Chap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ…
Chương 41: Chap 39 Mặc kệ tôi
Bảo Vệ Công ChúaTác giả: BonnieChap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ… Chap 39 Mặc kệ tôiBọn đàn em đang dẫn Hạo Nhiên đi thì khựng lại, dũng khí của bọn đồng môn võ đường Nhiệm Màu đúng là không tầm thường, chúng đang nhìn thấy một con rồng vàng gầm gừ xung quanh nộ khí xung thiên của bọn đó. Tên cầm đầu lao lên, cùng lúc cả lũ cũng nhao nhao chạy lên.Khi tên cầm đầu đang chuẩn bị phang gậy thì bỗng dừng lại, trán cậu đang rất kến, khuôn mặt lạnh toát, mồ hôi chảy từng giọt. Bởi vì tên đó đang dí súng vào ngay chính giữa trán của cậu ta.- Đồ chơi đúng không? ( cậu ta run run)- Hàng nhập khẩu! Lên nòng 5 viên đạn, bắn trong bán kính 30 mét, cự li này nổ tung não đấy.Bọn đồng môn run sợ lùi lại, rồi tên chĩa súng quát:- Bỏ hết gậy xuống! Tránh xa ra.Bọn đồng môn đang băn khoăn, tay run run phân vân rõ rệt, Hạo Nhiên ngay lúc này, trong tình thế nguy hiểm, cô đã cố gắng muốn hét lên mặc kệ tôi, nhưng không sao nói ra được. Rồi cô nhìn tên chĩa súng tỏ ra ánh mắt rằng tha cho họ tôi sẽ đi theo.Tên đó lôi cô đi tiến về phía cửa vẫn cầm súng chĩa xung quanh doạ dẫm. Khi cô đã bị bắt vào xe, thì lúc này Trịnh Bình mới thôi không chĩa súng vào người Lưu sư phụ, hắn cười hả hê bỏ đi, võ quán thì sao, cũng không đấu lại được xã hội đen, đây chính là cái điều minh chứng cho cái gọi là tà ác lên ngôi chính nghĩa vứt vào sọt rác.Chiếc xe đem cô đến địa phủ của Tào Tháo
Chap 39 Mặc kệ tôi
Bọn đàn em đang dẫn Hạo Nhiên đi thì khựng lại, dũng khí của bọn đồng môn võ đường Nhiệm Màu đúng là không tầm thường, chúng đang nhìn thấy một con rồng vàng gầm gừ xung quanh nộ khí xung thiên của bọn đó. Tên cầm đầu lao lên, cùng lúc cả lũ cũng nhao nhao chạy lên.
Khi tên cầm đầu đang chuẩn bị phang gậy thì bỗng dừng lại, trán cậu đang rất kến, khuôn mặt lạnh toát, mồ hôi chảy từng giọt. Bởi vì tên đó đang dí súng vào ngay chính giữa trán của cậu ta.
- Đồ chơi đúng không? ( cậu ta run run)
- Hàng nhập khẩu! Lên nòng 5 viên đạn, bắn trong bán kính 30 mét, cự li này nổ tung não đấy.
Bọn đồng môn run sợ lùi lại, rồi tên chĩa súng quát:
- Bỏ hết gậy xuống! Tránh xa ra.
Bọn đồng môn đang băn khoăn, tay run run phân vân rõ rệt, Hạo Nhiên ngay lúc này, trong tình thế nguy hiểm, cô đã cố gắng muốn hét lên mặc kệ tôi, nhưng không sao nói ra được. Rồi cô nhìn tên chĩa súng tỏ ra ánh mắt rằng tha cho họ tôi sẽ đi theo.
Tên đó lôi cô đi tiến về phía cửa vẫn cầm súng chĩa xung quanh doạ dẫm. Khi cô đã bị bắt vào xe, thì lúc này Trịnh Bình mới thôi không chĩa súng vào người Lưu sư phụ, hắn cười hả hê bỏ đi, võ quán thì sao, cũng không đấu lại được xã hội đen, đây chính là cái điều minh chứng cho cái gọi là tà ác lên ngôi chính nghĩa vứt vào sọt rác.
Chiếc xe đem cô đến địa phủ của Tào Tháo
Bảo Vệ Công ChúaTác giả: BonnieChap1: Ngõ hẻm Trên con đường buổi sáng còn mờ ảo bởi sương sớm, tiếng gió thổi nhè nhẹ, lướt qua những tán lá cây, đám lá khô rụng, mơn qua da và thì thầm những tiếng ‘’ ù ù’’ qua tai cô nhóc. Xe đạp màu hồng đi qua những lá rụng khô dưới đất tạo ra những tiếng ‘’ xào xào’’. Hạo Nhiên vẫn như mọi ngày đi học hướng đến trường cấp 3 Thanh Thạch . Vỗn dĩ chẳng có gì khiến cô bận tâm nếu như không đi qua cái ngõ hẻm định mệnh ấy, phát ra tiếng đánh nhau om tỏi. - Mẹ! Tưởng mình là thằng nhà giàu thích cua con nào thì cua à.! Nhìn kĩ mặt tao và ghi nhớ rằng Tiên Di là của ông đây nghe chưa. Tên đó bới xong thì nhổ luôn một bãi nước bọt vào áo tên đối diện sau đó cười sảng khoái cùng mấy tên khác. Cái cậu tóc đỏ chỉ cười nửa miệng, rồi cởi luôn chiếc áo bị bẩn nhục nhã ra, quật luôn vào mặt tên đó. - Mày!! Tụi mày xông lên đánh nó. Tên hống hách còn chưa nói hết câu thì tên tóc đỏ đã rút dao ra chém một phát vào tay hắn, máu phun xối xả, tên bị chém ôm tay ngã xuống đất. - A! Hạo Nhiên sợ… Chap 39 Mặc kệ tôiBọn đàn em đang dẫn Hạo Nhiên đi thì khựng lại, dũng khí của bọn đồng môn võ đường Nhiệm Màu đúng là không tầm thường, chúng đang nhìn thấy một con rồng vàng gầm gừ xung quanh nộ khí xung thiên của bọn đó. Tên cầm đầu lao lên, cùng lúc cả lũ cũng nhao nhao chạy lên.Khi tên cầm đầu đang chuẩn bị phang gậy thì bỗng dừng lại, trán cậu đang rất kến, khuôn mặt lạnh toát, mồ hôi chảy từng giọt. Bởi vì tên đó đang dí súng vào ngay chính giữa trán của cậu ta.- Đồ chơi đúng không? ( cậu ta run run)- Hàng nhập khẩu! Lên nòng 5 viên đạn, bắn trong bán kính 30 mét, cự li này nổ tung não đấy.Bọn đồng môn run sợ lùi lại, rồi tên chĩa súng quát:- Bỏ hết gậy xuống! Tránh xa ra.Bọn đồng môn đang băn khoăn, tay run run phân vân rõ rệt, Hạo Nhiên ngay lúc này, trong tình thế nguy hiểm, cô đã cố gắng muốn hét lên mặc kệ tôi, nhưng không sao nói ra được. Rồi cô nhìn tên chĩa súng tỏ ra ánh mắt rằng tha cho họ tôi sẽ đi theo.Tên đó lôi cô đi tiến về phía cửa vẫn cầm súng chĩa xung quanh doạ dẫm. Khi cô đã bị bắt vào xe, thì lúc này Trịnh Bình mới thôi không chĩa súng vào người Lưu sư phụ, hắn cười hả hê bỏ đi, võ quán thì sao, cũng không đấu lại được xã hội đen, đây chính là cái điều minh chứng cho cái gọi là tà ác lên ngôi chính nghĩa vứt vào sọt rác.Chiếc xe đem cô đến địa phủ của Tào Tháo