa điểm hẹnHắn và nó đang ngồi trong quán cafe là tâm điểm của sự chú ý!- Anh tìm tôi có việc gì - nó lạnh nhạt nói- Cô còn nghĩ là việc gì - hắn cười khinh nhìn nó__________________________________________Ho chỉ viết đến đó thôi hihi

8h sáng tại nhà của hắn ở singapro ( anh Jun mới mua đc nhà là biệt thự đó nha )

- Sao dạo này trông vui thế - hắn hỏi Rin

- À làm lành với vợ yêu rồi - Rin vừa nói vừa nhắn tin cho Ren

- Thế à - hắn nhìn xa xăm nói

- Thế cậu và Mun thế nào rồi - Rin hỏi

- Chưa có gì cả, vẫn vậy - Hắn nói trong lòng có chút buồn

- Sao cậu ko xin lỗi - Rin hỏi tiếp

- Hỏi thừa - hắn nói

- Hazz cậu và mun cứ như 2 tẳng băng ngàn năm như thế ko chụi nói cảm xúc thật cho đối phương bik thig làm sao mà hiểu nhau đc a - Rin thở dài nói

- ..... - hắn ko nói chỉ im lặng, đúng thật hắn chưa bao giờ nói cảm xúc thật cho Mun biết và cô ấy cũng vậy

King..Kong..King...Kong tiếng chuông cửa nhà vang lên

- Tớ ra xem là ai - hắn nói

- ừ tớ lên phòng đây - Rin nói rồi chạy tót lên phòng

Khi hắn ra thì thấy có bưu phẩm đc gửi và người nhận chính là hắn, hắn mở bưu phẩm ra, bên trong có bao nhiêu là ảnh của nó và Han, hắn nhìn mà tim quặn đau, cười chua xót, kèm theo bưu phẩm có một bức thư, hắn mở ra xem

Anh này, em Huyền đây, chắc anh còn nhớ em chứ, chúng ta đã cùng nhau làm mà, em nghĩ người anh yêu chắc chắn sẽ chung thủy với anh nên em ko nghĩ mình sẽ điều tra như thế này, nhưng một lần em đi lễ hội hoa anh đào với gia đình thì em lại bắt gặp hai người này đang ân ân ái ái với nhau, vì tò mò em mới đi theo, rồi em mới chụp đc những bức ảnh này, em ko ngờ vợ nah là người như vậy đó!

Và em báo với anh một tin vui nhé, EM CÓ THAI RỒI ! YÊU ANH NHIỀU !!!

Đó là nội dung bức thư, hắn vừa trách bản thân vừa cười chua sót cho bản thân mình. Hắn lấy đt ra và gọi cho nó, hẹn nó đến quán cafe gần khách sạn lần trước

Tại địa điểm hẹn

Hắn và nó đang ngồi trong quán cafe là tâm điểm của sự chú ý!

- Anh tìm tôi có việc gì - nó lạnh nhạt nói

- Cô còn nghĩ là việc gì - hắn cười khinh nhìn nó

__________________________________________

Ho chỉ viết đến đó thôi hihi

Anh À! Hứa Với Em Rằng Anh Sẽ Mãi Yêu Em NhéTác giả: Saotomo Hotarunó : Nguyễn Lê Bảo Anh, tên thường gọi Mun ngoại hình : đôi mắt màu xanh dương sau thẳm, mái tóc bạch kim bóng loáng thường buộc cao trông rất chi thức,làn da trắng sữa nõn nà ko tì vết,khi cười lại lộ ra hai cái má núm đồng tiền xinh xinh tính cách : vui vẻ,hòa đồng,tốt bụng,luôn giúp đỡ bn bè,(có lúc lạnh lùng lắm đóa). là một học sinh đứng hạng hai toàn trường. chiều cao : 1m 70 IQ:200/200 hắn : Vương Bảo Nam Phong, tên thường gọi Jun ngoại hình: đối mặt màu hổ phách toát lên khí chất phi phàm, mái tóc đen óng , làn da mịn màng như da em bé, có cái răng khểnh trong cực kỳ cute tính cách : ôn hòa, thích chơi thể thao nhất là bóng rổ, tốt bụng,( cx giống chị nhưng chỉ lạnh vs người lạ thui chứ bn bè thân hay n~ người thân anh ý ôn hoà lắm), là một học sinh giỏi đứng hạng nhất toàn trường. chiều cao : 1m80 IQ: 210/200 8h sáng tại nhà của hắn ở singapro ( anh Jun mới mua đc nhà là biệt thự đó nha )- Sao dạo này trông vui thế - hắn hỏi Rin- À làm lành với vợ yêu rồi - Rin vừa nói vừa nhắn tin cho Ren- Thế à - hắn nhìn xa xăm nói- Thế cậu và Mun thế nào rồi - Rin hỏi- Chưa có gì cả, vẫn vậy - Hắn nói trong lòng có chút buồn- Sao cậu ko xin lỗi - Rin hỏi tiếp- Hỏi thừa - hắn nói- Hazz cậu và mun cứ như 2 tẳng băng ngàn năm như thế ko chụi nói cảm xúc thật cho đối phương bik thig làm sao mà hiểu nhau đc a - Rin thở dài nói- ..... - hắn ko nói chỉ im lặng, đúng thật hắn chưa bao giờ nói cảm xúc thật cho Mun biết và cô ấy cũng vậyKing..Kong..King...Kong tiếng chuông cửa nhà vang lên- Tớ ra xem là ai - hắn nói- ừ tớ lên phòng đây - Rin nói rồi chạy tót lên phòngKhi hắn ra thì thấy có bưu phẩm đc gửi và người nhận chính là hắn, hắn mở bưu phẩm ra, bên trong có bao nhiêu là ảnh của nó và Han, hắn nhìn mà tim quặn đau, cười chua xót, kèm theo bưu phẩm có một bức thư, hắn mở ra xemAnh này, em Huyền đây, chắc anh còn nhớ em chứ, chúng ta đã cùng nhau làm mà, em nghĩ người anh yêu chắc chắn sẽ chung thủy với anh nên em ko nghĩ mình sẽ điều tra như thế này, nhưng một lần em đi lễ hội hoa anh đào với gia đình thì em lại bắt gặp hai người này đang ân ân ái ái với nhau, vì tò mò em mới đi theo, rồi em mới chụp đc những bức ảnh này, em ko ngờ vợ nah là người như vậy đó!Và em báo với anh một tin vui nhé, EM CÓ THAI RỒI ! YÊU ANH NHIỀU !!!Đó là nội dung bức thư, hắn vừa trách bản thân vừa cười chua sót cho bản thân mình. Hắn lấy đt ra và gọi cho nó, hẹn nó đến quán cafe gần khách sạn lần trướcTại địa điểm hẹnHắn và nó đang ngồi trong quán cafe là tâm điểm của sự chú ý!- Anh tìm tôi có việc gì - nó lạnh nhạt nói- Cô còn nghĩ là việc gì - hắn cười khinh nhìn nó__________________________________________Ho chỉ viết đến đó thôi hihi

Chương 43: Chương Bưu Phẩm