Chap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ…
Chương 11: Chap 10 Hiến tế Hạo Nhiên
Bảo Vệ Công ChúaTác giả: BonnieChap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ… Chap 10 Hiến tế Hạo NhiênHôm nay không thấy mặt mũi của Tiến từ đầu tiết, cô thật sự cảm thấy hình như bản thân mình đã quá khép nép...làm bạn với cậu ta cũng cần phải đắn đo quá nhiều, danh sánh ghét của cô vẫn chưa xoá cái tên đó. Tan học cô đạp xe về, mọi thứ cứ như vậy nếu như không phải hôm nay có cái gì đó nhảy lên yên xe ngồi túm áo Hạo Nhiên.- Hey!Lại cái cậu học sinh kì lạ đó, Hạo Nhiên bắt đầu bực, cô bảo cậu xuống xe rồi gắt lên.- Rốt cuộc cậu muốn gì- Tên, địa chỉ nhà, tuổi, người thân!- Cậu hỏi cái đó làm gì?- Mình cần!Đúng là tên quái dị, cô tức giận đạp vào đầu gối hắn một cái rồi phóng xe đi, Bảo ôm chân nhảy lò cò. đúng là đồ bạo lực.Hạo Nhiên vừa về đến nhà, cô khẽ mở cửa về phòng mình thì nghe thấy giọng nói:- Tối nay đã phải làm lễ sao?- Đúng! Đến lúc phải dâng Hạo Nhiên lên rồi! Em hãy bỏ thuốc mê cho nó uống.- Nhưng em không nỡ!- Nó phải chết! Đó là điều đã xác định sẵn từ khi đem nó về! Em tuyệt đối không có tình cảm với nó hiểu chưa.Hạo Nhiên mở căng đôi mắt ra, tay chân run lên, cô không tin nổi tai mình nữa. Ba và mẹ đang muốn giết chính cô.Hạo Nhiên giật mình khi thấy ba đẩy cửa phòng ra Hạo Nhiên.Cô ngước nhìn đấng sinh thành ấy, cô hét lên sao lại giết con.- Con con..Ông ấy định túm tay cô thì cô hất tay người đó ra, theo bản năng cô chạy đi, chạy mãi, không biết mình đã chạy như thế nào. Chỉ Biết rằng con đường phía trước vừa nhoè vừa u tối.Trưởng tộc nghe thấy sự việc cô bỏ đi, ông trừng trừng đôi mắt bá quyền ra lệnh truy lùng cô về, tối nay đã phải thực hiện nghi thức rồi...hiến tế của dòng họ.
Chap 10 Hiến tế Hạo Nhiên
Hôm nay không thấy mặt mũi của Tiến từ đầu tiết, cô thật sự cảm thấy hình như bản thân mình đã quá khép nép...làm bạn với cậu ta cũng cần phải đắn đo quá nhiều, danh sánh ghét của cô vẫn chưa xoá cái tên đó. Tan học cô đạp xe về, mọi thứ cứ như vậy nếu như không phải hôm nay có cái gì đó nhảy lên yên xe ngồi túm áo Hạo Nhiên.
- Hey!
Lại cái cậu học sinh kì lạ đó, Hạo Nhiên bắt đầu bực, cô bảo cậu xuống xe rồi gắt lên.
- Rốt cuộc cậu muốn gì
- Tên, địa chỉ nhà, tuổi, người thân!
- Cậu hỏi cái đó làm gì?
- Mình cần!
Đúng là tên quái dị, cô tức giận đạp vào đầu gối hắn một cái rồi phóng xe đi, Bảo ôm chân nhảy lò cò. đúng là đồ bạo lực.
Hạo Nhiên vừa về đến nhà, cô khẽ mở cửa về phòng mình thì nghe thấy giọng nói:
- Tối nay đã phải làm lễ sao?
- Đúng! Đến lúc phải dâng Hạo Nhiên lên rồi! Em hãy bỏ thuốc mê cho nó uống.
- Nhưng em không nỡ!
- Nó phải chết! Đó là điều đã xác định sẵn từ khi đem nó về! Em tuyệt đối không có tình cảm với nó hiểu chưa.
Hạo Nhiên mở căng đôi mắt ra, tay chân run lên, cô không tin nổi tai mình nữa. Ba và mẹ đang muốn giết chính cô.
Hạo Nhiên giật mình khi thấy ba đẩy cửa phòng ra Hạo Nhiên.
Cô ngước nhìn đấng sinh thành ấy, cô hét lên sao lại giết con.
- Con con..
Ông ấy định túm tay cô thì cô hất tay người đó ra, theo bản năng cô chạy đi, chạy mãi, không biết mình đã chạy như thế nào. Chỉ Biết rằng con đường phía trước vừa nhoè vừa u tối.
Trưởng tộc nghe thấy sự việc cô bỏ đi, ông trừng trừng đôi mắt bá quyền ra lệnh truy lùng cô về, tối nay đã phải thực hiện nghi thức rồi...hiến tế của dòng họ.
Bảo Vệ Công ChúaTác giả: BonnieChap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ… Chap 10 Hiến tế Hạo NhiênHôm nay không thấy mặt mũi của Tiến từ đầu tiết, cô thật sự cảm thấy hình như bản thân mình đã quá khép nép...làm bạn với cậu ta cũng cần phải đắn đo quá nhiều, danh sánh ghét của cô vẫn chưa xoá cái tên đó. Tan học cô đạp xe về, mọi thứ cứ như vậy nếu như không phải hôm nay có cái gì đó nhảy lên yên xe ngồi túm áo Hạo Nhiên.- Hey!Lại cái cậu học sinh kì lạ đó, Hạo Nhiên bắt đầu bực, cô bảo cậu xuống xe rồi gắt lên.- Rốt cuộc cậu muốn gì- Tên, địa chỉ nhà, tuổi, người thân!- Cậu hỏi cái đó làm gì?- Mình cần!Đúng là tên quái dị, cô tức giận đạp vào đầu gối hắn một cái rồi phóng xe đi, Bảo ôm chân nhảy lò cò. đúng là đồ bạo lực.Hạo Nhiên vừa về đến nhà, cô khẽ mở cửa về phòng mình thì nghe thấy giọng nói:- Tối nay đã phải làm lễ sao?- Đúng! Đến lúc phải dâng Hạo Nhiên lên rồi! Em hãy bỏ thuốc mê cho nó uống.- Nhưng em không nỡ!- Nó phải chết! Đó là điều đã xác định sẵn từ khi đem nó về! Em tuyệt đối không có tình cảm với nó hiểu chưa.Hạo Nhiên mở căng đôi mắt ra, tay chân run lên, cô không tin nổi tai mình nữa. Ba và mẹ đang muốn giết chính cô.Hạo Nhiên giật mình khi thấy ba đẩy cửa phòng ra Hạo Nhiên.Cô ngước nhìn đấng sinh thành ấy, cô hét lên sao lại giết con.- Con con..Ông ấy định túm tay cô thì cô hất tay người đó ra, theo bản năng cô chạy đi, chạy mãi, không biết mình đã chạy như thế nào. Chỉ Biết rằng con đường phía trước vừa nhoè vừa u tối.Trưởng tộc nghe thấy sự việc cô bỏ đi, ông trừng trừng đôi mắt bá quyền ra lệnh truy lùng cô về, tối nay đã phải thực hiện nghi thức rồi...hiến tế của dòng họ.