Tác giả:

Chap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ…

Chương 29: Chap 28 Chọc giận quỷ

Bảo Vệ Công ChúaTác giả: BonnieChap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ… Chap 28 Chọc giận quỷMột vài người áo đen đi đến trước cửa của hội quán Nhiêm Màu.- Sư phụ có người muốn gặp sư phụ ạ!Lưu sư phụ gác bút lại rồi nhanh nhẹn đi ra phòng khách, sau đó ông hơi ngạc nhiên. Người ngồi trước mặt ông không ai khác chính là Trần Hoàng Long.Người đó có vóc dáng hơi đô con, đội một cái mũ xụp, tay móc móc rồi tên đàn em cầm bật lửa đưa tay hầu mồi thuốc xì gà, ông ta hút rồi nhả khói.- Ngài đây đến chỗ hội quán của tôi có chuyện gì sao?Lưu sư phụ tuy không thích cái kiểu ngồi tự nhiên ở nhà người khác của hắn nhưng ông vẫn bình thản.- Con tôi nó đang ở đây! Tôi tất nhiên là đến đưa nó đi!- À! Vậy chàng trai đó là con ông sao! Đệ tử tôi sẽ dẫn ông..- Tôi còn muốn giao dịch một chuyện nữa.Hoàng Long cắt ngang lời của Lưu sư phụ, nhưng Lưu Thiều Hoa lại chối ngay:- Ở đây là võ quán! Không phải là nơi giao dịch đâu!- Chuyện 4 người ở hội quán ông ngăn cản chuyện làm ăn của tôi! Ông không biết sao?- Thời buổi này có thể giúp người thì nên giúp! Bọn nhỏ chỉ đơn giản là thực hiện chính nghĩa thôi!- Phải ha ha! Chính nghĩa ấy tôi muốn mua. Dùng chính nghĩa ấy dẹp bọn Tào Tháo thôi! Coi như ông cũng được tiếng, tôi cũng được phần! Thấy sao?Lưu Thiều Hoa bình tĩnh trước lời giao dịch bẩn thỉu của gã, ông cười chan hoà.- Xưa nay cái xấu đâu có phân loại! Tôi nghĩ rằng giúp dân đâu phải vì để đổi lấy lợi lộc. Là người có thể giúp ai thì cứ giúp, miễn sao làm cho cả đời cảm thấy thanh nhàn là được.Một tên đàn em tức giận trước câu nói đó của ông, định lôi súng ra thì Hoàng Long giơ tay ý bảo dừng. Rồi ông ta đứng lên, huỷ cuộc giao dịch vô nghĩa đi, nói một câu lạnh lùng.:- Đi đón cậu chủ đi!Tiến được đàn em đưa vào xe, còn Hoàng Long vẫn ngồi xe riêng, ông ta nhìn cái biển hội quán võ đường Nhiệm Màu rồi cười khẩy, dàn xe đen phóng đi.

Chap 28 Chọc giận quỷ

Một vài người áo đen đi đến trước cửa của hội quán Nhiêm Màu.

- Sư phụ có người muốn gặp sư phụ ạ!

Lưu sư phụ gác bút lại rồi nhanh nhẹn đi ra phòng khách, sau đó ông hơi ngạc nhiên. Người ngồi trước mặt ông không ai khác chính là Trần Hoàng Long.

Người đó có vóc dáng hơi đô con, đội một cái mũ xụp, tay móc móc rồi tên đàn em cầm bật lửa đưa tay hầu mồi thuốc xì gà, ông ta hút rồi nhả khói.

- Ngài đây đến chỗ hội quán của tôi có chuyện gì sao?

Lưu sư phụ tuy không thích cái kiểu ngồi tự nhiên ở nhà người khác của hắn nhưng ông vẫn bình thản.

- Con tôi nó đang ở đây! Tôi tất nhiên là đến đưa nó đi!

- À! Vậy chàng trai đó là con ông sao! Đệ tử tôi sẽ dẫn ông..

- Tôi còn muốn giao dịch một chuyện nữa.

Hoàng Long cắt ngang lời của Lưu sư phụ, nhưng Lưu Thiều Hoa lại chối ngay:

- Ở đây là võ quán! Không phải là nơi giao dịch đâu!

- Chuyện 4 người ở hội quán ông ngăn cản chuyện làm ăn của tôi! Ông không biết sao?

- Thời buổi này có thể giúp người thì nên giúp! Bọn nhỏ chỉ đơn giản là thực hiện chính nghĩa thôi!

- Phải ha ha! Chính nghĩa ấy tôi muốn mua. Dùng chính nghĩa ấy dẹp bọn Tào Tháo thôi! Coi như ông cũng được tiếng, tôi cũng được phần! Thấy sao?

Lưu Thiều Hoa bình tĩnh trước lời giao dịch bẩn thỉu của gã, ông cười chan hoà.

- Xưa nay cái xấu đâu có phân loại! Tôi nghĩ rằng giúp dân đâu phải vì để đổi lấy lợi lộc. Là người có thể giúp ai thì cứ giúp, miễn sao làm cho cả đời cảm thấy thanh nhàn là được.

Một tên đàn em tức giận trước câu nói đó của ông, định lôi súng ra thì Hoàng Long giơ tay ý bảo dừng. Rồi ông ta đứng lên, huỷ cuộc giao dịch vô nghĩa đi, nói một câu lạnh lùng.:

- Đi đón cậu chủ đi!

Tiến được đàn em đưa vào xe, còn Hoàng Long vẫn ngồi xe riêng, ông ta nhìn cái biển hội quán võ đường Nhiệm Màu rồi cười khẩy, dàn xe đen phóng đi.

Bảo Vệ Công ChúaTác giả: BonnieChap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ… Chap 28 Chọc giận quỷMột vài người áo đen đi đến trước cửa của hội quán Nhiêm Màu.- Sư phụ có người muốn gặp sư phụ ạ!Lưu sư phụ gác bút lại rồi nhanh nhẹn đi ra phòng khách, sau đó ông hơi ngạc nhiên. Người ngồi trước mặt ông không ai khác chính là Trần Hoàng Long.Người đó có vóc dáng hơi đô con, đội một cái mũ xụp, tay móc móc rồi tên đàn em cầm bật lửa đưa tay hầu mồi thuốc xì gà, ông ta hút rồi nhả khói.- Ngài đây đến chỗ hội quán của tôi có chuyện gì sao?Lưu sư phụ tuy không thích cái kiểu ngồi tự nhiên ở nhà người khác của hắn nhưng ông vẫn bình thản.- Con tôi nó đang ở đây! Tôi tất nhiên là đến đưa nó đi!- À! Vậy chàng trai đó là con ông sao! Đệ tử tôi sẽ dẫn ông..- Tôi còn muốn giao dịch một chuyện nữa.Hoàng Long cắt ngang lời của Lưu sư phụ, nhưng Lưu Thiều Hoa lại chối ngay:- Ở đây là võ quán! Không phải là nơi giao dịch đâu!- Chuyện 4 người ở hội quán ông ngăn cản chuyện làm ăn của tôi! Ông không biết sao?- Thời buổi này có thể giúp người thì nên giúp! Bọn nhỏ chỉ đơn giản là thực hiện chính nghĩa thôi!- Phải ha ha! Chính nghĩa ấy tôi muốn mua. Dùng chính nghĩa ấy dẹp bọn Tào Tháo thôi! Coi như ông cũng được tiếng, tôi cũng được phần! Thấy sao?Lưu Thiều Hoa bình tĩnh trước lời giao dịch bẩn thỉu của gã, ông cười chan hoà.- Xưa nay cái xấu đâu có phân loại! Tôi nghĩ rằng giúp dân đâu phải vì để đổi lấy lợi lộc. Là người có thể giúp ai thì cứ giúp, miễn sao làm cho cả đời cảm thấy thanh nhàn là được.Một tên đàn em tức giận trước câu nói đó của ông, định lôi súng ra thì Hoàng Long giơ tay ý bảo dừng. Rồi ông ta đứng lên, huỷ cuộc giao dịch vô nghĩa đi, nói một câu lạnh lùng.:- Đi đón cậu chủ đi!Tiến được đàn em đưa vào xe, còn Hoàng Long vẫn ngồi xe riêng, ông ta nhìn cái biển hội quán võ đường Nhiệm Màu rồi cười khẩy, dàn xe đen phóng đi.

Chương 29: Chap 28 Chọc giận quỷ