Tác giả:

"Rầm...Sẹt...ĐÙNG" - AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA......-tiếng hét thất thanh, mang đầy âm hưởng đau đớn, sợ hãi vang lên trong ngày mưa. Cái kí ức đau thương kia lại trở về. Thứ vẫn luôn ám ảnh nó suốt 11 năm nay. "Tách...tách..."...tiếng nước mắt nó rơi chạm vào chiếc vòng tay bằng đá tạo nên âm thanh đầy đau đớn. Khóc...nó lại khóc cho quá khứ đau thương của mình. Suốt 11 năm qua...đây là lần thứ n nó khóc 1 mình trong đêm. Ngồi bó gối trên giường, ánh mắt nó dại đi mặc cho nước mắt vẫn cứ tuôn như suối. Cái ác mộng đau đớn đó cứ quấn lấy nó từng ngày. Như nhắc nhở cho mối thù của ba mẹ nó. Khẽ lấy tay gạt đi nước mắt,nó thở dài 1 cái rồi quay sang nhìn đồng hồ. Mới 4h30 thôi sao?... Trời vẫn đang mưa to nên người trong nhà không nghe được tiếng hét của nó nếu không thì chắc to chuyện. Nó nhớ lại lần khóc trước. Nó cũng hét và người trong nhà cùng ba nuôi nó tức tốc chạy lên phòng.Ông đau đớn nhìn đứa con của mình thu người trong góc giường khóc. Ông nhẹ nhàng ôm lấy nó vào lòng, dỗ dành…

Chương 24

Sự Trả Thù Của Băng Version SusicryTác giả: SusicryTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình"Rầm...Sẹt...ĐÙNG" - AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA......-tiếng hét thất thanh, mang đầy âm hưởng đau đớn, sợ hãi vang lên trong ngày mưa. Cái kí ức đau thương kia lại trở về. Thứ vẫn luôn ám ảnh nó suốt 11 năm nay. "Tách...tách..."...tiếng nước mắt nó rơi chạm vào chiếc vòng tay bằng đá tạo nên âm thanh đầy đau đớn. Khóc...nó lại khóc cho quá khứ đau thương của mình. Suốt 11 năm qua...đây là lần thứ n nó khóc 1 mình trong đêm. Ngồi bó gối trên giường, ánh mắt nó dại đi mặc cho nước mắt vẫn cứ tuôn như suối. Cái ác mộng đau đớn đó cứ quấn lấy nó từng ngày. Như nhắc nhở cho mối thù của ba mẹ nó. Khẽ lấy tay gạt đi nước mắt,nó thở dài 1 cái rồi quay sang nhìn đồng hồ. Mới 4h30 thôi sao?... Trời vẫn đang mưa to nên người trong nhà không nghe được tiếng hét của nó nếu không thì chắc to chuyện. Nó nhớ lại lần khóc trước. Nó cũng hét và người trong nhà cùng ba nuôi nó tức tốc chạy lên phòng.Ông đau đớn nhìn đứa con của mình thu người trong góc giường khóc. Ông nhẹ nhàng ôm lấy nó vào lòng, dỗ dành… Hắn im lặng nhìn nó trân trân....nó nhếch mép...đưa tay xé nát phần ảnh trên tay mình rồi vứt vào sọt rác. Tim hắn như vỡ vụn khi thấy nó làm vậy mà không hiểu tại sao mình lại như thế. Kun cũng đã ở trước cửa phòng hắn khi nghe tiếng hét của hắn và chứng kiến tất cả.- Xong rồi thì cứ ôm lấy cái ý nghĩ thiển cận đó của anh mà ngủ tiếp đi. - nó quay người bước nhanh ra ngoài. Kun tức giận khi thấy 1 bên má nó đỏ đỏ lại còn lấm lem vệt máu.- Thằng khốn! - *BỐP* anh đấm hắn 1 cú rồi bỏ ra ngoài theo nó. Còn mình hắn nằm bệt dưới đất thơ thẫn. Mới lúc nào hắn còn ấm ấp bế nó trên tay...vậy mà hôm nay....Nó lắc đầu...trở về phòng rửa mắt....xem xét vết đánh. Mạnh...rất mạnh...nhưng nhát dao đâm vào tim nó còn mạnh hơn.- Hừ...ảo tưởng sức mạnh sao Ice? Quên đi...mục đích mày sống là trả thù...trả thù...là trả thù đấy chứ không phải cái thứ tình cảm vớ vẫn ngu ngốc vô ích này. Tỉnh táo lại đi...còn việc quan trọng hơn phải để tâm đấy. - nó tự nói với bản thân khi đóng cửa phòng ngồi bệt xuống đất. Bên ngoài Kun nghe không sót chữ nào...bàn tay anh lại nắm chặt hơn. Anh cứ tưởng 2 đứa lạnh lùng này sẽ thành 1 cặp khi thấy hắn dịu dàng ấm áp với nó...nhưng anh đã lầm. Hắn chỉ khiến nó thêm lạnh lùng...càng giấu mình vào vỏ bọc cứng cáp kia hơn thôi. Anh sẽ không để ai tổn thương nó nữa...dù chỉ là 1 sợi tóc.Anh quay về phòng....bấm đt gọi cho ai đó." - Tuần sau sẽ quay về Việt Nam, ba về trước đi ạ...lúc đó cuộc chơi chính thức bắt đầu!- Đã chắc chưa? Ta không muốn mọi việc trở nên vô ích!- Ice Doll là nó...đúng không?- Ừm...đúng.- Vậy thì tất cả đã chắc chắn, sẵn sàng cả rồi. Tuần sau sẽ có 400 người nó đưa qua để huấn luyện, con sẽ về cùng nó.- Được rồi!"Người kia vừa nói xong anh đã cúp máy. Anh phải đưa nó về nơi thuộc về nó...ở đó nó sẽ an toàn, không bị tổn thương. Khẽ thở dài...quyết định để nó sang đây của ba đúng là sai lầm.- Đến lúc rồi. Mẹ nhỉ? - khẽ ngước mặt lên bầu trời vẫn chưa sáng hẳn...anh mấp máy.Về phía hắn...mọi chuyện tối hôm qua lần lượt ùn về...là hắn...đã tự tay đập vỡ khung ảnh trong cơn say. Là hắn đã đập phá đồ đạt trong phòng...và nó đã giúp hắn dọn dẹp tất cả. Bằng chứng là chồng đồ được nó xếp gọn gàng kia...vậy mà hắn đã đánh nó. Điên mất thôi! Đã dặn lòng phải quên Jill nhưng sao lại không thể quên chứ?- AAAAAAAAAAAAAAAAAAA! - hắn đấm mạnh tay xuống........nệm. Hét to nhưng vì phòng đã đóng cửa lại cách âm nên chỉ mỗi hắn nghe thấy............................................Ăn sáng xong nó đi xe riêng tới trường...chiếc siêu xe Pagani Zonda Cinque Roadster làm các học sinh trong trường hét ầm lên...lần đầu tiên có học sinh đi siêu xe này tới trường,đúng là dịp hay mà.- Ôi...đẹp quá đi mất...của ai thế trời...nếu là con trai tao sẽ cua cho bằng được. - ọe ọe...tiếng 1 nữ sinh.Nó chạy thẳng xe vào nhà xe VIP chỉ dành cho bọn hắn. Làm lũ học sinh trường là 3P của mình nên hét ầm lên. Nó mở cửa bước ra làm bao trái tim rơi loảng xoảng. Đám học sinh nam thì mắt trái tim bắn liên tục về phía nó. Trời ơi...vừa đẹp lại vừa giàu. Yêu mất rồi. Riêng nó thì mặt lạnh như tiền đi thẳng lên lớp.

Hắn im lặng nhìn nó trân trân....nó nhếch mép...đưa tay xé nát phần ảnh trên tay mình rồi vứt vào sọt rác. Tim hắn như vỡ vụn khi thấy nó làm vậy mà không hiểu tại sao mình lại như thế. Kun cũng đã ở trước cửa phòng hắn khi nghe tiếng hét của hắn và chứng kiến tất cả.

- Xong rồi thì cứ ôm lấy cái ý nghĩ thiển cận đó của anh mà ngủ tiếp đi. - nó quay người bước nhanh ra ngoài. Kun tức giận khi thấy 1 bên má nó đỏ đỏ lại còn lấm lem vệt máu.

- Thằng khốn! - *BỐP* anh đấm hắn 1 cú rồi bỏ ra ngoài theo nó. Còn mình hắn nằm bệt dưới đất thơ thẫn. Mới lúc nào hắn còn ấm ấp bế nó trên tay...vậy mà hôm nay....Nó lắc đầu...trở về phòng rửa mắt....xem xét vết đánh. Mạnh...rất mạnh...nhưng nhát dao đâm vào tim nó còn mạnh hơn.

- Hừ...ảo tưởng sức mạnh sao Ice? Quên đi...mục đích mày sống là trả thù...trả thù...là trả thù đấy chứ không phải cái thứ tình cảm vớ vẫn ngu ngốc vô ích này. Tỉnh táo lại đi...còn việc quan trọng hơn phải để tâm đấy. - nó tự nói với bản thân khi đóng cửa phòng ngồi bệt xuống đất. Bên ngoài Kun nghe không sót chữ nào...bàn tay anh lại nắm chặt hơn. Anh cứ tưởng 2 đứa lạnh lùng này sẽ thành 1 cặp khi thấy hắn dịu dàng ấm áp với nó...nhưng anh đã lầm. Hắn chỉ khiến nó thêm lạnh lùng...càng giấu mình vào vỏ bọc cứng cáp kia hơn thôi. Anh sẽ không để ai tổn thương nó nữa...dù chỉ là 1 sợi tóc.

Anh quay về phòng....bấm đt gọi cho ai đó.

" - Tuần sau sẽ quay về Việt Nam, ba về trước đi ạ...lúc đó cuộc chơi chính thức bắt đầu!

- Đã chắc chưa? Ta không muốn mọi việc trở nên vô ích!

- Ice Doll là nó...đúng không?

- Ừm...đúng.

- Vậy thì tất cả đã chắc chắn, sẵn sàng cả rồi. Tuần sau sẽ có 400 người nó đưa qua để huấn luyện, con sẽ về cùng nó.

- Được rồi!"

Người kia vừa nói xong anh đã cúp máy. Anh phải đưa nó về nơi thuộc về nó...ở đó nó sẽ an toàn, không bị tổn thương. Khẽ thở dài...quyết định để nó sang đây của ba đúng là sai lầm.

- Đến lúc rồi. Mẹ nhỉ? - khẽ ngước mặt lên bầu trời vẫn chưa sáng hẳn...anh mấp máy.

Về phía hắn...mọi chuyện tối hôm qua lần lượt ùn về...là hắn...đã tự tay đập vỡ khung ảnh trong cơn say. Là hắn đã đập phá đồ đạt trong phòng...và nó đã giúp hắn dọn dẹp tất cả. Bằng chứng là chồng đồ được nó xếp gọn gàng kia...vậy mà hắn đã đánh nó. Điên mất thôi! Đã dặn lòng phải quên Jill nhưng sao lại không thể quên chứ?

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAA! - hắn đấm mạnh tay xuống........nệm. Hét to nhưng vì phòng đã đóng cửa lại cách âm nên chỉ mỗi hắn nghe thấy.

...........................................

Ăn sáng xong nó đi xe riêng tới trường...chiếc siêu xe Pagani Zonda Cinque Roadster làm các học sinh trong trường hét ầm lên...lần đầu tiên có học sinh đi siêu xe này tới trường,đúng là dịp hay mà.

- Ôi...đẹp quá đi mất...của ai thế trời...nếu là con trai tao sẽ cua cho bằng được. - ọe ọe...tiếng 1 nữ sinh.

Nó chạy thẳng xe vào nhà xe VIP chỉ dành cho bọn hắn. Làm lũ học sinh trường là 3P của mình nên hét ầm lên. Nó mở cửa bước ra làm bao trái tim rơi loảng xoảng. Đám học sinh nam thì mắt trái tim bắn liên tục về phía nó. Trời ơi...vừa đẹp lại vừa giàu. Yêu mất rồi. Riêng nó thì mặt lạnh như tiền đi thẳng lên lớp.

Sự Trả Thù Của Băng Version SusicryTác giả: SusicryTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình"Rầm...Sẹt...ĐÙNG" - AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA......-tiếng hét thất thanh, mang đầy âm hưởng đau đớn, sợ hãi vang lên trong ngày mưa. Cái kí ức đau thương kia lại trở về. Thứ vẫn luôn ám ảnh nó suốt 11 năm nay. "Tách...tách..."...tiếng nước mắt nó rơi chạm vào chiếc vòng tay bằng đá tạo nên âm thanh đầy đau đớn. Khóc...nó lại khóc cho quá khứ đau thương của mình. Suốt 11 năm qua...đây là lần thứ n nó khóc 1 mình trong đêm. Ngồi bó gối trên giường, ánh mắt nó dại đi mặc cho nước mắt vẫn cứ tuôn như suối. Cái ác mộng đau đớn đó cứ quấn lấy nó từng ngày. Như nhắc nhở cho mối thù của ba mẹ nó. Khẽ lấy tay gạt đi nước mắt,nó thở dài 1 cái rồi quay sang nhìn đồng hồ. Mới 4h30 thôi sao?... Trời vẫn đang mưa to nên người trong nhà không nghe được tiếng hét của nó nếu không thì chắc to chuyện. Nó nhớ lại lần khóc trước. Nó cũng hét và người trong nhà cùng ba nuôi nó tức tốc chạy lên phòng.Ông đau đớn nhìn đứa con của mình thu người trong góc giường khóc. Ông nhẹ nhàng ôm lấy nó vào lòng, dỗ dành… Hắn im lặng nhìn nó trân trân....nó nhếch mép...đưa tay xé nát phần ảnh trên tay mình rồi vứt vào sọt rác. Tim hắn như vỡ vụn khi thấy nó làm vậy mà không hiểu tại sao mình lại như thế. Kun cũng đã ở trước cửa phòng hắn khi nghe tiếng hét của hắn và chứng kiến tất cả.- Xong rồi thì cứ ôm lấy cái ý nghĩ thiển cận đó của anh mà ngủ tiếp đi. - nó quay người bước nhanh ra ngoài. Kun tức giận khi thấy 1 bên má nó đỏ đỏ lại còn lấm lem vệt máu.- Thằng khốn! - *BỐP* anh đấm hắn 1 cú rồi bỏ ra ngoài theo nó. Còn mình hắn nằm bệt dưới đất thơ thẫn. Mới lúc nào hắn còn ấm ấp bế nó trên tay...vậy mà hôm nay....Nó lắc đầu...trở về phòng rửa mắt....xem xét vết đánh. Mạnh...rất mạnh...nhưng nhát dao đâm vào tim nó còn mạnh hơn.- Hừ...ảo tưởng sức mạnh sao Ice? Quên đi...mục đích mày sống là trả thù...trả thù...là trả thù đấy chứ không phải cái thứ tình cảm vớ vẫn ngu ngốc vô ích này. Tỉnh táo lại đi...còn việc quan trọng hơn phải để tâm đấy. - nó tự nói với bản thân khi đóng cửa phòng ngồi bệt xuống đất. Bên ngoài Kun nghe không sót chữ nào...bàn tay anh lại nắm chặt hơn. Anh cứ tưởng 2 đứa lạnh lùng này sẽ thành 1 cặp khi thấy hắn dịu dàng ấm áp với nó...nhưng anh đã lầm. Hắn chỉ khiến nó thêm lạnh lùng...càng giấu mình vào vỏ bọc cứng cáp kia hơn thôi. Anh sẽ không để ai tổn thương nó nữa...dù chỉ là 1 sợi tóc.Anh quay về phòng....bấm đt gọi cho ai đó." - Tuần sau sẽ quay về Việt Nam, ba về trước đi ạ...lúc đó cuộc chơi chính thức bắt đầu!- Đã chắc chưa? Ta không muốn mọi việc trở nên vô ích!- Ice Doll là nó...đúng không?- Ừm...đúng.- Vậy thì tất cả đã chắc chắn, sẵn sàng cả rồi. Tuần sau sẽ có 400 người nó đưa qua để huấn luyện, con sẽ về cùng nó.- Được rồi!"Người kia vừa nói xong anh đã cúp máy. Anh phải đưa nó về nơi thuộc về nó...ở đó nó sẽ an toàn, không bị tổn thương. Khẽ thở dài...quyết định để nó sang đây của ba đúng là sai lầm.- Đến lúc rồi. Mẹ nhỉ? - khẽ ngước mặt lên bầu trời vẫn chưa sáng hẳn...anh mấp máy.Về phía hắn...mọi chuyện tối hôm qua lần lượt ùn về...là hắn...đã tự tay đập vỡ khung ảnh trong cơn say. Là hắn đã đập phá đồ đạt trong phòng...và nó đã giúp hắn dọn dẹp tất cả. Bằng chứng là chồng đồ được nó xếp gọn gàng kia...vậy mà hắn đã đánh nó. Điên mất thôi! Đã dặn lòng phải quên Jill nhưng sao lại không thể quên chứ?- AAAAAAAAAAAAAAAAAAA! - hắn đấm mạnh tay xuống........nệm. Hét to nhưng vì phòng đã đóng cửa lại cách âm nên chỉ mỗi hắn nghe thấy............................................Ăn sáng xong nó đi xe riêng tới trường...chiếc siêu xe Pagani Zonda Cinque Roadster làm các học sinh trong trường hét ầm lên...lần đầu tiên có học sinh đi siêu xe này tới trường,đúng là dịp hay mà.- Ôi...đẹp quá đi mất...của ai thế trời...nếu là con trai tao sẽ cua cho bằng được. - ọe ọe...tiếng 1 nữ sinh.Nó chạy thẳng xe vào nhà xe VIP chỉ dành cho bọn hắn. Làm lũ học sinh trường là 3P của mình nên hét ầm lên. Nó mở cửa bước ra làm bao trái tim rơi loảng xoảng. Đám học sinh nam thì mắt trái tim bắn liên tục về phía nó. Trời ơi...vừa đẹp lại vừa giàu. Yêu mất rồi. Riêng nó thì mặt lạnh như tiền đi thẳng lên lớp.

Chương 24