Nó đang đứng ở hành lang lớp học thì thấy một con nhỏ trông không được model cho lém đang đi trên hành lang khu A. Áo đồng phục của nó lại là đồng phục của bọn khu B nữa chứ. Phen này con nhỏ đó sác định òi. Nó gọi nhỏ bạn của nó là Kathy: - Xem kìa, có con nhỏ học khu B giám ngang nhiên đi vào đây. Câu nói của nó khiến mấy đứa con gái đứng sau lưng chú ý: - Đâu đâu, con nhỏ nào. Cho con nhỏ nhà quê đó bài học đi. - Nhìn vừa quê vừa xấu lại còn vác mặt tới đây. Đúng là không biết trời đất là gì. ... Không nói nhìu nữa nó và Kathy cùng mấy đứa con gái tiến tới con nhỏ mặc đồng phục khu B. Bọn con trai thấy lạ lên chạy ra theo. Kathy lớn tiếng hỏi: - Biết đây là đâu không mà giám đi vào. Dường như không hỉu Kathy nói gì con nhỏ khu B mặc ngơ ngác nhìn quanh nhưng chưa kịp nói gì thì... Kathy đã tung một cú sút vào đụng con nhỏ đó kiến con nhỏ ngã quỵ xuống hai tay ôm bụng. Không để con nhỏ kịp đứng dậy Kathy túm tóc của nó và tát thêm khoảng tầm 2,3 cái khiến con nhỏ đó chẩy máu mũi.…
Chương 36: Chương 36
Em Không Cam Chịu Mất AnhTác giả: Nhok_Rich_97Nó đang đứng ở hành lang lớp học thì thấy một con nhỏ trông không được model cho lém đang đi trên hành lang khu A. Áo đồng phục của nó lại là đồng phục của bọn khu B nữa chứ. Phen này con nhỏ đó sác định òi. Nó gọi nhỏ bạn của nó là Kathy: - Xem kìa, có con nhỏ học khu B giám ngang nhiên đi vào đây. Câu nói của nó khiến mấy đứa con gái đứng sau lưng chú ý: - Đâu đâu, con nhỏ nào. Cho con nhỏ nhà quê đó bài học đi. - Nhìn vừa quê vừa xấu lại còn vác mặt tới đây. Đúng là không biết trời đất là gì. ... Không nói nhìu nữa nó và Kathy cùng mấy đứa con gái tiến tới con nhỏ mặc đồng phục khu B. Bọn con trai thấy lạ lên chạy ra theo. Kathy lớn tiếng hỏi: - Biết đây là đâu không mà giám đi vào. Dường như không hỉu Kathy nói gì con nhỏ khu B mặc ngơ ngác nhìn quanh nhưng chưa kịp nói gì thì... Kathy đã tung một cú sút vào đụng con nhỏ đó kiến con nhỏ ngã quỵ xuống hai tay ôm bụng. Không để con nhỏ kịp đứng dậy Kathy túm tóc của nó và tát thêm khoảng tầm 2,3 cái khiến con nhỏ đó chẩy máu mũi.… Nó phải đến công ty của bố để làm việc. mọi thứ không quá vất vả đối với nó. Đi làm giúp nó trững trạc và người lớn hơn. Nó quyết đinh sống một mình thay về nhà bố mẹ, sống một mình cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận hoa, quà tặng của mong làm quen nhiều hơn. Nó cẩn thận soi đá quý, viên nào cũng có ít nhất một viết xước, chẳng có viên nào hoàn hảo. Chuông điện thoai reo, là số của Zollet.- Em chào anh ạ.- Ừm cảm ơn em vì mấy con gấu bông.Một giây im lặng chôi qua, nó tặng mấy con gấu cho Zollet từ 2 tuần trước vậy mà bây giờ Zollet mới cảm ơn.- Không có gì đâu ạ.- Tối nay em có dảnh không?- Tối nay em dảnh.- Đi ăn tối với anh nhé.- Vâng ạ.- Vậy thì anh sẽ qua đón em lúc 6h.- Hẹn gặp lại anh. Em chào anh.Nó đợi Zollet mời nó đi ăn tới từ lâu nắm rồi. Vào phọng đựng đồ nó chọn chiếc váy quây ngắn màu xanh lục, đôi giày cao gót cùn màu, phụ kiên là đồng hồ mặt saphia, khuyên tai cùng bộ với vòng. Nó gọi nhân viên làm tóc, nhân viên trang điểm tới, tối nay nó phải thật đẹp. Mọi thứ chuẩn bị xong, đúng 6h Zollet tới đón nó. Nó mỉn cười chào Zollet. Ra khỏi xe, Zollet mở cửa đỡ nó vào trong xe.Zollet đưa nó tới một nhà hàng sang trọng, hôm nay ở đấy không có khách. Zollet đã bao chọn nhà hàng này.Đâu tiên là món khai vị sau đó là món chính lần lượt được dọn ra. Mùi thơm thoảng thoảng của hoa hồng, tiếng nhạc dau hưởng du dương. Một cô gái bình thường sẽ cảm thấy hạnh phúc vì được ăn tối với người mình yêu trong khung cảnh lãng mạng. Còn nó chỉ thấy khó chịu. Cuối cùng món tráng miệng được mang ra.- Victoria.- Dạ.- Em thấy thế nào?- Bữa tối ngon lắm ạ.- Victori.- Dạ.Zollet đứng lên dắt nó ra ngoài bàn ăn, hơi bất ngờ những nó vẫn làm theo. Zollet cúi xuống, lấy từ túi áo một chiếc hộp, Zollet khẽ luồn chiếc nhẫn vào tay nó. Xong việc Zollet đứng lên nhìn nó không cảm xúc.Có lẽ nó đã ăn dưa bở quá nhiều, ban đâu nó cứ tưởng sẽ nhân được một lời câu hôn ngọt ngào, ai ngờ lại thế này.- Chúng ta về thôi. - Nó bối rối nói với Zollet.- Ừm.Về tới nhà nó bỏ viếc nhẫn ra soi. Viên đá trên mặt nhãn to thạt phải khoảng 50k đặc điểm làm nó khso chịu mất trên bề mặt viên đá không có vết xước.Đó không phải là chuyện hay ho nhất. Quan trọng nó sẽ có một lễ đính hôn với Zollet và không lâu sau đó là đám cưới.
Nó phải đến công ty của bố để làm việc. mọi thứ không quá vất vả đối với nó. Đi làm giúp nó trững trạc và người lớn hơn. Nó quyết đinh sống một mình thay về nhà bố mẹ, sống một mình cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận hoa, quà tặng của mong làm quen nhiều hơn. Nó cẩn thận soi đá quý, viên nào cũng có ít nhất một viết xước, chẳng có viên nào hoàn hảo. Chuông điện thoai reo, là số của Zollet.
- Em chào anh ạ.
- Ừm cảm ơn em vì mấy con gấu bông.
Một giây im lặng chôi qua, nó tặng mấy con gấu cho Zollet từ 2 tuần trước vậy mà bây giờ Zollet mới cảm ơn.
- Không có gì đâu ạ.
- Tối nay em có dảnh không?
- Tối nay em dảnh.
- Đi ăn tối với anh nhé.
- Vâng ạ.
- Vậy thì anh sẽ qua đón em lúc 6h.
- Hẹn gặp lại anh. Em chào anh.
Nó đợi Zollet mời nó đi ăn tới từ lâu nắm rồi. Vào phọng đựng đồ nó chọn chiếc váy quây ngắn màu xanh lục, đôi giày cao gót cùn màu, phụ kiên là đồng hồ mặt saphia, khuyên tai cùng bộ với vòng. Nó gọi nhân viên làm tóc, nhân viên trang điểm tới, tối nay nó phải thật đẹp. Mọi thứ chuẩn bị xong, đúng 6h Zollet tới đón nó. Nó mỉn cười chào Zollet. Ra khỏi xe, Zollet mở cửa đỡ nó vào trong xe.
Zollet đưa nó tới một nhà hàng sang trọng, hôm nay ở đấy không có khách. Zollet đã bao chọn nhà hàng này.
Đâu tiên là món khai vị sau đó là món chính lần lượt được dọn ra. Mùi thơm thoảng thoảng của hoa hồng, tiếng nhạc dau hưởng du dương. Một cô gái bình thường sẽ cảm thấy hạnh phúc vì được ăn tối với người mình yêu trong khung cảnh lãng mạng. Còn nó chỉ thấy khó chịu. Cuối cùng món tráng miệng được mang ra.
- Victoria.
- Dạ.
- Em thấy thế nào?
- Bữa tối ngon lắm ạ.
- Victori.
- Dạ.
Zollet đứng lên dắt nó ra ngoài bàn ăn, hơi bất ngờ những nó vẫn làm theo. Zollet cúi xuống, lấy từ túi áo một chiếc hộp, Zollet khẽ luồn chiếc nhẫn vào tay nó. Xong việc Zollet đứng lên nhìn nó không cảm xúc.
Có lẽ nó đã ăn dưa bở quá nhiều, ban đâu nó cứ tưởng sẽ nhân được một lời câu hôn ngọt ngào, ai ngờ lại thế này.
- Chúng ta về thôi. - Nó bối rối nói với Zollet.
- Ừm.
Về tới nhà nó bỏ viếc nhẫn ra soi. Viên đá trên mặt nhãn to thạt phải khoảng 50k đặc điểm làm nó khso chịu mất trên bề mặt viên đá không có vết xước.
Đó không phải là chuyện hay ho nhất. Quan trọng nó sẽ có một lễ đính hôn với Zollet và không lâu sau đó là đám cưới.
Em Không Cam Chịu Mất AnhTác giả: Nhok_Rich_97Nó đang đứng ở hành lang lớp học thì thấy một con nhỏ trông không được model cho lém đang đi trên hành lang khu A. Áo đồng phục của nó lại là đồng phục của bọn khu B nữa chứ. Phen này con nhỏ đó sác định òi. Nó gọi nhỏ bạn của nó là Kathy: - Xem kìa, có con nhỏ học khu B giám ngang nhiên đi vào đây. Câu nói của nó khiến mấy đứa con gái đứng sau lưng chú ý: - Đâu đâu, con nhỏ nào. Cho con nhỏ nhà quê đó bài học đi. - Nhìn vừa quê vừa xấu lại còn vác mặt tới đây. Đúng là không biết trời đất là gì. ... Không nói nhìu nữa nó và Kathy cùng mấy đứa con gái tiến tới con nhỏ mặc đồng phục khu B. Bọn con trai thấy lạ lên chạy ra theo. Kathy lớn tiếng hỏi: - Biết đây là đâu không mà giám đi vào. Dường như không hỉu Kathy nói gì con nhỏ khu B mặc ngơ ngác nhìn quanh nhưng chưa kịp nói gì thì... Kathy đã tung một cú sút vào đụng con nhỏ đó kiến con nhỏ ngã quỵ xuống hai tay ôm bụng. Không để con nhỏ kịp đứng dậy Kathy túm tóc của nó và tát thêm khoảng tầm 2,3 cái khiến con nhỏ đó chẩy máu mũi.… Nó phải đến công ty của bố để làm việc. mọi thứ không quá vất vả đối với nó. Đi làm giúp nó trững trạc và người lớn hơn. Nó quyết đinh sống một mình thay về nhà bố mẹ, sống một mình cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận hoa, quà tặng của mong làm quen nhiều hơn. Nó cẩn thận soi đá quý, viên nào cũng có ít nhất một viết xước, chẳng có viên nào hoàn hảo. Chuông điện thoai reo, là số của Zollet.- Em chào anh ạ.- Ừm cảm ơn em vì mấy con gấu bông.Một giây im lặng chôi qua, nó tặng mấy con gấu cho Zollet từ 2 tuần trước vậy mà bây giờ Zollet mới cảm ơn.- Không có gì đâu ạ.- Tối nay em có dảnh không?- Tối nay em dảnh.- Đi ăn tối với anh nhé.- Vâng ạ.- Vậy thì anh sẽ qua đón em lúc 6h.- Hẹn gặp lại anh. Em chào anh.Nó đợi Zollet mời nó đi ăn tới từ lâu nắm rồi. Vào phọng đựng đồ nó chọn chiếc váy quây ngắn màu xanh lục, đôi giày cao gót cùn màu, phụ kiên là đồng hồ mặt saphia, khuyên tai cùng bộ với vòng. Nó gọi nhân viên làm tóc, nhân viên trang điểm tới, tối nay nó phải thật đẹp. Mọi thứ chuẩn bị xong, đúng 6h Zollet tới đón nó. Nó mỉn cười chào Zollet. Ra khỏi xe, Zollet mở cửa đỡ nó vào trong xe.Zollet đưa nó tới một nhà hàng sang trọng, hôm nay ở đấy không có khách. Zollet đã bao chọn nhà hàng này.Đâu tiên là món khai vị sau đó là món chính lần lượt được dọn ra. Mùi thơm thoảng thoảng của hoa hồng, tiếng nhạc dau hưởng du dương. Một cô gái bình thường sẽ cảm thấy hạnh phúc vì được ăn tối với người mình yêu trong khung cảnh lãng mạng. Còn nó chỉ thấy khó chịu. Cuối cùng món tráng miệng được mang ra.- Victoria.- Dạ.- Em thấy thế nào?- Bữa tối ngon lắm ạ.- Victori.- Dạ.Zollet đứng lên dắt nó ra ngoài bàn ăn, hơi bất ngờ những nó vẫn làm theo. Zollet cúi xuống, lấy từ túi áo một chiếc hộp, Zollet khẽ luồn chiếc nhẫn vào tay nó. Xong việc Zollet đứng lên nhìn nó không cảm xúc.Có lẽ nó đã ăn dưa bở quá nhiều, ban đâu nó cứ tưởng sẽ nhân được một lời câu hôn ngọt ngào, ai ngờ lại thế này.- Chúng ta về thôi. - Nó bối rối nói với Zollet.- Ừm.Về tới nhà nó bỏ viếc nhẫn ra soi. Viên đá trên mặt nhãn to thạt phải khoảng 50k đặc điểm làm nó khso chịu mất trên bề mặt viên đá không có vết xước.Đó không phải là chuyện hay ho nhất. Quan trọng nó sẽ có một lễ đính hôn với Zollet và không lâu sau đó là đám cưới.