Tác giả:

Học hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình…

Chương 24: Chương 22: Về quê

Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… Ánh mắt đó là một người luôn dõi theo6h30, quán chị Vân- Ăn bánh mỳ ngon thật- Không phải ăn cháo chứ gì?- Có cháo của Bé ăn thì anh thấy ngon hơn. Hihi- Anh cũng biết nịnh đấy à- Đâu. Anh nói thật mà- Được rồi. Hôm sau, anh mà nói lại cháo thì ăn đòn với Bé- Ực- Mà anh ăn ít tương ớt thôi- Ngon mà- Mặt anh như cái rổ ấy- Hả? – Mặt mình o.0- Lại hả? Mà khi nào anh lại vào trường?- Anh cũng không biết?“Rinh rinh...”. Tin nhắn từ một số kỳ quặc- Hành động 20h, 3/1. Điểm hẹn ở cồng sau. Đúng giờCả mình và Bé cùng nhận được tin nhắn ấy. Và mình cũng hiểu được là ai đã nhắn tin nhắn đó đến- Chắc mình phải vào này sớm rồi- UkmCả hai đều im lặng.7h, ký túc xá- Bé có mang được đồ xuống không? Hay để anh lên. – mình gọi nói chuyện với Bé- Bé mang được mà- Anh đang đợi dưới này nha- Ukm- Lại ukm- Bé đang mang đồ xuống- Ukm. Anh đợiBộp- Anh- Ơ. Hoa sao em ở đây?- Anh không nhìn thấy à. Em cũng về quê mà – Hoa chỉ xuống đống đồ dưới tay- Vậy à- Anh đợi ai à?- Ukm. Anh đợi bạn về luôn- Anh không ra nhanh là lỡ xe đấy- Không sao. Em cứ đi trước đi- Anh này- Sao- Hôm qua anh đi chơi với N à?- Ukm. Có sao không- Vậy sao không gọi em đi cùng- Lúc đó em tự bỏ đi mà- Anh không thích em à?- Sao em lại hỏi vậy?- Anh coi em là gì?- Là em gái anh mà. Ngốc ak – Mình xoa đầu Hoa- H – Ánh mắt của Bé có gì đó không vui- Xuống đến nơi rồi à- Ukm- Đưa đây giúp cho- Thôi. Không cần đâu- Ơ. Sao vậy- Về thôi- Anh giúp em đống đồ này được không? – Hoa lên tiếng...- BéMình chạy lại chỗ Bé. Giật lấy túi đồ.- Để anh cầm. Việc nặng này Bé làm sao?- Vâng- Hả? - Mình ngạc nhiên- Anh lại hả?- Không. Mình về điVà có một người phía sau đang dõi theo chúng tôi. Rồi cùng điBến xe bus- Xe đến rồi. Mình về đi – Hoa nói- Hai người về trước đi. Mình về chuyến sau – Bé nói- Em về trước đi – mình nhìn Hoa nói. Mình đã hiểu tại sao Bé lại không vui- Ơ. Hai người không sợ lỡ xe ngoài bến à- Không có xe này thì xe khác. Lo gì. Nói em về trước thì cứ về đi – mình quát Hoa- Anh- Về điHoa lên xe bus về bến xe trướcChỉ còn mình và Bé. Im lặng- Cô cho cháu 2 sting với- Của cháu đây- Cháu cảm ơnBến xe bus. Bé vẫn ngồi ở đấy. Mình cảm thấy nỗi buồn trong Bé- N - một người con trai lại gần Bé. Đó là

Ánh mắt đó là một người luôn dõi theo

6h30, quán chị Vân

- Ăn bánh mỳ ngon thật

- Không phải ăn cháo chứ gì?

- Có cháo của Bé ăn thì anh thấy ngon hơn. Hihi

- Anh cũng biết nịnh đấy à

- Đâu. Anh nói thật mà

- Được rồi. Hôm sau, anh mà nói lại cháo thì ăn đòn với Bé

- Ực

- Mà anh ăn ít tương ớt thôi

- Ngon mà

- Mặt anh như cái rổ ấy

- Hả? – Mặt mình o.0

- Lại hả? Mà khi nào anh lại vào trường?

- Anh cũng không biết?

“Rinh rinh...”. Tin nhắn từ một số kỳ quặc

- Hành động 20h, 3/1. Điểm hẹn ở cồng sau. Đúng giờ

Cả mình và Bé cùng nhận được tin nhắn ấy. Và mình cũng hiểu được là ai đã nhắn tin nhắn đó đến

- Chắc mình phải vào này sớm rồi

- Ukm

Cả hai đều im lặng.

7h, ký túc xá

- Bé có mang được đồ xuống không? Hay để anh lên. – mình gọi nói chuyện với Bé

- Bé mang được mà

- Anh đang đợi dưới này nha

- Ukm

- Lại ukm

- Bé đang mang đồ xuống

- Ukm. Anh đợi

Bộp

- Anh

- Ơ. Hoa sao em ở đây?

- Anh không nhìn thấy à. Em cũng về quê mà – Hoa chỉ xuống đống đồ dưới tay

- Vậy à

- Anh đợi ai à?

- Ukm. Anh đợi bạn về luôn

- Anh không ra nhanh là lỡ xe đấy

- Không sao. Em cứ đi trước đi

- Anh này

- Sao

- Hôm qua anh đi chơi với N à?

- Ukm. Có sao không

- Vậy sao không gọi em đi cùng

- Lúc đó em tự bỏ đi mà

- Anh không thích em à?

- Sao em lại hỏi vậy?

- Anh coi em là gì?

- Là em gái anh mà. Ngốc ak – Mình xoa đầu Hoa

- H – Ánh mắt của Bé có gì đó không vui

- Xuống đến nơi rồi à

- Ukm

- Đưa đây giúp cho

- Thôi. Không cần đâu

- Ơ. Sao vậy

- Về thôi

- Anh giúp em đống đồ này được không? – Hoa lên tiếng

...

- Bé

Mình chạy lại chỗ Bé. Giật lấy túi đồ.

- Để anh cầm. Việc nặng này Bé làm sao?

- Vâng

- Hả? - Mình ngạc nhiên

- Anh lại hả?

- Không. Mình về đi

Và có một người phía sau đang dõi theo chúng tôi. Rồi cùng đi

Bến xe bus

- Xe đến rồi. Mình về đi – Hoa nói

- Hai người về trước đi. Mình về chuyến sau – Bé nói

- Em về trước đi – mình nhìn Hoa nói. Mình đã hiểu tại sao Bé lại không vui

- Ơ. Hai người không sợ lỡ xe ngoài bến à

- Không có xe này thì xe khác. Lo gì. Nói em về trước thì cứ về đi – mình quát Hoa

- Anh

- Về đi

Hoa lên xe bus về bến xe trước

Chỉ còn mình và Bé. Im lặng

- Cô cho cháu 2 sting với

- Của cháu đây

- Cháu cảm ơn

Bến xe bus. Bé vẫn ngồi ở đấy. Mình cảm thấy nỗi buồn trong Bé

- N - một người con trai lại gần Bé. Đó là

Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… Ánh mắt đó là một người luôn dõi theo6h30, quán chị Vân- Ăn bánh mỳ ngon thật- Không phải ăn cháo chứ gì?- Có cháo của Bé ăn thì anh thấy ngon hơn. Hihi- Anh cũng biết nịnh đấy à- Đâu. Anh nói thật mà- Được rồi. Hôm sau, anh mà nói lại cháo thì ăn đòn với Bé- Ực- Mà anh ăn ít tương ớt thôi- Ngon mà- Mặt anh như cái rổ ấy- Hả? – Mặt mình o.0- Lại hả? Mà khi nào anh lại vào trường?- Anh cũng không biết?“Rinh rinh...”. Tin nhắn từ một số kỳ quặc- Hành động 20h, 3/1. Điểm hẹn ở cồng sau. Đúng giờCả mình và Bé cùng nhận được tin nhắn ấy. Và mình cũng hiểu được là ai đã nhắn tin nhắn đó đến- Chắc mình phải vào này sớm rồi- UkmCả hai đều im lặng.7h, ký túc xá- Bé có mang được đồ xuống không? Hay để anh lên. – mình gọi nói chuyện với Bé- Bé mang được mà- Anh đang đợi dưới này nha- Ukm- Lại ukm- Bé đang mang đồ xuống- Ukm. Anh đợiBộp- Anh- Ơ. Hoa sao em ở đây?- Anh không nhìn thấy à. Em cũng về quê mà – Hoa chỉ xuống đống đồ dưới tay- Vậy à- Anh đợi ai à?- Ukm. Anh đợi bạn về luôn- Anh không ra nhanh là lỡ xe đấy- Không sao. Em cứ đi trước đi- Anh này- Sao- Hôm qua anh đi chơi với N à?- Ukm. Có sao không- Vậy sao không gọi em đi cùng- Lúc đó em tự bỏ đi mà- Anh không thích em à?- Sao em lại hỏi vậy?- Anh coi em là gì?- Là em gái anh mà. Ngốc ak – Mình xoa đầu Hoa- H – Ánh mắt của Bé có gì đó không vui- Xuống đến nơi rồi à- Ukm- Đưa đây giúp cho- Thôi. Không cần đâu- Ơ. Sao vậy- Về thôi- Anh giúp em đống đồ này được không? – Hoa lên tiếng...- BéMình chạy lại chỗ Bé. Giật lấy túi đồ.- Để anh cầm. Việc nặng này Bé làm sao?- Vâng- Hả? - Mình ngạc nhiên- Anh lại hả?- Không. Mình về điVà có một người phía sau đang dõi theo chúng tôi. Rồi cùng điBến xe bus- Xe đến rồi. Mình về đi – Hoa nói- Hai người về trước đi. Mình về chuyến sau – Bé nói- Em về trước đi – mình nhìn Hoa nói. Mình đã hiểu tại sao Bé lại không vui- Ơ. Hai người không sợ lỡ xe ngoài bến à- Không có xe này thì xe khác. Lo gì. Nói em về trước thì cứ về đi – mình quát Hoa- Anh- Về điHoa lên xe bus về bến xe trướcChỉ còn mình và Bé. Im lặng- Cô cho cháu 2 sting với- Của cháu đây- Cháu cảm ơnBến xe bus. Bé vẫn ngồi ở đấy. Mình cảm thấy nỗi buồn trong Bé- N - một người con trai lại gần Bé. Đó là

Chương 24: Chương 22: Về quê