1, Ngày mẹ tôi bảo tôi đi đón Trần Nam ở cổng thôn, tôi đã bị người đàn ông đẹp trai này hớp hồn mất rồi. “Sao anh ngủ mà không khóa cửa?” Lòng tôi vui sướng vô cùng, mẹ ơi! Chọn bừa một vị cứu tinh cũng có thể trát vàng ròng 24K lên người! Vai rộng chân dài, khí chất bụi bặm, ngoại trừ tính cách hơi lạnh lùng ra thì có thể nói là báu vật của nhân gian. Tôi vừa gào thét trong lòng vừa dẫn anh ta đi về nhà. “Ừ.” Giọng nói Trần Nam khá lạnh, nhưng có lẽ là vì chất giọng dễ nghe nên luôn có cảm giác nghe chưa đã thèm. Tôi khá là hồi hộp, “Anh là cháu nội của bạn ông nội tôi phải không? Mẹ tôi bảo tôi tới đón anh.” “Thằng bé này không phải à? Ngày mùng bốn Tết đã vội vã chạy từ Thượng Hải qua đây chúc Tết, có lòng như thế đấy!” “Ừ.” Giọng nói Trần Nam khá lạnh, nhưng có lẽ là vì chất giọng dễ nghe nên luôn có cảm giác nghe chưa đã thèm. 2, Tôi vừa gào thét trong lòng vừa dẫn anh ta đi về nhà. “Ai nói Thiên Thiên nhà tôi không có bạn trai?” Đi được nửa đường, từ xa tôi đã thấy mẹ tôi…
Chương 22: Phiên ngoại 2: Ánh sáng của tôi
Nhật Ký Tình Yêu Của Nữ Thạc SĩTác giả: Nam Già Mong Gặp Á ĐinhTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình1, Ngày mẹ tôi bảo tôi đi đón Trần Nam ở cổng thôn, tôi đã bị người đàn ông đẹp trai này hớp hồn mất rồi. “Sao anh ngủ mà không khóa cửa?” Lòng tôi vui sướng vô cùng, mẹ ơi! Chọn bừa một vị cứu tinh cũng có thể trát vàng ròng 24K lên người! Vai rộng chân dài, khí chất bụi bặm, ngoại trừ tính cách hơi lạnh lùng ra thì có thể nói là báu vật của nhân gian. Tôi vừa gào thét trong lòng vừa dẫn anh ta đi về nhà. “Ừ.” Giọng nói Trần Nam khá lạnh, nhưng có lẽ là vì chất giọng dễ nghe nên luôn có cảm giác nghe chưa đã thèm. Tôi khá là hồi hộp, “Anh là cháu nội của bạn ông nội tôi phải không? Mẹ tôi bảo tôi tới đón anh.” “Thằng bé này không phải à? Ngày mùng bốn Tết đã vội vã chạy từ Thượng Hải qua đây chúc Tết, có lòng như thế đấy!” “Ừ.” Giọng nói Trần Nam khá lạnh, nhưng có lẽ là vì chất giọng dễ nghe nên luôn có cảm giác nghe chưa đã thèm. 2, Tôi vừa gào thét trong lòng vừa dẫn anh ta đi về nhà. “Ai nói Thiên Thiên nhà tôi không có bạn trai?” Đi được nửa đường, từ xa tôi đã thấy mẹ tôi… Lên năm ba thạc sĩ, tôi đã trở thành “ánh sáng trong phòng thí nghiệm” được các đàn em cầu xin giúp đỡ.Tôi sắp hoàn thành phần cuối cùng của khóa luận văn tốt nghiệp của mình.Tại đây, tôi cảm ơn người hướng dẫn của tôi, bố mẹ, và cũng cảm ơn bản thân đã sống hết mình với tuổi trẻ.Tôi sắp hoàn thành phần cuối cùng của khóa luận văn tốt nghiệp của mình.Cuối cùng, tôi viết đoạn này:Cảm ơn một người đã xông vào cuộc đời tôi trong những năm tháng tôi bối rối khó khăn nhất, trở thành ánh sáng của tôi.Vũ trụ bao la, biển người mênh mông, gặp được anh là duyên kỳ ngộ ba kiếp hạnh phúc.Một bàn tay đưa ly sữa bò đến, “Uống một ít cho ấm bụng.”Ánh đèn rơi trên đỉnh đầu anh, tôi ngẩng đầu, anh giống như một nguồn sáng.Tôi mỉm cười, ánh mắt đầy hoài niệm: “Vâng.”– Hết.
Lên năm ba thạc sĩ, tôi đã trở thành “ánh sáng trong phòng thí nghiệm” được các đàn em cầu xin giúp đỡ.
Tôi sắp hoàn thành phần cuối cùng của khóa luận văn tốt nghiệp của mình.
Tại đây, tôi cảm ơn người hướng dẫn của tôi, bố mẹ, và cũng cảm ơn bản thân đã sống hết mình với tuổi trẻ.
Tôi sắp hoàn thành phần cuối cùng của khóa luận văn tốt nghiệp của mình.
Cuối cùng, tôi viết đoạn này:
Cảm ơn một người đã xông vào cuộc đời tôi trong những năm tháng tôi bối rối khó khăn nhất, trở thành ánh sáng của tôi.
Vũ trụ bao la, biển người mênh mông, gặp được anh là duyên kỳ ngộ ba kiếp hạnh phúc.
Một bàn tay đưa ly sữa bò đến, “Uống một ít cho ấm bụng.”
Ánh đèn rơi trên đỉnh đầu anh, tôi ngẩng đầu, anh giống như một nguồn sáng.
Tôi mỉm cười, ánh mắt đầy hoài niệm: “Vâng.”
– Hết.
Nhật Ký Tình Yêu Của Nữ Thạc SĩTác giả: Nam Già Mong Gặp Á ĐinhTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình1, Ngày mẹ tôi bảo tôi đi đón Trần Nam ở cổng thôn, tôi đã bị người đàn ông đẹp trai này hớp hồn mất rồi. “Sao anh ngủ mà không khóa cửa?” Lòng tôi vui sướng vô cùng, mẹ ơi! Chọn bừa một vị cứu tinh cũng có thể trát vàng ròng 24K lên người! Vai rộng chân dài, khí chất bụi bặm, ngoại trừ tính cách hơi lạnh lùng ra thì có thể nói là báu vật của nhân gian. Tôi vừa gào thét trong lòng vừa dẫn anh ta đi về nhà. “Ừ.” Giọng nói Trần Nam khá lạnh, nhưng có lẽ là vì chất giọng dễ nghe nên luôn có cảm giác nghe chưa đã thèm. Tôi khá là hồi hộp, “Anh là cháu nội của bạn ông nội tôi phải không? Mẹ tôi bảo tôi tới đón anh.” “Thằng bé này không phải à? Ngày mùng bốn Tết đã vội vã chạy từ Thượng Hải qua đây chúc Tết, có lòng như thế đấy!” “Ừ.” Giọng nói Trần Nam khá lạnh, nhưng có lẽ là vì chất giọng dễ nghe nên luôn có cảm giác nghe chưa đã thèm. 2, Tôi vừa gào thét trong lòng vừa dẫn anh ta đi về nhà. “Ai nói Thiên Thiên nhà tôi không có bạn trai?” Đi được nửa đường, từ xa tôi đã thấy mẹ tôi… Lên năm ba thạc sĩ, tôi đã trở thành “ánh sáng trong phòng thí nghiệm” được các đàn em cầu xin giúp đỡ.Tôi sắp hoàn thành phần cuối cùng của khóa luận văn tốt nghiệp của mình.Tại đây, tôi cảm ơn người hướng dẫn của tôi, bố mẹ, và cũng cảm ơn bản thân đã sống hết mình với tuổi trẻ.Tôi sắp hoàn thành phần cuối cùng của khóa luận văn tốt nghiệp của mình.Cuối cùng, tôi viết đoạn này:Cảm ơn một người đã xông vào cuộc đời tôi trong những năm tháng tôi bối rối khó khăn nhất, trở thành ánh sáng của tôi.Vũ trụ bao la, biển người mênh mông, gặp được anh là duyên kỳ ngộ ba kiếp hạnh phúc.Một bàn tay đưa ly sữa bò đến, “Uống một ít cho ấm bụng.”Ánh đèn rơi trên đỉnh đầu anh, tôi ngẩng đầu, anh giống như một nguồn sáng.Tôi mỉm cười, ánh mắt đầy hoài niệm: “Vâng.”– Hết.