Một buổi tối khá đẹp tại Tp HCM, tại một góc nhỏ ở Quận 1, nó – đang ngồi vò đầu bứt tóc, không biết nên làm cho xong. nó đang đưa ra một quyết định quan trọng nhất cuộc đời, đang trong lúc thế này mà cái bao tử lại kiu (thói quen ăn khuya của nó không thể bỏ được). thế là nó đành dừng lại mà xuống đường kiếm gì ăn với suy nghĩ “có thực mới vực được đạo”. Ăn xong, coi người rất dễ bùn ngủ, vậy là nó đã quên bẵng đi cái quyết định đó mà về phòng, nhảy phóc lên giường ngủ ngay lập tức. sáng hôm sau: - AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!! tối qua mình làm gì thế này!!! quyết định sao đây??? Huhuhu, tôi phải làm sao đây trời? Sự việc là thế này, nó muốn vừa đi học, vừa đi làm nhưng mà thời gian biểu của nó không có. nếu nó mà đi học không thì sẽ phụ thuộc tài chính vào gia đình, nếu như vậy thì 2 ông bà già sẽ có cơ hội bắt nó làm này làm nọ với điệp khúc “bố mẹ làm việc cực khổ nuôi mày khôn lớn để bây giờ mày cãi lại không nghe vầy hả?”. nó đã chán nghe lắm rùi. nhưng nếu nó đi làm thì lại không…
Chương 29: Chương 29
Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!Tác giả: SourMột buổi tối khá đẹp tại Tp HCM, tại một góc nhỏ ở Quận 1, nó – đang ngồi vò đầu bứt tóc, không biết nên làm cho xong. nó đang đưa ra một quyết định quan trọng nhất cuộc đời, đang trong lúc thế này mà cái bao tử lại kiu (thói quen ăn khuya của nó không thể bỏ được). thế là nó đành dừng lại mà xuống đường kiếm gì ăn với suy nghĩ “có thực mới vực được đạo”. Ăn xong, coi người rất dễ bùn ngủ, vậy là nó đã quên bẵng đi cái quyết định đó mà về phòng, nhảy phóc lên giường ngủ ngay lập tức. sáng hôm sau: - AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!! tối qua mình làm gì thế này!!! quyết định sao đây??? Huhuhu, tôi phải làm sao đây trời? Sự việc là thế này, nó muốn vừa đi học, vừa đi làm nhưng mà thời gian biểu của nó không có. nếu nó mà đi học không thì sẽ phụ thuộc tài chính vào gia đình, nếu như vậy thì 2 ông bà già sẽ có cơ hội bắt nó làm này làm nọ với điệp khúc “bố mẹ làm việc cực khổ nuôi mày khôn lớn để bây giờ mày cãi lại không nghe vầy hả?”. nó đã chán nghe lắm rùi. nhưng nếu nó đi làm thì lại không… -Này anh đẹp trai ơi!!! Em và anh cần nói chuyện riêng, 2 ta kím phòng nào zô nói chuyện riêng được ko? – Nó vừa nói, mắt vừa chớp chớp, tía lia tía lia làm cho anh phục vụ chỉ biết đơ như tượng-Này, ở tầng này còn phòng nào trống không? – Nó quay ngoắt qua hỏi hắnMột người đẹp trai ngời ngời, học giỏi, nhà giàu như hắn đây, mà nó chưa bao giờ gọi hắn một câu “anh đẹp trai”, đang còn so đo, tính đoán “chuẩn”đẹp trai giữa hắn – một giám đốc khách sạn và tên kia – một nhân viên phục vụ. Đang “ghen” mà nó lại còn hỏi “phòng để 2 ng nói chuyện riêng” >”
-Này anh đẹp trai ơi!!! Em và anh cần nói chuyện riêng, 2 ta kím phòng nào zô nói chuyện riêng được ko? – Nó vừa nói, mắt vừa chớp chớp, tía lia tía lia làm cho anh phục vụ chỉ biết đơ như tượng
-Này, ở tầng này còn phòng nào trống không? – Nó quay ngoắt qua hỏi hắn
Một người đẹp trai ngời ngời, học giỏi, nhà giàu như hắn đây, mà nó chưa bao giờ gọi hắn một câu “anh đẹp trai”, đang còn so đo, tính đoán “chuẩn”đẹp trai giữa hắn – một giám đốc khách sạn và tên kia – một nhân viên phục vụ. Đang “ghen” mà nó lại còn hỏi “phòng để 2 ng nói chuyện riêng” >”
Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!Tác giả: SourMột buổi tối khá đẹp tại Tp HCM, tại một góc nhỏ ở Quận 1, nó – đang ngồi vò đầu bứt tóc, không biết nên làm cho xong. nó đang đưa ra một quyết định quan trọng nhất cuộc đời, đang trong lúc thế này mà cái bao tử lại kiu (thói quen ăn khuya của nó không thể bỏ được). thế là nó đành dừng lại mà xuống đường kiếm gì ăn với suy nghĩ “có thực mới vực được đạo”. Ăn xong, coi người rất dễ bùn ngủ, vậy là nó đã quên bẵng đi cái quyết định đó mà về phòng, nhảy phóc lên giường ngủ ngay lập tức. sáng hôm sau: - AAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!! tối qua mình làm gì thế này!!! quyết định sao đây??? Huhuhu, tôi phải làm sao đây trời? Sự việc là thế này, nó muốn vừa đi học, vừa đi làm nhưng mà thời gian biểu của nó không có. nếu nó mà đi học không thì sẽ phụ thuộc tài chính vào gia đình, nếu như vậy thì 2 ông bà già sẽ có cơ hội bắt nó làm này làm nọ với điệp khúc “bố mẹ làm việc cực khổ nuôi mày khôn lớn để bây giờ mày cãi lại không nghe vầy hả?”. nó đã chán nghe lắm rùi. nhưng nếu nó đi làm thì lại không… -Này anh đẹp trai ơi!!! Em và anh cần nói chuyện riêng, 2 ta kím phòng nào zô nói chuyện riêng được ko? – Nó vừa nói, mắt vừa chớp chớp, tía lia tía lia làm cho anh phục vụ chỉ biết đơ như tượng-Này, ở tầng này còn phòng nào trống không? – Nó quay ngoắt qua hỏi hắnMột người đẹp trai ngời ngời, học giỏi, nhà giàu như hắn đây, mà nó chưa bao giờ gọi hắn một câu “anh đẹp trai”, đang còn so đo, tính đoán “chuẩn”đẹp trai giữa hắn – một giám đốc khách sạn và tên kia – một nhân viên phục vụ. Đang “ghen” mà nó lại còn hỏi “phòng để 2 ng nói chuyện riêng” >”