Tác giả:

"Rầm...Sẹt...ĐÙNG" - AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA......-tiếng hét thất thanh, mang đầy âm hưởng đau đớn, sợ hãi vang lên trong ngày mưa. Cái kí ức đau thương kia lại trở về. Thứ vẫn luôn ám ảnh nó suốt 11 năm nay. "Tách...tách..."...tiếng nước mắt nó rơi chạm vào chiếc vòng tay bằng đá tạo nên âm thanh đầy đau đớn. Khóc...nó lại khóc cho quá khứ đau thương của mình. Suốt 11 năm qua...đây là lần thứ n nó khóc 1 mình trong đêm. Ngồi bó gối trên giường, ánh mắt nó dại đi mặc cho nước mắt vẫn cứ tuôn như suối. Cái ác mộng đau đớn đó cứ quấn lấy nó từng ngày. Như nhắc nhở cho mối thù của ba mẹ nó. Khẽ lấy tay gạt đi nước mắt,nó thở dài 1 cái rồi quay sang nhìn đồng hồ. Mới 4h30 thôi sao?... Trời vẫn đang mưa to nên người trong nhà không nghe được tiếng hét của nó nếu không thì chắc to chuyện. Nó nhớ lại lần khóc trước. Nó cũng hét và người trong nhà cùng ba nuôi nó tức tốc chạy lên phòng.Ông đau đớn nhìn đứa con của mình thu người trong góc giường khóc. Ông nhẹ nhàng ôm lấy nó vào lòng, dỗ dành…

Chương 58: Hàn Chấn Minh.

Sự Trả Thù Của Băng Version SusicryTác giả: SusicryTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình"Rầm...Sẹt...ĐÙNG" - AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA......-tiếng hét thất thanh, mang đầy âm hưởng đau đớn, sợ hãi vang lên trong ngày mưa. Cái kí ức đau thương kia lại trở về. Thứ vẫn luôn ám ảnh nó suốt 11 năm nay. "Tách...tách..."...tiếng nước mắt nó rơi chạm vào chiếc vòng tay bằng đá tạo nên âm thanh đầy đau đớn. Khóc...nó lại khóc cho quá khứ đau thương của mình. Suốt 11 năm qua...đây là lần thứ n nó khóc 1 mình trong đêm. Ngồi bó gối trên giường, ánh mắt nó dại đi mặc cho nước mắt vẫn cứ tuôn như suối. Cái ác mộng đau đớn đó cứ quấn lấy nó từng ngày. Như nhắc nhở cho mối thù của ba mẹ nó. Khẽ lấy tay gạt đi nước mắt,nó thở dài 1 cái rồi quay sang nhìn đồng hồ. Mới 4h30 thôi sao?... Trời vẫn đang mưa to nên người trong nhà không nghe được tiếng hét của nó nếu không thì chắc to chuyện. Nó nhớ lại lần khóc trước. Nó cũng hét và người trong nhà cùng ba nuôi nó tức tốc chạy lên phòng.Ông đau đớn nhìn đứa con của mình thu người trong góc giường khóc. Ông nhẹ nhàng ôm lấy nó vào lòng, dỗ dành… - Tôi là Hàn Ngọc Tuệ Băng...con gái của Hàn Chấn Phong...chắc ngài vẫn chưa quên người đó chứ? - nó miệng thanh thản nhả từng chữ đánh vào điểm nhột của lão ta.- Haha...đương...đương nhiên là...cái gì cơ? Cô...cô là con gái của Hàn Chấn Phong? - Lý Mậu Hùng bắt đầu hoảng loạn...giả vờ đấy.- Sao...ngài chưa quên chứ? - Nó rời tay Kin...áp sát vào người lão ta...khẩu súng mini được chĩa vào bụng lão làm lão hoảng sợ. Định bóp cò thì tay nó bị 1 bàn tay rắn chắc khác chụp lại kéo ra. Nó bất ngờ khi người đó lại là Shin...không lẽ anh ta bán đứng nó sao.*ĐÙNG*...tiếng súng vang lên làm khách khứa hoảng loạn bỏ chạy ra ngoài trong tiếng thét. Chẳng mấy chốc bên trong chỉ còn lại nó, Kin, Shin, Jen, Kun, Wind, Lý Mậu Hùng và tay chân của lão.- Haha...Hàn tiểu thư...cô không ngờ phải không? Không ngờ sẽ bị nắm thóp như bây giờ phải không? haha...làm tốt lắm Shin...à phải gọi là Hàn Chấn Minh. - tiếng cười khả ố của lão vang lên là Wind và Kun bất ngờ...Hàn Chấn Minh sao?- Sao cơ... - hiện tại khẩu súng trong tay lão Lý đã chĩa vào đầu Shin trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người trừ nó và Shin. Lão ngưng cười khi thấy khẩu súng khác cũng đang chĩa vào đầu mình...là người mặc đồ đen...lột mặt nạ ra..là Lina.- Giờ thì ta có thể ngồi xuống nói chuyện chứ nhỉ? - nó nhếch môi cười khinh khỉnh nói.- Haha...các người nghĩ có thể thoát khỏi đây sao? xung quanh đây đều là người của ta. Là người của TGĐ đấy. Các người sẽ phải bỏ mạng nơi đây...haha! - đến giờ này lão ta vẫn còn cười được...quả thật là điên rồ.- Chào Lý tổng. - Kun từ trên lầu đi xuống trong sự ngạc nhiên của nó.- Mày là...- Phương Hạo Kì...con trai của người đã phải bỏ mạng 11 năm trước vì cái tham vọng làm bá chủ thị trường của ông. Nhớ chứ? - Kun đay nghiến nhìn lão ta nói. Wind cũng theo sau nó càng thêm hoảng loạn.- Anh... - nó nhất thời nói không nên lời. Ann và Rain cùng Jess quan sát mọi chuyện bắt đầu kích động vội báo cho mấy chàng."- Vào đi...bên trong nguy rồi." - Ken lập tức lao vào gϊếŧ sạch bọn gác cổng sau rồi tiến vào bên trong bằng lối cửa sau. Hắn và Kai cũng nhanh chóng tấn công bên ngoài...nhưng hơi lâu mới hạ gục được đám bên ngoài rồi ập vào trong. Quân số bây giờ không còn nhiều khi tổng số người bên nó chưa tới 100 người trong khi bên lão Lý bên trong còn hơn 100 người cầm súng chĩa về phía bọn nó.

- Tôi là Hàn Ngọc Tuệ Băng...con gái của Hàn Chấn Phong...chắc ngài vẫn chưa quên người đó chứ? - nó miệng thanh thản nhả từng chữ đánh vào điểm nhột của lão ta.

- Haha...đương...đương nhiên là...cái gì cơ? Cô...cô là con gái của Hàn Chấn Phong? - Lý Mậu Hùng bắt đầu hoảng loạn...giả vờ đấy.

- Sao...ngài chưa quên chứ? - Nó rời tay Kin...áp sát vào người lão ta...khẩu súng mini được chĩa vào bụng lão làm lão hoảng sợ. Định bóp cò thì tay nó bị 1 bàn tay rắn chắc khác chụp lại kéo ra. Nó bất ngờ khi người đó lại là Shin...không lẽ anh ta bán đứng nó sao.*ĐÙNG*...tiếng súng vang lên làm khách khứa hoảng loạn bỏ chạy ra ngoài trong tiếng thét. Chẳng mấy chốc bên trong chỉ còn lại nó, Kin, Shin, Jen, Kun, Wind, Lý Mậu Hùng và tay chân của lão.

- Haha...Hàn tiểu thư...cô không ngờ phải không? Không ngờ sẽ bị nắm thóp như bây giờ phải không? haha...làm tốt lắm Shin...à phải gọi là Hàn Chấn Minh. - tiếng cười khả ố của lão vang lên là Wind và Kun bất ngờ...Hàn Chấn Minh sao?

- Sao cơ... - hiện tại khẩu súng trong tay lão Lý đã chĩa vào đầu Shin trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người trừ nó và Shin. Lão ngưng cười khi thấy khẩu súng khác cũng đang chĩa vào đầu mình...là người mặc đồ đen...lột mặt nạ ra..là Lina.

- Giờ thì ta có thể ngồi xuống nói chuyện chứ nhỉ? - nó nhếch môi cười khinh khỉnh nói.

- Haha...các người nghĩ có thể thoát khỏi đây sao? xung quanh đây đều là người của ta. Là người của TGĐ đấy. Các người sẽ phải bỏ mạng nơi đây...haha! - đến giờ này lão ta vẫn còn cười được...quả thật là điên rồ.

- Chào Lý tổng. - Kun từ trên lầu đi xuống trong sự ngạc nhiên của nó.

- Mày là...

- Phương Hạo Kì...con trai của người đã phải bỏ mạng 11 năm trước vì cái tham vọng làm bá chủ thị trường của ông. Nhớ chứ? - Kun đay nghiến nhìn lão ta nói. Wind cũng theo sau nó càng thêm hoảng loạn.

- Anh... - nó nhất thời nói không nên lời. Ann và Rain cùng Jess quan sát mọi chuyện bắt đầu kích động vội báo cho mấy chàng.

"- Vào đi...bên trong nguy rồi." - Ken lập tức lao vào gϊếŧ sạch bọn gác cổng sau rồi tiến vào bên trong bằng lối cửa sau. Hắn và Kai cũng nhanh chóng tấn công bên ngoài...nhưng hơi lâu mới hạ gục được đám bên ngoài rồi ập vào trong. Quân số bây giờ không còn nhiều khi tổng số người bên nó chưa tới 100 người trong khi bên lão Lý bên trong còn hơn 100 người cầm súng chĩa về phía bọn nó.

Sự Trả Thù Của Băng Version SusicryTác giả: SusicryTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình"Rầm...Sẹt...ĐÙNG" - AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA......-tiếng hét thất thanh, mang đầy âm hưởng đau đớn, sợ hãi vang lên trong ngày mưa. Cái kí ức đau thương kia lại trở về. Thứ vẫn luôn ám ảnh nó suốt 11 năm nay. "Tách...tách..."...tiếng nước mắt nó rơi chạm vào chiếc vòng tay bằng đá tạo nên âm thanh đầy đau đớn. Khóc...nó lại khóc cho quá khứ đau thương của mình. Suốt 11 năm qua...đây là lần thứ n nó khóc 1 mình trong đêm. Ngồi bó gối trên giường, ánh mắt nó dại đi mặc cho nước mắt vẫn cứ tuôn như suối. Cái ác mộng đau đớn đó cứ quấn lấy nó từng ngày. Như nhắc nhở cho mối thù của ba mẹ nó. Khẽ lấy tay gạt đi nước mắt,nó thở dài 1 cái rồi quay sang nhìn đồng hồ. Mới 4h30 thôi sao?... Trời vẫn đang mưa to nên người trong nhà không nghe được tiếng hét của nó nếu không thì chắc to chuyện. Nó nhớ lại lần khóc trước. Nó cũng hét và người trong nhà cùng ba nuôi nó tức tốc chạy lên phòng.Ông đau đớn nhìn đứa con của mình thu người trong góc giường khóc. Ông nhẹ nhàng ôm lấy nó vào lòng, dỗ dành… - Tôi là Hàn Ngọc Tuệ Băng...con gái của Hàn Chấn Phong...chắc ngài vẫn chưa quên người đó chứ? - nó miệng thanh thản nhả từng chữ đánh vào điểm nhột của lão ta.- Haha...đương...đương nhiên là...cái gì cơ? Cô...cô là con gái của Hàn Chấn Phong? - Lý Mậu Hùng bắt đầu hoảng loạn...giả vờ đấy.- Sao...ngài chưa quên chứ? - Nó rời tay Kin...áp sát vào người lão ta...khẩu súng mini được chĩa vào bụng lão làm lão hoảng sợ. Định bóp cò thì tay nó bị 1 bàn tay rắn chắc khác chụp lại kéo ra. Nó bất ngờ khi người đó lại là Shin...không lẽ anh ta bán đứng nó sao.*ĐÙNG*...tiếng súng vang lên làm khách khứa hoảng loạn bỏ chạy ra ngoài trong tiếng thét. Chẳng mấy chốc bên trong chỉ còn lại nó, Kin, Shin, Jen, Kun, Wind, Lý Mậu Hùng và tay chân của lão.- Haha...Hàn tiểu thư...cô không ngờ phải không? Không ngờ sẽ bị nắm thóp như bây giờ phải không? haha...làm tốt lắm Shin...à phải gọi là Hàn Chấn Minh. - tiếng cười khả ố của lão vang lên là Wind và Kun bất ngờ...Hàn Chấn Minh sao?- Sao cơ... - hiện tại khẩu súng trong tay lão Lý đã chĩa vào đầu Shin trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người trừ nó và Shin. Lão ngưng cười khi thấy khẩu súng khác cũng đang chĩa vào đầu mình...là người mặc đồ đen...lột mặt nạ ra..là Lina.- Giờ thì ta có thể ngồi xuống nói chuyện chứ nhỉ? - nó nhếch môi cười khinh khỉnh nói.- Haha...các người nghĩ có thể thoát khỏi đây sao? xung quanh đây đều là người của ta. Là người của TGĐ đấy. Các người sẽ phải bỏ mạng nơi đây...haha! - đến giờ này lão ta vẫn còn cười được...quả thật là điên rồ.- Chào Lý tổng. - Kun từ trên lầu đi xuống trong sự ngạc nhiên của nó.- Mày là...- Phương Hạo Kì...con trai của người đã phải bỏ mạng 11 năm trước vì cái tham vọng làm bá chủ thị trường của ông. Nhớ chứ? - Kun đay nghiến nhìn lão ta nói. Wind cũng theo sau nó càng thêm hoảng loạn.- Anh... - nó nhất thời nói không nên lời. Ann và Rain cùng Jess quan sát mọi chuyện bắt đầu kích động vội báo cho mấy chàng."- Vào đi...bên trong nguy rồi." - Ken lập tức lao vào gϊếŧ sạch bọn gác cổng sau rồi tiến vào bên trong bằng lối cửa sau. Hắn và Kai cũng nhanh chóng tấn công bên ngoài...nhưng hơi lâu mới hạ gục được đám bên ngoài rồi ập vào trong. Quân số bây giờ không còn nhiều khi tổng số người bên nó chưa tới 100 người trong khi bên lão Lý bên trong còn hơn 100 người cầm súng chĩa về phía bọn nó.

Chương 58: Hàn Chấn Minh.