Một buổi tối khá đẹp tại Tp HCM, tại một góc nhỏ ở Quận 1, nó – đang ngồi vò đầu bứt tóc, không biết nên làm cho xong. nó đang đưa ra một quyết định quan trọng nhất cuộc đời, đang trong lúc thế này mà cái bao tử lại kiu (thói quen ăn khuya của nó không thể bỏ được). thế là nó đành dừng lại mà xuống đường kiếm gì ăn với suy nghĩ “có thực mới vực được đạo”. Ăn xong, coi người rất dễ bùn ngủ, vậy là nó đã quên bẵng đi cái quyết định đó mà về phòng, nhảy phóc lên giường ngủ ngay lập tức. sáng hôm sau: - AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!! tối qua mình làm gì thế này!!! quyết định sao đây??? Huhuhu, tôi phải làm sao đây trời? Sự việc là thế này, nó muốn vừa đi học, vừa đi làm nhưng mà thời gian biểu của nó không có. nếu nó mà đi học không thì sẽ phụ thuộc tài chính vào gia đình, nếu như vậy thì 2 ông bà già sẽ có cơ hội bắt nó làm này làm nọ với điệp khúc “bố mẹ làm việc cực khổ nuôi mày khôn lớn để bây giờ mày cãi lại không nghe vầy hả?”. nó đã chán nghe lắm rùi. nhưng nếu nó đi làm thì lại không…
Chương 10: Chương 10
Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!Tác giả: SourMột buổi tối khá đẹp tại Tp HCM, tại một góc nhỏ ở Quận 1, nó – đang ngồi vò đầu bứt tóc, không biết nên làm cho xong. nó đang đưa ra một quyết định quan trọng nhất cuộc đời, đang trong lúc thế này mà cái bao tử lại kiu (thói quen ăn khuya của nó không thể bỏ được). thế là nó đành dừng lại mà xuống đường kiếm gì ăn với suy nghĩ “có thực mới vực được đạo”. Ăn xong, coi người rất dễ bùn ngủ, vậy là nó đã quên bẵng đi cái quyết định đó mà về phòng, nhảy phóc lên giường ngủ ngay lập tức. sáng hôm sau: - AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!! tối qua mình làm gì thế này!!! quyết định sao đây??? Huhuhu, tôi phải làm sao đây trời? Sự việc là thế này, nó muốn vừa đi học, vừa đi làm nhưng mà thời gian biểu của nó không có. nếu nó mà đi học không thì sẽ phụ thuộc tài chính vào gia đình, nếu như vậy thì 2 ông bà già sẽ có cơ hội bắt nó làm này làm nọ với điệp khúc “bố mẹ làm việc cực khổ nuôi mày khôn lớn để bây giờ mày cãi lại không nghe vầy hả?”. nó đã chán nghe lắm rùi. nhưng nếu nó đi làm thì lại không… hôm nay 3 đứa nó đều không phải đi học, vì vậy tụi nó quyết định là đi uống cà phê terrace!!!-ê, sao mà mày có kế hoạch đó hay vậy? – phương tò mò hỏi-hehe, dân du lịch mà mày. tao có học môn tâm lý mà. bà cô của tao nói là:“các nhà khoa học nghiên cứu và cho biết con người khi đứng trước một thảm họa hoặc một thứ gì đó mà lần đầu họ trải qua trong đời hoặc một chuyện quá bất ngờ vượt ngoài tầm kiểm soát – tức lúc đó não bộ của họ phải nhận một lượng thông tin kinh khủng thì thường phản ứng theo 3 hướng sau: 10% - 15% là bình tĩnh và tìm phương án giải quyết, 15% là khóc thét lên và chỉ biết gây rối còn 70% là đóng băng và chôn chân tại chỗ.” – nó thao thao giảng giải trong khi 2 đứa kia vừa nghe vừa gật gù đồng ý-ể, vậy là tên phong và long là rơi vào trường hợp thứ 3 rồi – phương mừng rỡ nói như mới hiểu ra. tụi nó biết được tên mấy tên này là vị hôm học bóng rổ họ đã giới thiệu-hichic, vậy là anh Tự rơi vào trường hợp đầu rồi – Bình thút thít trả lời-anh cái đầu mày nè – vừa nói nó vừa cốc nhẹ đầu bình-uh, anh cái gì, anh mà dám đi kiss em gái của bạn gái mình sao? mày phải cảnh báo chị của mày đi bình – phương cũng lên tiếng nhắc nhở vì tụi nó đều thấy lạ-uhm, tao biết rồi, thanks tụi mày!!! “hic, vậy là nụ hôn đầu của con tiêu rồi” – bình nghĩ-hey you, cảm giác kiss ra sao zị? – nó tò mò hỏi-uh, nói đi cho bạn bè chí cốt đây biết với coi – phương ủng hộ làm bình phải sặc nước, ho lấy ho để.-uhm, thì ………..thì………..nó…….. – bình lắp bắp trả lời, vừa ngại mà vừa không biết giải thích làm sao-ê con này, nói mau, không thì về phòng tụi tao dùng “phòng luật” xử mày giờ - nó nham nhở nhắc bình-đúng, quốc có quốc pháp, gia có gia quy, phòng có phòng luật – phương thêm vào-thì,,,,,, tao cũng không biết giải thích cụ thể. tụi mày cứ tìm người mà kiss đi, nhưng tóm lại là nó có vị ngọt đó. ngọt hơn cả li bạc xỉu này luôn. vừa nói bình vừa cầm li lên nhâm nhi. nhưng vị ngọt này rất thanh, không ình cảm giác chán và gây ớn. nó còn tuyệt vời hơn glucozo. hihi – bình cố gắng diễn tả và bật cười khi thấy mặt 2 con bạn ngu đi vì không thể hình dung. thực ra bình còn nhiều suy nghĩ lắm, nhưng lần này bình tự cho phép bản thân giữ những suy nghĩ đó cho riêng mình3 đứa tuy là con gái nhưng lại thích uống cà phê. và mỗi đứa có phong cách riêng. Phương thì thích cà phê đen, phương luôn thích cái gì đó nguyên chất, không pha tạp, lại đậm đà đúng bản chất. Nó thì ngược lại, nó thích cà phê sữa, cà phê đen thì đắng lắm, nhạt nhẽo phải thêm chút sữa cho ngọt ngào nồng nàn, giống như cuộc sống vậy, phải có hạnh phúc nữa!!! còn bình thì đúng là không gọi là cà phê nữa. vì lúc nào ly của cô cũng sữa nhiều hơn cà phê, cô rất thích ngọt, vị ngọt thì êm dịu, không khó chịu, ngột ngạt.chỉ qua khẩu vị cà phê thì cũng dễ hiểu tính cách của 3 cô này rồi. Phương thì nóng nảy, mạnh mẽ nhưng đôi lúc cũng yếu đuối giống như khi người uống lỡ tay bỏ quá nhiều đường. nó thì vừa mạnh mẽ, vừa bình tĩnh, thông minh và lanh lợi hơn. vừa mạnh mẽ lại ngọt ngào giống như sự hòa quyện của sữa và cà phê. còn bình lại nhẹ nhàng, dịu dàng như vị ngọt của sữa. nhưng đôi khi cũng mạnh mẽ cũng giống như khi uống bạc xỉu, vô tình ta cảm nhận được vị đắng của cà phê.đi chơi, dạo hết góc này góc nọ xong, 3 đứa về phòng đánh giấc trưa!!! Trước khi ngủ thì hình ảnh ban sáng lại ùa về. trong lúc tụi nó đang thảnh thơi thì ở đâu đó có 3 tên “bình thường không phải, điên điên thì chưa tới”.
hôm nay 3 đứa nó đều không phải đi học, vì vậy tụi nó quyết định là đi uống cà phê terrace!!!
-ê, sao mà mày có kế hoạch đó hay vậy? – phương tò mò hỏi
-hehe, dân du lịch mà mày. tao có học môn tâm lý mà. bà cô của tao nói là:
“các nhà khoa học nghiên cứu và cho biết con người khi đứng trước một thảm họa hoặc một thứ gì đó mà lần đầu họ trải qua trong đời hoặc một chuyện quá bất ngờ vượt ngoài tầm kiểm soát – tức lúc đó não bộ của họ phải nhận một lượng thông tin kinh khủng thì thường phản ứng theo 3 hướng sau: 10% - 15% là bình tĩnh và tìm phương án giải quyết, 15% là khóc thét lên và chỉ biết gây rối còn 70% là đóng băng và chôn chân tại chỗ.” – nó thao thao giảng giải trong khi 2 đứa kia vừa nghe vừa gật gù đồng ý
-ể, vậy là tên phong và long là rơi vào trường hợp thứ 3 rồi – phương mừng rỡ nói như mới hiểu ra. tụi nó biết được tên mấy tên này là vị hôm học bóng rổ họ đã giới thiệu
-hichic, vậy là anh Tự rơi vào trường hợp đầu rồi – Bình thút thít trả lời
-anh cái đầu mày nè – vừa nói nó vừa cốc nhẹ đầu bình
-uh, anh cái gì, anh mà dám đi kiss em gái của bạn gái mình sao? mày phải cảnh báo chị của mày đi bình – phương cũng lên tiếng nhắc nhở vì tụi nó đều thấy lạ
-uhm, tao biết rồi, thanks tụi mày!!! “hic, vậy là nụ hôn đầu của con tiêu rồi” – bình nghĩ
-hey you, cảm giác kiss ra sao zị? – nó tò mò hỏi
-uh, nói đi cho bạn bè chí cốt đây biết với coi – phương ủng hộ làm bình phải sặc nước, ho lấy ho để.
-uhm, thì ………..thì………..nó…….. – bình lắp bắp trả lời, vừa ngại mà vừa không biết giải thích làm sao
-ê con này, nói mau, không thì về phòng tụi tao dùng “phòng luật” xử mày giờ - nó nham nhở nhắc bình
-đúng, quốc có quốc pháp, gia có gia quy, phòng có phòng luật – phương thêm vào
-thì,,,,,, tao cũng không biết giải thích cụ thể. tụi mày cứ tìm người mà kiss đi, nhưng tóm lại là nó có vị ngọt đó. ngọt hơn cả li bạc xỉu này luôn. vừa nói bình vừa cầm li lên nhâm nhi. nhưng vị ngọt này rất thanh, không ình cảm giác chán và gây ớn. nó còn tuyệt vời hơn glucozo. hihi – bình cố gắng diễn tả và bật cười khi thấy mặt 2 con bạn ngu đi vì không thể hình dung. thực ra bình còn nhiều suy nghĩ lắm, nhưng lần này bình tự cho phép bản thân giữ những suy nghĩ đó cho riêng mình
3 đứa tuy là con gái nhưng lại thích uống cà phê. và mỗi đứa có phong cách riêng. Phương thì thích cà phê đen, phương luôn thích cái gì đó nguyên chất, không pha tạp, lại đậm đà đúng bản chất. Nó thì ngược lại, nó thích cà phê sữa, cà phê đen thì đắng lắm, nhạt nhẽo phải thêm chút sữa cho ngọt ngào nồng nàn, giống như cuộc sống vậy, phải có hạnh phúc nữa!!! còn bình thì đúng là không gọi là cà phê nữa. vì lúc nào ly của cô cũng sữa nhiều hơn cà phê, cô rất thích ngọt, vị ngọt thì êm dịu, không khó chịu, ngột ngạt.
chỉ qua khẩu vị cà phê thì cũng dễ hiểu tính cách của 3 cô này rồi. Phương thì nóng nảy, mạnh mẽ nhưng đôi lúc cũng yếu đuối giống như khi người uống lỡ tay bỏ quá nhiều đường. nó thì vừa mạnh mẽ, vừa bình tĩnh, thông minh và lanh lợi hơn. vừa mạnh mẽ lại ngọt ngào giống như sự hòa quyện của sữa và cà phê. còn bình lại nhẹ nhàng, dịu dàng như vị ngọt của sữa. nhưng đôi khi cũng mạnh mẽ cũng giống như khi uống bạc xỉu, vô tình ta cảm nhận được vị đắng của cà phê.
đi chơi, dạo hết góc này góc nọ xong, 3 đứa về phòng đánh giấc trưa!!! Trước khi ngủ thì hình ảnh ban sáng lại ùa về. trong lúc tụi nó đang thảnh thơi thì ở đâu đó có 3 tên “bình thường không phải, điên điên thì chưa tới”.
Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!Tác giả: SourMột buổi tối khá đẹp tại Tp HCM, tại một góc nhỏ ở Quận 1, nó – đang ngồi vò đầu bứt tóc, không biết nên làm cho xong. nó đang đưa ra một quyết định quan trọng nhất cuộc đời, đang trong lúc thế này mà cái bao tử lại kiu (thói quen ăn khuya của nó không thể bỏ được). thế là nó đành dừng lại mà xuống đường kiếm gì ăn với suy nghĩ “có thực mới vực được đạo”. Ăn xong, coi người rất dễ bùn ngủ, vậy là nó đã quên bẵng đi cái quyết định đó mà về phòng, nhảy phóc lên giường ngủ ngay lập tức. sáng hôm sau: - AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!! tối qua mình làm gì thế này!!! quyết định sao đây??? Huhuhu, tôi phải làm sao đây trời? Sự việc là thế này, nó muốn vừa đi học, vừa đi làm nhưng mà thời gian biểu của nó không có. nếu nó mà đi học không thì sẽ phụ thuộc tài chính vào gia đình, nếu như vậy thì 2 ông bà già sẽ có cơ hội bắt nó làm này làm nọ với điệp khúc “bố mẹ làm việc cực khổ nuôi mày khôn lớn để bây giờ mày cãi lại không nghe vầy hả?”. nó đã chán nghe lắm rùi. nhưng nếu nó đi làm thì lại không… hôm nay 3 đứa nó đều không phải đi học, vì vậy tụi nó quyết định là đi uống cà phê terrace!!!-ê, sao mà mày có kế hoạch đó hay vậy? – phương tò mò hỏi-hehe, dân du lịch mà mày. tao có học môn tâm lý mà. bà cô của tao nói là:“các nhà khoa học nghiên cứu và cho biết con người khi đứng trước một thảm họa hoặc một thứ gì đó mà lần đầu họ trải qua trong đời hoặc một chuyện quá bất ngờ vượt ngoài tầm kiểm soát – tức lúc đó não bộ của họ phải nhận một lượng thông tin kinh khủng thì thường phản ứng theo 3 hướng sau: 10% - 15% là bình tĩnh và tìm phương án giải quyết, 15% là khóc thét lên và chỉ biết gây rối còn 70% là đóng băng và chôn chân tại chỗ.” – nó thao thao giảng giải trong khi 2 đứa kia vừa nghe vừa gật gù đồng ý-ể, vậy là tên phong và long là rơi vào trường hợp thứ 3 rồi – phương mừng rỡ nói như mới hiểu ra. tụi nó biết được tên mấy tên này là vị hôm học bóng rổ họ đã giới thiệu-hichic, vậy là anh Tự rơi vào trường hợp đầu rồi – Bình thút thít trả lời-anh cái đầu mày nè – vừa nói nó vừa cốc nhẹ đầu bình-uh, anh cái gì, anh mà dám đi kiss em gái của bạn gái mình sao? mày phải cảnh báo chị của mày đi bình – phương cũng lên tiếng nhắc nhở vì tụi nó đều thấy lạ-uhm, tao biết rồi, thanks tụi mày!!! “hic, vậy là nụ hôn đầu của con tiêu rồi” – bình nghĩ-hey you, cảm giác kiss ra sao zị? – nó tò mò hỏi-uh, nói đi cho bạn bè chí cốt đây biết với coi – phương ủng hộ làm bình phải sặc nước, ho lấy ho để.-uhm, thì ………..thì………..nó…….. – bình lắp bắp trả lời, vừa ngại mà vừa không biết giải thích làm sao-ê con này, nói mau, không thì về phòng tụi tao dùng “phòng luật” xử mày giờ - nó nham nhở nhắc bình-đúng, quốc có quốc pháp, gia có gia quy, phòng có phòng luật – phương thêm vào-thì,,,,,, tao cũng không biết giải thích cụ thể. tụi mày cứ tìm người mà kiss đi, nhưng tóm lại là nó có vị ngọt đó. ngọt hơn cả li bạc xỉu này luôn. vừa nói bình vừa cầm li lên nhâm nhi. nhưng vị ngọt này rất thanh, không ình cảm giác chán và gây ớn. nó còn tuyệt vời hơn glucozo. hihi – bình cố gắng diễn tả và bật cười khi thấy mặt 2 con bạn ngu đi vì không thể hình dung. thực ra bình còn nhiều suy nghĩ lắm, nhưng lần này bình tự cho phép bản thân giữ những suy nghĩ đó cho riêng mình3 đứa tuy là con gái nhưng lại thích uống cà phê. và mỗi đứa có phong cách riêng. Phương thì thích cà phê đen, phương luôn thích cái gì đó nguyên chất, không pha tạp, lại đậm đà đúng bản chất. Nó thì ngược lại, nó thích cà phê sữa, cà phê đen thì đắng lắm, nhạt nhẽo phải thêm chút sữa cho ngọt ngào nồng nàn, giống như cuộc sống vậy, phải có hạnh phúc nữa!!! còn bình thì đúng là không gọi là cà phê nữa. vì lúc nào ly của cô cũng sữa nhiều hơn cà phê, cô rất thích ngọt, vị ngọt thì êm dịu, không khó chịu, ngột ngạt.chỉ qua khẩu vị cà phê thì cũng dễ hiểu tính cách của 3 cô này rồi. Phương thì nóng nảy, mạnh mẽ nhưng đôi lúc cũng yếu đuối giống như khi người uống lỡ tay bỏ quá nhiều đường. nó thì vừa mạnh mẽ, vừa bình tĩnh, thông minh và lanh lợi hơn. vừa mạnh mẽ lại ngọt ngào giống như sự hòa quyện của sữa và cà phê. còn bình lại nhẹ nhàng, dịu dàng như vị ngọt của sữa. nhưng đôi khi cũng mạnh mẽ cũng giống như khi uống bạc xỉu, vô tình ta cảm nhận được vị đắng của cà phê.đi chơi, dạo hết góc này góc nọ xong, 3 đứa về phòng đánh giấc trưa!!! Trước khi ngủ thì hình ảnh ban sáng lại ùa về. trong lúc tụi nó đang thảnh thơi thì ở đâu đó có 3 tên “bình thường không phải, điên điên thì chưa tới”.