Tử Tu, xa cách lâu nay, em nhớ anh nhiều. Lời mở đầu này tuy hơi lạ nhưng lại là thành quả sau hơn một giờ suy nghĩ của em đấy. Em biết sẽ có những câu khác hay hơn nhưng chúng sâu sắc quá, không giống phong cách của em. Em hay nghĩ, nếu hôm ấy mình chẳng đến buổi liên hoan thì tốt biết bao. Vậy thì ít nhất chúng ta sẽ không gặp gỡ. Nhưng rồi em lại tiếc. Vì anh đẹp, còn tính em lại ưa mấy người bảnh trai. Nhớ hôm Mãn Mãn lỡ miệng kể chuyện em từng khen anh, em đã chối rằng mình chưa từng bảo vậy. Anh lại hỏi “lẽ nào em không thấy anh đẹp” khiến em bị sặc coca. Sao có thể, sao em có thể thấy anh không đẹp được chứ? Anh đẹp muốn chết luôn đó! Nhưng em không dám nói vậy trước mặt bao người. Giờ nhớ lại, em thấy may vì mình chưa nói. Nếu không giữa chúng mình, người theo đuổi sẽ là em chứ chẳng phải anh, mà em không muốn để người ngoài biết em thích anh đến nhường nào đâu. Tử Tu, anh biết không? Em thích anh mặc áo phông trắng nhất đấy. Em hay bảo thích anh mặc sơ mi, áo khoác, âu phục …
Chương 17: Chương 17
Xấp Thư Tình Bên Cửa SổTác giả: Lục Tiểu DuyTruyện Ngôn TìnhTử Tu, xa cách lâu nay, em nhớ anh nhiều. Lời mở đầu này tuy hơi lạ nhưng lại là thành quả sau hơn một giờ suy nghĩ của em đấy. Em biết sẽ có những câu khác hay hơn nhưng chúng sâu sắc quá, không giống phong cách của em. Em hay nghĩ, nếu hôm ấy mình chẳng đến buổi liên hoan thì tốt biết bao. Vậy thì ít nhất chúng ta sẽ không gặp gỡ. Nhưng rồi em lại tiếc. Vì anh đẹp, còn tính em lại ưa mấy người bảnh trai. Nhớ hôm Mãn Mãn lỡ miệng kể chuyện em từng khen anh, em đã chối rằng mình chưa từng bảo vậy. Anh lại hỏi “lẽ nào em không thấy anh đẹp” khiến em bị sặc coca. Sao có thể, sao em có thể thấy anh không đẹp được chứ? Anh đẹp muốn chết luôn đó! Nhưng em không dám nói vậy trước mặt bao người. Giờ nhớ lại, em thấy may vì mình chưa nói. Nếu không giữa chúng mình, người theo đuổi sẽ là em chứ chẳng phải anh, mà em không muốn để người ngoài biết em thích anh đến nhường nào đâu. Tử Tu, anh biết không? Em thích anh mặc áo phông trắng nhất đấy. Em hay bảo thích anh mặc sơ mi, áo khoác, âu phục … Trang chủ Xấp Thư Tình Bên Cửa Sổ17 | Xấp thư tình bên cửa sổTử Tu, hợp tan vội vã chỉ sợ năm nào cũng phải trải.Cho nên em không định sầu lo nữa.Sống ở đời, nếu có duyên ắt chúng mình sẽ gặp gỡ.Em thích anh, anh thích em, cũng để lại rất nhiều hồi ức: vui vẻ, đau đớn, buồn rầu và khó tả.Nhưng dù thích hay không, chúng ta đều đang gắng mình học cách phải làm sao để chấp nhận số phận.Chúng ta cũng đã từng thử thay đổi vận mệnh nhưng kết quả em vẫn không thể ử bên anh tới khi đầu bạc.Nghĩ mãi em lại thấy cũng chẳng có gì bất công cả.Bởi ông trời vốn tệ bạc mà.Phật rằng ở hiền gặp lành, nhưng không bảo cứ ở hiền thì sẽ gặp lành.Đây nè, sau khi nghiêm túc dùi mài kinh Phật, em phát hiện ý Phật Tổ là… anh ở hiền thì tám trăm năm sau sẽ được gặp lành.Câu này coi như em chưa nói nhé.Em không suy nghĩ vẩn vơ nữa..
Trang chủ Xấp Thư Tình Bên Cửa Sổ17 | Xấp thư tình bên cửa sổ
Tử Tu, hợp tan vội vã chỉ sợ năm nào cũng phải trải.
Cho nên em không định sầu lo nữa.
Sống ở đời, nếu có duyên ắt chúng mình sẽ gặp gỡ.
Em thích anh, anh thích em, cũng để lại rất nhiều hồi ức: vui vẻ, đau đớn, buồn rầu và khó tả.
Nhưng dù thích hay không, chúng ta đều đang gắng mình học cách phải làm sao để chấp nhận số phận.
Chúng ta cũng đã từng thử thay đổi vận mệnh nhưng kết quả em vẫn không thể ử bên anh tới khi đầu bạc.
Nghĩ mãi em lại thấy cũng chẳng có gì bất công cả.
Bởi ông trời vốn tệ bạc mà.
Phật rằng ở hiền gặp lành, nhưng không bảo cứ ở hiền thì sẽ gặp lành.
Đây nè, sau khi nghiêm túc dùi mài kinh Phật, em phát hiện ý Phật Tổ là… anh ở hiền thì tám trăm năm sau sẽ được gặp lành.
Câu này coi như em chưa nói nhé.
Em không suy nghĩ vẩn vơ nữa.
.
Xấp Thư Tình Bên Cửa SổTác giả: Lục Tiểu DuyTruyện Ngôn TìnhTử Tu, xa cách lâu nay, em nhớ anh nhiều. Lời mở đầu này tuy hơi lạ nhưng lại là thành quả sau hơn một giờ suy nghĩ của em đấy. Em biết sẽ có những câu khác hay hơn nhưng chúng sâu sắc quá, không giống phong cách của em. Em hay nghĩ, nếu hôm ấy mình chẳng đến buổi liên hoan thì tốt biết bao. Vậy thì ít nhất chúng ta sẽ không gặp gỡ. Nhưng rồi em lại tiếc. Vì anh đẹp, còn tính em lại ưa mấy người bảnh trai. Nhớ hôm Mãn Mãn lỡ miệng kể chuyện em từng khen anh, em đã chối rằng mình chưa từng bảo vậy. Anh lại hỏi “lẽ nào em không thấy anh đẹp” khiến em bị sặc coca. Sao có thể, sao em có thể thấy anh không đẹp được chứ? Anh đẹp muốn chết luôn đó! Nhưng em không dám nói vậy trước mặt bao người. Giờ nhớ lại, em thấy may vì mình chưa nói. Nếu không giữa chúng mình, người theo đuổi sẽ là em chứ chẳng phải anh, mà em không muốn để người ngoài biết em thích anh đến nhường nào đâu. Tử Tu, anh biết không? Em thích anh mặc áo phông trắng nhất đấy. Em hay bảo thích anh mặc sơ mi, áo khoác, âu phục … Trang chủ Xấp Thư Tình Bên Cửa Sổ17 | Xấp thư tình bên cửa sổTử Tu, hợp tan vội vã chỉ sợ năm nào cũng phải trải.Cho nên em không định sầu lo nữa.Sống ở đời, nếu có duyên ắt chúng mình sẽ gặp gỡ.Em thích anh, anh thích em, cũng để lại rất nhiều hồi ức: vui vẻ, đau đớn, buồn rầu và khó tả.Nhưng dù thích hay không, chúng ta đều đang gắng mình học cách phải làm sao để chấp nhận số phận.Chúng ta cũng đã từng thử thay đổi vận mệnh nhưng kết quả em vẫn không thể ử bên anh tới khi đầu bạc.Nghĩ mãi em lại thấy cũng chẳng có gì bất công cả.Bởi ông trời vốn tệ bạc mà.Phật rằng ở hiền gặp lành, nhưng không bảo cứ ở hiền thì sẽ gặp lành.Đây nè, sau khi nghiêm túc dùi mài kinh Phật, em phát hiện ý Phật Tổ là… anh ở hiền thì tám trăm năm sau sẽ được gặp lành.Câu này coi như em chưa nói nhé.Em không suy nghĩ vẩn vơ nữa..