Tác giả:

“Á… con chó này không có dây buộc, mau kéo nó ra đi, chứ không chút nữa nó lại đải ị lung tung!”, người đẹp lễ tân hoảng hốt thét lên. Lúc này tại công ty mỹ phẩm Kim Tư Nhã ở Giang Hải, Mạc Phong dắt một con chó Bull đứng ở sảnh lớn: “Tôi tới tìm vợ, với con chó này của tôi ngoan lắm, không đi bậy đâu!” Anh vừa nói xong, con chó kia đã xuất hiện bên cạnh đội chân dài miên man của cô lễ tân, ôm chân cô ta làm chuyện không thể diễn tả bằng lời. Khóe miệng Mạc Phong giật giật, anh hai ơi, về nước rồi mà sao anh không thể tém bớt cái tính hám gái của mình lại thế? “Á… Ở đây đâu có vợ anh đâu, mau dắt con chó này đi Cô lễ tân muốn khóc tới nơi. Cô ta gặp nhiều lưu manh rồi, nhưng một con chó cũng lưu manh tới mức này thì chủ nó chắc chắn chẳng phải hạng tốt lành gì! “Chỗ các cô có phải có một cô gái tên là Mục Thu Nghi không? Tôi tới tìm cô ấy để đi đăng ký kết hôn”. Mạc Phong nghiêm túc nhìn cô lễ tân xinh đẹp nọ. “Anh… anh nói lại lần nữa, anh tìm ai?” “Mục Thu Nghị, tôi tới tìm cô ấy…

Chương 275: Tự Phế Bỏ Tu Vi

Người Chồng Hờ Của Nữ Giám ĐốcTác giả: Tư KiềuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Á… con chó này không có dây buộc, mau kéo nó ra đi, chứ không chút nữa nó lại đải ị lung tung!”, người đẹp lễ tân hoảng hốt thét lên. Lúc này tại công ty mỹ phẩm Kim Tư Nhã ở Giang Hải, Mạc Phong dắt một con chó Bull đứng ở sảnh lớn: “Tôi tới tìm vợ, với con chó này của tôi ngoan lắm, không đi bậy đâu!” Anh vừa nói xong, con chó kia đã xuất hiện bên cạnh đội chân dài miên man của cô lễ tân, ôm chân cô ta làm chuyện không thể diễn tả bằng lời. Khóe miệng Mạc Phong giật giật, anh hai ơi, về nước rồi mà sao anh không thể tém bớt cái tính hám gái của mình lại thế? “Á… Ở đây đâu có vợ anh đâu, mau dắt con chó này đi Cô lễ tân muốn khóc tới nơi. Cô ta gặp nhiều lưu manh rồi, nhưng một con chó cũng lưu manh tới mức này thì chủ nó chắc chắn chẳng phải hạng tốt lành gì! “Chỗ các cô có phải có một cô gái tên là Mục Thu Nghi không? Tôi tới tìm cô ấy để đi đăng ký kết hôn”. Mạc Phong nghiêm túc nhìn cô lễ tân xinh đẹp nọ. “Anh… anh nói lại lần nữa, anh tìm ai?” “Mục Thu Nghị, tôi tới tìm cô ấy… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ánh trăng rót xuống mặt đất qua kẽ lá.Trận đấu vừa mới bắt đầu, giờ đã kết thúc.Tiếng dao vung lên sáng loáng.Tay trái anh siết cổ Hắc Vô Thường, tay phải cầm con dao bướm kề sát cổ Bạch Vô Thường.Động tác nhanh gọn, dứt khoát trong một nhịptrọng vào những loại vũ khí nhiệt lượng hay chính là súng pháo đạn dược mà bỏ qua việc rèn luyện cơ thể.Võ thuật cổ đại chỉ còn là truyền thuyết, vì vậy những người biết chút kungfu luôn được người khác sùng bái.Và vì vậy ai biết chút nội lực cũng tự cho mình là cao thủ.Đến Mạc Phong còn không dám nhận mình là cao thủ!“Thứ kungfu hạ lưu thôi mà, chẳng đáng nhắc tới! Giờ có hai con đường cho các người lựa chọn, một là tiếp tục ngoan cố kháng cự, tôi tiễn lên đường Hoàng Tuyền một thể! Hai là đầu hàng tự phế bỏ kungfu, sau đó cút!”, Mạc Phong phất tay cười tiêu sái: “Đương nhiên, các người vẫn còn một con đường nữa đó là tôi phế tu vi của các người trước rồi tiễn lên đường!”Sát khí!.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ánh trăng rót xuống mặt đất qua kẽ lá.

Trận đấu vừa mới bắt đầu, giờ đã kết thúc.

Tiếng dao vung lên sáng loáng.

Tay trái anh siết cổ Hắc Vô Thường, tay phải cầm con dao bướm kề sát cổ Bạch Vô Thường.

Động tác nhanh gọn, dứt khoát trong một nhịp

trọng vào những loại vũ khí nhiệt lượng hay chính là súng pháo đạn dược mà bỏ qua việc rèn luyện cơ thể.

Võ thuật cổ đại chỉ còn là truyền thuyết, vì vậy những người biết chút kungfu luôn được người khác sùng bái.

Và vì vậy ai biết chút nội lực cũng tự cho mình là cao thủ.

Đến Mạc Phong còn không dám nhận mình là cao thủ!

“Thứ kungfu hạ lưu thôi mà, chẳng đáng nhắc tới! Giờ có hai con đường cho các người lựa chọn, một là tiếp tục ngoan cố kháng cự, tôi tiễn lên đường Hoàng Tuyền một thể! Hai là đầu hàng tự phế bỏ kungfu, sau đó cút!”, Mạc Phong phất tay cười tiêu sái: “Đương nhiên, các người vẫn còn một con đường nữa đó là tôi phế tu vi của các người trước rồi tiễn lên đường!”

Sát khí!

Image removed.

.

Người Chồng Hờ Của Nữ Giám ĐốcTác giả: Tư KiềuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Á… con chó này không có dây buộc, mau kéo nó ra đi, chứ không chút nữa nó lại đải ị lung tung!”, người đẹp lễ tân hoảng hốt thét lên. Lúc này tại công ty mỹ phẩm Kim Tư Nhã ở Giang Hải, Mạc Phong dắt một con chó Bull đứng ở sảnh lớn: “Tôi tới tìm vợ, với con chó này của tôi ngoan lắm, không đi bậy đâu!” Anh vừa nói xong, con chó kia đã xuất hiện bên cạnh đội chân dài miên man của cô lễ tân, ôm chân cô ta làm chuyện không thể diễn tả bằng lời. Khóe miệng Mạc Phong giật giật, anh hai ơi, về nước rồi mà sao anh không thể tém bớt cái tính hám gái của mình lại thế? “Á… Ở đây đâu có vợ anh đâu, mau dắt con chó này đi Cô lễ tân muốn khóc tới nơi. Cô ta gặp nhiều lưu manh rồi, nhưng một con chó cũng lưu manh tới mức này thì chủ nó chắc chắn chẳng phải hạng tốt lành gì! “Chỗ các cô có phải có một cô gái tên là Mục Thu Nghi không? Tôi tới tìm cô ấy để đi đăng ký kết hôn”. Mạc Phong nghiêm túc nhìn cô lễ tân xinh đẹp nọ. “Anh… anh nói lại lần nữa, anh tìm ai?” “Mục Thu Nghị, tôi tới tìm cô ấy… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ánh trăng rót xuống mặt đất qua kẽ lá.Trận đấu vừa mới bắt đầu, giờ đã kết thúc.Tiếng dao vung lên sáng loáng.Tay trái anh siết cổ Hắc Vô Thường, tay phải cầm con dao bướm kề sát cổ Bạch Vô Thường.Động tác nhanh gọn, dứt khoát trong một nhịptrọng vào những loại vũ khí nhiệt lượng hay chính là súng pháo đạn dược mà bỏ qua việc rèn luyện cơ thể.Võ thuật cổ đại chỉ còn là truyền thuyết, vì vậy những người biết chút kungfu luôn được người khác sùng bái.Và vì vậy ai biết chút nội lực cũng tự cho mình là cao thủ.Đến Mạc Phong còn không dám nhận mình là cao thủ!“Thứ kungfu hạ lưu thôi mà, chẳng đáng nhắc tới! Giờ có hai con đường cho các người lựa chọn, một là tiếp tục ngoan cố kháng cự, tôi tiễn lên đường Hoàng Tuyền một thể! Hai là đầu hàng tự phế bỏ kungfu, sau đó cút!”, Mạc Phong phất tay cười tiêu sái: “Đương nhiên, các người vẫn còn một con đường nữa đó là tôi phế tu vi của các người trước rồi tiễn lên đường!”Sát khí!.

Chương 275: Tự Phế Bỏ Tu Vi