- Anh biết trò boomerang[1] chứ? - Ừm. - Anh có tin nó sẽ quay lại sau khi mình ném đi không? - Thử xem. - Nhưng nếu nó không quay lại. Nhỡ nó bị gió làm chệch hướng rồi bay mất thì sao ạ? - Mua cái mới là được. Rắc rối. Duy Phong đáp lại cô bạn gái bé nhỏ một cách lạnh lùng vô cảm khiến Linh Nhi không khỏi chưng hửng đôi tay đang cầm chiếc boomerang màu sắc trên không trung. Một lúc sau mới nhẹ cúi gằm mặt cắn môi. Trông thật đáng thương! Nếu là người khác chắc hẳn sẽ cảm thấy rất tội lỗi, áy náy vì đã vô tình với Linh Nhi – một cô gái quá đỗi yếu ớt, monh manh như thể chỉ cần chạm nhẹ cũng sẽ tan biến hay vỡ vụn. Nhưng Duy Phong lại chẳng buồn rời mắt khỏi màn hình điện thoại một giây, có lẽ vì sợ thua ván bi – a đang đến đoạn cao trào, buông một câu nói không kém phần buốt lạnh: - Đừng mãi trưng ra cái bộ mặt búp bê tủ kính như thế. Nếu không… Linh Nhi chưa kịp hiểu hết ý nghĩ trong câu nói ấy đã bị Duy Phong hững hờ nâng chiếc cằm nhỏ lên rồi phớt nhẹ qua đôi môi thơm mùi dâu tây…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...