Kết thúc cấp ba, kỳ nghỉ cuối năm nay giống như một viên sỏi nhỏ bị ném xuống hồ nước. Sóng gợn lăn tăn, những gợn sóng nhỏ vui vẻ lan ra từng vòng trên mặt nước, rồi dần dần bình lặng trở lại. Nhưng cho đến khi công bố kết quả, một viên đá lớn khác lại bị ném vào trong hồ. Trình Yên Nhiên vẫn phát huy như ngày thường, thậm chí còn tốt hơn so với mong đợi. Bà ngoại cô rất vui vẻ, vui đến mức cứ luôn miệng lẩm bẩm "Yên Nhiên nhà chúng ta sắp vào đại học rồi! Yên Nhiên xinh đẹp nhà chúng ta sắp vào đại học thật rồi!", còn kéo Yên Nhiên đến một quán ăn nhỏ trong thị trấn để ăn mừng. Cuộc phẫu thuật đồng thời cũng được lên lịch. Thái Á Á mở điện thoại ra, cách một loa điện thoại vẫn có thể cảm nhận được sự phấn khích của cô ấy. Mọi thứ đều may mắn như vậy đấy. Nhưng ngày hôm đó Yên Nhiên lại bị mất ngủ, trằn trọc mãi không sao chợp mắt được. Cô đành rời giường ngồi xuống trước bàn học, mở tung cửa sổ ra. Đêm hè đến, cuối cùng gió cũng không còn đem lại oi bức, mà nhẹ nhàng lướt qua bụi…
Tác giả: