Tác giả:

- Lần này đừng có la cà nghe con – 1 ng phụ nữ lên tiếng.. – mẹ nó, Lý Kiều Oanh., 1 bà mẹ hết mực thương con và thích tiền . (=.=”) - Con biết rồi, con sẽ về nhanh thôi(^0^) – Nó. – nhân vật chính của truyện, tên là Trần Kiều Nguyệt Nga, nhà thì cũng là ăn đủ bữa, ba nó làm bảo vệ cho 1 công ty đào tạo ng mẫu chuyên nghệp, chiều cao của nó: 1m60, học vô cùng tệ nhưng những trò quậy thì vô cùng phổ biến… là 1 cô gái mang khuôn mặt thánh thiện như thiên thần với đôi mắt to, hàng mi dài cong vút, baby vô đối, tính cách thì thay đổi theo mùa…lúc thì hiền dịu nết na, lúc thì lạnh lùng vô cảm, lúc thì nhí nhảnh đáng yêu…nhưng đầu nó thì…chỉ nghĩ đến trò quậy…tuyệt chiêu của nó…..chạy trốn (-.-“)…bề ngoài là thế nhưng nó sở hữu 1 tâm hồn đen tối. Ng ta thường phân biệt thiên thần với ác quỷ…nhưng thiên thần mà có tâm địa như ác quỷ thì lại gọi là “thiên thần sa ngã”, và nó chính là như thế đây… Nó tung tăng trên con đường dẫn đến công ty ba, hôm nay là ngày đầu nó phải mang cơm cho ba vì mẹ…

Chương 2: Chương 2

Siêu Quậy - Thiên Thần Sa NgãTác giả: Moon- Lần này đừng có la cà nghe con – 1 ng phụ nữ lên tiếng.. – mẹ nó, Lý Kiều Oanh., 1 bà mẹ hết mực thương con và thích tiền . (=.=”) - Con biết rồi, con sẽ về nhanh thôi(^0^) – Nó. – nhân vật chính của truyện, tên là Trần Kiều Nguyệt Nga, nhà thì cũng là ăn đủ bữa, ba nó làm bảo vệ cho 1 công ty đào tạo ng mẫu chuyên nghệp, chiều cao của nó: 1m60, học vô cùng tệ nhưng những trò quậy thì vô cùng phổ biến… là 1 cô gái mang khuôn mặt thánh thiện như thiên thần với đôi mắt to, hàng mi dài cong vút, baby vô đối, tính cách thì thay đổi theo mùa…lúc thì hiền dịu nết na, lúc thì lạnh lùng vô cảm, lúc thì nhí nhảnh đáng yêu…nhưng đầu nó thì…chỉ nghĩ đến trò quậy…tuyệt chiêu của nó…..chạy trốn (-.-“)…bề ngoài là thế nhưng nó sở hữu 1 tâm hồn đen tối. Ng ta thường phân biệt thiên thần với ác quỷ…nhưng thiên thần mà có tâm địa như ác quỷ thì lại gọi là “thiên thần sa ngã”, và nó chính là như thế đây… Nó tung tăng trên con đường dẫn đến công ty ba, hôm nay là ngày đầu nó phải mang cơm cho ba vì mẹ… Sáng hôm sau, nó đi học, hôm nay, nó diện bộ đồng phục, áo trắng nơ hồng, thắt lưng đeo lệch, váy ngắn cùng đôi giày thể thao.. nay nó buộc tóc cao lên, mái ngố kết hợp với chiếc kính giả cận khiến cho nó vô cùng cute, nhưng đó mới là điều đáng lo ngại vì khi nó ăn mặc như thế này thì con ng nghịch ngợm trong nó trỗi dậy, híc..tức là nó sẽ trêu chọc bất cứ ai, dở dở ương ương, lẽ ra kiểu này đã là con ng của hôm qua rồi vì nó chơi khăm và đanh đá từ hôm qua mà, nhưng kể ra khi nào đi học là nó diện như vầy nè…sau 1 lúc tự ngắm mình trong gương, nó tự nhủ: “công nhận mình đẹp mà không kiêu, liều mà không ác” (ặc, gì vầy trời???)..- Haizz…- nó mơ mộng - …vẫn ánh mắt ấy, nụ cười quyến rũ ấy, vẫn con ng ấy, ánh mắt cuốn hút đến khó tả (nó tả ai, mơ mộng về ai nhỉ?)… nhìn là muốn yêu, haizz..mình là chị em phụ nữ nhìn còn thấy đẹp, huống hồ đàn ông con trai….ôi, mình phục tài sắc đẹp mình quá …(ặc, rầm, t/g ngã ngửa ra ghế rồi..ra là nó tự sướng) (@_@)Nó chạy xuống nhà, ba nó đang cầm quyển báo và chuẩn bị ngồi, nó chạy qua và cầm cái bánh mì đút vào miệng rồi phi ra cửa không quên nhắc nhở:- Ba à..cẩn thận… - bụp, ba nó vừa ngồi xuống chiếc ghế tre thì,… bị sập cái rầm, ba nó ngồi gọn lỏn ở giữa cái ghế thủng - …..bị sập… (0.o)Nó co dò chạy thẳng ra ngoài…cười ha ha…còn ba nó thì:- Trần Kiều Nguyệt Nga, cứ về đây đi, ba sẽ cho con biết tay baaaaaaaaaaaaaa!Sáng nay đúng là 1 buổi sáng trong lành vui vẻ, hihi, nó được phen chọc ba vui ghê… bỗng nghe tiếng bíp bíp đằng sau, nó quay lại, à thì ra là con bạn thân mến của nó.. Thảo Uyên xuống xe để đi bộ với nó, nó không đi ô tô đc vì nó bị say xe..(:”’”

Sáng hôm sau, nó đi học, hôm nay, nó diện bộ đồng phục, áo trắng nơ hồng, thắt lưng đeo lệch, váy ngắn cùng đôi giày thể thao.. nay nó buộc tóc cao lên, mái ngố kết hợp với chiếc kính giả cận khiến cho nó vô cùng cute, nhưng đó mới là điều đáng lo ngại vì khi nó ăn mặc như thế này thì con ng nghịch ngợm trong nó trỗi dậy, híc..tức là nó sẽ trêu chọc bất cứ ai, dở dở ương ương, lẽ ra kiểu này đã là con ng của hôm qua rồi vì nó chơi khăm và đanh đá từ hôm qua mà, nhưng kể ra khi nào đi học là nó diện như vầy nè…sau 1 lúc tự ngắm mình trong gương, nó tự nhủ: “công nhận mình đẹp mà không kiêu, liều mà không ác” (ặc, gì vầy trời???)..

- Haizz…- nó mơ mộng - …vẫn ánh mắt ấy, nụ cười quyến rũ ấy, vẫn con ng ấy, ánh mắt cuốn hút đến khó tả (nó tả ai, mơ mộng về ai nhỉ?)… nhìn là muốn yêu, haizz..mình là chị em phụ nữ nhìn còn thấy đẹp, huống hồ đàn ông con trai….ôi, mình phục tài sắc đẹp mình quá …(ặc, rầm, t/g ngã ngửa ra ghế rồi..ra là nó tự sướng) (@_@)

Nó chạy xuống nhà, ba nó đang cầm quyển báo và chuẩn bị ngồi, nó chạy qua và cầm cái bánh mì đút vào miệng rồi phi ra cửa không quên nhắc nhở:

- Ba à..cẩn thận… - bụp, ba nó vừa ngồi xuống chiếc ghế tre thì,… bị sập cái rầm, ba nó ngồi gọn lỏn ở giữa cái ghế thủng - …..bị sập… (0.o)

Nó co dò chạy thẳng ra ngoài…cười ha ha…còn ba nó thì:

- Trần Kiều Nguyệt Nga, cứ về đây đi, ba sẽ cho con biết tay baaaaaaaaaaaaaa!

Sáng nay đúng là 1 buổi sáng trong lành vui vẻ, hihi, nó được phen chọc ba vui ghê… bỗng nghe tiếng bíp bíp đằng sau, nó quay lại, à thì ra là con bạn thân mến của nó.. Thảo Uyên xuống xe để đi bộ với nó, nó không đi ô tô đc vì nó bị say xe..(:”’”

Siêu Quậy - Thiên Thần Sa NgãTác giả: Moon- Lần này đừng có la cà nghe con – 1 ng phụ nữ lên tiếng.. – mẹ nó, Lý Kiều Oanh., 1 bà mẹ hết mực thương con và thích tiền . (=.=”) - Con biết rồi, con sẽ về nhanh thôi(^0^) – Nó. – nhân vật chính của truyện, tên là Trần Kiều Nguyệt Nga, nhà thì cũng là ăn đủ bữa, ba nó làm bảo vệ cho 1 công ty đào tạo ng mẫu chuyên nghệp, chiều cao của nó: 1m60, học vô cùng tệ nhưng những trò quậy thì vô cùng phổ biến… là 1 cô gái mang khuôn mặt thánh thiện như thiên thần với đôi mắt to, hàng mi dài cong vút, baby vô đối, tính cách thì thay đổi theo mùa…lúc thì hiền dịu nết na, lúc thì lạnh lùng vô cảm, lúc thì nhí nhảnh đáng yêu…nhưng đầu nó thì…chỉ nghĩ đến trò quậy…tuyệt chiêu của nó…..chạy trốn (-.-“)…bề ngoài là thế nhưng nó sở hữu 1 tâm hồn đen tối. Ng ta thường phân biệt thiên thần với ác quỷ…nhưng thiên thần mà có tâm địa như ác quỷ thì lại gọi là “thiên thần sa ngã”, và nó chính là như thế đây… Nó tung tăng trên con đường dẫn đến công ty ba, hôm nay là ngày đầu nó phải mang cơm cho ba vì mẹ… Sáng hôm sau, nó đi học, hôm nay, nó diện bộ đồng phục, áo trắng nơ hồng, thắt lưng đeo lệch, váy ngắn cùng đôi giày thể thao.. nay nó buộc tóc cao lên, mái ngố kết hợp với chiếc kính giả cận khiến cho nó vô cùng cute, nhưng đó mới là điều đáng lo ngại vì khi nó ăn mặc như thế này thì con ng nghịch ngợm trong nó trỗi dậy, híc..tức là nó sẽ trêu chọc bất cứ ai, dở dở ương ương, lẽ ra kiểu này đã là con ng của hôm qua rồi vì nó chơi khăm và đanh đá từ hôm qua mà, nhưng kể ra khi nào đi học là nó diện như vầy nè…sau 1 lúc tự ngắm mình trong gương, nó tự nhủ: “công nhận mình đẹp mà không kiêu, liều mà không ác” (ặc, gì vầy trời???)..- Haizz…- nó mơ mộng - …vẫn ánh mắt ấy, nụ cười quyến rũ ấy, vẫn con ng ấy, ánh mắt cuốn hút đến khó tả (nó tả ai, mơ mộng về ai nhỉ?)… nhìn là muốn yêu, haizz..mình là chị em phụ nữ nhìn còn thấy đẹp, huống hồ đàn ông con trai….ôi, mình phục tài sắc đẹp mình quá …(ặc, rầm, t/g ngã ngửa ra ghế rồi..ra là nó tự sướng) (@_@)Nó chạy xuống nhà, ba nó đang cầm quyển báo và chuẩn bị ngồi, nó chạy qua và cầm cái bánh mì đút vào miệng rồi phi ra cửa không quên nhắc nhở:- Ba à..cẩn thận… - bụp, ba nó vừa ngồi xuống chiếc ghế tre thì,… bị sập cái rầm, ba nó ngồi gọn lỏn ở giữa cái ghế thủng - …..bị sập… (0.o)Nó co dò chạy thẳng ra ngoài…cười ha ha…còn ba nó thì:- Trần Kiều Nguyệt Nga, cứ về đây đi, ba sẽ cho con biết tay baaaaaaaaaaaaaa!Sáng nay đúng là 1 buổi sáng trong lành vui vẻ, hihi, nó được phen chọc ba vui ghê… bỗng nghe tiếng bíp bíp đằng sau, nó quay lại, à thì ra là con bạn thân mến của nó.. Thảo Uyên xuống xe để đi bộ với nó, nó không đi ô tô đc vì nó bị say xe..(:”’”

Chương 2: Chương 2