Tác giả:

Chap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ…

Chương 9: Chap 8 Tìm công chúa

Bảo Vệ Công ChúaTác giả: BonnieChap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ… Chap 8 Tìm công chúaBảo Bảo huýt sáo vừa đi vừa cầm cái máy định vị nào đó, cái câu của ông nội hiện lên tua đi tua lại trong đầu cậu:‘’ Cô gái của cháu rất đặc biệt’’- Có gì màxì.‘’ Cái máy này có thể cảm nhận được một thứ vô hình tương tự như sức mạnh.’’- Vô hình..sức mạnh…đúng là cổ tích!‘’ Ai phản xạ lại sẽ hiện lên tầng số của sóng trên máy.’’Bảo thử dò xem cậu có sức mạnh không thì cái máy.. im ze.- Chắc chắn hỏng rồi!Bảo Bảo đi khắp 2 ngày trong thành phố, cho đến khi hậu đi qua một trường học. Một vài cô em học sinh đi qua, bỗng gió thổi vù vù khiến váy hơi bay lên. Bảo đang trốn sau bức tường ngó ra suýt xoa ‘’chà’’.‘’ Tít..tít’’.Chiếc máy kêu làm cậu giật mình, Bảo thật sự ngạc nhiên, cậu tưởng ông nội ‘’ đùa chứ’’. Tín hiệu khá rõ ràng, cậu đi theo hướng mà máy báo, hình như trong tốp học sinh tan học có người mà cậu phải tìm thì phải. Hạo Nhiên ra khỏi cổng trường thì vào xe anh Thiên, cái lí do bảo vệ cô đã miễn cưỡng chấp nhận. Bảo dò theo sóng hoà vào tốp học sinh, tín hiệu cũng tự dưng mất luôn.- Ặc! Lại mất rồi! Ngày thứ hai rình mò ở cổng trường cấp 3 Thanh Thạch Từ sáng sớm cậu đã phải ngồi trước cổng trường canh chừng. Bảo ngáp dài, con muỗi bay qua thì bị cậu ‘’bốp’’ một phát:- Tội nhàn rỗi trước mặc tao nè!‘’Tít tít’’.Tín hiệu máy lại có, nhưng hình như là mục tiêu đã vào trường:- Ha ha! Lần này mong là tìm ra. Cậu chặn đường một cậu học sinh:- Này nhóc!- Anh muốn gì!- Nhờ chút!Thế là sau khi thoả thuận xong xuôi cậu học sinh ngoan ngoãn đổi đồng phục của mình cho Bảo rồi phóng đi chơi điện tử. Bảo giả danh học sinh của trường lẻn vào ngay trước mặt bác bảo vệ. Bảo đi theo tín hiệu thì vào đúng hướng tầng của dãy lớp 11.‘’ Hay nhỉ! Thật sự có thật sao’’.Và tất nhiên cứ đi theo tín hiệu cho đến khi trước mặt cậu là một cô học sinh. Mái tóc vàng xoăn nhẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn. Bảo nghiêng cả người xuống ngó xem khuôn mặt của cô gái.‘’ Chà! Cũng không có gì nổi bật! Thân hình tương đối’’Nhưng thật sự cô gái trước mặt cậu là người rất bình thường…. có thật đây là ‘’công chúa ánh sáng trong truyền thuyết’’

Chap 8 Tìm công chúa

Bảo Bảo huýt sáo vừa đi vừa cầm cái máy định vị nào đó, cái câu của ông nội hiện lên tua đi tua lại trong đầu cậu:

‘’ Cô gái của cháu rất đặc biệt’’

- Có gì màxì.

‘’ Cái máy này có thể cảm nhận được một thứ vô hình tương tự như sức mạnh.’’

- Vô hình..sức mạnh…đúng là cổ tích!

‘’ Ai phản xạ lại sẽ hiện lên tầng số của sóng trên máy.’’

Bảo thử dò xem cậu có sức mạnh không thì cái máy.. im ze.

- Chắc chắn hỏng rồi!

Bảo Bảo đi khắp 2 ngày trong thành phố, cho đến khi hậu đi qua một trường học. Một vài cô em học sinh đi qua, bỗng gió thổi vù vù khiến váy hơi bay lên. Bảo đang trốn sau bức tường ngó ra suýt xoa ‘’chà’’.

‘’ Tít..tít’’.

Chiếc máy kêu làm cậu giật mình, Bảo thật sự ngạc nhiên, cậu tưởng ông nội ‘’ đùa chứ’’. Tín hiệu khá rõ ràng, cậu đi theo hướng mà máy báo, hình như trong tốp học sinh tan học có người mà cậu phải tìm thì phải. Hạo Nhiên ra khỏi cổng trường thì vào xe anh Thiên, cái lí do bảo vệ cô đã miễn cưỡng chấp nhận. Bảo dò theo sóng hoà vào tốp học sinh, tín hiệu cũng tự dưng mất luôn.

- Ặc! Lại mất rồi! Ngày thứ hai rình mò ở cổng trường cấp 3 Thanh Thạch Từ sáng sớm cậu đã phải ngồi trước cổng trường canh chừng. Bảo ngáp dài, con muỗi bay qua thì bị cậu ‘’bốp’’ một phát:

- Tội nhàn rỗi trước mặc tao nè!

‘’Tít tít’’.

Tín hiệu máy lại có, nhưng hình như là mục tiêu đã vào trường:

- Ha ha! Lần này mong là tìm ra. Cậu chặn đường một cậu học sinh:

- Này nhóc!

- Anh muốn gì!

- Nhờ chút!

Thế là sau khi thoả thuận xong xuôi cậu học sinh ngoan ngoãn đổi đồng phục của mình cho Bảo rồi phóng đi chơi điện tử. Bảo giả danh học sinh của trường lẻn vào ngay trước mặt bác bảo vệ. Bảo đi theo tín hiệu thì vào đúng hướng tầng của dãy lớp 11.

‘’ Hay nhỉ! Thật sự có thật sao’’.

Và tất nhiên cứ đi theo tín hiệu cho đến khi trước mặt cậu là một cô học sinh. Mái tóc vàng xoăn nhẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn. Bảo nghiêng cả người xuống ngó xem khuôn mặt của cô gái.

‘’ Chà! Cũng không có gì nổi bật! Thân hình tương đối’’

Nhưng thật sự cô gái trước mặt cậu là người rất bình thường…. có thật đây là ‘’công chúa ánh sáng trong truyền thuyết’’

Bảo Vệ Công ChúaTác giả: BonnieChap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ… Chap 8 Tìm công chúaBảo Bảo huýt sáo vừa đi vừa cầm cái máy định vị nào đó, cái câu của ông nội hiện lên tua đi tua lại trong đầu cậu:‘’ Cô gái của cháu rất đặc biệt’’- Có gì màxì.‘’ Cái máy này có thể cảm nhận được một thứ vô hình tương tự như sức mạnh.’’- Vô hình..sức mạnh…đúng là cổ tích!‘’ Ai phản xạ lại sẽ hiện lên tầng số của sóng trên máy.’’Bảo thử dò xem cậu có sức mạnh không thì cái máy.. im ze.- Chắc chắn hỏng rồi!Bảo Bảo đi khắp 2 ngày trong thành phố, cho đến khi hậu đi qua một trường học. Một vài cô em học sinh đi qua, bỗng gió thổi vù vù khiến váy hơi bay lên. Bảo đang trốn sau bức tường ngó ra suýt xoa ‘’chà’’.‘’ Tít..tít’’.Chiếc máy kêu làm cậu giật mình, Bảo thật sự ngạc nhiên, cậu tưởng ông nội ‘’ đùa chứ’’. Tín hiệu khá rõ ràng, cậu đi theo hướng mà máy báo, hình như trong tốp học sinh tan học có người mà cậu phải tìm thì phải. Hạo Nhiên ra khỏi cổng trường thì vào xe anh Thiên, cái lí do bảo vệ cô đã miễn cưỡng chấp nhận. Bảo dò theo sóng hoà vào tốp học sinh, tín hiệu cũng tự dưng mất luôn.- Ặc! Lại mất rồi! Ngày thứ hai rình mò ở cổng trường cấp 3 Thanh Thạch Từ sáng sớm cậu đã phải ngồi trước cổng trường canh chừng. Bảo ngáp dài, con muỗi bay qua thì bị cậu ‘’bốp’’ một phát:- Tội nhàn rỗi trước mặc tao nè!‘’Tít tít’’.Tín hiệu máy lại có, nhưng hình như là mục tiêu đã vào trường:- Ha ha! Lần này mong là tìm ra. Cậu chặn đường một cậu học sinh:- Này nhóc!- Anh muốn gì!- Nhờ chút!Thế là sau khi thoả thuận xong xuôi cậu học sinh ngoan ngoãn đổi đồng phục của mình cho Bảo rồi phóng đi chơi điện tử. Bảo giả danh học sinh của trường lẻn vào ngay trước mặt bác bảo vệ. Bảo đi theo tín hiệu thì vào đúng hướng tầng của dãy lớp 11.‘’ Hay nhỉ! Thật sự có thật sao’’.Và tất nhiên cứ đi theo tín hiệu cho đến khi trước mặt cậu là một cô học sinh. Mái tóc vàng xoăn nhẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn. Bảo nghiêng cả người xuống ngó xem khuôn mặt của cô gái.‘’ Chà! Cũng không có gì nổi bật! Thân hình tương đối’’Nhưng thật sự cô gái trước mặt cậu là người rất bình thường…. có thật đây là ‘’công chúa ánh sáng trong truyền thuyết’’

Chương 9: Chap 8 Tìm công chúa