Buổi tối tại biệt thự Bạch gia - Lão đại, Triệu tiểu thư đã trốn rồi ạ. Nghe Nam nói thế, 2 tên thuộc hạ sợ hãi. Người đàn ông cao lãnh mặc trên người bộ âu phục đen thể hiện sự thanh cao quý phái không kém phần lạnh lùng,thản nhiên ngồi trên chiếc ghế bành, tay cầm ly rượu đỏ. Nghe thuộc hạ mình nói vậy hắn cau mày nói - chẳng phải đã căn dặn canh chừng cô ấy rồi sao, tại sao lại để cô ấy trốn?!. -Thực sự xin lỗi lão đại, tiểu thư bảo đau bụng sau đó chúng tôi mới vào xem tình hình của tiểu thư ra sao, thì thật không ngờ tiểu thư lừa bọn tôi và đánh bọn tôi ngất xỉu. Ngôn Hy lạnh lùng nói : - Vô dụng có bao nhiêu đó làm cũng chẳng xong . 2 tên thuộc hạ của hắn chỉ biết cúi đầu xin lỗi hắn: - Thật sự xin lỗi lão đại. Hắn tức giận quát : - Còn đứng ngây ra đó làm gì ?! Còn không mau cho người chuẩn bị xe đưa cô ấy về. 2 tên đó giật mình : - ơ dạ dạ ... - Cút. Còn nhìn mặt 2 tên vô dụng này thì sẽ khiến hắn điên máu lên mà giết họ mất - Lão đại xin bớt giận. Hắn mệt mỏi vắt tay lên trán…
Chương 73: Tiêu Tuyết Tới - Anh Chồng Mặc Lý Dư
Vợ Yêu Của Bá Chủ Hắc ĐạoTác giả: Mèo Con Tai CụpTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi tối tại biệt thự Bạch gia - Lão đại, Triệu tiểu thư đã trốn rồi ạ. Nghe Nam nói thế, 2 tên thuộc hạ sợ hãi. Người đàn ông cao lãnh mặc trên người bộ âu phục đen thể hiện sự thanh cao quý phái không kém phần lạnh lùng,thản nhiên ngồi trên chiếc ghế bành, tay cầm ly rượu đỏ. Nghe thuộc hạ mình nói vậy hắn cau mày nói - chẳng phải đã căn dặn canh chừng cô ấy rồi sao, tại sao lại để cô ấy trốn?!. -Thực sự xin lỗi lão đại, tiểu thư bảo đau bụng sau đó chúng tôi mới vào xem tình hình của tiểu thư ra sao, thì thật không ngờ tiểu thư lừa bọn tôi và đánh bọn tôi ngất xỉu. Ngôn Hy lạnh lùng nói : - Vô dụng có bao nhiêu đó làm cũng chẳng xong . 2 tên thuộc hạ của hắn chỉ biết cúi đầu xin lỗi hắn: - Thật sự xin lỗi lão đại. Hắn tức giận quát : - Còn đứng ngây ra đó làm gì ?! Còn không mau cho người chuẩn bị xe đưa cô ấy về. 2 tên đó giật mình : - ơ dạ dạ ... - Cút. Còn nhìn mặt 2 tên vô dụng này thì sẽ khiến hắn điên máu lên mà giết họ mất - Lão đại xin bớt giận. Hắn mệt mỏi vắt tay lên trán… Trong lúc hắn đang chọc cô thì mọi người trong nhà ai ai nhìn thấy cũng vui lây theoĐột nhiên chuông cửa lên tiếng bác quản gia Lý thấy vậy liền đi ra mở cửa xem là ai. Vừa mở cửa ra thì thấy 1 cô gái khoản chừng độ 18 - 19 tuổi nhìn cũng rất xinh- cô tìm ai ?- a cho cháu hỏi đây có phải là Bạch gia không ạ- đúng rồi. Cô cần giúp gì sao ?- a thật ra con là hầu gái của Bạch gia. Con sống cùng ông bà của thiếu gia, họ bảo con lên đây chăm sóc cho cậy ấy và thiếu phu nhân- vậy sao ? Vậy con vào trong điBác Lý cười hiền nhìn cô bé. Cô mỉm cười rồi đi vào trongHắn vẫn đang chọc cho con mèo nhỏ này xù lông lên nên không để ý gì cả- a đừng có chọc em nữa- em dễ thương quá đó bảo bối àHắn bẹo má cô- a đau đau. Anh bắt nạt em là em nói với ngoại đó- nói được đi rồi hẵng tínhCô cắn môi bất mãn nhìn hắn thấy cô càng lúc càng đáng yêu hắn không khỏi nhịn cườiĐúng lúc đó bác quản gia Lý dẫn cô bé đó đi vào trong- thiếu gia. Ông bà chủ có đưa 1 cô bé hầu gái lên đây cho cậuNghe ông nói thế hắn liếc mắt nhìn qua thì thấy cô hầu gái nhỏ đó và người đó không ai khác chính là Tiêu Tuyết- em chào cậu, thiếu gia- tại sao họ lại đưa cô lên đâyHắn lạnh lùng nói. Tiêu Tuyết cô khi thấy hắn vô cùng vui nhưng khi thấy hắn lạnh nhạt nói như vậy với mình trái tim cô rất nhóiNhìn thấy cô bé kia có vẻ sợ không nói nên lời cô tức giận nhìn hắn- anh xem lại mình đi kìa. Đừng có làm cô bé sợ như vậy chứ, thật là- anh đâu có- còn không thôi để em nói chuyện với cô bé vậy- được được vậy em nói điBan nãy hắn còn lạnh lùng nói với mình nhưng khi quay sang nói chuyện với cô thì dịu dàng ôn nhu hẵng điều làm không khỏi làm Tiêu Tuyết ganh ghét cô nhiều hơn- em tên là gì ?- dạ Tiêu...Tiêu Tuyết ạ- đừng sợ anh ấy chỉ là có chút đáng sợ mà thôiCô cười nhìn Tiêu Tuyết nói- dạ...dạ thiếu phu nhân- là ngoại bảo em lên đây sao ?- dạ. Ông bà chủ nói em lên đây để chăm sóc cho thiếu gia và thiếu phu nhânHắn không bận tâm coi tivi thản nhiên- được rồi. Vì em mới tới đây lần đầu nên chưa biết gì có gì bác Lý sẽ chỉ dẫn em. Người đứng kế em chính là bác quản gia Lý- dạ. Chào bác ạÔng cười gật đầu- bác Lý ông hãy chỉ dẫn cô bé mọi thứ điÔng cúi đầu sau đó đưa cô bé đi- anh đó đừng có hễ là làm người khác sợ chứ- anh chỉ là lạnh lùng với họ mà thôiCô không nói gì chỉ " xì " 1 cái hắn ôm cô vào lòng rồi cùng cô coi phim tiếpĐến bữa ăn trưa đồ ăn cũng đã được chuẩn bị xong hắn và cô đứng dậy đi ănHắn kéo ghế cho cô ngồi hành động này dĩ nhiên Tiêu Tuyết cô đã thấy hết- ăn nhiều 1 chút đi này- sẽ bị mập đó- mập 1 chút cũng dễ thương. Anh ôm cũng vừa mà- anh chê em ốm đó sao ?- nào cóHắn cười sau đó gấp đồ ăn cho cô. Cả 2 ngồi ăn nói chuyện vui vẻ làm cô ta không khỏi tức giậnĂn xong thì hắn cùng cô ngủ trưa. Đến khi cô tỉnh dậy thì cũng đã 4h mấy. Sao mà cô lại ngủ nướng thế nàyNhưng chợt nhận ra là hắn đã ra ngoài. Nhìn bên cạnh không thấy bóng hắn đâu. Hơi ấm còn 1 chút, hắn ra ngoài vẫn còn chưa lâu lắmKhông bận tâm cô mở tủ lấy quần áo sau đó đi tắm....Xuống dưới nhà xem hắn đâu thì gặp bác Lý- thiếu phu nhân chào cô- a chào ông. Bác Lý ông thấy Ngôn Hy anh ấy đâu không ?- thiếu gia vừa nảy ra ngoài rồi ạ- anh ấy có bảo là đi đâu hay không ?- thiếu gia tới công ty ạCô cười gật đầu sau đó cũng ra ngoài...Tài xế Bạch gia đưa cô đến tập đoàn của hắn. Cô bước xuống xe liền đi thẳng vào trongTới phòng hắn cô nghe thấy tiếng nói chuyện là của 2 người đàn ông. 1 giọng của hắn còn 1 giọng nữa nghe rất quen- là ai ?Cô giật mình sau đó đẩy cửa đi vào. Thấy cô hắn đứng dậy đi tới- em tới đây làm gì vậy hả ?- em tìm anh. Không thấy anh ở nhà nên đến đây. Chẳng phải anh nói em sẽ ở nhà 1 buổi với em và con hay sao ?- anh có chút việc bận nên đến đây. Giải quyết xong thì anh sẽ về nhà với em mà- anh nói đóHắn gật đầu. Người đàn ông kia nhếch môi cười cô nhìn qua nhíu mày- lại là anhAnh ta đi tới- em quen anh ta ?- không quen chỉ chạm mặt anh ta 1 lần ở khu trung tâm- người phụ nữ này chính là vợ em đó sao ?Hắn liếc mắt nhìn lạnh lùng không nói gì- em dâu. Lần trước đã thất lễ với em rồi- " em dâu ? Chẳng lẽ Ngôn Hy và anh ta là....anh em ? "- anh là ai ?Cô nhíu mày nhìn anh ta- Ngôn Hy em không nói cho vợ mình biết hay sao ?- câm miệng và cút ngay đi- sao em lại có thể làm vậy với anh thế nhỉ ? Ít ra cũng phải để người anh này nhìn thấy em vợ mình chứ nhỉ- anh ? Hừ đừng có mà ở đây nhận bừa- em trai à em cũng thật là. Em làm như vậy có phải là làm vợ mình có ấn tượng không tốt về anh rồiHắn lạnh lùng nhìn anh bằng cặp mắt vô cùng đáng sợ khiến cho người khác phải rùng mình- xin lỗi vì lúc đó anh không tới dự đám cưới của em, em traiHắn tức giận nhưng không lộ ra vẻ tức giận đó. Anh ta nhếch môi cười rồi bỏ đi.- anh ta là anh trai anh sao Hy ?- không. Anh ta không phải là anh của anh....-------------- Hết Chap 73❤❤❤
Trong lúc hắn đang chọc cô thì mọi người trong nhà ai ai nhìn thấy cũng vui lây theo
Đột nhiên chuông cửa lên tiếng bác quản gia Lý thấy vậy liền đi ra mở cửa xem là ai. Vừa mở cửa ra thì thấy 1 cô gái khoản chừng độ 18 - 19 tuổi nhìn cũng rất xinh
- cô tìm ai ?
- a cho cháu hỏi đây có phải là Bạch gia không ạ
- đúng rồi. Cô cần giúp gì sao ?
- a thật ra con là hầu gái của Bạch gia. Con sống cùng ông bà của thiếu gia, họ bảo con lên đây chăm sóc cho cậy ấy và thiếu phu nhân
- vậy sao ? Vậy con vào trong đi
Bác Lý cười hiền nhìn cô bé. Cô mỉm cười rồi đi vào trong
Hắn vẫn đang chọc cho con mèo nhỏ này xù lông lên nên không để ý gì cả
- a đừng có chọc em nữa
- em dễ thương quá đó bảo bối à
Hắn bẹo má cô
- a đau đau. Anh bắt nạt em là em nói với ngoại đó
- nói được đi rồi hẵng tính
Cô cắn môi bất mãn nhìn hắn thấy cô càng lúc càng đáng yêu hắn không khỏi nhịn cười
Đúng lúc đó bác quản gia Lý dẫn cô bé đó đi vào trong
- thiếu gia. Ông bà chủ có đưa 1 cô bé hầu gái lên đây cho cậu
Nghe ông nói thế hắn liếc mắt nhìn qua thì thấy cô hầu gái nhỏ đó và người đó không ai khác chính là Tiêu Tuyết
- em chào cậu, thiếu gia
- tại sao họ lại đưa cô lên đây
Hắn lạnh lùng nói. Tiêu Tuyết cô khi thấy hắn vô cùng vui nhưng khi thấy hắn lạnh nhạt nói như vậy với mình trái tim cô rất nhói
Nhìn thấy cô bé kia có vẻ sợ không nói nên lời cô tức giận nhìn hắn
- anh xem lại mình đi kìa. Đừng có làm cô bé sợ như vậy chứ, thật là
- anh đâu có
- còn không thôi để em nói chuyện với cô bé vậy
- được được vậy em nói đi
Ban nãy hắn còn lạnh lùng nói với mình nhưng khi quay sang nói chuyện với cô thì dịu dàng ôn nhu hẵng điều làm không khỏi làm Tiêu Tuyết ganh ghét cô nhiều hơn
- em tên là gì ?
- dạ Tiêu...Tiêu Tuyết ạ
- đừng sợ anh ấy chỉ là có chút đáng sợ mà thôi
Cô cười nhìn Tiêu Tuyết nói
- dạ...dạ thiếu phu nhân
- là ngoại bảo em lên đây sao ?
- dạ. Ông bà chủ nói em lên đây để chăm sóc cho thiếu gia và thiếu phu nhân
Hắn không bận tâm coi tivi thản nhiên
- được rồi. Vì em mới tới đây lần đầu nên chưa biết gì có gì bác Lý sẽ chỉ dẫn em. Người đứng kế em chính là bác quản gia Lý
- dạ. Chào bác ạ
Ông cười gật đầu
- bác Lý ông hãy chỉ dẫn cô bé mọi thứ đi
Ông cúi đầu sau đó đưa cô bé đi
- anh đó đừng có hễ là làm người khác sợ chứ
- anh chỉ là lạnh lùng với họ mà thôi
Cô không nói gì chỉ " xì " 1 cái hắn ôm cô vào lòng rồi cùng cô coi phim tiếp
Đến bữa ăn trưa đồ ăn cũng đã được chuẩn bị xong hắn và cô đứng dậy đi ăn
Hắn kéo ghế cho cô ngồi hành động này dĩ nhiên Tiêu Tuyết cô đã thấy hết
- ăn nhiều 1 chút đi này
- sẽ bị mập đó
- mập 1 chút cũng dễ thương. Anh ôm cũng vừa mà
- anh chê em ốm đó sao ?
- nào có
Hắn cười sau đó gấp đồ ăn cho cô. Cả 2 ngồi ăn nói chuyện vui vẻ làm cô ta không khỏi tức giận
Ăn xong thì hắn cùng cô ngủ trưa. Đến khi cô tỉnh dậy thì cũng đã 4h mấy. Sao mà cô lại ngủ nướng thế này
Nhưng chợt nhận ra là hắn đã ra ngoài. Nhìn bên cạnh không thấy bóng hắn đâu. Hơi ấm còn 1 chút, hắn ra ngoài vẫn còn chưa lâu lắm
Không bận tâm cô mở tủ lấy quần áo sau đó đi tắm....
Xuống dưới nhà xem hắn đâu thì gặp bác Lý
- thiếu phu nhân chào cô
- a chào ông. Bác Lý ông thấy Ngôn Hy anh ấy đâu không ?
- thiếu gia vừa nảy ra ngoài rồi ạ
- anh ấy có bảo là đi đâu hay không ?
- thiếu gia tới công ty ạ
Cô cười gật đầu sau đó cũng ra ngoài...
Tài xế Bạch gia đưa cô đến tập đoàn của hắn. Cô bước xuống xe liền đi thẳng vào trong
Tới phòng hắn cô nghe thấy tiếng nói chuyện là của 2 người đàn ông. 1 giọng của hắn còn 1 giọng nữa nghe rất quen
- là ai ?
Cô giật mình sau đó đẩy cửa đi vào. Thấy cô hắn đứng dậy đi tới
- em tới đây làm gì vậy hả ?
- em tìm anh. Không thấy anh ở nhà nên đến đây. Chẳng phải anh nói em sẽ ở nhà 1 buổi với em và con hay sao ?
- anh có chút việc bận nên đến đây. Giải quyết xong thì anh sẽ về nhà với em mà
- anh nói đó
Hắn gật đầu. Người đàn ông kia nhếch môi cười cô nhìn qua nhíu mày
- lại là anh
Anh ta đi tới
- em quen anh ta ?
- không quen chỉ chạm mặt anh ta 1 lần ở khu trung tâm
- người phụ nữ này chính là vợ em đó sao ?
Hắn liếc mắt nhìn lạnh lùng không nói gì
- em dâu. Lần trước đã thất lễ với em rồi
- " em dâu ? Chẳng lẽ Ngôn Hy và anh ta là....anh em ? "
- anh là ai ?
Cô nhíu mày nhìn anh ta
- Ngôn Hy em không nói cho vợ mình biết hay sao ?
- câm miệng và cút ngay đi
- sao em lại có thể làm vậy với anh thế nhỉ ? Ít ra cũng phải để người anh này nhìn thấy em vợ mình chứ nhỉ
- anh ? Hừ đừng có mà ở đây nhận bừa
- em trai à em cũng thật là. Em làm như vậy có phải là làm vợ mình có ấn tượng không tốt về anh rồi
Hắn lạnh lùng nhìn anh bằng cặp mắt vô cùng đáng sợ khiến cho người khác phải rùng mình
- xin lỗi vì lúc đó anh không tới dự đám cưới của em, em trai
Hắn tức giận nhưng không lộ ra vẻ tức giận đó. Anh ta nhếch môi cười rồi bỏ đi.
- anh ta là anh trai anh sao Hy ?
- không. Anh ta không phải là anh của anh....
-------------
- Hết Chap 73
❤❤❤
Vợ Yêu Của Bá Chủ Hắc ĐạoTác giả: Mèo Con Tai CụpTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi tối tại biệt thự Bạch gia - Lão đại, Triệu tiểu thư đã trốn rồi ạ. Nghe Nam nói thế, 2 tên thuộc hạ sợ hãi. Người đàn ông cao lãnh mặc trên người bộ âu phục đen thể hiện sự thanh cao quý phái không kém phần lạnh lùng,thản nhiên ngồi trên chiếc ghế bành, tay cầm ly rượu đỏ. Nghe thuộc hạ mình nói vậy hắn cau mày nói - chẳng phải đã căn dặn canh chừng cô ấy rồi sao, tại sao lại để cô ấy trốn?!. -Thực sự xin lỗi lão đại, tiểu thư bảo đau bụng sau đó chúng tôi mới vào xem tình hình của tiểu thư ra sao, thì thật không ngờ tiểu thư lừa bọn tôi và đánh bọn tôi ngất xỉu. Ngôn Hy lạnh lùng nói : - Vô dụng có bao nhiêu đó làm cũng chẳng xong . 2 tên thuộc hạ của hắn chỉ biết cúi đầu xin lỗi hắn: - Thật sự xin lỗi lão đại. Hắn tức giận quát : - Còn đứng ngây ra đó làm gì ?! Còn không mau cho người chuẩn bị xe đưa cô ấy về. 2 tên đó giật mình : - ơ dạ dạ ... - Cút. Còn nhìn mặt 2 tên vô dụng này thì sẽ khiến hắn điên máu lên mà giết họ mất - Lão đại xin bớt giận. Hắn mệt mỏi vắt tay lên trán… Trong lúc hắn đang chọc cô thì mọi người trong nhà ai ai nhìn thấy cũng vui lây theoĐột nhiên chuông cửa lên tiếng bác quản gia Lý thấy vậy liền đi ra mở cửa xem là ai. Vừa mở cửa ra thì thấy 1 cô gái khoản chừng độ 18 - 19 tuổi nhìn cũng rất xinh- cô tìm ai ?- a cho cháu hỏi đây có phải là Bạch gia không ạ- đúng rồi. Cô cần giúp gì sao ?- a thật ra con là hầu gái của Bạch gia. Con sống cùng ông bà của thiếu gia, họ bảo con lên đây chăm sóc cho cậy ấy và thiếu phu nhân- vậy sao ? Vậy con vào trong điBác Lý cười hiền nhìn cô bé. Cô mỉm cười rồi đi vào trongHắn vẫn đang chọc cho con mèo nhỏ này xù lông lên nên không để ý gì cả- a đừng có chọc em nữa- em dễ thương quá đó bảo bối àHắn bẹo má cô- a đau đau. Anh bắt nạt em là em nói với ngoại đó- nói được đi rồi hẵng tínhCô cắn môi bất mãn nhìn hắn thấy cô càng lúc càng đáng yêu hắn không khỏi nhịn cườiĐúng lúc đó bác quản gia Lý dẫn cô bé đó đi vào trong- thiếu gia. Ông bà chủ có đưa 1 cô bé hầu gái lên đây cho cậuNghe ông nói thế hắn liếc mắt nhìn qua thì thấy cô hầu gái nhỏ đó và người đó không ai khác chính là Tiêu Tuyết- em chào cậu, thiếu gia- tại sao họ lại đưa cô lên đâyHắn lạnh lùng nói. Tiêu Tuyết cô khi thấy hắn vô cùng vui nhưng khi thấy hắn lạnh nhạt nói như vậy với mình trái tim cô rất nhóiNhìn thấy cô bé kia có vẻ sợ không nói nên lời cô tức giận nhìn hắn- anh xem lại mình đi kìa. Đừng có làm cô bé sợ như vậy chứ, thật là- anh đâu có- còn không thôi để em nói chuyện với cô bé vậy- được được vậy em nói điBan nãy hắn còn lạnh lùng nói với mình nhưng khi quay sang nói chuyện với cô thì dịu dàng ôn nhu hẵng điều làm không khỏi làm Tiêu Tuyết ganh ghét cô nhiều hơn- em tên là gì ?- dạ Tiêu...Tiêu Tuyết ạ- đừng sợ anh ấy chỉ là có chút đáng sợ mà thôiCô cười nhìn Tiêu Tuyết nói- dạ...dạ thiếu phu nhân- là ngoại bảo em lên đây sao ?- dạ. Ông bà chủ nói em lên đây để chăm sóc cho thiếu gia và thiếu phu nhânHắn không bận tâm coi tivi thản nhiên- được rồi. Vì em mới tới đây lần đầu nên chưa biết gì có gì bác Lý sẽ chỉ dẫn em. Người đứng kế em chính là bác quản gia Lý- dạ. Chào bác ạÔng cười gật đầu- bác Lý ông hãy chỉ dẫn cô bé mọi thứ điÔng cúi đầu sau đó đưa cô bé đi- anh đó đừng có hễ là làm người khác sợ chứ- anh chỉ là lạnh lùng với họ mà thôiCô không nói gì chỉ " xì " 1 cái hắn ôm cô vào lòng rồi cùng cô coi phim tiếpĐến bữa ăn trưa đồ ăn cũng đã được chuẩn bị xong hắn và cô đứng dậy đi ănHắn kéo ghế cho cô ngồi hành động này dĩ nhiên Tiêu Tuyết cô đã thấy hết- ăn nhiều 1 chút đi này- sẽ bị mập đó- mập 1 chút cũng dễ thương. Anh ôm cũng vừa mà- anh chê em ốm đó sao ?- nào cóHắn cười sau đó gấp đồ ăn cho cô. Cả 2 ngồi ăn nói chuyện vui vẻ làm cô ta không khỏi tức giậnĂn xong thì hắn cùng cô ngủ trưa. Đến khi cô tỉnh dậy thì cũng đã 4h mấy. Sao mà cô lại ngủ nướng thế nàyNhưng chợt nhận ra là hắn đã ra ngoài. Nhìn bên cạnh không thấy bóng hắn đâu. Hơi ấm còn 1 chút, hắn ra ngoài vẫn còn chưa lâu lắmKhông bận tâm cô mở tủ lấy quần áo sau đó đi tắm....Xuống dưới nhà xem hắn đâu thì gặp bác Lý- thiếu phu nhân chào cô- a chào ông. Bác Lý ông thấy Ngôn Hy anh ấy đâu không ?- thiếu gia vừa nảy ra ngoài rồi ạ- anh ấy có bảo là đi đâu hay không ?- thiếu gia tới công ty ạCô cười gật đầu sau đó cũng ra ngoài...Tài xế Bạch gia đưa cô đến tập đoàn của hắn. Cô bước xuống xe liền đi thẳng vào trongTới phòng hắn cô nghe thấy tiếng nói chuyện là của 2 người đàn ông. 1 giọng của hắn còn 1 giọng nữa nghe rất quen- là ai ?Cô giật mình sau đó đẩy cửa đi vào. Thấy cô hắn đứng dậy đi tới- em tới đây làm gì vậy hả ?- em tìm anh. Không thấy anh ở nhà nên đến đây. Chẳng phải anh nói em sẽ ở nhà 1 buổi với em và con hay sao ?- anh có chút việc bận nên đến đây. Giải quyết xong thì anh sẽ về nhà với em mà- anh nói đóHắn gật đầu. Người đàn ông kia nhếch môi cười cô nhìn qua nhíu mày- lại là anhAnh ta đi tới- em quen anh ta ?- không quen chỉ chạm mặt anh ta 1 lần ở khu trung tâm- người phụ nữ này chính là vợ em đó sao ?Hắn liếc mắt nhìn lạnh lùng không nói gì- em dâu. Lần trước đã thất lễ với em rồi- " em dâu ? Chẳng lẽ Ngôn Hy và anh ta là....anh em ? "- anh là ai ?Cô nhíu mày nhìn anh ta- Ngôn Hy em không nói cho vợ mình biết hay sao ?- câm miệng và cút ngay đi- sao em lại có thể làm vậy với anh thế nhỉ ? Ít ra cũng phải để người anh này nhìn thấy em vợ mình chứ nhỉ- anh ? Hừ đừng có mà ở đây nhận bừa- em trai à em cũng thật là. Em làm như vậy có phải là làm vợ mình có ấn tượng không tốt về anh rồiHắn lạnh lùng nhìn anh bằng cặp mắt vô cùng đáng sợ khiến cho người khác phải rùng mình- xin lỗi vì lúc đó anh không tới dự đám cưới của em, em traiHắn tức giận nhưng không lộ ra vẻ tức giận đó. Anh ta nhếch môi cười rồi bỏ đi.- anh ta là anh trai anh sao Hy ?- không. Anh ta không phải là anh của anh....-------------- Hết Chap 73❤❤❤