Giữa hè. Hứa Tư Tuệ nhìn trận mưa rào tầm tã đập bùm bụp trên mặt đất, hay là đập vào trong lòng cô. Cô có chút khó chịu. Ba phút trước, nói đến cũng trách cô. Thế nào cũng phải lên diễn đàn lướt cho hết thời gian. Sau đó đã thấy Giang Dịch Hàm đăng một bài viết mới một giờ trước kia. “A a a! Đàn anh Cố lớp 12(3) đẹp trai quá! Mình muốn ra tay!” Phía dưới ồn ào một mảnh. Trong lòng bất an đến cực điểm, cho đến khi nổ mạnh. “Rầm…” một tiếng vang lớn, làm cho chút ý nghĩ cuối cùng của cô về Cố Mộ Niên bùng nổ. Cô nghĩ, chính mình cũng thật thất bại. Đến dũng khí thích thầm một người cũng không có. Nghĩ lại mà xem, đây tính là loại thích gì chứ, đến lời nói cũng chẳng nói được mấy câu. Cô thích, nhưng cũng chỉ là tình cờ gặp gỡ lén nhìn một cái, khi nhàn rỗi cả đầu óc đều nhớ đến, cùng ba chữ “Cố Mộ Niên” chi chít trong vở. Không còn gì khác. Giang Dịch Hàm không giống vậy. So sánh với Hứa Tư Tuệ thì cô ấy như một tiểu nữ vương. Tính cách nhiệt liệt, nghĩ gì nói nấy. Cách cô ấy theo đuổi…
Tác giả: