Tác giả:

Học hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình…

Chương 33: Chương 31: Hành động đơn độc II

Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… 21h, khách sạn- Wǒ jiǎnchále zhè(Tôi muốn trả phòng này)- Shì de. Qǐng shāo děng yīxià, nǐ(Vâng. Xin quý khách đợi một chút)22h, Trung tâm hội nghị và triển lãm HongKongCó 8 chiếc xe 4 chỗ đang tới trước đó- Bọn chúng sắp hành động rồiCó tất cả 32 tên. Tất cả chỉ trang bị súng ngắn. Có 10 tên ở lại chỗ các chiếc xe. 8 tên đi theo hai tên trùm. Còn lại tản ra các vị trí khác nhau. Tất cả đều liên lạc qua tai nghe- Xuất phát nào.Đợi thêm 5 phút nữa. Mình lấy điện thoại chuyển vị trí vệ tinh. Gây nhiễu trong phạm vi 800m.Đi bộ đến nơiBọn chúng dường như không để ý. ở đây không có một bóng người“Tạch tạch....”....Đường đi của súng mình nhanh hơn tụi nó. Chỉ cần mười phát vào giữa chán là xong.“Tụi này gà quá” – Mình nghĩ như vậyĐặt 8 quả mìn xung động dưới xe. Theo hành lang phía bên trái để leo lên trên nóc. Phải tránh qua đám người còn phía bên dưới. Nhưng vẫn bị đụng độ“Hự”Vặn cổ một, rồi lôi hắn ta vào chỗ khuất“Tạch”Một tên đang đi ra từ đó“Mất 15 phút rồi. Phải nhanh lên”Lên tới nơiMở túi có đựng đàn ghita. Là một khẩu Barrett M107 có gắn nòng giảm thanhCó tất cả 10 viên. Mình cẩn phải bắn thật chuẩn xác để hạ gục tất cả. Nhưng vẫn chưa thấy tụi nó giao hàng gì cả. Phải đợi khi hàng xuất hiệnNhưng cũng không cần đợi quá lâu. Chỉ 10 phút sau chúng đã lấy hàng ra.Mình chỉ có không tới một phút để hạ tất cả. Căn chỉnh để chỉ cần đi một đường là hạn tất cả. Đã xong thì. Mình thấy tụi đó giật mình. Chắc phát hiện tụi bên dưới rồi. Phải nhanh lên“Tạch”“Tạch”“Tạch”“Tạch”.....Đi được cả 10 tênMình hạy lại đó. Chiếc hộp đó có khóa mã cơ và cả khóa mã điện tử“Tạch” – Mình bắn hỏng khóa cơCái khóa mã điện tử nữa“Pằng”Mình nằm xuống“Tạch”“Tạch” – Không chúng tụi nó“Phải chạy trước đã” – Nghĩ rồi mình theo kế hoạch thoát thân xuống dướiTheo cầu thang bộ đi xuống“Tạch”“Tạch”.....Mình loại bỏ các đối thủ trên đường điGọi về tổ chức- Tôi đã có hàng - Mình nói- Tốt. Tập hợp ở cảng nước số 2. Đức đang ở đó - Tiếng của I- Rõ“Tạch”“Tạch”Ra đến bên ngoài mình thấy chúng đang nháo nhác cả lên- Tā zài qítā(Hắn ở kia) – Một tên phát hiện ra mình và hét lớnLeo lên chiếc xe rồi chạyChúng cũng leo lên xe. Nhưng“Bùm” – 3 trong 8 chiếc đã bị nổChạy được một quẫng thì thấy chúng ở phía sau. Chắc tháo được bom ra rồi.Tăng tốc độ trên đường ra cảng“Pằng”“Pằng”“Pằng”....Chúng bắn rát quáMình nhìn thấy có một chiếc xe tải cỡ lớn ở ngã tư trước mặt đang lao rất nhanh ở khúc cua.Chuyển đổi hệ thống đèn báo hiệu từ đỏ sang xanh.Lao gần tới đèn thì mình chuyển sang đỏKhi xe xủa chúng đang lao tới. Chiếc xe tải cũng lao tới“Rầm” chiếc xe tải đâm ngang chiếc xe của chúng“Rầm” một chiếc của chúng ở phía dưới gầm xeCắt được đuôi của chúng rồi. Mình nhanh chóng phogs về phía cảng“Bé à! Anh sắp được gặp Bé rồi”1h. Cảng nước số 2Mình leo lên chiếc tàu, là Cường đang trên tàu- Đức vẫn chưa tới sao anh? – Mình hỏi Cường- Chưa. Không biết sao lâu vậy – Cường trả lời- Đợi nó chút nữa anh à- Ukm. Làm tốt chứ- Em mà lại- Vậy là được – Cường đang nói thì có người chạy tới- Hỗ trợ.................

21h, khách sạn

- Wǒ jiǎnchále zhè(Tôi muốn trả phòng này)

- Shì de. Qǐng shāo děng yīxià, nǐ(Vâng. Xin quý khách đợi một chút)

22h, Trung tâm hội nghị và triển lãm HongKong

Có 8 chiếc xe 4 chỗ đang tới trước đó

- Bọn chúng sắp hành động rồi

Có tất cả 32 tên. Tất cả chỉ trang bị súng ngắn. Có 10 tên ở lại chỗ các chiếc xe. 8 tên đi theo hai tên trùm. Còn lại tản ra các vị trí khác nhau. Tất cả đều liên lạc qua tai nghe

- Xuất phát nào.

Đợi thêm 5 phút nữa. Mình lấy điện thoại chuyển vị trí vệ tinh. Gây nhiễu trong phạm vi 800m.

Đi bộ đến nơi

Bọn chúng dường như không để ý. ở đây không có một bóng người

“Tạch tạch....”

....

Đường đi của súng mình nhanh hơn tụi nó. Chỉ cần mười phát vào giữa chán là xong.

“Tụi này gà quá” – Mình nghĩ như vậy

Đặt 8 quả mìn xung động dưới xe. Theo hành lang phía bên trái để leo lên trên nóc. Phải tránh qua đám người còn phía bên dưới. Nhưng vẫn bị đụng độ

“Hự”

Vặn cổ một, rồi lôi hắn ta vào chỗ khuất

“Tạch”

Một tên đang đi ra từ đó

“Mất 15 phút rồi. Phải nhanh lên”

Lên tới nơi

Mở túi có đựng đàn ghita. Là một khẩu Barrett M107 có gắn nòng giảm thanh

Có tất cả 10 viên. Mình cẩn phải bắn thật chuẩn xác để hạ gục tất cả. Nhưng vẫn chưa thấy tụi nó giao hàng gì cả. Phải đợi khi hàng xuất hiện

Nhưng cũng không cần đợi quá lâu. Chỉ 10 phút sau chúng đã lấy hàng ra.

Mình chỉ có không tới một phút để hạ tất cả. Căn chỉnh để chỉ cần đi một đường là hạn tất cả. Đã xong thì. Mình thấy tụi đó giật mình. Chắc phát hiện tụi bên dưới rồi. Phải nhanh lên

“Tạch”

“Tạch”

“Tạch”

“Tạch”

.....

Đi được cả 10 tên

Mình hạy lại đó. Chiếc hộp đó có khóa mã cơ và cả khóa mã điện tử

“Tạch” – Mình bắn hỏng khóa cơ

Cái khóa mã điện tử nữa

“Pằng”

Mình nằm xuống

“Tạch”

“Tạch” – Không chúng tụi nó

“Phải chạy trước đã” – Nghĩ rồi mình theo kế hoạch thoát thân xuống dưới

Theo cầu thang bộ đi xuống

“Tạch”

“Tạch”

.....

Mình loại bỏ các đối thủ trên đường đi

Gọi về tổ chức

- Tôi đã có hàng - Mình nói

- Tốt. Tập hợp ở cảng nước số 2. Đức đang ở đó - Tiếng của I

- Rõ

“Tạch”

“Tạch”

Ra đến bên ngoài mình thấy chúng đang nháo nhác cả lên

- Tā zài qítā(Hắn ở kia) – Một tên phát hiện ra mình và hét lớn

Leo lên chiếc xe rồi chạy

Chúng cũng leo lên xe. Nhưng

“Bùm” – 3 trong 8 chiếc đã bị nổ

Chạy được một quẫng thì thấy chúng ở phía sau. Chắc tháo được bom ra rồi.

Tăng tốc độ trên đường ra cảng

“Pằng”

“Pằng”

“Pằng”

....

Chúng bắn rát quá

Mình nhìn thấy có một chiếc xe tải cỡ lớn ở ngã tư trước mặt đang lao rất nhanh ở khúc cua.

Chuyển đổi hệ thống đèn báo hiệu từ đỏ sang xanh.

Lao gần tới đèn thì mình chuyển sang đỏ

Khi xe xủa chúng đang lao tới. Chiếc xe tải cũng lao tới

“Rầm” chiếc xe tải đâm ngang chiếc xe của chúng

“Rầm” một chiếc của chúng ở phía dưới gầm xe

Cắt được đuôi của chúng rồi. Mình nhanh chóng phogs về phía cảng

“Bé à! Anh sắp được gặp Bé rồi”

1h. Cảng nước số 2

Mình leo lên chiếc tàu, là Cường đang trên tàu

- Đức vẫn chưa tới sao anh? – Mình hỏi Cường

- Chưa. Không biết sao lâu vậy – Cường trả lời

- Đợi nó chút nữa anh à

- Ukm. Làm tốt chứ

- Em mà lại

- Vậy là được – Cường đang nói thì có người chạy tới

- Hỗ trợ.................

Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần NữaTác giả: ChipendiproTruyện Ngôn TìnhHọc hành mệt nhọc. Nghỉ dài ngày về quê hương của mình. Trong lòng đang vui mừng. Đi xe bus ra bến xe. Sẽ chẳng có gì là lạ, khi bất chợt mình nhận ra, có một người con gái cùng đi với mình từ khi lên xe bus đến khi lên cả xe khách nữa. Mà chỉ là nghĩ thôi, bị gì đâu, bịt kín cả mặt mũi thế ai mà biết, chắc là tại mình suy nghĩ lung tung thôi. Ngồi trên xe chờ xuất bến. Lâu thấy cố nội luôn. Mà sao con bé kia cũng lên xe. Chắc là về quê. Kệ đi, sao mình cứ soi mãi thế. Cô gái đó lại ngồi cạnh mình, nhìn mình với một ánh mắt gì đó. Cũng không biết rõ cảm nhận của mình là như thế nào. Nhưng ánh mắt đó như muốn mình nhận ra người đó là ai. Mình cũng ngại, lỡ hỏi mà không đúng chắc ngượng chết. Thôi ngồi im cho nó lành Xe chuyển bánh. Ngồi trên xe gần 50 phút. Chắc ai đi xe mà đợi lâu như thế cũng biết nóng lòng như thế nào. Lấy điện thoại, cắm tai nghe vào nghe nhạc. Đang nghe nữa chừng thì. Bịch... Cô gái đó gối đầu lên vai mình... Ặc... Cái khỉ gì thế... Nâng đầu cô ta lên, ý là mình… 21h, khách sạn- Wǒ jiǎnchále zhè(Tôi muốn trả phòng này)- Shì de. Qǐng shāo děng yīxià, nǐ(Vâng. Xin quý khách đợi một chút)22h, Trung tâm hội nghị và triển lãm HongKongCó 8 chiếc xe 4 chỗ đang tới trước đó- Bọn chúng sắp hành động rồiCó tất cả 32 tên. Tất cả chỉ trang bị súng ngắn. Có 10 tên ở lại chỗ các chiếc xe. 8 tên đi theo hai tên trùm. Còn lại tản ra các vị trí khác nhau. Tất cả đều liên lạc qua tai nghe- Xuất phát nào.Đợi thêm 5 phút nữa. Mình lấy điện thoại chuyển vị trí vệ tinh. Gây nhiễu trong phạm vi 800m.Đi bộ đến nơiBọn chúng dường như không để ý. ở đây không có một bóng người“Tạch tạch....”....Đường đi của súng mình nhanh hơn tụi nó. Chỉ cần mười phát vào giữa chán là xong.“Tụi này gà quá” – Mình nghĩ như vậyĐặt 8 quả mìn xung động dưới xe. Theo hành lang phía bên trái để leo lên trên nóc. Phải tránh qua đám người còn phía bên dưới. Nhưng vẫn bị đụng độ“Hự”Vặn cổ một, rồi lôi hắn ta vào chỗ khuất“Tạch”Một tên đang đi ra từ đó“Mất 15 phút rồi. Phải nhanh lên”Lên tới nơiMở túi có đựng đàn ghita. Là một khẩu Barrett M107 có gắn nòng giảm thanhCó tất cả 10 viên. Mình cẩn phải bắn thật chuẩn xác để hạ gục tất cả. Nhưng vẫn chưa thấy tụi nó giao hàng gì cả. Phải đợi khi hàng xuất hiệnNhưng cũng không cần đợi quá lâu. Chỉ 10 phút sau chúng đã lấy hàng ra.Mình chỉ có không tới một phút để hạ tất cả. Căn chỉnh để chỉ cần đi một đường là hạn tất cả. Đã xong thì. Mình thấy tụi đó giật mình. Chắc phát hiện tụi bên dưới rồi. Phải nhanh lên“Tạch”“Tạch”“Tạch”“Tạch”.....Đi được cả 10 tênMình hạy lại đó. Chiếc hộp đó có khóa mã cơ và cả khóa mã điện tử“Tạch” – Mình bắn hỏng khóa cơCái khóa mã điện tử nữa“Pằng”Mình nằm xuống“Tạch”“Tạch” – Không chúng tụi nó“Phải chạy trước đã” – Nghĩ rồi mình theo kế hoạch thoát thân xuống dướiTheo cầu thang bộ đi xuống“Tạch”“Tạch”.....Mình loại bỏ các đối thủ trên đường điGọi về tổ chức- Tôi đã có hàng - Mình nói- Tốt. Tập hợp ở cảng nước số 2. Đức đang ở đó - Tiếng của I- Rõ“Tạch”“Tạch”Ra đến bên ngoài mình thấy chúng đang nháo nhác cả lên- Tā zài qítā(Hắn ở kia) – Một tên phát hiện ra mình và hét lớnLeo lên chiếc xe rồi chạyChúng cũng leo lên xe. Nhưng“Bùm” – 3 trong 8 chiếc đã bị nổChạy được một quẫng thì thấy chúng ở phía sau. Chắc tháo được bom ra rồi.Tăng tốc độ trên đường ra cảng“Pằng”“Pằng”“Pằng”....Chúng bắn rát quáMình nhìn thấy có một chiếc xe tải cỡ lớn ở ngã tư trước mặt đang lao rất nhanh ở khúc cua.Chuyển đổi hệ thống đèn báo hiệu từ đỏ sang xanh.Lao gần tới đèn thì mình chuyển sang đỏKhi xe xủa chúng đang lao tới. Chiếc xe tải cũng lao tới“Rầm” chiếc xe tải đâm ngang chiếc xe của chúng“Rầm” một chiếc của chúng ở phía dưới gầm xeCắt được đuôi của chúng rồi. Mình nhanh chóng phogs về phía cảng“Bé à! Anh sắp được gặp Bé rồi”1h. Cảng nước số 2Mình leo lên chiếc tàu, là Cường đang trên tàu- Đức vẫn chưa tới sao anh? – Mình hỏi Cường- Chưa. Không biết sao lâu vậy – Cường trả lời- Đợi nó chút nữa anh à- Ukm. Làm tốt chứ- Em mà lại- Vậy là được – Cường đang nói thì có người chạy tới- Hỗ trợ.................

Chương 33: Chương 31: Hành động đơn độc II