hiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt…
Chương 145: Chương 145
Thần Trong Các Vị ThầnTác giả: JunWeiTruyện Ngôn Tìnhhiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt… nhưng Pole không hề phát hiện ra sự khác thường trên khuôn mặt của Tiền Thế Kiệt , bỗng nhiên sực nhớ ra điều gì đó , đứng bật dậy vỗ tay lên bàn 1 cái , nói : “ à há ! suýt chút nữa thì quên !”sau đó quay lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt , từ từ nói : “ ông anh nhân hậu của ta có căn dặn rằng ,khi nào cậu về tới , hãy tới tìm ông ta ngay lập tức !”Tiền Thế Kiệt có chút ngạc nhiên , tò mò hỏi : “ có chuyện gì thế ?”Pole mang theo vẻ mặt chế giễu nhạt nhạt nói : “ sao ta biết được . ổng chỉ dặn là bảo mi tới tìm ổng thôi , chứ có kể cho ta biết lý do vì sao đâu chứ . thôi đừng nói nhiều nữa , tự đi gặp ổng rồi sẽ biết ngay thôi .”nói xong , hừ mạnh 1 tiếng , quay sang nhìn vào Isbel nói : “ Isbel , cháu hãy vào đây giúp ta dọn dẹp lại cái nhà kho nào .”Isbel có chút bất ngờ , nói : “ cháu không cần phải đi gặp cụ Gongro sao ?”chỉ nghe thấy lão Pole nhạt nhạt nói : “ không , ông anh của ta chỉ nói rằng muốn gặp Thế Kiệt mà thôi , còn cháu thì hãy theo ta vào trong nhà kho thu dọn lại đống kiệt tác do cháu gây ra .”mặc dù có chút không vui , nhưng Isbel không bao giờ dám cãi lời Gongro , nên chỉ còn cách đi theo Pole vào trong nhà kho để dọn dẹp lại những tác phẩm do cô ta gây ra .chương 34 : bát trảm quy nhấtPole nói rằng Gongro muốn gặp Tiền Thế Kiệt , nên anh ta lập tức đi tới căn nhà nằm ở gần khu rừng ngoài thành nam .khác xa so với mọi khi , lần này thì Gongro không có đứng ở bên ngoài sân chờ đợi anh ta . bước tới trước căn nhà gỗ nhỏ bé nằm sát bên rìa rừng , trước nhà có vài cái rổ phơi thuốc . cũng không biết những lá thuốc đó có tác dụng như thế nào , nhưng anh ta có thể nhận ra rằng , những lá thuốc này rất đặc biệt , toàn thân màu bạc , được xắt nhỏ ra , phơi khô ở bên ngoài sân . bước tới trước cửa nhà , Tiền Thế Kiệt dùng tay nhẹ nhẹ gõ cửa vài cái .cọc cọc !“ Thế Kiệt đó hả ? hãy vào đi , cửa không có khoá .” giọng nói của Gongro từ trong nhà vang lên .
nhưng Pole không hề phát hiện ra sự khác thường trên khuôn mặt của Tiền Thế Kiệt , bỗng nhiên sực nhớ ra điều gì đó , đứng bật dậy vỗ tay lên bàn 1 cái , nói : “ à há ! suýt chút nữa thì quên !”
sau đó quay lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt , từ từ nói : “ ông anh nhân hậu của ta có căn dặn rằng ,khi nào cậu về tới , hãy tới tìm ông ta ngay lập tức !”
Tiền Thế Kiệt có chút ngạc nhiên , tò mò hỏi : “ có chuyện gì thế ?”
Pole mang theo vẻ mặt chế giễu nhạt nhạt nói : “ sao ta biết được . ổng chỉ dặn là bảo mi tới tìm ổng thôi , chứ có kể cho ta biết lý do vì sao đâu chứ . thôi đừng nói nhiều nữa , tự đi gặp ổng rồi sẽ biết ngay thôi .”
nói xong , hừ mạnh 1 tiếng , quay sang nhìn vào Isbel nói : “ Isbel , cháu hãy vào đây giúp ta dọn dẹp lại cái nhà kho nào .”
Isbel có chút bất ngờ , nói : “ cháu không cần phải đi gặp cụ Gongro sao ?”
chỉ nghe thấy lão Pole nhạt nhạt nói : “ không , ông anh của ta chỉ nói rằng muốn gặp Thế Kiệt mà thôi , còn cháu thì hãy theo ta vào trong nhà kho thu dọn lại đống kiệt tác do cháu gây ra .”
mặc dù có chút không vui , nhưng Isbel không bao giờ dám cãi lời Gongro , nên chỉ còn cách đi theo Pole vào trong nhà kho để dọn dẹp lại những tác phẩm do cô ta gây ra .
chương 34 : bát trảm quy nhất
Pole nói rằng Gongro muốn gặp Tiền Thế Kiệt , nên anh ta lập tức đi tới căn nhà nằm ở gần khu rừng ngoài thành nam .
khác xa so với mọi khi , lần này thì Gongro không có đứng ở bên ngoài sân chờ đợi anh ta . bước tới trước căn nhà gỗ nhỏ bé nằm sát bên rìa rừng , trước nhà có vài cái rổ phơi thuốc . cũng không biết những lá thuốc đó có tác dụng như thế nào , nhưng anh ta có thể nhận ra rằng , những lá thuốc này rất đặc biệt , toàn thân màu bạc , được xắt nhỏ ra , phơi khô ở bên ngoài sân . bước tới trước cửa nhà , Tiền Thế Kiệt dùng tay nhẹ nhẹ gõ cửa vài cái .
cọc cọc !
“ Thế Kiệt đó hả ? hãy vào đi , cửa không có khoá .” giọng nói của Gongro từ trong nhà vang lên .
Thần Trong Các Vị ThầnTác giả: JunWeiTruyện Ngôn Tìnhhiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt… nhưng Pole không hề phát hiện ra sự khác thường trên khuôn mặt của Tiền Thế Kiệt , bỗng nhiên sực nhớ ra điều gì đó , đứng bật dậy vỗ tay lên bàn 1 cái , nói : “ à há ! suýt chút nữa thì quên !”sau đó quay lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt , từ từ nói : “ ông anh nhân hậu của ta có căn dặn rằng ,khi nào cậu về tới , hãy tới tìm ông ta ngay lập tức !”Tiền Thế Kiệt có chút ngạc nhiên , tò mò hỏi : “ có chuyện gì thế ?”Pole mang theo vẻ mặt chế giễu nhạt nhạt nói : “ sao ta biết được . ổng chỉ dặn là bảo mi tới tìm ổng thôi , chứ có kể cho ta biết lý do vì sao đâu chứ . thôi đừng nói nhiều nữa , tự đi gặp ổng rồi sẽ biết ngay thôi .”nói xong , hừ mạnh 1 tiếng , quay sang nhìn vào Isbel nói : “ Isbel , cháu hãy vào đây giúp ta dọn dẹp lại cái nhà kho nào .”Isbel có chút bất ngờ , nói : “ cháu không cần phải đi gặp cụ Gongro sao ?”chỉ nghe thấy lão Pole nhạt nhạt nói : “ không , ông anh của ta chỉ nói rằng muốn gặp Thế Kiệt mà thôi , còn cháu thì hãy theo ta vào trong nhà kho thu dọn lại đống kiệt tác do cháu gây ra .”mặc dù có chút không vui , nhưng Isbel không bao giờ dám cãi lời Gongro , nên chỉ còn cách đi theo Pole vào trong nhà kho để dọn dẹp lại những tác phẩm do cô ta gây ra .chương 34 : bát trảm quy nhấtPole nói rằng Gongro muốn gặp Tiền Thế Kiệt , nên anh ta lập tức đi tới căn nhà nằm ở gần khu rừng ngoài thành nam .khác xa so với mọi khi , lần này thì Gongro không có đứng ở bên ngoài sân chờ đợi anh ta . bước tới trước căn nhà gỗ nhỏ bé nằm sát bên rìa rừng , trước nhà có vài cái rổ phơi thuốc . cũng không biết những lá thuốc đó có tác dụng như thế nào , nhưng anh ta có thể nhận ra rằng , những lá thuốc này rất đặc biệt , toàn thân màu bạc , được xắt nhỏ ra , phơi khô ở bên ngoài sân . bước tới trước cửa nhà , Tiền Thế Kiệt dùng tay nhẹ nhẹ gõ cửa vài cái .cọc cọc !“ Thế Kiệt đó hả ? hãy vào đi , cửa không có khoá .” giọng nói của Gongro từ trong nhà vang lên .