Edit: Cà ri Lịch Diệu Tiên ngày mùng tám tháng năm năm 19432, thời tiết tốt. Hôm nay là ngày Thiên Diễn Tông khai sơn môn* tuyển chọn đệ tử mười năm một lần. (*Khai sơn môn: Mở cổng núi) Trên núi Thiên Diễn sương khói bồng bềnh kéo dài ngàn dặm, tiên âm lượn lờ, dưới chân núi, một đám thiếu nam thiếu nữ mặt mũi non nớt, đang ngẩng đầu nhìn lên tiên sơn trước mắt, trong đôi mắt tràn đầy kích động và sùng bái... Trên đỉnh núi, mấy tiên trưởng trên người mặc tiên bào mỉm cười liếc mắt nhìn nhau cười. "Năm nay có không ít mầm non tốt a!" "Đúng vậy, lại còn có một đệ tử Thủy linh căn, mấy người các người ai cũng đừng hòng cướp với ta!" "Ai muốn cướp của ngươi, đứa nhỏ Thổ Mộc song linh căn kia, ta coi trọng!" Mấy người lúc này đã chọn xong mầm tốt mà mình nhìn trúng, mà lúc này, đột nhiên có người hỏi một câu: "Thanh Ngọc tiên tử, muội nhìn trúng ai?" Ôi. Tình cảnh đột nhiên vô cùng lúng túng. Bởi vì... Thanh Ngọc tiên tử người bị điểm tên lúc này lại đang ngồi trên ghế dựa khò khò ngủ say…

Chương 111: Thì ra cô là NPC như vậy!

[Quyển 1] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên NhanhTác giả: Muội Chỉ Ái Cật NhụcTruyện Hài Hước, Truyện Hệ ThốngEdit: Cà ri Lịch Diệu Tiên ngày mùng tám tháng năm năm 19432, thời tiết tốt. Hôm nay là ngày Thiên Diễn Tông khai sơn môn* tuyển chọn đệ tử mười năm một lần. (*Khai sơn môn: Mở cổng núi) Trên núi Thiên Diễn sương khói bồng bềnh kéo dài ngàn dặm, tiên âm lượn lờ, dưới chân núi, một đám thiếu nam thiếu nữ mặt mũi non nớt, đang ngẩng đầu nhìn lên tiên sơn trước mắt, trong đôi mắt tràn đầy kích động và sùng bái... Trên đỉnh núi, mấy tiên trưởng trên người mặc tiên bào mỉm cười liếc mắt nhìn nhau cười. "Năm nay có không ít mầm non tốt a!" "Đúng vậy, lại còn có một đệ tử Thủy linh căn, mấy người các người ai cũng đừng hòng cướp với ta!" "Ai muốn cướp của ngươi, đứa nhỏ Thổ Mộc song linh căn kia, ta coi trọng!" Mấy người lúc này đã chọn xong mầm tốt mà mình nhìn trúng, mà lúc này, đột nhiên có người hỏi một câu: "Thanh Ngọc tiên tử, muội nhìn trúng ai?" Ôi. Tình cảnh đột nhiên vô cùng lúng túng. Bởi vì... Thanh Ngọc tiên tử người bị điểm tên lúc này lại đang ngồi trên ghế dựa khò khò ngủ say… Edit: Cà riNgô Hân Di và Cố Tiêu tới cũng nhanh, mà đi cũng nhanh.Thẳng đến khi bóng dáng hai người đã không thấy, đến lúc này Ngô Hữu Vi mới tò mò nhìn Lăng Hiểu, thấp giọng hỏi: "Vừa nãy vì sao cô nói dối?"Vừa ban nãy khi Lăng Hiểu ở trước mặt Lưu Tử Thông và Thẩm Lương cũng không phải nói như vậy.Ngô Hữu Vi còn tưởng rằng NPC sẽ không thể nói dối, nhưng lúc này xem ra cũng không phải có thể như vậy."Tôi nói dối sao?"Lăng Hiểu quay đầu nhìn về phía Ngô Hữu Vi trừng mắt nhìn: "Chìa khóa và thẻ manh mối đều là anh tìm được, tôi quả thực không tìm được cái gì a, lại nói... Bộ dáng Thẩm Lương đẹp mắt, còn dáng vẻ Cố Tiêu khó coi, cho nên tôi cũng không muốn nói thật với bọn họ, không được sao?"Ngô Hữu Vi: ...Thì ra cô là NPC như vậy!Lão Ngô đồng học, nhưng lại không có lời gì để phản bác được."Còn 18 phút nữa."Lúc này, Lăng Hiểu lại nhìn thời gian.Trong thời gian này, những người không có chìa khóa đang bận rộn tìm kiếm chìa khóa, còn những người có chìa khóa thì phải bảo vệ chống lại người khác lấy chìa khóa.Chẳng qua...Thời điểm này không phải là không an toàn nhất.Bởi vì vẫn còn 18 phút nữa, đủ cho những người không có chìa khóa có thể tìm kiếm thêm một vòng nữa.Nếu trong vòng mười phút cuối ...Vậy khó nói rồi.Thời gian trôi qua từng chút một.Trong tám phút cuối còn lại, hành lang vẫn bình thường."Xem ra, trong phân đoạn này tổ tiết mục không cố tình lừa người, chìa khóa chắc hẳn là đủ."Lăng Hiểu cúi đầu tự nói.Thời gian không đợi người, trường học lớn như vậy, mà tới lúc này lại im ắng như thế.Đáp án duy nhất chính là, tất cả mọi người tìm được chìa khóa.Bọn họ đều lẳng lặng cùng đợi đến 8 giờ.Thời gian đảo mắt đến 7 giờ 55 phút."Chúng ta đi ra ngoài đi."Đồng hồ báo thức của Ngô Hữu Vi vang lên, hắn gọi Lăng Hiểu một tiếng, hai người ra khỏi phòng học âm nhạc, tùy ý đi tới một cánh cửa của một phòng học.Cánh cửa phòng học tự nhiên bị khóa.Lăng Hiểu lấy chìa khóa ra lại nhìn thời gian trên điện thoại của mình, tới 7 giờ 59 phút, Lăng Hiểu liền nhanh chóng lấy chìa khóa ra cắm vào lỗ khóa của cửa phòng học.To nhỏ chính xác ăn khớp."Đã đến giờ rồi!" Ngô Hữu Vi ở bên cạnh nhìn chằm chằm thời gian, một giây trước 8 giờ, hắn lập tức nhắc nhở Lăng Hiểu một câu.Lăng Hiểu xoay chìa khóa một cái, cánh cửa phòng học mở ra.Ngay lập tức, bọn họ lại trở về phòng học 414.Trong phòng học, cùng một thời gian có không ít người xuất hiện.Ngô Hân Di, Âu Dương Bác, Lưu Tử Thông, Lâm Loan.Một người nhiệm vụ giả cũng không thiếu, đồng đội của bọn họ tự nhiên cũng có mặt ở trong đó.Vài người liếc mặt nhìn nhau một cái, đều không nói gì, ánh mắt mọi người đều bị thứ gì đó trong phòng học hấp dẫn.Lúc này trong phòng học chỉ còn lại 10 bộ bàn ghế, mỗi 1 bộ bàn ghế đều cách nhau rất xa, được chia ở góc của phòng học.Trên mỗi cái bàn học đã sớm đặt một tờ giấy trắng."Cuộc thi bắt đầu, các thí sinh vui lòng ngồi vào chỗ của mình, bắt đầu cuộc thi ngay lập tức, trong thời gian kiểm tra không được phép có tiếng ồn! Cấm thì thầm! Sau khi trả lời tất cả các câu hỏi, hãy đặt tờ giấy lên bục giảng. Cho phép nộp bài trước!"Radio trong góc tường phòng học truyền đến thanh âm của tổ tiết mục trước sau như một vang vọng.Mấy người đều không nói chuyện, yên lặng tìm kiếm chỗ ngồi của mình.Số báo danh của Lăng Hiểu là 08, vị trí là cửa sổ ở phía đông của phòng học.Cô tìm được chỗ ngồi của mình lập tức ngồi xuống.Trên bàn ngoại trừ một đề bài kiểm tra chưa trả lời, còn có một cây bút màu đen.Lăng Hiểu cầm lấy bút, ở trên bài kiểm tra viết tên của mình xuống, sau đó ánh mắt của cô dừng trên tờ giấy, trên bài kiểm tra tổng cộng chỉ có 10 câu hỏi.Thời gian cuộc thi 150 phút, vậy mà chỉ có 10 câu hỏi!Trông có vẻ như đơn giản muốn chết, nhưng khi Lăng Hiểu đem tất cả đề bài nhìn hết một lượt sau, sắc mặt lập tức thay đổi.

Edit: Cà ri

Ngô Hân Di và Cố Tiêu tới cũng nhanh, mà đi cũng nhanh.

Thẳng đến khi bóng dáng hai người đã không thấy, đến lúc này Ngô Hữu Vi mới tò mò nhìn Lăng Hiểu, thấp giọng hỏi: "Vừa nãy vì sao cô nói dối?"

Vừa ban nãy khi Lăng Hiểu ở trước mặt Lưu Tử Thông và Thẩm Lương cũng không phải nói như vậy.

Ngô Hữu Vi còn tưởng rằng NPC sẽ không thể nói dối, nhưng lúc này xem ra cũng không phải có thể như vậy.

"Tôi nói dối sao?"

Lăng Hiểu quay đầu nhìn về phía Ngô Hữu Vi trừng mắt nhìn: "Chìa khóa và thẻ manh mối đều là anh tìm được, tôi quả thực không tìm được cái gì a, lại nói... Bộ dáng Thẩm Lương đẹp mắt, còn dáng vẻ Cố Tiêu khó coi, cho nên tôi cũng không muốn nói thật với bọn họ, không được sao?"

Ngô Hữu Vi: ...

Thì ra cô là NPC như vậy!

Lão Ngô đồng học, nhưng lại không có lời gì để phản bác được.

"Còn 18 phút nữa."

Lúc này, Lăng Hiểu lại nhìn thời gian.

Trong thời gian này, những người không có chìa khóa đang bận rộn tìm kiếm chìa khóa, còn những người có chìa khóa thì phải bảo vệ chống lại người khác lấy chìa khóa.

Chẳng qua...

Thời điểm này không phải là không an toàn nhất.

Bởi vì vẫn còn 18 phút nữa, đủ cho những người không có chìa khóa có thể tìm kiếm thêm một vòng nữa.

Nếu trong vòng mười phút cuối ...

Vậy khó nói rồi.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Trong tám phút cuối còn lại, hành lang vẫn bình thường.

"Xem ra, trong phân đoạn này tổ tiết mục không cố tình lừa người, chìa khóa chắc hẳn là đủ."

Lăng Hiểu cúi đầu tự nói.

Thời gian không đợi người, trường học lớn như vậy, mà tới lúc này lại im ắng như thế.

Đáp án duy nhất chính là, tất cả mọi người tìm được chìa khóa.

Bọn họ đều lẳng lặng cùng đợi đến 8 giờ.

Thời gian đảo mắt đến 7 giờ 55 phút.

"Chúng ta đi ra ngoài đi."

Đồng hồ báo thức của Ngô Hữu Vi vang lên, hắn gọi Lăng Hiểu một tiếng, hai người ra khỏi phòng học âm nhạc, tùy ý đi tới một cánh cửa của một phòng học.

Cánh cửa phòng học tự nhiên bị khóa.

Lăng Hiểu lấy chìa khóa ra lại nhìn thời gian trên điện thoại của mình, tới 7 giờ 59 phút, Lăng Hiểu liền nhanh chóng lấy chìa khóa ra cắm vào lỗ khóa của cửa phòng học.

To nhỏ chính xác ăn khớp.

"Đã đến giờ rồi!" Ngô Hữu Vi ở bên cạnh nhìn chằm chằm thời gian, một giây trước 8 giờ, hắn lập tức nhắc nhở Lăng Hiểu một câu.

Lăng Hiểu xoay chìa khóa một cái, cánh cửa phòng học mở ra.

Ngay lập tức, bọn họ lại trở về phòng học 414.

Trong phòng học, cùng một thời gian có không ít người xuất hiện.

Ngô Hân Di, Âu Dương Bác, Lưu Tử Thông, Lâm Loan.

Một người nhiệm vụ giả cũng không thiếu, đồng đội của bọn họ tự nhiên cũng có mặt ở trong đó.

Vài người liếc mặt nhìn nhau một cái, đều không nói gì, ánh mắt mọi người đều bị thứ gì đó trong phòng học hấp dẫn.

Lúc này trong phòng học chỉ còn lại 10 bộ bàn ghế, mỗi 1 bộ bàn ghế đều cách nhau rất xa, được chia ở góc của phòng học.

Trên mỗi cái bàn học đã sớm đặt một tờ giấy trắng.

"Cuộc thi bắt đầu, các thí sinh vui lòng ngồi vào chỗ của mình, bắt đầu cuộc thi ngay lập tức, trong thời gian kiểm tra không được phép có tiếng ồn! Cấm thì thầm! Sau khi trả lời tất cả các câu hỏi, hãy đặt tờ giấy lên bục giảng. Cho phép nộp bài trước!"

Radio trong góc tường phòng học truyền đến thanh âm của tổ tiết mục trước sau như một vang vọng.

Mấy người đều không nói chuyện, yên lặng tìm kiếm chỗ ngồi của mình.

Số báo danh của Lăng Hiểu là 08, vị trí là cửa sổ ở phía đông của phòng học.

Cô tìm được chỗ ngồi của mình lập tức ngồi xuống.

Trên bàn ngoại trừ một đề bài kiểm tra chưa trả lời, còn có một cây bút màu đen.

Lăng Hiểu cầm lấy bút, ở trên bài kiểm tra viết tên của mình xuống, sau đó ánh mắt của cô dừng trên tờ giấy, trên bài kiểm tra tổng cộng chỉ có 10 câu hỏi.

Thời gian cuộc thi 150 phút, vậy mà chỉ có 10 câu hỏi!

Trông có vẻ như đơn giản muốn chết, nhưng khi Lăng Hiểu đem tất cả đề bài nhìn hết một lượt sau, sắc mặt lập tức thay đổi.

[Quyển 1] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên NhanhTác giả: Muội Chỉ Ái Cật NhụcTruyện Hài Hước, Truyện Hệ ThốngEdit: Cà ri Lịch Diệu Tiên ngày mùng tám tháng năm năm 19432, thời tiết tốt. Hôm nay là ngày Thiên Diễn Tông khai sơn môn* tuyển chọn đệ tử mười năm một lần. (*Khai sơn môn: Mở cổng núi) Trên núi Thiên Diễn sương khói bồng bềnh kéo dài ngàn dặm, tiên âm lượn lờ, dưới chân núi, một đám thiếu nam thiếu nữ mặt mũi non nớt, đang ngẩng đầu nhìn lên tiên sơn trước mắt, trong đôi mắt tràn đầy kích động và sùng bái... Trên đỉnh núi, mấy tiên trưởng trên người mặc tiên bào mỉm cười liếc mắt nhìn nhau cười. "Năm nay có không ít mầm non tốt a!" "Đúng vậy, lại còn có một đệ tử Thủy linh căn, mấy người các người ai cũng đừng hòng cướp với ta!" "Ai muốn cướp của ngươi, đứa nhỏ Thổ Mộc song linh căn kia, ta coi trọng!" Mấy người lúc này đã chọn xong mầm tốt mà mình nhìn trúng, mà lúc này, đột nhiên có người hỏi một câu: "Thanh Ngọc tiên tử, muội nhìn trúng ai?" Ôi. Tình cảnh đột nhiên vô cùng lúng túng. Bởi vì... Thanh Ngọc tiên tử người bị điểm tên lúc này lại đang ngồi trên ghế dựa khò khò ngủ say… Edit: Cà riNgô Hân Di và Cố Tiêu tới cũng nhanh, mà đi cũng nhanh.Thẳng đến khi bóng dáng hai người đã không thấy, đến lúc này Ngô Hữu Vi mới tò mò nhìn Lăng Hiểu, thấp giọng hỏi: "Vừa nãy vì sao cô nói dối?"Vừa ban nãy khi Lăng Hiểu ở trước mặt Lưu Tử Thông và Thẩm Lương cũng không phải nói như vậy.Ngô Hữu Vi còn tưởng rằng NPC sẽ không thể nói dối, nhưng lúc này xem ra cũng không phải có thể như vậy."Tôi nói dối sao?"Lăng Hiểu quay đầu nhìn về phía Ngô Hữu Vi trừng mắt nhìn: "Chìa khóa và thẻ manh mối đều là anh tìm được, tôi quả thực không tìm được cái gì a, lại nói... Bộ dáng Thẩm Lương đẹp mắt, còn dáng vẻ Cố Tiêu khó coi, cho nên tôi cũng không muốn nói thật với bọn họ, không được sao?"Ngô Hữu Vi: ...Thì ra cô là NPC như vậy!Lão Ngô đồng học, nhưng lại không có lời gì để phản bác được."Còn 18 phút nữa."Lúc này, Lăng Hiểu lại nhìn thời gian.Trong thời gian này, những người không có chìa khóa đang bận rộn tìm kiếm chìa khóa, còn những người có chìa khóa thì phải bảo vệ chống lại người khác lấy chìa khóa.Chẳng qua...Thời điểm này không phải là không an toàn nhất.Bởi vì vẫn còn 18 phút nữa, đủ cho những người không có chìa khóa có thể tìm kiếm thêm một vòng nữa.Nếu trong vòng mười phút cuối ...Vậy khó nói rồi.Thời gian trôi qua từng chút một.Trong tám phút cuối còn lại, hành lang vẫn bình thường."Xem ra, trong phân đoạn này tổ tiết mục không cố tình lừa người, chìa khóa chắc hẳn là đủ."Lăng Hiểu cúi đầu tự nói.Thời gian không đợi người, trường học lớn như vậy, mà tới lúc này lại im ắng như thế.Đáp án duy nhất chính là, tất cả mọi người tìm được chìa khóa.Bọn họ đều lẳng lặng cùng đợi đến 8 giờ.Thời gian đảo mắt đến 7 giờ 55 phút."Chúng ta đi ra ngoài đi."Đồng hồ báo thức của Ngô Hữu Vi vang lên, hắn gọi Lăng Hiểu một tiếng, hai người ra khỏi phòng học âm nhạc, tùy ý đi tới một cánh cửa của một phòng học.Cánh cửa phòng học tự nhiên bị khóa.Lăng Hiểu lấy chìa khóa ra lại nhìn thời gian trên điện thoại của mình, tới 7 giờ 59 phút, Lăng Hiểu liền nhanh chóng lấy chìa khóa ra cắm vào lỗ khóa của cửa phòng học.To nhỏ chính xác ăn khớp."Đã đến giờ rồi!" Ngô Hữu Vi ở bên cạnh nhìn chằm chằm thời gian, một giây trước 8 giờ, hắn lập tức nhắc nhở Lăng Hiểu một câu.Lăng Hiểu xoay chìa khóa một cái, cánh cửa phòng học mở ra.Ngay lập tức, bọn họ lại trở về phòng học 414.Trong phòng học, cùng một thời gian có không ít người xuất hiện.Ngô Hân Di, Âu Dương Bác, Lưu Tử Thông, Lâm Loan.Một người nhiệm vụ giả cũng không thiếu, đồng đội của bọn họ tự nhiên cũng có mặt ở trong đó.Vài người liếc mặt nhìn nhau một cái, đều không nói gì, ánh mắt mọi người đều bị thứ gì đó trong phòng học hấp dẫn.Lúc này trong phòng học chỉ còn lại 10 bộ bàn ghế, mỗi 1 bộ bàn ghế đều cách nhau rất xa, được chia ở góc của phòng học.Trên mỗi cái bàn học đã sớm đặt một tờ giấy trắng."Cuộc thi bắt đầu, các thí sinh vui lòng ngồi vào chỗ của mình, bắt đầu cuộc thi ngay lập tức, trong thời gian kiểm tra không được phép có tiếng ồn! Cấm thì thầm! Sau khi trả lời tất cả các câu hỏi, hãy đặt tờ giấy lên bục giảng. Cho phép nộp bài trước!"Radio trong góc tường phòng học truyền đến thanh âm của tổ tiết mục trước sau như một vang vọng.Mấy người đều không nói chuyện, yên lặng tìm kiếm chỗ ngồi của mình.Số báo danh của Lăng Hiểu là 08, vị trí là cửa sổ ở phía đông của phòng học.Cô tìm được chỗ ngồi của mình lập tức ngồi xuống.Trên bàn ngoại trừ một đề bài kiểm tra chưa trả lời, còn có một cây bút màu đen.Lăng Hiểu cầm lấy bút, ở trên bài kiểm tra viết tên của mình xuống, sau đó ánh mắt của cô dừng trên tờ giấy, trên bài kiểm tra tổng cộng chỉ có 10 câu hỏi.Thời gian cuộc thi 150 phút, vậy mà chỉ có 10 câu hỏi!Trông có vẻ như đơn giản muốn chết, nhưng khi Lăng Hiểu đem tất cả đề bài nhìn hết một lượt sau, sắc mặt lập tức thay đổi.

Chương 111: Thì ra cô là NPC như vậy!