Học hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình…
Chương 4: Chương 3: Bé và ngày sinh nhật
Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… - Là con N đó.- Ờ. Mà không chép bài à- Chép làm gì. Học chỉ muốn ngủ- Học thế đấy- Thế thì sao?- Không sao! Mà tối mới có sao. Hehe- Muốn cãi nhau hả?- Không. Em nào gám cãi nhau với lớp trưởng- Biết thế là ngoan- Này! Đừng được đà lấn tới. Thấy bạn ngoan hiền bắt nạt nhé- Ngoan hiền thật sao?- Thôi! Em thua. Mà sao gọi N là bé vậy?- Thì ở nhà nó gọi là thế mà. Không biết à?- Không.- Thì giờ biết rùi đó. Mà không phải ai cũng được gọi như thế đâu nhé.- Sao vậy?- Cả phòng có mình ta gọi là “Bé” thôi.- Độc nhỉ!- Chuyện. Mà có ượn vở không?- Dạ. Đây thưa chịCũng may sinh viên năm nhất mình còn ngoan. Ghi chép bài vở đầy đủ nên còn ượn được. Về sau không phải dùng vở thích thậtQuen N được thời gian mình cũng biết chút ít. Thì ra quê cùng, mà khác huyện thôi. Thích uống sting – sau này mình cũng thích vì lần nào đi uống nước với N rồi uống cùng (lây bệnh thì phải ^^), N thích được đi chơi khắp nơi, nấu nướng cũng tốt... Còn nhiều lắm.- Happy birthday – N xuất hiện với món quà trên tay- Ơ. Cảm ơn. Sao biết vậy.- Thì xem thẻ sinh viên của H mà.- À. Quên mất. Cảm ơn nhé- Đừng nói là H quên sinh nhật mình nhé?- Đâu. Quên sao được. Mà N cũng sinh nhật tháng này nhỉ?- Sau H một ngày- Vậy là ngày mai à?- Ngốc thế! Chẳng nhẽ là hôm qua – Vừa nói N vừa lấy tay dí vào đầu mình- Ôi! Anh chị lãng mạn quá – Bí thư lớp và lớp trưởng (một cặp với nhau)- Đâu bằng một số người?- Ai cơ?- Lão bí thư giả ngơ- Mà quà của em đâu anh?( lão bí thư hơn mình 2 tuổi nên gọi vậy)- Ngày gì mà quà?- Sinh nhật em- Anh biết đâu?- Giờ biết rùi đó- Thôi cứ coi như là chưa biết đi- Ặc. Anh em tốt vãi- Thế chú thích gì?- Em thích kim cương- Mày thích cương này – Vừa nói lão vừa giơ nắm đấm- Thì anh hỏi em mà- Tao bán răng tao đã nhé- Vâng. Bán nhanh đi anhCũng may là có chuông hết giờ. Té lẹ không lại no đòn.Bọn cùng phòng hum nay tổ chức ình có bánh gato to đùng, vịt gà rồi rượu. Cảm động vãi ra T_TNửa đêmRinh rinh ...- Alo- H ngủ rùi à?- Ai đấy?- N đây!- Hả? – Nhìn lại điện thoại. “ N QT13”- Sao vậy!- Không sao. Bất ngờ quá – Đang buồn ngủ mà tỉnh như sáo luôn.- Ơ. N làm phiền à?- Không. Không. Nhưng có chuyện gì vậy? – Không biết từ bao giờ mình lại ngóng điện thoại của N đến vậy. Đến mình còn không hiểu nữa- Không. N đang ở trên sân thượng - Giọng buồn buồn- Làm gì vậy. Đừng nghĩ bậy nha
- Là con N đó.
- Ờ. Mà không chép bài à
- Chép làm gì. Học chỉ muốn ngủ
- Học thế đấy
- Thế thì sao?
- Không sao! Mà tối mới có sao. Hehe
- Muốn cãi nhau hả?
- Không. Em nào gám cãi nhau với lớp trưởng
- Biết thế là ngoan
- Này! Đừng được đà lấn tới. Thấy bạn ngoan hiền bắt nạt nhé
- Ngoan hiền thật sao?
- Thôi! Em thua. Mà sao gọi N là bé vậy?
- Thì ở nhà nó gọi là thế mà. Không biết à?
- Không.
- Thì giờ biết rùi đó. Mà không phải ai cũng được gọi như thế đâu nhé.
- Sao vậy?
- Cả phòng có mình ta gọi là “Bé” thôi.
- Độc nhỉ!
- Chuyện. Mà có ượn vở không?
- Dạ. Đây thưa chị
Cũng may sinh viên năm nhất mình còn ngoan. Ghi chép bài vở đầy đủ nên còn ượn được. Về sau không phải dùng vở thích thật
Quen N được thời gian mình cũng biết chút ít. Thì ra quê cùng, mà khác huyện thôi. Thích uống sting – sau này mình cũng thích vì lần nào đi uống nước với N rồi uống cùng (lây bệnh thì phải ^^), N thích được đi chơi khắp nơi, nấu nướng cũng tốt... Còn nhiều lắm.
- Happy birthday – N xuất hiện với món quà trên tay
- Ơ. Cảm ơn. Sao biết vậy.
- Thì xem thẻ sinh viên của H mà.
- À. Quên mất. Cảm ơn nhé
- Đừng nói là H quên sinh nhật mình nhé?
- Đâu. Quên sao được. Mà N cũng sinh nhật tháng này nhỉ?
- Sau H một ngày
- Vậy là ngày mai à?
- Ngốc thế! Chẳng nhẽ là hôm qua – Vừa nói N vừa lấy tay dí vào đầu mình
- Ôi! Anh chị lãng mạn quá – Bí thư lớp và lớp trưởng (một cặp với nhau)
- Đâu bằng một số người?
- Ai cơ?- Lão bí thư giả ngơ
- Mà quà của em đâu anh?( lão bí thư hơn mình 2 tuổi nên gọi vậy)
- Ngày gì mà quà?
- Sinh nhật em
- Anh biết đâu?
- Giờ biết rùi đó
- Thôi cứ coi như là chưa biết đi
- Ặc. Anh em tốt vãi
- Thế chú thích gì?
- Em thích kim cương
- Mày thích cương này – Vừa nói lão vừa giơ nắm đấm
- Thì anh hỏi em mà
- Tao bán răng tao đã nhé
- Vâng. Bán nhanh đi anh
Cũng may là có chuông hết giờ. Té lẹ không lại no đòn.
Bọn cùng phòng hum nay tổ chức ình có bánh gato to đùng, vịt gà rồi rượu. Cảm động vãi ra T_T
Nửa đêm
Rinh rinh ...
- Alo
- H ngủ rùi à?
- Ai đấy?
- N đây!
- Hả? – Nhìn lại điện thoại. “ N QT13”
- Sao vậy!
- Không sao. Bất ngờ quá – Đang buồn ngủ mà tỉnh như sáo luôn.
- Ơ. N làm phiền à?
- Không. Không. Nhưng có chuyện gì vậy? – Không biết từ bao giờ mình lại ngóng điện thoại của N đến vậy. Đến mình còn không hiểu nữa
- Không. N đang ở trên sân thượng - Giọng buồn buồn
- Làm gì vậy. Đừng nghĩ bậy nha
Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… - Là con N đó.- Ờ. Mà không chép bài à- Chép làm gì. Học chỉ muốn ngủ- Học thế đấy- Thế thì sao?- Không sao! Mà tối mới có sao. Hehe- Muốn cãi nhau hả?- Không. Em nào gám cãi nhau với lớp trưởng- Biết thế là ngoan- Này! Đừng được đà lấn tới. Thấy bạn ngoan hiền bắt nạt nhé- Ngoan hiền thật sao?- Thôi! Em thua. Mà sao gọi N là bé vậy?- Thì ở nhà nó gọi là thế mà. Không biết à?- Không.- Thì giờ biết rùi đó. Mà không phải ai cũng được gọi như thế đâu nhé.- Sao vậy?- Cả phòng có mình ta gọi là “Bé” thôi.- Độc nhỉ!- Chuyện. Mà có ượn vở không?- Dạ. Đây thưa chịCũng may sinh viên năm nhất mình còn ngoan. Ghi chép bài vở đầy đủ nên còn ượn được. Về sau không phải dùng vở thích thậtQuen N được thời gian mình cũng biết chút ít. Thì ra quê cùng, mà khác huyện thôi. Thích uống sting – sau này mình cũng thích vì lần nào đi uống nước với N rồi uống cùng (lây bệnh thì phải ^^), N thích được đi chơi khắp nơi, nấu nướng cũng tốt... Còn nhiều lắm.- Happy birthday – N xuất hiện với món quà trên tay- Ơ. Cảm ơn. Sao biết vậy.- Thì xem thẻ sinh viên của H mà.- À. Quên mất. Cảm ơn nhé- Đừng nói là H quên sinh nhật mình nhé?- Đâu. Quên sao được. Mà N cũng sinh nhật tháng này nhỉ?- Sau H một ngày- Vậy là ngày mai à?- Ngốc thế! Chẳng nhẽ là hôm qua – Vừa nói N vừa lấy tay dí vào đầu mình- Ôi! Anh chị lãng mạn quá – Bí thư lớp và lớp trưởng (một cặp với nhau)- Đâu bằng một số người?- Ai cơ?- Lão bí thư giả ngơ- Mà quà của em đâu anh?( lão bí thư hơn mình 2 tuổi nên gọi vậy)- Ngày gì mà quà?- Sinh nhật em- Anh biết đâu?- Giờ biết rùi đó- Thôi cứ coi như là chưa biết đi- Ặc. Anh em tốt vãi- Thế chú thích gì?- Em thích kim cương- Mày thích cương này – Vừa nói lão vừa giơ nắm đấm- Thì anh hỏi em mà- Tao bán răng tao đã nhé- Vâng. Bán nhanh đi anhCũng may là có chuông hết giờ. Té lẹ không lại no đòn.Bọn cùng phòng hum nay tổ chức ình có bánh gato to đùng, vịt gà rồi rượu. Cảm động vãi ra T_TNửa đêmRinh rinh ...- Alo- H ngủ rùi à?- Ai đấy?- N đây!- Hả? – Nhìn lại điện thoại. “ N QT13”- Sao vậy!- Không sao. Bất ngờ quá – Đang buồn ngủ mà tỉnh như sáo luôn.- Ơ. N làm phiền à?- Không. Không. Nhưng có chuyện gì vậy? – Không biết từ bao giờ mình lại ngóng điện thoại của N đến vậy. Đến mình còn không hiểu nữa- Không. N đang ở trên sân thượng - Giọng buồn buồn- Làm gì vậy. Đừng nghĩ bậy nha