ông ấy có mái tóc hoa râm, 2 bàn tay mềm mại, đôi mắt khó tính như lại có vẻ phúc hậu. ông nhìn tôi từ trên xuống dưới, như quan sát xem có vi khuẩn nào ko. mãi 1 lúc mới mở miệng… “tốt nghiệp ĐH khoa Quản trị nhà hàng khách sạn?” “dạ..” “tại sao muốn làm PHỤ BẾP cho tôi???” “vì cháu thích..” “có biết công việc này thế nào hay ko?” “dạ………rửa chén, lặt rau, vo gạo… chú sai gì thì cháu làm nấy.” ông ấy lại nhìn tôi kiểu ấy lần nữa, nhưng xóay vào gương mặt tôi, khiến tôi càng thấy căng thẳng. “tôi ko nghĩ 1 người tốt nghiệp ĐH lại muốn làm công việc đó” “cháu muốn học chú… … đó là…niềm đam mê..” “học tôi? nếu là đam mê, hẳn cô phải nấu được món nào đấy?” “món Spaghetti ạ. ai cũng bảo cháu làm rất ngon.” vị đầu bếp đứng tuổi suy nghĩ 1 lát rồi bảo tôi làm cho ông ấy 1 đĩa spaghetti. ko khó, tôi đã làm nó 70 lần rồi. *_^ pho mát, mì Ý, cà chua và xì dầu… thêm chút bột năng… nhưng spaghetti của tôi còn có… cà ri, hi hi “đây gọi là Spaghetti à?” “… ko ngon ạ??” “phải gọi nó là món … xem nào…
Chương 41: Chương 41
Nếu Em Ở ĐâyTác giả: Hồng Sakuraông ấy có mái tóc hoa râm, 2 bàn tay mềm mại, đôi mắt khó tính như lại có vẻ phúc hậu. ông nhìn tôi từ trên xuống dưới, như quan sát xem có vi khuẩn nào ko. mãi 1 lúc mới mở miệng… “tốt nghiệp ĐH khoa Quản trị nhà hàng khách sạn?” “dạ..” “tại sao muốn làm PHỤ BẾP cho tôi???” “vì cháu thích..” “có biết công việc này thế nào hay ko?” “dạ………rửa chén, lặt rau, vo gạo… chú sai gì thì cháu làm nấy.” ông ấy lại nhìn tôi kiểu ấy lần nữa, nhưng xóay vào gương mặt tôi, khiến tôi càng thấy căng thẳng. “tôi ko nghĩ 1 người tốt nghiệp ĐH lại muốn làm công việc đó” “cháu muốn học chú… … đó là…niềm đam mê..” “học tôi? nếu là đam mê, hẳn cô phải nấu được món nào đấy?” “món Spaghetti ạ. ai cũng bảo cháu làm rất ngon.” vị đầu bếp đứng tuổi suy nghĩ 1 lát rồi bảo tôi làm cho ông ấy 1 đĩa spaghetti. ko khó, tôi đã làm nó 70 lần rồi. *_^ pho mát, mì Ý, cà chua và xì dầu… thêm chút bột năng… nhưng spaghetti của tôi còn có… cà ri, hi hi “đây gọi là Spaghetti à?” “… ko ngon ạ??” “phải gọi nó là món … xem nào… thế rồi cái chuyện tôi thắc mắc muốn biết hôm ấy,phải mất 4 ngày mới hỏi được Quân vì anh ta đi công tác ở đâu tận Phú Quốc.bình thường thấy gã bếp trưởng của mình sao thấy ghét, khó ưa gì đâu,vậy mà 4 bữa nay làm việc với ông George, bếp trưởng ca tốimột người nước ngoài nhã nhặn và điềm tĩnh..tôi lại thấy…nhớ cái giọng phát xít của anh ta.T________T“hôm nay…bếp trưởng Quân về chưa chị?”tôi hỏi chị Trinh mà mặt cứ đơ đơ, quê quê thế nào,cũng may chị ko để ý thái độ kỳ quặc của tôi..chỉ coi lịch rồi gật gù..“nếu ko có gì trục trặc thì hôm nay cậu ấy về rồi.”ko hiểu sao nghe vậy tôi bỗng mừng trong bụng, ack ack.chả nhẽ tôi thích…làm việc với hắn vậy sao?!cái gã ấy thậm chí 4 ngày nay còn ko thèm hỏi thăm sức khỏe tôi,1 cuộc gọi cũng ko có. _
thế rồi cái chuyện tôi thắc mắc muốn biết hôm ấy,
phải mất 4 ngày mới hỏi được Quân vì anh ta đi công tác ở đâu tận Phú Quốc.
bình thường thấy gã bếp trưởng của mình sao thấy ghét, khó ưa gì đâu,
vậy mà 4 bữa nay làm việc với ông George, bếp trưởng ca tối
một người nước ngoài nhã nhặn và điềm tĩnh..
tôi lại thấy…nhớ cái giọng phát xít của anh ta.T________T
“hôm nay…bếp trưởng Quân về chưa chị?”
tôi hỏi chị Trinh mà mặt cứ đơ đơ, quê quê thế nào,
cũng may chị ko để ý thái độ kỳ quặc của tôi..
chỉ coi lịch rồi gật gù..
“nếu ko có gì trục trặc thì hôm nay cậu ấy về rồi.”
ko hiểu sao nghe vậy tôi bỗng mừng trong bụng, ack ack.
chả nhẽ tôi thích…làm việc với hắn vậy sao?!
cái gã ấy thậm chí 4 ngày nay còn ko thèm hỏi thăm sức khỏe tôi,
1 cuộc gọi cũng ko có. _
Nếu Em Ở ĐâyTác giả: Hồng Sakuraông ấy có mái tóc hoa râm, 2 bàn tay mềm mại, đôi mắt khó tính như lại có vẻ phúc hậu. ông nhìn tôi từ trên xuống dưới, như quan sát xem có vi khuẩn nào ko. mãi 1 lúc mới mở miệng… “tốt nghiệp ĐH khoa Quản trị nhà hàng khách sạn?” “dạ..” “tại sao muốn làm PHỤ BẾP cho tôi???” “vì cháu thích..” “có biết công việc này thế nào hay ko?” “dạ………rửa chén, lặt rau, vo gạo… chú sai gì thì cháu làm nấy.” ông ấy lại nhìn tôi kiểu ấy lần nữa, nhưng xóay vào gương mặt tôi, khiến tôi càng thấy căng thẳng. “tôi ko nghĩ 1 người tốt nghiệp ĐH lại muốn làm công việc đó” “cháu muốn học chú… … đó là…niềm đam mê..” “học tôi? nếu là đam mê, hẳn cô phải nấu được món nào đấy?” “món Spaghetti ạ. ai cũng bảo cháu làm rất ngon.” vị đầu bếp đứng tuổi suy nghĩ 1 lát rồi bảo tôi làm cho ông ấy 1 đĩa spaghetti. ko khó, tôi đã làm nó 70 lần rồi. *_^ pho mát, mì Ý, cà chua và xì dầu… thêm chút bột năng… nhưng spaghetti của tôi còn có… cà ri, hi hi “đây gọi là Spaghetti à?” “… ko ngon ạ??” “phải gọi nó là món … xem nào… thế rồi cái chuyện tôi thắc mắc muốn biết hôm ấy,phải mất 4 ngày mới hỏi được Quân vì anh ta đi công tác ở đâu tận Phú Quốc.bình thường thấy gã bếp trưởng của mình sao thấy ghét, khó ưa gì đâu,vậy mà 4 bữa nay làm việc với ông George, bếp trưởng ca tốimột người nước ngoài nhã nhặn và điềm tĩnh..tôi lại thấy…nhớ cái giọng phát xít của anh ta.T________T“hôm nay…bếp trưởng Quân về chưa chị?”tôi hỏi chị Trinh mà mặt cứ đơ đơ, quê quê thế nào,cũng may chị ko để ý thái độ kỳ quặc của tôi..chỉ coi lịch rồi gật gù..“nếu ko có gì trục trặc thì hôm nay cậu ấy về rồi.”ko hiểu sao nghe vậy tôi bỗng mừng trong bụng, ack ack.chả nhẽ tôi thích…làm việc với hắn vậy sao?!cái gã ấy thậm chí 4 ngày nay còn ko thèm hỏi thăm sức khỏe tôi,1 cuộc gọi cũng ko có. _