Edit: Cà ri Lịch Diệu Tiên ngày mùng tám tháng năm năm 19432, thời tiết tốt. Hôm nay là ngày Thiên Diễn Tông khai sơn môn* tuyển chọn đệ tử mười năm một lần. (*Khai sơn môn: Mở cổng núi) Trên núi Thiên Diễn sương khói bồng bềnh kéo dài ngàn dặm, tiên âm lượn lờ, dưới chân núi, một đám thiếu nam thiếu nữ mặt mũi non nớt, đang ngẩng đầu nhìn lên tiên sơn trước mắt, trong đôi mắt tràn đầy kích động và sùng bái... Trên đỉnh núi, mấy tiên trưởng trên người mặc tiên bào mỉm cười liếc mắt nhìn nhau cười. "Năm nay có không ít mầm non tốt a!" "Đúng vậy, lại còn có một đệ tử Thủy linh căn, mấy người các người ai cũng đừng hòng cướp với ta!" "Ai muốn cướp của ngươi, đứa nhỏ Thổ Mộc song linh căn kia, ta coi trọng!" Mấy người lúc này đã chọn xong mầm tốt mà mình nhìn trúng, mà lúc này, đột nhiên có người hỏi một câu: "Thanh Ngọc tiên tử, muội nhìn trúng ai?" Ôi. Tình cảnh đột nhiên vô cùng lúng túng. Bởi vì... Thanh Ngọc tiên tử người bị điểm tên lúc này lại đang ngồi trên ghế dựa khò khò ngủ say…
Chương 159: Sống thọ và chết tại nhà
[Quyển 1] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên NhanhTác giả: Muội Chỉ Ái Cật NhụcTruyện Hài Hước, Truyện Hệ ThốngEdit: Cà ri Lịch Diệu Tiên ngày mùng tám tháng năm năm 19432, thời tiết tốt. Hôm nay là ngày Thiên Diễn Tông khai sơn môn* tuyển chọn đệ tử mười năm một lần. (*Khai sơn môn: Mở cổng núi) Trên núi Thiên Diễn sương khói bồng bềnh kéo dài ngàn dặm, tiên âm lượn lờ, dưới chân núi, một đám thiếu nam thiếu nữ mặt mũi non nớt, đang ngẩng đầu nhìn lên tiên sơn trước mắt, trong đôi mắt tràn đầy kích động và sùng bái... Trên đỉnh núi, mấy tiên trưởng trên người mặc tiên bào mỉm cười liếc mắt nhìn nhau cười. "Năm nay có không ít mầm non tốt a!" "Đúng vậy, lại còn có một đệ tử Thủy linh căn, mấy người các người ai cũng đừng hòng cướp với ta!" "Ai muốn cướp của ngươi, đứa nhỏ Thổ Mộc song linh căn kia, ta coi trọng!" Mấy người lúc này đã chọn xong mầm tốt mà mình nhìn trúng, mà lúc này, đột nhiên có người hỏi một câu: "Thanh Ngọc tiên tử, muội nhìn trúng ai?" Ôi. Tình cảnh đột nhiên vô cùng lúng túng. Bởi vì... Thanh Ngọc tiên tử người bị điểm tên lúc này lại đang ngồi trên ghế dựa khò khò ngủ say… Edit: cầm thúLăng Hiểu ở thế giới sống đến 78 tuổi.Lần đầu tiên sống thọ, cuối cùng, mất lúc đang ngủ!Lăng Hiểu: Mị có nên tung hoa chúc mừng không?Đây mới là tư thế chính xác của một NPC thành công!78 năm cuộc đời dài đằng đẵng, không có sóng to gió lớn gì, cũng không có việc gì ngoài ý muốn.Toàn bộ đều vô cùng nhạt nhẽo.Thời điểm Lăng Hiểu 37 tuổi, rốt cuộc Tần Vũ cũng tìm được một nửa định mệnh của đời mình, là một nhà thiết kế ngoài giới.Về sau hai người kết hôn sinh con, Lăng Hiểu trở thành mẹ nuôi của con trai Tần Vũ.Qua vài năm, Tần Vũ vì gia đình mà rời khỏi giới giải trí cùng với vợ ra nước ngoài kinh doanh công ty.Tất nhiên Lăng Hiểu tôn trọng quyết định của hắn."Cậu đi rồi, dưới tay tôi không còn người nào nữa, xem ra không thể làm người đại diện được nữa rồi."Ngày cả nhà Tần Vũ ra nước ngoài, Lăng Hiểu tặng chút quà cho bọn họ, đồng thời cô cũng quyết định, bản thân cũng phải rời khỏi giới giải trí rồi.Mấy năm nay, bởi vì công việc mà Lăng Hiểu có rất ít thời gian ở bên cạnh cha mẹ của mình, hiện tại khá rảnh rỗi, Lăng Hiểu muốn dùng quãng đời còn lại bầu bạn bên cạnh cha mẹ ở thế giới này...Sân bay."Em cũng có quà cho chị, chính là để trong nhà của em."Tần Vũ đưa chìa khóa nhà cho Lăng Hiểu, hắn đã sớm thu mua ngôi nhà kia.Nửa đời trước, cuộc đời Tần Vũ rất đặc sắc, đủ để viết thành một quyển sách, nhưng hiện tại, có vợ có con, Tần Vũ chỉ muốn sống bình yên hạnh phúc."Thuận buồm xuôi gió, quà tặng tôi sẽ đi lấy."Lăng Hiểu giơ giơ chìa khóa trong tay.Cô rất tò mò không biết Tần Vũ để lại cho mình cái gì.Rời khỏi sân bay, cô lập tức bắt xe đi về căn nhà kia.Trong nhà bày một túi văn kiện, Lăng Hiểu mở túi văn kiện ra coi, không ngờ trong đó là hợp đồng người đại diện.Cô hơi mỉm cười.Mấy năm nay, cô với Tần Vũ chưa từng kí hợp đồng gì cả.Không ngờ thời điểm chia tay, Tần Vũ lại để cho cô một hợp đồng chính thức, mà trên hợp đồng có một tấm chi phiếu.Lăng Hiểu yên lặng cất tấm chi phiếu, thật ra mấy năm nay cô cũng dành dụm không ít tiền, có thể không cần lo cơm áo.Nhưng đây là ý tốt của Tần Vũ, tất nhiên Lăng Hiểu sẽ không từ chối.... ...Giới giải trí vẫn thay đổi từng ngày, mỗi ngày lại có nghệ nhân mới xuất đạo, có người tìm được con đường tốt để đi, có người lại tự đi tìm đường chết.Mặc dù Lăng Hiểu rời khỏi giới giải trí rồi, nhưng vẫn theo thói quen hằng ngày đi xem tin tức.Cô cảm thấy giới giải trí chính là một thế giới thu nhỏ ---Ở đây, có truyền thuyết nghịch thiên cải mệnh.Có người sinh ra được ông trời ưu ái.Có người từ đám mây rớt xuống vũng bùn.Cũng có...Vô số người vì danh lợi và tương lai mà không ngừng cố gắng phấn đấu...Mà Lăng Hiểu ở thế giới này, chỉ là một NPC bình thường vĩnh viễn không ai ghi nhớ.Sự tồn tại của cô, sẽ không để lại ấn tượng gì.... ..."Đinh, NPC cao cấp 107 hoàn thành công tác, đang tính toán công trạng!""Thế giới kết thúc thành công! Công trạng 10 điểm!"Bây giờ, Lăng Hiểu hoàn thành công việc xong, điểm công trạng tính toán rất nhanh, hơn nữa cũng không bị nhắc nhở cái gì.Khiến Lăng Hiểu có chút không quen.Nhưng mà...Trong thế giới này, Lăng Hiểu quả thực không làm chuyện gì quá đáng, cũng không có phá hủy kịch tình.Cho nên...Đại loại là không tìm thấy điểm nào để moi móc, liền không nói được cô?Lăng Hiểu: Nói giống như lần nào mị cũng phá hủy kịch tình không bằng! Rõ ràng mị là một NPC chăm chỉ vô cùng chuyên nghiệp.Nhưng mà nói ra, lần này sau khi hoàn thành công tác, cảm giác thật khác mấy lần trước.Bây giờ, Lăng Hiểu giống như một người bố cục, cứ bình thản như thế, không chút gợn sóng, như vậy cả đời.Công việc của NPC, có đôi khi sóng to gió lớn, có đôi khi gió êm sóng lặng.Nhưng bất kể là oanh oanh liệt liệt cũng được, bình bình đạm đạm cũng được.Những thứ này đều là một phần của nhân sinh, Lăng Hiểu có thể chấp nhận được.Sống như vậy, mới là bộ dáng NPC nên có...Giống như ngày thường, Lăng Hiểu ghi lại những điểm quan trọng trong nhiệm vụ lần này, nghỉ ngơi một hồi cô đứng dậy đi nấu cơm, hành động đột nhiên trở nên nhanh nhẹn, Lăng Hiểu có chút không thích ứng được.Dù sao trong lúc làm nhiệm vụ, cô đã từng là một cụ bà, ngay cả sức xuống giường cũng không có.Hiện tại đột nhiên trở về thân xác trẻ tuổi của chính mình, thật là có chút cảm khái.
Edit: cầm thú
Lăng Hiểu ở thế giới <<đầu đề diễn viên>> sống đến 78 tuổi.
Lần đầu tiên sống thọ, cuối cùng, mất lúc đang ngủ!
Lăng Hiểu: Mị có nên tung hoa chúc mừng không?
Đây mới là tư thế chính xác của một NPC thành công!
78 năm cuộc đời dài đằng đẵng, không có sóng to gió lớn gì, cũng không có việc gì ngoài ý muốn.
Toàn bộ đều vô cùng nhạt nhẽo.
Thời điểm Lăng Hiểu 37 tuổi, rốt cuộc Tần Vũ cũng tìm được một nửa định mệnh của đời mình, là một nhà thiết kế ngoài giới.
Về sau hai người kết hôn sinh con, Lăng Hiểu trở thành mẹ nuôi của con trai Tần Vũ.
Qua vài năm, Tần Vũ vì gia đình mà rời khỏi giới giải trí cùng với vợ ra nước ngoài kinh doanh công ty.
Tất nhiên Lăng Hiểu tôn trọng quyết định của hắn.
"Cậu đi rồi, dưới tay tôi không còn người nào nữa, xem ra không thể làm người đại diện được nữa rồi."
Ngày cả nhà Tần Vũ ra nước ngoài, Lăng Hiểu tặng chút quà cho bọn họ, đồng thời cô cũng quyết định, bản thân cũng phải rời khỏi giới giải trí rồi.
Mấy năm nay, bởi vì công việc mà Lăng Hiểu có rất ít thời gian ở bên cạnh cha mẹ của mình, hiện tại khá rảnh rỗi, Lăng Hiểu muốn dùng quãng đời còn lại bầu bạn bên cạnh cha mẹ ở thế giới này...
Sân bay.
"Em cũng có quà cho chị, chính là để trong nhà của em."
Tần Vũ đưa chìa khóa nhà cho Lăng Hiểu, hắn đã sớm thu mua ngôi nhà kia.
Nửa đời trước, cuộc đời Tần Vũ rất đặc sắc, đủ để viết thành một quyển sách, nhưng hiện tại, có vợ có con, Tần Vũ chỉ muốn sống bình yên hạnh phúc.
"Thuận buồm xuôi gió, quà tặng tôi sẽ đi lấy."
Lăng Hiểu giơ giơ chìa khóa trong tay.
Cô rất tò mò không biết Tần Vũ để lại cho mình cái gì.
Rời khỏi sân bay, cô lập tức bắt xe đi về căn nhà kia.
Trong nhà bày một túi văn kiện, Lăng Hiểu mở túi văn kiện ra coi, không ngờ trong đó là hợp đồng người đại diện.
Cô hơi mỉm cười.
Mấy năm nay, cô với Tần Vũ chưa từng kí hợp đồng gì cả.
Không ngờ thời điểm chia tay, Tần Vũ lại để cho cô một hợp đồng chính thức, mà trên hợp đồng có một tấm chi phiếu.
Lăng Hiểu yên lặng cất tấm chi phiếu, thật ra mấy năm nay cô cũng dành dụm không ít tiền, có thể không cần lo cơm áo.
Nhưng đây là ý tốt của Tần Vũ, tất nhiên Lăng Hiểu sẽ không từ chối.
... ...
Giới giải trí vẫn thay đổi từng ngày, mỗi ngày lại có nghệ nhân mới xuất đạo, có người tìm được con đường tốt để đi, có người lại tự đi tìm đường chết.
Mặc dù Lăng Hiểu rời khỏi giới giải trí rồi, nhưng vẫn theo thói quen hằng ngày đi xem tin tức.
Cô cảm thấy giới giải trí chính là một thế giới thu nhỏ ---
Ở đây, có truyền thuyết nghịch thiên cải mệnh.
Có người sinh ra được ông trời ưu ái.
Có người từ đám mây rớt xuống vũng bùn.
Cũng có...
Vô số người vì danh lợi và tương lai mà không ngừng cố gắng phấn đấu...
Mà Lăng Hiểu ở thế giới này, chỉ là một NPC bình thường vĩnh viễn không ai ghi nhớ.
Sự tồn tại của cô, sẽ không để lại ấn tượng gì.
... ...
"Đinh, NPC cao cấp 107 hoàn thành công tác, đang tính toán công trạng!"
"Thế giới <<đầu đề diễn viên>> kết thúc thành công! Công trạng 10 điểm!"
Bây giờ, Lăng Hiểu hoàn thành công việc xong, điểm công trạng tính toán rất nhanh, hơn nữa cũng không bị nhắc nhở cái gì.
Khiến Lăng Hiểu có chút không quen.
Nhưng mà...
Trong thế giới này, Lăng Hiểu quả thực không làm chuyện gì quá đáng, cũng không có phá hủy kịch tình.
Cho nên...
Đại loại là không tìm thấy điểm nào để moi móc, liền không nói được cô?
Lăng Hiểu: Nói giống như lần nào mị cũng phá hủy kịch tình không bằng! Rõ ràng mị là một NPC chăm chỉ vô cùng chuyên nghiệp.
Nhưng mà nói ra, lần này sau khi hoàn thành công tác, cảm giác thật khác mấy lần trước.
Bây giờ, Lăng Hiểu giống như một người bố cục, cứ bình thản như thế, không chút gợn sóng, như vậy cả đời.
Công việc của NPC, có đôi khi sóng to gió lớn, có đôi khi gió êm sóng lặng.
Nhưng bất kể là oanh oanh liệt liệt cũng được, bình bình đạm đạm cũng được.
Những thứ này đều là một phần của nhân sinh, Lăng Hiểu có thể chấp nhận được.
Sống như vậy, mới là bộ dáng NPC nên có...
Giống như ngày thường, Lăng Hiểu ghi lại những điểm quan trọng trong nhiệm vụ lần này, nghỉ ngơi một hồi cô đứng dậy đi nấu cơm, hành động đột nhiên trở nên nhanh nhẹn, Lăng Hiểu có chút không thích ứng được.
Dù sao trong lúc làm nhiệm vụ, cô đã từng là một cụ bà, ngay cả sức xuống giường cũng không có.
Hiện tại đột nhiên trở về thân xác trẻ tuổi của chính mình, thật là có chút cảm khái.
[Quyển 1] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên NhanhTác giả: Muội Chỉ Ái Cật NhụcTruyện Hài Hước, Truyện Hệ ThốngEdit: Cà ri Lịch Diệu Tiên ngày mùng tám tháng năm năm 19432, thời tiết tốt. Hôm nay là ngày Thiên Diễn Tông khai sơn môn* tuyển chọn đệ tử mười năm một lần. (*Khai sơn môn: Mở cổng núi) Trên núi Thiên Diễn sương khói bồng bềnh kéo dài ngàn dặm, tiên âm lượn lờ, dưới chân núi, một đám thiếu nam thiếu nữ mặt mũi non nớt, đang ngẩng đầu nhìn lên tiên sơn trước mắt, trong đôi mắt tràn đầy kích động và sùng bái... Trên đỉnh núi, mấy tiên trưởng trên người mặc tiên bào mỉm cười liếc mắt nhìn nhau cười. "Năm nay có không ít mầm non tốt a!" "Đúng vậy, lại còn có một đệ tử Thủy linh căn, mấy người các người ai cũng đừng hòng cướp với ta!" "Ai muốn cướp của ngươi, đứa nhỏ Thổ Mộc song linh căn kia, ta coi trọng!" Mấy người lúc này đã chọn xong mầm tốt mà mình nhìn trúng, mà lúc này, đột nhiên có người hỏi một câu: "Thanh Ngọc tiên tử, muội nhìn trúng ai?" Ôi. Tình cảnh đột nhiên vô cùng lúng túng. Bởi vì... Thanh Ngọc tiên tử người bị điểm tên lúc này lại đang ngồi trên ghế dựa khò khò ngủ say… Edit: cầm thúLăng Hiểu ở thế giới sống đến 78 tuổi.Lần đầu tiên sống thọ, cuối cùng, mất lúc đang ngủ!Lăng Hiểu: Mị có nên tung hoa chúc mừng không?Đây mới là tư thế chính xác của một NPC thành công!78 năm cuộc đời dài đằng đẵng, không có sóng to gió lớn gì, cũng không có việc gì ngoài ý muốn.Toàn bộ đều vô cùng nhạt nhẽo.Thời điểm Lăng Hiểu 37 tuổi, rốt cuộc Tần Vũ cũng tìm được một nửa định mệnh của đời mình, là một nhà thiết kế ngoài giới.Về sau hai người kết hôn sinh con, Lăng Hiểu trở thành mẹ nuôi của con trai Tần Vũ.Qua vài năm, Tần Vũ vì gia đình mà rời khỏi giới giải trí cùng với vợ ra nước ngoài kinh doanh công ty.Tất nhiên Lăng Hiểu tôn trọng quyết định của hắn."Cậu đi rồi, dưới tay tôi không còn người nào nữa, xem ra không thể làm người đại diện được nữa rồi."Ngày cả nhà Tần Vũ ra nước ngoài, Lăng Hiểu tặng chút quà cho bọn họ, đồng thời cô cũng quyết định, bản thân cũng phải rời khỏi giới giải trí rồi.Mấy năm nay, bởi vì công việc mà Lăng Hiểu có rất ít thời gian ở bên cạnh cha mẹ của mình, hiện tại khá rảnh rỗi, Lăng Hiểu muốn dùng quãng đời còn lại bầu bạn bên cạnh cha mẹ ở thế giới này...Sân bay."Em cũng có quà cho chị, chính là để trong nhà của em."Tần Vũ đưa chìa khóa nhà cho Lăng Hiểu, hắn đã sớm thu mua ngôi nhà kia.Nửa đời trước, cuộc đời Tần Vũ rất đặc sắc, đủ để viết thành một quyển sách, nhưng hiện tại, có vợ có con, Tần Vũ chỉ muốn sống bình yên hạnh phúc."Thuận buồm xuôi gió, quà tặng tôi sẽ đi lấy."Lăng Hiểu giơ giơ chìa khóa trong tay.Cô rất tò mò không biết Tần Vũ để lại cho mình cái gì.Rời khỏi sân bay, cô lập tức bắt xe đi về căn nhà kia.Trong nhà bày một túi văn kiện, Lăng Hiểu mở túi văn kiện ra coi, không ngờ trong đó là hợp đồng người đại diện.Cô hơi mỉm cười.Mấy năm nay, cô với Tần Vũ chưa từng kí hợp đồng gì cả.Không ngờ thời điểm chia tay, Tần Vũ lại để cho cô một hợp đồng chính thức, mà trên hợp đồng có một tấm chi phiếu.Lăng Hiểu yên lặng cất tấm chi phiếu, thật ra mấy năm nay cô cũng dành dụm không ít tiền, có thể không cần lo cơm áo.Nhưng đây là ý tốt của Tần Vũ, tất nhiên Lăng Hiểu sẽ không từ chối.... ...Giới giải trí vẫn thay đổi từng ngày, mỗi ngày lại có nghệ nhân mới xuất đạo, có người tìm được con đường tốt để đi, có người lại tự đi tìm đường chết.Mặc dù Lăng Hiểu rời khỏi giới giải trí rồi, nhưng vẫn theo thói quen hằng ngày đi xem tin tức.Cô cảm thấy giới giải trí chính là một thế giới thu nhỏ ---Ở đây, có truyền thuyết nghịch thiên cải mệnh.Có người sinh ra được ông trời ưu ái.Có người từ đám mây rớt xuống vũng bùn.Cũng có...Vô số người vì danh lợi và tương lai mà không ngừng cố gắng phấn đấu...Mà Lăng Hiểu ở thế giới này, chỉ là một NPC bình thường vĩnh viễn không ai ghi nhớ.Sự tồn tại của cô, sẽ không để lại ấn tượng gì.... ..."Đinh, NPC cao cấp 107 hoàn thành công tác, đang tính toán công trạng!""Thế giới kết thúc thành công! Công trạng 10 điểm!"Bây giờ, Lăng Hiểu hoàn thành công việc xong, điểm công trạng tính toán rất nhanh, hơn nữa cũng không bị nhắc nhở cái gì.Khiến Lăng Hiểu có chút không quen.Nhưng mà...Trong thế giới này, Lăng Hiểu quả thực không làm chuyện gì quá đáng, cũng không có phá hủy kịch tình.Cho nên...Đại loại là không tìm thấy điểm nào để moi móc, liền không nói được cô?Lăng Hiểu: Nói giống như lần nào mị cũng phá hủy kịch tình không bằng! Rõ ràng mị là một NPC chăm chỉ vô cùng chuyên nghiệp.Nhưng mà nói ra, lần này sau khi hoàn thành công tác, cảm giác thật khác mấy lần trước.Bây giờ, Lăng Hiểu giống như một người bố cục, cứ bình thản như thế, không chút gợn sóng, như vậy cả đời.Công việc của NPC, có đôi khi sóng to gió lớn, có đôi khi gió êm sóng lặng.Nhưng bất kể là oanh oanh liệt liệt cũng được, bình bình đạm đạm cũng được.Những thứ này đều là một phần của nhân sinh, Lăng Hiểu có thể chấp nhận được.Sống như vậy, mới là bộ dáng NPC nên có...Giống như ngày thường, Lăng Hiểu ghi lại những điểm quan trọng trong nhiệm vụ lần này, nghỉ ngơi một hồi cô đứng dậy đi nấu cơm, hành động đột nhiên trở nên nhanh nhẹn, Lăng Hiểu có chút không thích ứng được.Dù sao trong lúc làm nhiệm vụ, cô đã từng là một cụ bà, ngay cả sức xuống giường cũng không có.Hiện tại đột nhiên trở về thân xác trẻ tuổi của chính mình, thật là có chút cảm khái.