hiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt…
Chương 124: Chương 124
Thần Trong Các Vị ThầnTác giả: JunWeiTruyện Ngôn Tìnhhiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt… Chương 29 : ta sẽ giết chết nó !!Đêm tối hôm đó , lão Pole lấy lý do là phải đi dự tiệc đám cưới của 1 người bạn định chuồn thẳng cẳng . Tiền Thế Kiệt thừa sống thiếu chết 1 mực đòi đi theo ông ta bằng mọi giá . nhưng lão Pole chỉ bỏ lại 1 câu : “ này , cậu đừng có hại ta chứ ! nếu như cả 2 chúng ta cùng đi hết thì ai sẽ ăn hết nồi cà ri còn dư đây ? vả lại , không chừng sẽ khiến cho Isbel nghi ngờ nữa đấy ! ta đã già rồi , sức khoẻ có hạn , nếu như còn bắt ta phải ăn thêm món cà ri đó nữa e rằng ta có thể đi gặp nữ thần ánh sáng được rồi đấy . cậu còn trẻ , sức khoẻ tốt , ăn thêm 1 chút cũng đâu có sao , cùng lắm thì ….. bị ngộ độc thức ăn thôi mà , yên tâm đi , ta không để cho cậu chết được đâu . vì cậu còn thiếu nợ ta mà !!” nói xong , lão bỏ chạy mất dép . để lại 1 mình Tiền Thế Kiệt ở ngoài cửa tiệm **** hét um sùm .Gần tới giờ ăn tối , Tiền Thế Kiệt vội vã chạy vào trong phòng khoá trái cửa lại . cho dù Isbel ở bên ngoài dùng hết mọi cách từ dụ ngọt cho tới hăm doạ để thuyết phục , anh ta cũng nhất quyết không chịu bước ra khỏi phòng . mặc dù bụng đói cồn cào , nhưng anh ta đã tự hứa với mình rằng thà chết đói còn hơn phải ăn món cà ri khủng khiếp đó lần nữa .Sau 1 hồi thuyết phục và đe doạ vô ích , Isbel thở dài 1 tiếng , quay người bỏ đi .Im lặng hồi lâu , không còn nghe thấy bên ngoài có động tĩnh nữa , Tiền Thế Kiệt mở nhỏ khe cửa ra để xem xem Isbel còn ở đó hay không . chỉ thấy trong hành lang vắng vẻ . anh ta thở phào nhẹ nhõm , đẩy cửa bước ra phòng . định đi ra ngoài tìm thứ gì đó bỏ bụng .Ai ngờ khi bước tới bên ngoài cửa tiệm , chỉ thấy cánh cửa lớn được khoá chặt lại , trên ổ khoá còn có chốt 2 sợi dây xích lớn . không cần phải hỏi nữa , đó là tác phẩm của Isbel chứ không còn ai khác .“ xì ! tưởng vậy là có thể nhốt mình lại sao ? ả quên rằng mình còn 1 thanh kiếm có thể chặt đứt mọi thứ à ?” Tiền Thế Kiệt tự mình lẩm bẩm 1 câu .lại chạy vào trong phòng định lấy thanh kiếm để chặt đứt sợi dây xích . ai ngờ vừa bước tới trước cửa phòng . chỉ thấy cửa phòng bị mở tung ra . chạy vào trong xem , không còn nhìn thấy bóng dáng thanh kiếm của mình nữa .thì ra là sau khi khoá 2 sợi dây xích ở ngoài cửa xong , lại nghĩ tới Tiền Thế Kiệt có 1 thanh kiếm vô cùng sắc bén có thể chặt đứt mọi thứ , nên đã lén lén mai phục ở gần đó , lợi dụng lúc Tiền Thế Kiệt ra khỏi phòng , Isbel đã lén lén chạy vào trong phòng lấy đi thanh kiếm của anh ta . ngoài ra , để đề phòng anh ta trèo cửa sổ thoát ra ngoài , ngay cả cửa sổ cũng bị dây xích xích lại .“ mẹ kiếp !!!” Tiền Thế Kiệt nổi giận **** lớn 1 tiếng : “ ả muốn ép mình ăn món cà ri của ả bằng mọi giá đây mà !!!”Tiền Thế Kiệt đâu dễ gì chịu thua chứ , anh ta thầm nghĩ trong lòng : cho dù không thể ra khỏi nhà ,nhưng ở trong kho dự trữ ở phía sau còn có rất nhiều thức ăn , nghe lão Pole khoe rằng lượng thức ăn ở đó đủ để cho cả gia đình ăn trong vòng 1 năm . 1 kho thức ăn khổng lồ như thế này , cho dù ả tài giỏi tới cỡ nào , cũng không thể giấu đi hết chứ ?
Chương 29 : ta sẽ giết chết nó !!
Đêm tối hôm đó , lão Pole lấy lý do là phải đi dự tiệc đám cưới của 1 người bạn định chuồn thẳng cẳng . Tiền Thế Kiệt thừa sống thiếu chết 1 mực đòi đi theo ông ta bằng mọi giá . nhưng lão Pole chỉ bỏ lại 1 câu : “ này , cậu đừng có hại ta chứ ! nếu như cả 2 chúng ta cùng đi hết thì ai sẽ ăn hết nồi cà ri còn dư đây ? vả lại , không chừng sẽ khiến cho Isbel nghi ngờ nữa đấy ! ta đã già rồi , sức khoẻ có hạn , nếu như còn bắt ta phải ăn thêm món cà ri đó nữa e rằng ta có thể đi gặp nữ thần ánh sáng được rồi đấy . cậu còn trẻ , sức khoẻ tốt , ăn thêm 1 chút cũng đâu có sao , cùng lắm thì ….. bị ngộ độc thức ăn thôi mà , yên tâm đi , ta không để cho cậu chết được đâu . vì cậu còn thiếu nợ ta mà !!” nói xong , lão bỏ chạy mất dép . để lại 1 mình Tiền Thế Kiệt ở ngoài cửa tiệm **** hét um sùm .
Gần tới giờ ăn tối , Tiền Thế Kiệt vội vã chạy vào trong phòng khoá trái cửa lại . cho dù Isbel ở bên ngoài dùng hết mọi cách từ dụ ngọt cho tới hăm doạ để thuyết phục , anh ta cũng nhất quyết không chịu bước ra khỏi phòng . mặc dù bụng đói cồn cào , nhưng anh ta đã tự hứa với mình rằng thà chết đói còn hơn phải ăn món cà ri khủng khiếp đó lần nữa .
Sau 1 hồi thuyết phục và đe doạ vô ích , Isbel thở dài 1 tiếng , quay người bỏ đi .
Im lặng hồi lâu , không còn nghe thấy bên ngoài có động tĩnh nữa , Tiền Thế Kiệt mở nhỏ khe cửa ra để xem xem Isbel còn ở đó hay không . chỉ thấy trong hành lang vắng vẻ . anh ta thở phào nhẹ nhõm , đẩy cửa bước ra phòng . định đi ra ngoài tìm thứ gì đó bỏ bụng .
Ai ngờ khi bước tới bên ngoài cửa tiệm , chỉ thấy cánh cửa lớn được khoá chặt lại , trên ổ khoá còn có chốt 2 sợi dây xích lớn . không cần phải hỏi nữa , đó là tác phẩm của Isbel chứ không còn ai khác .
“ xì ! tưởng vậy là có thể nhốt mình lại sao ? ả quên rằng mình còn 1 thanh kiếm có thể chặt đứt mọi thứ à ?” Tiền Thế Kiệt tự mình lẩm bẩm 1 câu .
lại chạy vào trong phòng định lấy thanh kiếm để chặt đứt sợi dây xích . ai ngờ vừa bước tới trước cửa phòng . chỉ thấy cửa phòng bị mở tung ra . chạy vào trong xem , không còn nhìn thấy bóng dáng thanh kiếm của mình nữa .
thì ra là sau khi khoá 2 sợi dây xích ở ngoài cửa xong , lại nghĩ tới Tiền Thế Kiệt có 1 thanh kiếm vô cùng sắc bén có thể chặt đứt mọi thứ , nên đã lén lén mai phục ở gần đó , lợi dụng lúc Tiền Thế Kiệt ra khỏi phòng , Isbel đã lén lén chạy vào trong phòng lấy đi thanh kiếm của anh ta . ngoài ra , để đề phòng anh ta trèo cửa sổ thoát ra ngoài , ngay cả cửa sổ cũng bị dây xích xích lại .
“ mẹ kiếp !!!” Tiền Thế Kiệt nổi giận **** lớn 1 tiếng : “ ả muốn ép mình ăn món cà ri của ả bằng mọi giá đây mà !!!”
Tiền Thế Kiệt đâu dễ gì chịu thua chứ , anh ta thầm nghĩ trong lòng : cho dù không thể ra khỏi nhà ,nhưng ở trong kho dự trữ ở phía sau còn có rất nhiều thức ăn , nghe lão Pole khoe rằng lượng thức ăn ở đó đủ để cho cả gia đình ăn trong vòng 1 năm . 1 kho thức ăn khổng lồ như thế này , cho dù ả tài giỏi tới cỡ nào , cũng không thể giấu đi hết chứ ?
Thần Trong Các Vị ThầnTác giả: JunWeiTruyện Ngôn Tìnhhiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt… Chương 29 : ta sẽ giết chết nó !!Đêm tối hôm đó , lão Pole lấy lý do là phải đi dự tiệc đám cưới của 1 người bạn định chuồn thẳng cẳng . Tiền Thế Kiệt thừa sống thiếu chết 1 mực đòi đi theo ông ta bằng mọi giá . nhưng lão Pole chỉ bỏ lại 1 câu : “ này , cậu đừng có hại ta chứ ! nếu như cả 2 chúng ta cùng đi hết thì ai sẽ ăn hết nồi cà ri còn dư đây ? vả lại , không chừng sẽ khiến cho Isbel nghi ngờ nữa đấy ! ta đã già rồi , sức khoẻ có hạn , nếu như còn bắt ta phải ăn thêm món cà ri đó nữa e rằng ta có thể đi gặp nữ thần ánh sáng được rồi đấy . cậu còn trẻ , sức khoẻ tốt , ăn thêm 1 chút cũng đâu có sao , cùng lắm thì ….. bị ngộ độc thức ăn thôi mà , yên tâm đi , ta không để cho cậu chết được đâu . vì cậu còn thiếu nợ ta mà !!” nói xong , lão bỏ chạy mất dép . để lại 1 mình Tiền Thế Kiệt ở ngoài cửa tiệm **** hét um sùm .Gần tới giờ ăn tối , Tiền Thế Kiệt vội vã chạy vào trong phòng khoá trái cửa lại . cho dù Isbel ở bên ngoài dùng hết mọi cách từ dụ ngọt cho tới hăm doạ để thuyết phục , anh ta cũng nhất quyết không chịu bước ra khỏi phòng . mặc dù bụng đói cồn cào , nhưng anh ta đã tự hứa với mình rằng thà chết đói còn hơn phải ăn món cà ri khủng khiếp đó lần nữa .Sau 1 hồi thuyết phục và đe doạ vô ích , Isbel thở dài 1 tiếng , quay người bỏ đi .Im lặng hồi lâu , không còn nghe thấy bên ngoài có động tĩnh nữa , Tiền Thế Kiệt mở nhỏ khe cửa ra để xem xem Isbel còn ở đó hay không . chỉ thấy trong hành lang vắng vẻ . anh ta thở phào nhẹ nhõm , đẩy cửa bước ra phòng . định đi ra ngoài tìm thứ gì đó bỏ bụng .Ai ngờ khi bước tới bên ngoài cửa tiệm , chỉ thấy cánh cửa lớn được khoá chặt lại , trên ổ khoá còn có chốt 2 sợi dây xích lớn . không cần phải hỏi nữa , đó là tác phẩm của Isbel chứ không còn ai khác .“ xì ! tưởng vậy là có thể nhốt mình lại sao ? ả quên rằng mình còn 1 thanh kiếm có thể chặt đứt mọi thứ à ?” Tiền Thế Kiệt tự mình lẩm bẩm 1 câu .lại chạy vào trong phòng định lấy thanh kiếm để chặt đứt sợi dây xích . ai ngờ vừa bước tới trước cửa phòng . chỉ thấy cửa phòng bị mở tung ra . chạy vào trong xem , không còn nhìn thấy bóng dáng thanh kiếm của mình nữa .thì ra là sau khi khoá 2 sợi dây xích ở ngoài cửa xong , lại nghĩ tới Tiền Thế Kiệt có 1 thanh kiếm vô cùng sắc bén có thể chặt đứt mọi thứ , nên đã lén lén mai phục ở gần đó , lợi dụng lúc Tiền Thế Kiệt ra khỏi phòng , Isbel đã lén lén chạy vào trong phòng lấy đi thanh kiếm của anh ta . ngoài ra , để đề phòng anh ta trèo cửa sổ thoát ra ngoài , ngay cả cửa sổ cũng bị dây xích xích lại .“ mẹ kiếp !!!” Tiền Thế Kiệt nổi giận **** lớn 1 tiếng : “ ả muốn ép mình ăn món cà ri của ả bằng mọi giá đây mà !!!”Tiền Thế Kiệt đâu dễ gì chịu thua chứ , anh ta thầm nghĩ trong lòng : cho dù không thể ra khỏi nhà ,nhưng ở trong kho dự trữ ở phía sau còn có rất nhiều thức ăn , nghe lão Pole khoe rằng lượng thức ăn ở đó đủ để cho cả gia đình ăn trong vòng 1 năm . 1 kho thức ăn khổng lồ như thế này , cho dù ả tài giỏi tới cỡ nào , cũng không thể giấu đi hết chứ ?