Tác giả:

1. Cứ thế Lâm Thanh Vũ trở thành nam thê xung hỉ cho Lục Vãn Thừa. Nam An Hầu phủ, đêm động phòng hoa chúc. Hai hỉ nương làm xong chuyện phải làm thì mang theo tỳ nữ Hầu phủ nối đuôi nhau ra khỏi phòng, còn chưa đến cửa đã nóng lòng thì thầm trò chuyện. "Ta sống hơn nửa đời người, chưa từng thấy người nam nhân nào đẹp như vậy." "Đáng tiếc lại gả cho một tên ma ốm, ây dà." "Có gì mà tiếc, y gả vào là thành thiếu quân Hầu phủ. Nếu không phải ngày sinh tháng đẻ có thể xung hỉ cho tiểu Hầu gia, Hầu gia với Hầu phu nhân há mà để ý đến con trai của Viện phán Thái y viện ngũ phẩm hay sao?" "Ngươi nói cũng đúng, đây là phúc hay họa, phải một thời gian nữa mới biết được." ... Lúc nói chuyện, hỉ nương đã đi đến phòng ngoài, trước khi đóng cửa thì liếc nhìn vào trong: Giữa màu đỏ vui mừng, thiếu quân vừa gả vào Hầu phủ đầu đội khăn, lẳng lặng ngồi yên trên giường cưới tựa như tranh khắc ngọc. Cánh cửa từ từ đóng lại, trong phòng chỉ còn lại hai người vừa kết hôn. Xung quanh trở nên yên tĩnh, tấm…

Chương 077

Ba Lần Gả Cho Ỉn LườiTác giả: Bỉ Tạp BỉTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên Không1. Cứ thế Lâm Thanh Vũ trở thành nam thê xung hỉ cho Lục Vãn Thừa. Nam An Hầu phủ, đêm động phòng hoa chúc. Hai hỉ nương làm xong chuyện phải làm thì mang theo tỳ nữ Hầu phủ nối đuôi nhau ra khỏi phòng, còn chưa đến cửa đã nóng lòng thì thầm trò chuyện. "Ta sống hơn nửa đời người, chưa từng thấy người nam nhân nào đẹp như vậy." "Đáng tiếc lại gả cho một tên ma ốm, ây dà." "Có gì mà tiếc, y gả vào là thành thiếu quân Hầu phủ. Nếu không phải ngày sinh tháng đẻ có thể xung hỉ cho tiểu Hầu gia, Hầu gia với Hầu phu nhân há mà để ý đến con trai của Viện phán Thái y viện ngũ phẩm hay sao?" "Ngươi nói cũng đúng, đây là phúc hay họa, phải một thời gian nữa mới biết được." ... Lúc nói chuyện, hỉ nương đã đi đến phòng ngoài, trước khi đóng cửa thì liếc nhìn vào trong: Giữa màu đỏ vui mừng, thiếu quân vừa gả vào Hầu phủ đầu đội khăn, lẳng lặng ngồi yên trên giường cưới tựa như tranh khắc ngọc. Cánh cửa từ từ đóng lại, trong phòng chỉ còn lại hai người vừa kết hôn. Xung quanh trở nên yên tĩnh, tấm… Pass 077: Ba ước nguyện ngày tết, Vũ và Nhị Tráng đã chúc nhau [Ước nguyện thứ nhất chúc lang quân trường thọ. Ước nguyện thứ hai chúc thiếp thân mạnh khoẻ . Ước nguyện thứ ba như cánh én nơi hiên nhà, mỗi năm đều được ...](074), điền vào chỗ trống ở ước nguyện thứ 3 (8 ký tự, viết thường, có dấu, có cách.)

Pass 077: Ba ước nguyện ngày tết, Vũ và Nhị Tráng đã chúc nhau [Ước nguyện thứ nhất chúc lang quân trường thọ. Ước nguyện thứ hai chúc thiếp thân mạnh khoẻ . Ước nguyện thứ ba như cánh én nơi hiên nhà, mỗi năm đều được ...](074), điền vào chỗ trống ở ước nguyện thứ 3 (8 ký tự, viết thường, có dấu, có cách.)

Ba Lần Gả Cho Ỉn LườiTác giả: Bỉ Tạp BỉTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên Không1. Cứ thế Lâm Thanh Vũ trở thành nam thê xung hỉ cho Lục Vãn Thừa. Nam An Hầu phủ, đêm động phòng hoa chúc. Hai hỉ nương làm xong chuyện phải làm thì mang theo tỳ nữ Hầu phủ nối đuôi nhau ra khỏi phòng, còn chưa đến cửa đã nóng lòng thì thầm trò chuyện. "Ta sống hơn nửa đời người, chưa từng thấy người nam nhân nào đẹp như vậy." "Đáng tiếc lại gả cho một tên ma ốm, ây dà." "Có gì mà tiếc, y gả vào là thành thiếu quân Hầu phủ. Nếu không phải ngày sinh tháng đẻ có thể xung hỉ cho tiểu Hầu gia, Hầu gia với Hầu phu nhân há mà để ý đến con trai của Viện phán Thái y viện ngũ phẩm hay sao?" "Ngươi nói cũng đúng, đây là phúc hay họa, phải một thời gian nữa mới biết được." ... Lúc nói chuyện, hỉ nương đã đi đến phòng ngoài, trước khi đóng cửa thì liếc nhìn vào trong: Giữa màu đỏ vui mừng, thiếu quân vừa gả vào Hầu phủ đầu đội khăn, lẳng lặng ngồi yên trên giường cưới tựa như tranh khắc ngọc. Cánh cửa từ từ đóng lại, trong phòng chỉ còn lại hai người vừa kết hôn. Xung quanh trở nên yên tĩnh, tấm… Pass 077: Ba ước nguyện ngày tết, Vũ và Nhị Tráng đã chúc nhau [Ước nguyện thứ nhất chúc lang quân trường thọ. Ước nguyện thứ hai chúc thiếp thân mạnh khoẻ . Ước nguyện thứ ba như cánh én nơi hiên nhà, mỗi năm đều được ...](074), điền vào chỗ trống ở ước nguyện thứ 3 (8 ký tự, viết thường, có dấu, có cách.)

Chương 077