Cơn gió lạnh len lỏi làm giá buốt cả tâm hồn. Chốn hoàng cung mênh mông rộng lớn, chìm vào đêm khuya tĩnh mịch khiến người ta có cảm giác rợn ngợp. Những đóa hoa thiên lý nơi vườn thượng uyển bị gió thổi lệch sang một bên, nhưng nó vẫn cố gắng gượng, cố giành lấy quyền sống và tồn tại. Một kiếp hoa, một kiếp người, tất cả trở nên nhỏ bé, mong manh. Bộ mặt vương giả chỉ là lớp vỏ bề ngoài của đền đài cao sang quyền quý, chứ thực chất bên trong nó, sóng gió đang từng ngày nhấn chìm mọi thứ. Ngọc Dao khe khẽ bước xuống giường, tránh làm kinh động đến giấc ngủ của hoàng thượng. Nàng kéo chắn đắp lên cao cho ngài, mỉm cười nhìn ngài đang chìm trong giấc ngủ bình yên. Giang sơn, chính sự, cả một ngày dài ngài luôn nhọc lòng với bao nhiêu chuyện, giờ đây mới là giây phút mà ngài thanh thản nhất. Ngọc Dao yêu hoàng thượng thật lòng, chứ không phải vì quyền uy sang trọng. Người đời ai cũng mơ ước được một lần vào cung, được trở thành phi tần của hoàng thượng. Nhưng đến khi toại nguyện rồi mới…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...