-Cái eo thon này của em đúng là quyến rũ lắm đấy....sẽ rất tuyệt nếu anh xiết chặt nó ở trên giường nhỉ?-Rindou -Mày.....đê tiện!!!-Angry "Bốp" Haitani Rindou hắn vẫn còn nhớ đó chính là cuộc trò chuyện cuối cùng của cậu và hắn, trước khi cậu đắm hắn ngất ngay tại chỗ trong trận chiến năm ấy. Rindou nhìn vào ly rượu vừa cay vừa đắng trước mặt mà bất giác bật cười, cũng đã mười hai năm rồi nhỉ. -Rindou, đang nghĩ cái gì vậy?-Ran Rindou quay đầu, Ran hắn thở dốc một chút nhếch môi nhìn Rindou, đôi tay vẫn còn đặt trên cái eo của một tên tiểu mĩ nhân khác. -Hôm nay không có hứng?-Ran Rindou không trả lời, khác với anh trai trăng hoa, phóng túng của mình, Rindou hắn chỉ lên giường với người mà mình thích, vừa hay, tên nhóc nhà Kawata năm ấy lại lọt vào đôi mắt xanh của Rindou. -Ư...ưm, đại thiếu gia...ưm...nhẹ thôi!-NVP -Như vậy thì làm sao kích thích hả, phải để thằng ngồi một mình bên kia thèm nhỏ dãi mới thích chứ?-Ran -Chậc!-Rindou Rindou chán ghét thở hắc một hơi rồi quay bước ra…
Chương 33
(Tokyo Revengers) Kẹo Bông Hương Bạc HàTác giả: Mắt BãoTruyện Đam Mỹ-Cái eo thon này của em đúng là quyến rũ lắm đấy....sẽ rất tuyệt nếu anh xiết chặt nó ở trên giường nhỉ?-Rindou -Mày.....đê tiện!!!-Angry "Bốp" Haitani Rindou hắn vẫn còn nhớ đó chính là cuộc trò chuyện cuối cùng của cậu và hắn, trước khi cậu đắm hắn ngất ngay tại chỗ trong trận chiến năm ấy. Rindou nhìn vào ly rượu vừa cay vừa đắng trước mặt mà bất giác bật cười, cũng đã mười hai năm rồi nhỉ. -Rindou, đang nghĩ cái gì vậy?-Ran Rindou quay đầu, Ran hắn thở dốc một chút nhếch môi nhìn Rindou, đôi tay vẫn còn đặt trên cái eo của một tên tiểu mĩ nhân khác. -Hôm nay không có hứng?-Ran Rindou không trả lời, khác với anh trai trăng hoa, phóng túng của mình, Rindou hắn chỉ lên giường với người mà mình thích, vừa hay, tên nhóc nhà Kawata năm ấy lại lọt vào đôi mắt xanh của Rindou. -Ư...ưm, đại thiếu gia...ưm...nhẹ thôi!-NVP -Như vậy thì làm sao kích thích hả, phải để thằng ngồi một mình bên kia thèm nhỏ dãi mới thích chứ?-Ran -Chậc!-Rindou Rindou chán ghét thở hắc một hơi rồi quay bước ra… Ran hạ khẩu súng xuống nhìn vè phía Rindou nở một nụ cười thâm hiểm. Rindou trong thoáng chốc ấy thực sự đã ngỡ ngàng với nụ cười ấy của anh trai mình. Rindou lớn lên cùng Ran, chưa lần này hắn nhìn thấy anh mình bộc lộ một nụ cười như vậy, nhất là đối với mình. -Gia nhập vào băng đảng lớn nhất ở biên giới, thu thập thông tin của bọn chúng mang về đây!-Ran-Được!-RindouRan đẩy cao nụ cười, khuôn mặ hiện rõ thái độ hài lòng tiến đến muốn chạm vào khuôn mặt Angry nhưng lại lần nữa bị Rindou hất tay.-Đừng chạm vào em ấy!-Rindou-Tao chỉ muôn cảnh báo...với khuôn mặt này của Angry, rất có thể...sẽ gặp rất nhiều khó khăn ở nơi đó đấy!-Ran-Anh phải hứa với tôi Haitani Ran, khi tôi trở về...anh tôi phải tỉnh lại!-AngryRan có chút đơ ra, chính hắn cũng rất mong ngày ấy đây, cứ kéo dài như vậy, hắn chỉ được nhìn Smiley qua khung kín mà không thể chạm vào cậu khiến hắn như phát điên lên được.-Ha...để xem ngươi có thể trở về không đã!-Ran-Chúng ta đi thôi!-AngryAngry quay lưng dìu Rindou bỏ đi, Ran lại lần nữa quay mặt vào lòng kính trong suốt ấy mà thơ thẩn. -Smiley...vừa rồi, khiến em sợ rồi, anh xin lỗi!-RanTrong chiếc xe sang trọng, Angry lặng nhìn vết thương trên đùi Rindou nhẹ thở dài, lúc nãy máu ra nhiều như vậy mà xem hắn bây giờ vẫn bình thản như không có chuyện gì. Nhẹ đặt tay lên chỗ vết thương ấy, giọng nói Angry nhỏ nhẹ rót vào tai hắn.-Còn đau không?-Angry-Quen rồi!-RindouAngry nhẹ cười, cậu sao lại quên mất hắn là người của Phạm Thiên, những vết thương này đã trãi qua vô số lần rồi.-Băng đảng mà Ran ban nãy nhắc tới....-Angry-Là Bắc Đế, là một băng đảng không dễ đối phó, Phạm Thiên ở biên giới cũng bi bọn chúng làm khó không ít lần!-RindouRindou bỗng dừng lại đôi chút, khuôn mặt có vài nét căng thẳng.-So với Phạm Thiên, chúng cũng tàn ác không kém cạnh gì!-Rindou-Nguy hiểm vậy sao?-AngryRindou nhẹ cười nắm lấy tay cậu.-Yên tâm đi, có anh ở đây rồi!-RindouAngry nhìn vào nụ cười đẹp tựa ánh trăng mà hai má chợt ửng hồng quay đi chỗ khác, sao tim cậu đột nhiên lại đập nhanh như vậy chứ.-Ừ....nóng quá nhỉ?-AngryCậu cố lãng sang chuyện khác, vừa nói tay vừa tháo bỏ hai cúc áo trước ngực mà nào biết, ánh mắt ai đó đã dán chặt vào cái cổ trắng ngần của cậu. Angry với khuôn mặt ửng hồng tay giật giật cổ áo, tấm ngực nhỏ phập phòng trong lớp vãi mỏng thoắc ẩn thoắc hiện khiến lòng hắn dân lên thứ cảm xúc rạo rực khó tả, con người nhỏ bé này sao lại có sức quyến rũ với hắn như vậy chứ.-Dừng xe!-Rindou-Sao vậy?-AngryTài xế phía trước theo lệnh Rindou dừng lại, hắn hất tay.-Đi mua chút đồ đi!-Rindou-Vâng?-NVPTài xế bước xuống xe mà không khỏi ngỡ ngàng thắc mắc.-Ở giữa rừng núi thì có chỗ nào bán chứ, thôi đi tản bộ vậy!-NVPỞ bên trong xe....-AAA!! Rindou, đồ biến thái, anh lên cơn bệnh à!.....đừng mà!!!-AngryChiếc xe run lắc dữ dội theo từng nhịp giữa một đoạn đường hoang vu, Angry chẳng thể ngờ mà cũng chẳng hiểu vì sao mình lại bị Rindou đè ra giữa một nơi như vậy, la hét vô ích chóng cự lại càng vô ích, cuối cùng cũng đành phải thuận theo người bên trên, chìu lòng hắn.
Ran hạ khẩu súng xuống nhìn vè phía Rindou nở một nụ cười thâm hiểm. Rindou trong thoáng chốc ấy thực sự đã ngỡ ngàng với nụ cười ấy của anh trai mình. Rindou lớn lên cùng Ran, chưa lần này hắn nhìn thấy anh mình bộc lộ một nụ cười như vậy, nhất là đối với mình.
-Gia nhập vào băng đảng lớn nhất ở biên giới, thu thập thông tin của bọn chúng mang về đây!-Ran
-Được!-Rindou
Ran đẩy cao nụ cười, khuôn mặ hiện rõ thái độ hài lòng tiến đến muốn chạm vào khuôn mặt Angry nhưng lại lần nữa bị Rindou hất tay.
-Đừng chạm vào em ấy!-Rindou
-Tao chỉ muôn cảnh báo...với khuôn mặt này của Angry, rất có thể...sẽ gặp rất nhiều khó khăn ở nơi đó đấy!-Ran
-Anh phải hứa với tôi Haitani Ran, khi tôi trở về...anh tôi phải tỉnh lại!-Angry
Ran có chút đơ ra, chính hắn cũng rất mong ngày ấy đây, cứ kéo dài như vậy, hắn chỉ được nhìn Smiley qua khung kín mà không thể chạm vào cậu khiến hắn như phát điên lên được.
-Ha...để xem ngươi có thể trở về không đã!-Ran
-Chúng ta đi thôi!-Angry
Angry quay lưng dìu Rindou bỏ đi, Ran lại lần nữa quay mặt vào lòng kính trong suốt ấy mà thơ thẩn.
-Smiley...vừa rồi, khiến em sợ rồi, anh xin lỗi!-Ran
Trong chiếc xe sang trọng, Angry lặng nhìn vết thương trên đùi Rindou nhẹ thở dài, lúc nãy máu ra nhiều như vậy mà xem hắn bây giờ vẫn bình thản như không có chuyện gì. Nhẹ đặt tay lên chỗ vết thương ấy, giọng nói Angry nhỏ nhẹ rót vào tai hắn.
-Còn đau không?-Angry
-Quen rồi!-Rindou
Angry nhẹ cười, cậu sao lại quên mất hắn là người của Phạm Thiên, những vết thương này đã trãi qua vô số lần rồi.
-Băng đảng mà Ran ban nãy nhắc tới....-Angry
-Là Bắc Đế, là một băng đảng không dễ đối phó, Phạm Thiên ở biên giới cũng bi bọn chúng làm khó không ít lần!-Rindou
Rindou bỗng dừng lại đôi chút, khuôn mặt có vài nét căng thẳng.
-So với Phạm Thiên, chúng cũng tàn ác không kém cạnh gì!-Rindou
-Nguy hiểm vậy sao?-Angry
Rindou nhẹ cười nắm lấy tay cậu.
-Yên tâm đi, có anh ở đây rồi!-Rindou
Angry nhìn vào nụ cười đẹp tựa ánh trăng mà hai má chợt ửng hồng quay đi chỗ khác, sao tim cậu đột nhiên lại đập nhanh như vậy chứ.
-Ừ....nóng quá nhỉ?-Angry
Cậu cố lãng sang chuyện khác, vừa nói tay vừa tháo bỏ hai cúc áo trước ngực mà nào biết, ánh mắt ai đó đã dán chặt vào cái cổ trắng ngần của cậu. Angry với khuôn mặt ửng hồng tay giật giật cổ áo, tấm ngực nhỏ phập phòng trong lớp vãi mỏng thoắc ẩn thoắc hiện khiến lòng hắn dân lên thứ cảm xúc rạo rực khó tả, con người nhỏ bé này sao lại có sức quyến rũ với hắn như vậy chứ.
-Dừng xe!-Rindou
-Sao vậy?-Angry
Tài xế phía trước theo lệnh Rindou dừng lại, hắn hất tay.
-Đi mua chút đồ đi!-Rindou
-Vâng?-NVP
Tài xế bước xuống xe mà không khỏi ngỡ ngàng thắc mắc.
-Ở giữa rừng núi thì có chỗ nào bán chứ, thôi đi tản bộ vậy!-NVP
Ở bên trong xe....
-AAA!! Rindou, đồ biến thái, anh lên cơn bệnh à!.....đừng mà!!!-Angry
Chiếc xe run lắc dữ dội theo từng nhịp giữa một đoạn đường hoang vu, Angry chẳng thể ngờ mà cũng chẳng hiểu vì sao mình lại bị Rindou đè ra giữa một nơi như vậy, la hét vô ích chóng cự lại càng vô ích, cuối cùng cũng đành phải thuận theo người bên trên, chìu lòng hắn.
(Tokyo Revengers) Kẹo Bông Hương Bạc HàTác giả: Mắt BãoTruyện Đam Mỹ-Cái eo thon này của em đúng là quyến rũ lắm đấy....sẽ rất tuyệt nếu anh xiết chặt nó ở trên giường nhỉ?-Rindou -Mày.....đê tiện!!!-Angry "Bốp" Haitani Rindou hắn vẫn còn nhớ đó chính là cuộc trò chuyện cuối cùng của cậu và hắn, trước khi cậu đắm hắn ngất ngay tại chỗ trong trận chiến năm ấy. Rindou nhìn vào ly rượu vừa cay vừa đắng trước mặt mà bất giác bật cười, cũng đã mười hai năm rồi nhỉ. -Rindou, đang nghĩ cái gì vậy?-Ran Rindou quay đầu, Ran hắn thở dốc một chút nhếch môi nhìn Rindou, đôi tay vẫn còn đặt trên cái eo của một tên tiểu mĩ nhân khác. -Hôm nay không có hứng?-Ran Rindou không trả lời, khác với anh trai trăng hoa, phóng túng của mình, Rindou hắn chỉ lên giường với người mà mình thích, vừa hay, tên nhóc nhà Kawata năm ấy lại lọt vào đôi mắt xanh của Rindou. -Ư...ưm, đại thiếu gia...ưm...nhẹ thôi!-NVP -Như vậy thì làm sao kích thích hả, phải để thằng ngồi một mình bên kia thèm nhỏ dãi mới thích chứ?-Ran -Chậc!-Rindou Rindou chán ghét thở hắc một hơi rồi quay bước ra… Ran hạ khẩu súng xuống nhìn vè phía Rindou nở một nụ cười thâm hiểm. Rindou trong thoáng chốc ấy thực sự đã ngỡ ngàng với nụ cười ấy của anh trai mình. Rindou lớn lên cùng Ran, chưa lần này hắn nhìn thấy anh mình bộc lộ một nụ cười như vậy, nhất là đối với mình. -Gia nhập vào băng đảng lớn nhất ở biên giới, thu thập thông tin của bọn chúng mang về đây!-Ran-Được!-RindouRan đẩy cao nụ cười, khuôn mặ hiện rõ thái độ hài lòng tiến đến muốn chạm vào khuôn mặt Angry nhưng lại lần nữa bị Rindou hất tay.-Đừng chạm vào em ấy!-Rindou-Tao chỉ muôn cảnh báo...với khuôn mặt này của Angry, rất có thể...sẽ gặp rất nhiều khó khăn ở nơi đó đấy!-Ran-Anh phải hứa với tôi Haitani Ran, khi tôi trở về...anh tôi phải tỉnh lại!-AngryRan có chút đơ ra, chính hắn cũng rất mong ngày ấy đây, cứ kéo dài như vậy, hắn chỉ được nhìn Smiley qua khung kín mà không thể chạm vào cậu khiến hắn như phát điên lên được.-Ha...để xem ngươi có thể trở về không đã!-Ran-Chúng ta đi thôi!-AngryAngry quay lưng dìu Rindou bỏ đi, Ran lại lần nữa quay mặt vào lòng kính trong suốt ấy mà thơ thẩn. -Smiley...vừa rồi, khiến em sợ rồi, anh xin lỗi!-RanTrong chiếc xe sang trọng, Angry lặng nhìn vết thương trên đùi Rindou nhẹ thở dài, lúc nãy máu ra nhiều như vậy mà xem hắn bây giờ vẫn bình thản như không có chuyện gì. Nhẹ đặt tay lên chỗ vết thương ấy, giọng nói Angry nhỏ nhẹ rót vào tai hắn.-Còn đau không?-Angry-Quen rồi!-RindouAngry nhẹ cười, cậu sao lại quên mất hắn là người của Phạm Thiên, những vết thương này đã trãi qua vô số lần rồi.-Băng đảng mà Ran ban nãy nhắc tới....-Angry-Là Bắc Đế, là một băng đảng không dễ đối phó, Phạm Thiên ở biên giới cũng bi bọn chúng làm khó không ít lần!-RindouRindou bỗng dừng lại đôi chút, khuôn mặt có vài nét căng thẳng.-So với Phạm Thiên, chúng cũng tàn ác không kém cạnh gì!-Rindou-Nguy hiểm vậy sao?-AngryRindou nhẹ cười nắm lấy tay cậu.-Yên tâm đi, có anh ở đây rồi!-RindouAngry nhìn vào nụ cười đẹp tựa ánh trăng mà hai má chợt ửng hồng quay đi chỗ khác, sao tim cậu đột nhiên lại đập nhanh như vậy chứ.-Ừ....nóng quá nhỉ?-AngryCậu cố lãng sang chuyện khác, vừa nói tay vừa tháo bỏ hai cúc áo trước ngực mà nào biết, ánh mắt ai đó đã dán chặt vào cái cổ trắng ngần của cậu. Angry với khuôn mặt ửng hồng tay giật giật cổ áo, tấm ngực nhỏ phập phòng trong lớp vãi mỏng thoắc ẩn thoắc hiện khiến lòng hắn dân lên thứ cảm xúc rạo rực khó tả, con người nhỏ bé này sao lại có sức quyến rũ với hắn như vậy chứ.-Dừng xe!-Rindou-Sao vậy?-AngryTài xế phía trước theo lệnh Rindou dừng lại, hắn hất tay.-Đi mua chút đồ đi!-Rindou-Vâng?-NVPTài xế bước xuống xe mà không khỏi ngỡ ngàng thắc mắc.-Ở giữa rừng núi thì có chỗ nào bán chứ, thôi đi tản bộ vậy!-NVPỞ bên trong xe....-AAA!! Rindou, đồ biến thái, anh lên cơn bệnh à!.....đừng mà!!!-AngryChiếc xe run lắc dữ dội theo từng nhịp giữa một đoạn đường hoang vu, Angry chẳng thể ngờ mà cũng chẳng hiểu vì sao mình lại bị Rindou đè ra giữa một nơi như vậy, la hét vô ích chóng cự lại càng vô ích, cuối cùng cũng đành phải thuận theo người bên trên, chìu lòng hắn.