Tác giả:

Chap1: Chỗ ngồi bị chiếm! “Không..không..em không cần! Em không cần! Em chỉ cần có anh thôi! Anh ơi đừng đi! Không…” Thật là đáng sợ! Tôi ghét giấc mơ này! Đã mấy ngày gần đây, đêm nào tôi cũng mơ thấy nó. Trong mơ, tôi thấy có hai cái bóng đi về phía mình, rồi một cái dừng lại, người kia tiếp tục đi đến bên tôi, đưa tay ra với tôi. Đó là một người con trai rất đẹp, trên môi còn mỉm cười dịu dàng với tôi nữa! Tôi khẳng định như thế vì tôi thấy rất rõ mặt người đó. Còn người đứng đằng xa, tôi không thể biết là ai nếu như người đó không lên tiếng. Là anh..anh Thiên Bảo của tôi. Anh nói đã đến lúc anh phải đi rồi, không thể ở bên tôi được nữa. Vì thế, anh đã tìm một người thay anh bảo vệ, yêu thương tôi…đó chính là cái người con trai đứng đưa tay về phía tôi ấy! Nói rồi bóng dáng phía xa xa quay lưng và dần dần biến mất. Tôi không muốn, thật sự không muốn chút nào! Tôi chỉ cần anh ở bên tôi thôi, ngoài anh ra tôi không cần ai hết!..Bởi vì tôi biết…trên đời này sẽ chẳng có ai yêu thương…

Chương 78: Chương 78

Nhật Ký Thần Hộ Mệnh Đời EmTác giả: heo_mapTruyện Ngôn TìnhChap1: Chỗ ngồi bị chiếm! “Không..không..em không cần! Em không cần! Em chỉ cần có anh thôi! Anh ơi đừng đi! Không…” Thật là đáng sợ! Tôi ghét giấc mơ này! Đã mấy ngày gần đây, đêm nào tôi cũng mơ thấy nó. Trong mơ, tôi thấy có hai cái bóng đi về phía mình, rồi một cái dừng lại, người kia tiếp tục đi đến bên tôi, đưa tay ra với tôi. Đó là một người con trai rất đẹp, trên môi còn mỉm cười dịu dàng với tôi nữa! Tôi khẳng định như thế vì tôi thấy rất rõ mặt người đó. Còn người đứng đằng xa, tôi không thể biết là ai nếu như người đó không lên tiếng. Là anh..anh Thiên Bảo của tôi. Anh nói đã đến lúc anh phải đi rồi, không thể ở bên tôi được nữa. Vì thế, anh đã tìm một người thay anh bảo vệ, yêu thương tôi…đó chính là cái người con trai đứng đưa tay về phía tôi ấy! Nói rồi bóng dáng phía xa xa quay lưng và dần dần biến mất. Tôi không muốn, thật sự không muốn chút nào! Tôi chỉ cần anh ở bên tôi thôi, ngoài anh ra tôi không cần ai hết!..Bởi vì tôi biết…trên đời này sẽ chẳng có ai yêu thương… -Nhìn em!_Da hắn thật đúng là càng ngày càng dày, không chút đỏ mặt mà đáp lời tôi như thế đấy!-Nhìn..nhìn em làm gì?? Không phải ngày nào anh cũng nhìn thấy sao?!_Tôi run run lùi lại phía sau, đem cái gối ôm phía trước ngực, cảnh giác nhìn hắn.-Lần sau mua đồ ngủ dài ra một chút!_Bỏ lại một câu, hắn bước nhanh đến phòng tắm rồi biến mất sau cánh cửa.Cho đến khi nghe thấy tiếng “Cạch” từ phía đó phát ra, tôi mới hoàn hồn ngẫm lại câu nói của hắn. Lại nhìn đến bản thân mình…váy ngủ màu hồng có hình Hello Kitty, đáng lẽ ra là dài đến đầu gối…nhưng vì ngồi co lại nên chiều dài bị rút ngắn hơn 1gang tay….Không phải là…hắn nhìn thấy cái gì không nên nhìn rồi đấy chứ???-A.a..a…Hoàng Thiên Bảo…anh là đồ con dê!_Hét xong…không cần biết trời đất gì cả, tôi chùm chăn kín mít từ đầu đến chân, quyết định đóng đô trong đó không thèm chui ra nữa!Trong phòng tắm, tiếng nước chảy róc rách kèm theo tiếng cười khẽ của ai đó. Một lúc sau thì phần nệm bên cạnh tôi lún xuống. Biết chắc là hắn…cả người tôi lập tức cứng ngắc không dám nhúc nhích.Nhưng mà hắn lại ngược lại với tôi, tâm trạng vô cùng tốt, vừa kéo chăn trên đầu tôi xuống phía dưới một chút, vừa thì thà thì thầm bên tai tôi bằng cái giọng dỗ ngọt:-Em như thế sẽ ngột thở đó! Yên tâm ngủ đi, anh chỉ ôm em thôi!Đúng như hắn nói, sau đó hắn chỉ có ôm tôi mà không làm gì khác…chỉ là tôi thấy lạ…tuy mùa hè, nhưng không khí biển so với những nới khác lại không giống nhau, về đêm lạnh hơn ban ngày rất nhiều…vì cớ gì hắn còn tắm nước lạnh?? Không sợ cảm lạnh sao??Này không phải là tôi lắm chuyện nha! Là bạn gái hắn thì lo nghĩ cho sức khoẻ của hắn cũng là điều tôi nên làm mà! Nhưng khi quay qua nhìn thấy hắn đã nhắm mắt lại từ lúc nào…tôi lại trầm mặc ném thắc mắc đó sang một bên mà…à..ừ..thì…ngắm hắn một chút!Có lẽ là ông trời rất ưu ái tôi…lại mang một con người hoàn hảo như thế này…mặc dù có hơi “Đồi bại” một chút…mà tặng ột đứa chẳng ra gì như tôi.Nằm trong lòng hắn như thế này quả thực là rất dễ chịu, rất thoải mái…Vì thế tôi thấy…tôi…buồn ngủ rồi!

-Nhìn em!_Da hắn thật đúng là càng ngày càng dày, không chút đỏ mặt mà đáp lời tôi như thế đấy!

-Nhìn..nhìn em làm gì?? Không phải ngày nào anh cũng nhìn thấy sao?!_Tôi run run lùi lại phía sau, đem cái gối ôm phía trước ngực, cảnh giác nhìn hắn.

-Lần sau mua đồ ngủ dài ra một chút!_Bỏ lại một câu, hắn bước nhanh đến phòng tắm rồi biến mất sau cánh cửa.

Cho đến khi nghe thấy tiếng “Cạch” từ phía đó phát ra, tôi mới hoàn hồn ngẫm lại câu nói của hắn. Lại nhìn đến bản thân mình…váy ngủ màu hồng có hình Hello Kitty, đáng lẽ ra là dài đến đầu gối…nhưng vì ngồi co lại nên chiều dài bị rút ngắn hơn 1gang tay….Không phải là…hắn nhìn thấy cái gì không nên nhìn rồi đấy chứ???

-A.a..a…Hoàng Thiên Bảo…anh là đồ con dê!_Hét xong…không cần biết trời đất gì cả, tôi chùm chăn kín mít từ đầu đến chân, quyết định đóng đô trong đó không thèm chui ra nữa!

Trong phòng tắm, tiếng nước chảy róc rách kèm theo tiếng cười khẽ của ai đó. Một lúc sau thì phần nệm bên cạnh tôi lún xuống. Biết chắc là hắn…cả người tôi lập tức cứng ngắc không dám nhúc nhích.

Nhưng mà hắn lại ngược lại với tôi, tâm trạng vô cùng tốt, vừa kéo chăn trên đầu tôi xuống phía dưới một chút, vừa thì thà thì thầm bên tai tôi bằng cái giọng dỗ ngọt:

-Em như thế sẽ ngột thở đó! Yên tâm ngủ đi, anh chỉ ôm em thôi!

Đúng như hắn nói, sau đó hắn chỉ có ôm tôi mà không làm gì khác…chỉ là tôi thấy lạ…tuy mùa hè, nhưng không khí biển so với những nới khác lại không giống nhau, về đêm lạnh hơn ban ngày rất nhiều…vì cớ gì hắn còn tắm nước lạnh?? Không sợ cảm lạnh sao??

Này không phải là tôi lắm chuyện nha! Là bạn gái hắn thì lo nghĩ cho sức khoẻ của hắn cũng là điều tôi nên làm mà! Nhưng khi quay qua nhìn thấy hắn đã nhắm mắt lại từ lúc nào…tôi lại trầm mặc ném thắc mắc đó sang một bên mà…à..ừ..thì…ngắm hắn một chút!

Có lẽ là ông trời rất ưu ái tôi…lại mang một con người hoàn hảo như thế này…mặc dù có hơi “Đồi bại” một chút…mà tặng ột đứa chẳng ra gì như tôi.

Nằm trong lòng hắn như thế này quả thực là rất dễ chịu, rất thoải mái…Vì thế tôi thấy…tôi…buồn ngủ rồi!

Nhật Ký Thần Hộ Mệnh Đời EmTác giả: heo_mapTruyện Ngôn TìnhChap1: Chỗ ngồi bị chiếm! “Không..không..em không cần! Em không cần! Em chỉ cần có anh thôi! Anh ơi đừng đi! Không…” Thật là đáng sợ! Tôi ghét giấc mơ này! Đã mấy ngày gần đây, đêm nào tôi cũng mơ thấy nó. Trong mơ, tôi thấy có hai cái bóng đi về phía mình, rồi một cái dừng lại, người kia tiếp tục đi đến bên tôi, đưa tay ra với tôi. Đó là một người con trai rất đẹp, trên môi còn mỉm cười dịu dàng với tôi nữa! Tôi khẳng định như thế vì tôi thấy rất rõ mặt người đó. Còn người đứng đằng xa, tôi không thể biết là ai nếu như người đó không lên tiếng. Là anh..anh Thiên Bảo của tôi. Anh nói đã đến lúc anh phải đi rồi, không thể ở bên tôi được nữa. Vì thế, anh đã tìm một người thay anh bảo vệ, yêu thương tôi…đó chính là cái người con trai đứng đưa tay về phía tôi ấy! Nói rồi bóng dáng phía xa xa quay lưng và dần dần biến mất. Tôi không muốn, thật sự không muốn chút nào! Tôi chỉ cần anh ở bên tôi thôi, ngoài anh ra tôi không cần ai hết!..Bởi vì tôi biết…trên đời này sẽ chẳng có ai yêu thương… -Nhìn em!_Da hắn thật đúng là càng ngày càng dày, không chút đỏ mặt mà đáp lời tôi như thế đấy!-Nhìn..nhìn em làm gì?? Không phải ngày nào anh cũng nhìn thấy sao?!_Tôi run run lùi lại phía sau, đem cái gối ôm phía trước ngực, cảnh giác nhìn hắn.-Lần sau mua đồ ngủ dài ra một chút!_Bỏ lại một câu, hắn bước nhanh đến phòng tắm rồi biến mất sau cánh cửa.Cho đến khi nghe thấy tiếng “Cạch” từ phía đó phát ra, tôi mới hoàn hồn ngẫm lại câu nói của hắn. Lại nhìn đến bản thân mình…váy ngủ màu hồng có hình Hello Kitty, đáng lẽ ra là dài đến đầu gối…nhưng vì ngồi co lại nên chiều dài bị rút ngắn hơn 1gang tay….Không phải là…hắn nhìn thấy cái gì không nên nhìn rồi đấy chứ???-A.a..a…Hoàng Thiên Bảo…anh là đồ con dê!_Hét xong…không cần biết trời đất gì cả, tôi chùm chăn kín mít từ đầu đến chân, quyết định đóng đô trong đó không thèm chui ra nữa!Trong phòng tắm, tiếng nước chảy róc rách kèm theo tiếng cười khẽ của ai đó. Một lúc sau thì phần nệm bên cạnh tôi lún xuống. Biết chắc là hắn…cả người tôi lập tức cứng ngắc không dám nhúc nhích.Nhưng mà hắn lại ngược lại với tôi, tâm trạng vô cùng tốt, vừa kéo chăn trên đầu tôi xuống phía dưới một chút, vừa thì thà thì thầm bên tai tôi bằng cái giọng dỗ ngọt:-Em như thế sẽ ngột thở đó! Yên tâm ngủ đi, anh chỉ ôm em thôi!Đúng như hắn nói, sau đó hắn chỉ có ôm tôi mà không làm gì khác…chỉ là tôi thấy lạ…tuy mùa hè, nhưng không khí biển so với những nới khác lại không giống nhau, về đêm lạnh hơn ban ngày rất nhiều…vì cớ gì hắn còn tắm nước lạnh?? Không sợ cảm lạnh sao??Này không phải là tôi lắm chuyện nha! Là bạn gái hắn thì lo nghĩ cho sức khoẻ của hắn cũng là điều tôi nên làm mà! Nhưng khi quay qua nhìn thấy hắn đã nhắm mắt lại từ lúc nào…tôi lại trầm mặc ném thắc mắc đó sang một bên mà…à..ừ..thì…ngắm hắn một chút!Có lẽ là ông trời rất ưu ái tôi…lại mang một con người hoàn hảo như thế này…mặc dù có hơi “Đồi bại” một chút…mà tặng ột đứa chẳng ra gì như tôi.Nằm trong lòng hắn như thế này quả thực là rất dễ chịu, rất thoải mái…Vì thế tôi thấy…tôi…buồn ngủ rồi!

Chương 78: Chương 78